Chương 194: Đột Phá Ý Chí
Ngã Nhạn
07/12/2020
Nói tóm lại như vầy, trong mắt Tinh Linh Nữ Hoàng Thiên Long là một đám Ma vụ đặc sệt tạo thành, mắt đỏ rực như huyết tươi địa ngục, bên ngoài là lệ quỷ và quỷ hồn bu quanh gào thét.
Từ đây ta có thể hiểu. Trong mắt Thiên Long chỉ có núi thây biển máu sát khí nồng đậm ý chí sát phạt không còn gì hơn, cho nên người muốn nhìn vào mắt Thiên Long mà ra cảm xúc thì không hề biết được, cặp mắt Thiên Long chỉ có cặp mắt Tinh Linh mới có thể nhìn ra.
~ nàng hoảng sợ cái gì vậy? Haha… con của nàng thật vui tính, ta chơi nãy giờ luôn á!
Thiên Long nào biết mình là gì trong mắt người ta, thực sự rất ao ước có một đứa con luôn, mới hai mươi tuổi đầu thôi, chuẩn bị bước qua tuổi hai mốt, nhưng Thiên Long cảm thấy mình khá già rồi, muốn có một đứa con dẫn đi chơi đi phá đi cà phê uống nước vân vân, nựng như trứng thích phết a…
~ ta… ta… có chút chút rất sợ ngươi!
Tinh Linh Nữ Hoàng nói là thật tâm thật ý, nàng có thể cam đoan, nếu bản thể nàng ở đây thì còn có chút tự nhiên khi đối mặt với Thiên Long, còn bản sao nàng thì không hề, làm gì còn bộ dáng cao ngạo của trưởng bối sống vài ngàn năm, Tinh Linh Nữ Hoàng giờ chỉ muốn khóc như đứa trẻ vì bị hù không nhỏ thôi.
~ à à… không sao… không sao…
Thiên Long xua tay dỗ như dỗ trẻ con, hắn cũng cảm thấy khá là tủi thân, nếu biết Tinh Linh Nữ Hoàng và cả tộc Tinh Linh nhìn thấy gì về mình, chắc kẻ lạnh nhạt giết người không ghê tay như Thiên Long cũng rơm rớm nước mắt, ta trở lên đáng sợ như vậy từ khi nào?
~ nàng thực sự sợ hả?
Thiên Long thỏ thẻ nhẹ nhàng hỏi lại, cảm thấy cay cay mũi rồi đấy, Tinh Linh Nữ Hoàng mím môi hồng gật đầu một cái chắc nịch, bộ dáng vui đùa của Thiên Long cũng càng làm nàng sợ hơn, có muốn nói dối cũng khó.
~ kaka… được rồi, nàng chơi với sủng thú của ta chút đi!
~ Nhu Bộ Song Lân Quyền…
Hai đầu Lân lao ra nhí nha nhí nhảnh quấn lấy Thiên Long, Thiên Long nghiêm túc vỗ đầu hai đứa nó chỉ vào bụng bầu tròn o của Tinh Linh Nữ Hoàng:
~ chơi với cô nàng này cùng đứa bé bên trong bụng đi, vui lắm.
Thiên Long vụt cái biến mất, hắn cũng chả hiểu tại sao cái độ dại gái của mình nó quá đáng tới vậy, biết là làm liều vậy sẽ dẫn đến họa sát thân, nhưng nhìn Tinh Linh Nữ Hoàng làm Thiên Long động lòng, tiếng sét ái tình là đâu? Người ta nói tình yêu như một câu thơ liệu có sai?
~ Tôi hỏi lũ sâu xanh!
Lá có gì mà thích
Lũ sâu cười khúc khích
Thích đâu cần lý do?
Thiên Long lần này là thích từ nội tâm chứ không phải sinh lý, chung quy nói đi cũng phải nói lại Tinh Linh Nữ Hoàng ĐẸP! Đám nữ Tuyết Băng Băng và Hư Huyễn phải chung sống với Thiên Long một thời gian, tình cảm vun đắp dần dần, tình cảm lâu ngày cũng cháy, đạt tới giới hạn tình yêu, còn Tinh Linh Nữ Hoàng thì khác, bỏ qua hết thảy, thẳng đường cao tốc, vặn ga tới đích tình yêu.
Thiên Long lại quên rằng, sâu cũng rất thích răng, khi sâu có trong răng, răng sẽ đau buốt, xót xa, còn là vì trong răng còn có đắng cay ngọt bùi chua chát, chưa biết đây là nghiệt duyên hay nhân duyên trời định.
~ wow…
Nhìn lưỡng Lân Tinh Linh Nữ Hoàng kinh ngạc vô cùng, nàng cũng nghe giang hồ đồn đoán khắp bao ngày nay, đi đâu cũng Long Lân, mở mắt cũng nghe Long Lân xuất thế, muốn mòn tai, còn kinh động hơn cả Tinh Linh xuất thế, nàng tuyệt không ngờ mình lại có thể có duyên có phận được diện kiến thần thú Truyền Thuyết.
~ hi hi…
Lưỡng Lân liếm liếm bụng tròn Tinh Linh Nữ Hoàng, nhột nhột làm Tinh Linh Nữ Hoàng cười xinh muốn xỉu, đã rất lâu rồi nàng còn chả nhớ nụ cười cuối cùng của mình là bao lâu.
Đến đây Tinh Linh Nữ Hoàng mới đỏ mặt mà thẹn, sợ quá không để ý, Thiên Long vén áo nàng lên tận ngực để lộ cái bụng trình ình ra mà nghịch, vừa tức vừa thẹn.
Thiên Long đi lên một ngọn đồi xa thật xa, cao thật cao, ngắm nhìn khoảng không vô tận, trong lòng cảm xúc phức tạp vô cùng, nói thật Thiên Long cũng rất tự ti với bản thân mình, dù là nhỏ nhất nhưng vẫn cố cười khan, ví dụ gặp võ giả dưới mấy cấp bậc, chỉ cần thần thức nhạy cảm một tý thôi, cảm nhận Thiên Long một chút đã sợ mất mật, ngay cả Tuấn cũng nói là gần Thiên Long rất ngột ngạt khó chịu.
~ thực lực càng lên cao, ta lại càng mất đi ý thức con người, trở lên lạnh nhạt hiếu sát hơn, ta chỉ hi vọng sau này nếu có đứng trên đỉnh cao thực lực đại lục, ta vẫn còn giữ được dù chỉ là một chút tính người, giữ được một chút cảm xúc của con người…
Thiên Long nói thẳng ra là hiện tại rất thích giết người, mỗi lần vận dụng Ma khí sát khí trong mắt và ý chí sát phạt tăng cao đột biến, nếu không phải có Sinh Mệnh Chi Tuyền và Thạch nhũ củng cố làm cho ý chí và tinh thần lực bền chắc, Thiên Long không hề nói trước được điều gì, nếu không có hai loại bảo vật đó Thiên Long nghĩ mình đã bị Ma khí chiếm toàn thân rồi.
~ ta càng lên cao, không ai dám gần ta, mà ta lại không còn ham muốn tình cảm… haha… chớ trêu thay…
Ước nguyện cuối cùng Thiên Long vẫn chỉ muốn giữ được một tia tình cảm trong mình, cái thứ uy áp vô hình khiến Thiên Long hù bao nhiêu người bao nhiêu vật rồi, thứ đó không kiểm soát được, Thiên Long càng khát máu nó càng nồng đậm, Thiên Long cũng biết như vậy, nhưng mỗi khi giết người Thiên Long lại cảm giác thư thái khó tả.
~ lão tổ Bất Bại Vô Địch nói rất đúng, ta còn trẻ vậy nên phải sống một cách thật huy hoàng, một cách rực rỡ để khi người đời nhắc đến ta đều phải có tâm lý sợ hãi, hoặc là ngạo nghễ vì có ta trên đời, dù ta có làm sai cái gì đi nữa, ta đành mặc hết, sống theo phong cách Hắc Long… Ta Hắc Long sẽ đánh vào lịch sử võ giả toàn thế giới, cửu đại thời kỳ ta sẽ không thua kém bất kỳ thiên tài nào từ xưa tới nay và mãi mãi, ta Hắc Long sẽ chấm dứt thời kỳ Cửu Linh Lực, đánh dấu chấm hết cho Cửu Đại Kỷ Nguyên.
~ Vù Vù Vù…
Toàn thân Thiên Long một vòng xoáy, cửu linh khí trong trời đất bán kính ngàn dặm như sóng vỗ phập phù đổ về vòng xoáy mi tâm Thiên Long. Thiên Long đã đột phá về giới hạn tinh thần phàm nhân đột phá đến tinh thần ý chí của Thiên Nhân, nó là một cái đột phá về chất và lượng, tinh thần được chia ra nhiều cấp độ, từ Vô Thần, Phàm Nhân, Thiên Nhân, Cường Thần và chỉ có trong truyền thuyết chưa ai đột phá đến gọi là Chí Tôn.
Người ta hay nói, cứng như sắt thép, bền như ý chí một đấng Chí Tôn là vậy.
Tinh Thần ảnh hưởng cực lớn, ví dụ Tinh Thần cao hơn cùng một cảnh giới với kẻ khác, khi chiến đấu võ giả sẽ rải thần thức, người hơn cảnh giới có thể suy đoán ra chiêu thức, ý nghĩ, chuyển động của đối phương, có thể kích động đối phương dụ dỗ, mê hoặc và thôi miên, cũng như khi trước Thiên Long kích động Tinh Thần Tùng Khúc để hắn đột phá chiến đấu.
Hiện tại đó là Thiên Long chưa gặp kẻ có Tinh Thần cao thôi, nhưng Thiên Long thực lực càng cao sẽ gặp phải ngay thôi, đó chỉ là thời gian, thử nghĩ nếu một Nguyên Anh Tinh Thần đạt tới Thiên Nhân và một Hóa Hóa Thần mà Tinh thần mới ở Vô Thần, như vậy đừng nói tại sao Nguyên Anh lại có thể đoán từng chiêu thức, từng đường đi nước bước của Hóa Thần.
Trước kia chưa gặp, và bây giờ sẽ gặp, tương lai sẽ xuất hiện nhiều.
Thiên Long trong lúc tuyệt vọng, ý chí mong manh nhất xung kích một cái lao lên Thiên Nhân cấp bậc Tinh Thần.
Từ đây ta có thể hiểu. Trong mắt Thiên Long chỉ có núi thây biển máu sát khí nồng đậm ý chí sát phạt không còn gì hơn, cho nên người muốn nhìn vào mắt Thiên Long mà ra cảm xúc thì không hề biết được, cặp mắt Thiên Long chỉ có cặp mắt Tinh Linh mới có thể nhìn ra.
~ nàng hoảng sợ cái gì vậy? Haha… con của nàng thật vui tính, ta chơi nãy giờ luôn á!
Thiên Long nào biết mình là gì trong mắt người ta, thực sự rất ao ước có một đứa con luôn, mới hai mươi tuổi đầu thôi, chuẩn bị bước qua tuổi hai mốt, nhưng Thiên Long cảm thấy mình khá già rồi, muốn có một đứa con dẫn đi chơi đi phá đi cà phê uống nước vân vân, nựng như trứng thích phết a…
~ ta… ta… có chút chút rất sợ ngươi!
Tinh Linh Nữ Hoàng nói là thật tâm thật ý, nàng có thể cam đoan, nếu bản thể nàng ở đây thì còn có chút tự nhiên khi đối mặt với Thiên Long, còn bản sao nàng thì không hề, làm gì còn bộ dáng cao ngạo của trưởng bối sống vài ngàn năm, Tinh Linh Nữ Hoàng giờ chỉ muốn khóc như đứa trẻ vì bị hù không nhỏ thôi.
~ à à… không sao… không sao…
Thiên Long xua tay dỗ như dỗ trẻ con, hắn cũng cảm thấy khá là tủi thân, nếu biết Tinh Linh Nữ Hoàng và cả tộc Tinh Linh nhìn thấy gì về mình, chắc kẻ lạnh nhạt giết người không ghê tay như Thiên Long cũng rơm rớm nước mắt, ta trở lên đáng sợ như vậy từ khi nào?
~ nàng thực sự sợ hả?
Thiên Long thỏ thẻ nhẹ nhàng hỏi lại, cảm thấy cay cay mũi rồi đấy, Tinh Linh Nữ Hoàng mím môi hồng gật đầu một cái chắc nịch, bộ dáng vui đùa của Thiên Long cũng càng làm nàng sợ hơn, có muốn nói dối cũng khó.
~ kaka… được rồi, nàng chơi với sủng thú của ta chút đi!
~ Nhu Bộ Song Lân Quyền…
Hai đầu Lân lao ra nhí nha nhí nhảnh quấn lấy Thiên Long, Thiên Long nghiêm túc vỗ đầu hai đứa nó chỉ vào bụng bầu tròn o của Tinh Linh Nữ Hoàng:
~ chơi với cô nàng này cùng đứa bé bên trong bụng đi, vui lắm.
Thiên Long vụt cái biến mất, hắn cũng chả hiểu tại sao cái độ dại gái của mình nó quá đáng tới vậy, biết là làm liều vậy sẽ dẫn đến họa sát thân, nhưng nhìn Tinh Linh Nữ Hoàng làm Thiên Long động lòng, tiếng sét ái tình là đâu? Người ta nói tình yêu như một câu thơ liệu có sai?
~ Tôi hỏi lũ sâu xanh!
Lá có gì mà thích
Lũ sâu cười khúc khích
Thích đâu cần lý do?
Thiên Long lần này là thích từ nội tâm chứ không phải sinh lý, chung quy nói đi cũng phải nói lại Tinh Linh Nữ Hoàng ĐẸP! Đám nữ Tuyết Băng Băng và Hư Huyễn phải chung sống với Thiên Long một thời gian, tình cảm vun đắp dần dần, tình cảm lâu ngày cũng cháy, đạt tới giới hạn tình yêu, còn Tinh Linh Nữ Hoàng thì khác, bỏ qua hết thảy, thẳng đường cao tốc, vặn ga tới đích tình yêu.
Thiên Long lại quên rằng, sâu cũng rất thích răng, khi sâu có trong răng, răng sẽ đau buốt, xót xa, còn là vì trong răng còn có đắng cay ngọt bùi chua chát, chưa biết đây là nghiệt duyên hay nhân duyên trời định.
~ wow…
Nhìn lưỡng Lân Tinh Linh Nữ Hoàng kinh ngạc vô cùng, nàng cũng nghe giang hồ đồn đoán khắp bao ngày nay, đi đâu cũng Long Lân, mở mắt cũng nghe Long Lân xuất thế, muốn mòn tai, còn kinh động hơn cả Tinh Linh xuất thế, nàng tuyệt không ngờ mình lại có thể có duyên có phận được diện kiến thần thú Truyền Thuyết.
~ hi hi…
Lưỡng Lân liếm liếm bụng tròn Tinh Linh Nữ Hoàng, nhột nhột làm Tinh Linh Nữ Hoàng cười xinh muốn xỉu, đã rất lâu rồi nàng còn chả nhớ nụ cười cuối cùng của mình là bao lâu.
Đến đây Tinh Linh Nữ Hoàng mới đỏ mặt mà thẹn, sợ quá không để ý, Thiên Long vén áo nàng lên tận ngực để lộ cái bụng trình ình ra mà nghịch, vừa tức vừa thẹn.
Thiên Long đi lên một ngọn đồi xa thật xa, cao thật cao, ngắm nhìn khoảng không vô tận, trong lòng cảm xúc phức tạp vô cùng, nói thật Thiên Long cũng rất tự ti với bản thân mình, dù là nhỏ nhất nhưng vẫn cố cười khan, ví dụ gặp võ giả dưới mấy cấp bậc, chỉ cần thần thức nhạy cảm một tý thôi, cảm nhận Thiên Long một chút đã sợ mất mật, ngay cả Tuấn cũng nói là gần Thiên Long rất ngột ngạt khó chịu.
~ thực lực càng lên cao, ta lại càng mất đi ý thức con người, trở lên lạnh nhạt hiếu sát hơn, ta chỉ hi vọng sau này nếu có đứng trên đỉnh cao thực lực đại lục, ta vẫn còn giữ được dù chỉ là một chút tính người, giữ được một chút cảm xúc của con người…
Thiên Long nói thẳng ra là hiện tại rất thích giết người, mỗi lần vận dụng Ma khí sát khí trong mắt và ý chí sát phạt tăng cao đột biến, nếu không phải có Sinh Mệnh Chi Tuyền và Thạch nhũ củng cố làm cho ý chí và tinh thần lực bền chắc, Thiên Long không hề nói trước được điều gì, nếu không có hai loại bảo vật đó Thiên Long nghĩ mình đã bị Ma khí chiếm toàn thân rồi.
~ ta càng lên cao, không ai dám gần ta, mà ta lại không còn ham muốn tình cảm… haha… chớ trêu thay…
Ước nguyện cuối cùng Thiên Long vẫn chỉ muốn giữ được một tia tình cảm trong mình, cái thứ uy áp vô hình khiến Thiên Long hù bao nhiêu người bao nhiêu vật rồi, thứ đó không kiểm soát được, Thiên Long càng khát máu nó càng nồng đậm, Thiên Long cũng biết như vậy, nhưng mỗi khi giết người Thiên Long lại cảm giác thư thái khó tả.
~ lão tổ Bất Bại Vô Địch nói rất đúng, ta còn trẻ vậy nên phải sống một cách thật huy hoàng, một cách rực rỡ để khi người đời nhắc đến ta đều phải có tâm lý sợ hãi, hoặc là ngạo nghễ vì có ta trên đời, dù ta có làm sai cái gì đi nữa, ta đành mặc hết, sống theo phong cách Hắc Long… Ta Hắc Long sẽ đánh vào lịch sử võ giả toàn thế giới, cửu đại thời kỳ ta sẽ không thua kém bất kỳ thiên tài nào từ xưa tới nay và mãi mãi, ta Hắc Long sẽ chấm dứt thời kỳ Cửu Linh Lực, đánh dấu chấm hết cho Cửu Đại Kỷ Nguyên.
~ Vù Vù Vù…
Toàn thân Thiên Long một vòng xoáy, cửu linh khí trong trời đất bán kính ngàn dặm như sóng vỗ phập phù đổ về vòng xoáy mi tâm Thiên Long. Thiên Long đã đột phá về giới hạn tinh thần phàm nhân đột phá đến tinh thần ý chí của Thiên Nhân, nó là một cái đột phá về chất và lượng, tinh thần được chia ra nhiều cấp độ, từ Vô Thần, Phàm Nhân, Thiên Nhân, Cường Thần và chỉ có trong truyền thuyết chưa ai đột phá đến gọi là Chí Tôn.
Người ta hay nói, cứng như sắt thép, bền như ý chí một đấng Chí Tôn là vậy.
Tinh Thần ảnh hưởng cực lớn, ví dụ Tinh Thần cao hơn cùng một cảnh giới với kẻ khác, khi chiến đấu võ giả sẽ rải thần thức, người hơn cảnh giới có thể suy đoán ra chiêu thức, ý nghĩ, chuyển động của đối phương, có thể kích động đối phương dụ dỗ, mê hoặc và thôi miên, cũng như khi trước Thiên Long kích động Tinh Thần Tùng Khúc để hắn đột phá chiến đấu.
Hiện tại đó là Thiên Long chưa gặp kẻ có Tinh Thần cao thôi, nhưng Thiên Long thực lực càng cao sẽ gặp phải ngay thôi, đó chỉ là thời gian, thử nghĩ nếu một Nguyên Anh Tinh Thần đạt tới Thiên Nhân và một Hóa Hóa Thần mà Tinh thần mới ở Vô Thần, như vậy đừng nói tại sao Nguyên Anh lại có thể đoán từng chiêu thức, từng đường đi nước bước của Hóa Thần.
Trước kia chưa gặp, và bây giờ sẽ gặp, tương lai sẽ xuất hiện nhiều.
Thiên Long trong lúc tuyệt vọng, ý chí mong manh nhất xung kích một cái lao lên Thiên Nhân cấp bậc Tinh Thần.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.