Chương 131: Lưỡng Đại Linh Dược
Ngã Nhạn
07/12/2020
- đừng ngông cuồng!
Một tiếng hét lớn, từ cầu thang một tên thanh niên đi xuống, hắn vừa thấy Thiên Long lập tức vận quyền lao lên hướng Thiên Long đập tới, tên trung niên mặc hôi y này tuy nhìn mặt mới ba mươi thôi nhưng Thiên Long thừa biết tên này phải gần trăm tuổi rồi, khí tức này quá nồng.
- hừ...
Thiên Long một quyền vận lên, quyền đối quyền.
- phành...
- Nguyên Anh cửu phẩm, lại dám khiêu khích bổn tôn, ngu!
Lập tức tên vừa lao lên nhận trọn một quyền nổ tung, không còn một chút xương cốt, chơi ngu là đây, Thiên Long vượt cấp khiêu chiến còn đủ cơ solo tay đôi, thực lực bằng nhau Thiên Long tin mình tuyệt đối vô địch trong cùng phẩm cấp, còn dưới thì không thèm so đo.
hít...
Mọi người trong đại sảnh bây giờ là tuyệt đối câm nín, ngay cả hộ vệ tầng hai cũng không đỡ nổi một đấm của người ta, tên thiếu niên này cũng quá bá đạo rồi, còn trẻ mà thực lực như vậy thì tuyệt đối là thiên tài.
- cậu trai trẻ, có gì từ từ nói, từ từ nói!
Một lão già từ trên cầu thang đi xuống, tuy nhìn lão lụ khụ chậm rãi vậy nhưng Thiên Long tin lão già này tuyệt đối là cao thủ nhất lưu ở cái nơi đây, Thiên Long thu lại uy áp Hóa Thần, hướng lão già ném thẻ vip làm bằng thứ kim loại gì thì Thiên Long không biết, nhưng cậu ta biết thứ kim loại này tuyệt đối ở trái đất không có!
Nhìn thấy lão già mọi người thở phào một cái, đây là Hồng lão, ngài ấy chủ quản tầng ba, nơi đặc quyền của vip, trên ngực có huy hiệu Đan tôn, mà Đan tôn là người luyện đan, mà đã luyện đan thì chắc chắn có uy vọng, ngay cả chủ tịch nước cũng phải nể bảy phần xưng hô trưởng bối.
Cầm thẻ vip trong tay, lão già hướng cô nàng tiểu Đào hỏi:
- có chuyện gì?
Tiểu Lan nhìn thẻ vip lại hết hồn hơn nữa, vội đi lại khom chân cúi gằm mặt xuống đất vội run run nói lại sự tình, nghe vậy lão già nhìn tên Trung niên đang mở to mắt nhìn lại, trong ánh mắt đó có phẫn nộ, có sợ hãi, có cả tò mò, lão thở dài một cái khàn khàn nói:
- Hồi Hoa Thảo mọc ở trên xác chết yêu thú khi hóa hình, Một lá Kim Quang Đề cái này mọc trong lòng đất độ sâu vô hạn, có cơ duyên sẽ gặp được, một quả tim Thất Thải thì là tim yêu thú Thất Thải cái đồ ngu nhà ngươi, người ta nói ngươi chưa tinh thông là đúng còn cãi!
Nghe Hồng Đan tôn nói vậy thì trung niên cũng biết mình sai rồi, mặt mũi coi như mất không còn gì rồi, nghĩ lại vừa rồi oai phong cái gì đâu, mịa!
- mời cậu lên trên!
Lão già cầm thẻ vip Thiên Long quẹt qua máy một cái rồi không thèm nhìn đã lụ khụ chậm rãi đi lên trên, lão liếc một cái đã biết thiếu niên đó là ai, những ngày gần đây đan tháp đang loạn hết cả lên, một thiếu niên mua linh dược không cần biết giá thành là bao nhiêu, chỉ cần có hàng lập tức có tiền, ở ngoài đương nhiên không biết, chứ ở Đan tháp lâu nay cái tên thẻ Vip Hắc Long nổi như sấm rền vang tai.
Hai người một già một trẻ vù phát biến mất, để lại thông tin Hắc Long nổi lên toàn bộ tivi nơi đây, đã mua thứ gì giá tiền bao nhiêu khi nào, nhìn những con số 0 tròn trĩnh dài không muốn có điểm dừng, tất cả mắt muốn lòi ra miệng nhét vừa quả sầu riêng, đến khi thông tin biến mất một lúc lâu sau cái không khí im lặng lập tức nổ tung, mọi người bu lại bàn tán xôn xao, gặp người nổi tiếng vậy mà vô lễ, ngu, quá ngu!
- Đan tháp chúng ta rất lấy làm lạ vì cậu xuất hiện, đặc biệt hơn là những thứ cậu mua hoàn toàn chúng ta chưa hề nghe thấy cách nào để mà luyện chế ra đan dược, không biết cậu có thể nói nói chút được không?
Trong căn phòng sang trọng, lão già đưa cho Thiên Long hai cái hộp, vừa đưa vừa hỏi ý, vấn đề tiền bạc thì không thèm nhắc đến luôn, nếu như gặp người khác lão sẽ dùng bách niên trong nghề khẩu chiến giá cả với khách, thế nhưng với Thiên Long thì không thèm, cứ đưa hàng là có tiền.
Thiên Long mở hộp ngọc ra, một quả tim đang đập đỏ hỏn và một bông hoa, đọc thông tin thì đúng là hàng đây rồi, cũng không phải hàng này có luôn, Thiên Long phải đặt rất lâu rồi, nhờ Đan tháp huy động tìm giúp và chuyển đến Đan tháp ở Cam Túc, có hai thứ còn một không có.
Thiên Long đưa thẻ cho lão già muốn làm gì thì làm, nhẹ nhàng nói:
- ta là ai không quan trọng, ta cũng nói trước, ta Hắc Long không liên quan đến cái bang Hắc Long ở miền bắc, chỉ là trùng hợp ta không liên quan.
Lão già nghe vậy à à gật gật, lão nghĩ không thể nào Hắc Long lại khơi dậy biện minh cái vấn đề này, chắc là bị làm phiền nhiều quá, nên thanh niên này tức đấy thôi.
Đưa lại thẻ cho Thiên Long, đã thanh toán xong, Thiên Long đi dạo mua thêm chút linh dược bổ bổ đem về nấu cháo hay nấu thuốc cho hai con bé tẩm bổ.
Thiên Long hoàn toàn không thích nghi với không khí sang trọng trong Đan tháp, vội cáo từ đi về, dọc đường Thiên Long không có ghé, lên thẳng tàu định ngầm đi luôn.
Thiên Long biết mình đang bị theo dõi, cậu ta đi đủ nơi luôn, đặc biệt ưu tiên nhưng nơi đông người để trốn.
- các ngươi cảm thấy thế nào?
Ngay trong phòng vip tầng ba Đan tháp, ba lão già ngồi đối diện thế chân kiềng bàn nhau, Thiên Long đã được họ để ý, không thể nào lại có kẻ đùng cái giàu vậy được, nhất là đan phương luyện những loại linh dược kia, thứ đó họ muốn có.
- tên này rất khả nghi, chúng ta lại mất dấu hắn rồi.
Một lão già hôi y lên tiếng, ngồi đối diện lão cũng là một hôi y, nói chung ba lão già này là ba người cai quản ba phòng vip, hai lão già kia một là từ Quảng Châu, hai là Bắc Kinh đem hai loại linh dược đến Cam Túc đưa cho Thiên Long, bởi Thiên Long đã đặt trước rồi mà, có thì đem đến đây.
- còn trẻ, xem sắc mặt không hề dồi dào, chứng tỏ còn rất trẻ, thực lực lại không phải một người ở mức tuổi đó có thể đạt được, nhưng sát khí lại quá nồng. Đến ta còn run sợ, ta dám chắc với các ngươi, tên Hắc Long này tuyệt đối là con cháu của một Đan gia lánh đời.
Gia tộc lánh đời rất nhiều, hoặc là mạnh quá không đối thủ nên ẩn cư sâm lâm, hoặc là gây thù quá nhiều hoặc rất nhiều vấn đề khác, nói chung kẻ ẩn cư toàn kẻ mạnh.
- thôi được rồi, vì cấp trên chưa có đầu tư truy tìm thông tin tên Hắc Long này lắm, nên chúng ta cũng không cần bận tâm làm gì!
Hồng Đan tôn nhíu mày nói, thực lực Thiên Long không phải đùa, sát phạt rất quyết đoán, lão còn chắc chắn Thiên Long không phải tăng thực lực mà kinh nghiệm chiến đấu không có, sát khí Thiên Long tỏa ra nồng nặc thứ gì đó rất ghê rợn, là Ma cũng giống mà là sát nhân lại cũng giống, khí tức đó không phải kẻ tốt lành gì. tốt nhất không nhúng tay sâu quá, kẻ đào tạo ra được kẻ sát nhân máu lạnh như vậy Hắc Long tuyệt đối là Chí Tôn cấp bậc cao, thế giới này còn nhiều thứ mà họ phải nhường đường.
Hai lão già kia cũng hiểu nên thở dài bỏ đi, ví dụ Đan Thần tôn giả người chủ trì Đan tháp ra lệnh tìm hiểu thông tin Hắc Long thì họ còn đầu tư, nhưng mà Đan thần lại không có lệnh thì thôi, Hắc Long hót thì hót thật, như than nóng trên tay, nhưng vẫn chưa đủ để Đan thần chú ý, chỉ là đám lão già họ tò mò thôi.
Một tiếng hét lớn, từ cầu thang một tên thanh niên đi xuống, hắn vừa thấy Thiên Long lập tức vận quyền lao lên hướng Thiên Long đập tới, tên trung niên mặc hôi y này tuy nhìn mặt mới ba mươi thôi nhưng Thiên Long thừa biết tên này phải gần trăm tuổi rồi, khí tức này quá nồng.
- hừ...
Thiên Long một quyền vận lên, quyền đối quyền.
- phành...
- Nguyên Anh cửu phẩm, lại dám khiêu khích bổn tôn, ngu!
Lập tức tên vừa lao lên nhận trọn một quyền nổ tung, không còn một chút xương cốt, chơi ngu là đây, Thiên Long vượt cấp khiêu chiến còn đủ cơ solo tay đôi, thực lực bằng nhau Thiên Long tin mình tuyệt đối vô địch trong cùng phẩm cấp, còn dưới thì không thèm so đo.
hít...
Mọi người trong đại sảnh bây giờ là tuyệt đối câm nín, ngay cả hộ vệ tầng hai cũng không đỡ nổi một đấm của người ta, tên thiếu niên này cũng quá bá đạo rồi, còn trẻ mà thực lực như vậy thì tuyệt đối là thiên tài.
- cậu trai trẻ, có gì từ từ nói, từ từ nói!
Một lão già từ trên cầu thang đi xuống, tuy nhìn lão lụ khụ chậm rãi vậy nhưng Thiên Long tin lão già này tuyệt đối là cao thủ nhất lưu ở cái nơi đây, Thiên Long thu lại uy áp Hóa Thần, hướng lão già ném thẻ vip làm bằng thứ kim loại gì thì Thiên Long không biết, nhưng cậu ta biết thứ kim loại này tuyệt đối ở trái đất không có!
Nhìn thấy lão già mọi người thở phào một cái, đây là Hồng lão, ngài ấy chủ quản tầng ba, nơi đặc quyền của vip, trên ngực có huy hiệu Đan tôn, mà Đan tôn là người luyện đan, mà đã luyện đan thì chắc chắn có uy vọng, ngay cả chủ tịch nước cũng phải nể bảy phần xưng hô trưởng bối.
Cầm thẻ vip trong tay, lão già hướng cô nàng tiểu Đào hỏi:
- có chuyện gì?
Tiểu Lan nhìn thẻ vip lại hết hồn hơn nữa, vội đi lại khom chân cúi gằm mặt xuống đất vội run run nói lại sự tình, nghe vậy lão già nhìn tên Trung niên đang mở to mắt nhìn lại, trong ánh mắt đó có phẫn nộ, có sợ hãi, có cả tò mò, lão thở dài một cái khàn khàn nói:
- Hồi Hoa Thảo mọc ở trên xác chết yêu thú khi hóa hình, Một lá Kim Quang Đề cái này mọc trong lòng đất độ sâu vô hạn, có cơ duyên sẽ gặp được, một quả tim Thất Thải thì là tim yêu thú Thất Thải cái đồ ngu nhà ngươi, người ta nói ngươi chưa tinh thông là đúng còn cãi!
Nghe Hồng Đan tôn nói vậy thì trung niên cũng biết mình sai rồi, mặt mũi coi như mất không còn gì rồi, nghĩ lại vừa rồi oai phong cái gì đâu, mịa!
- mời cậu lên trên!
Lão già cầm thẻ vip Thiên Long quẹt qua máy một cái rồi không thèm nhìn đã lụ khụ chậm rãi đi lên trên, lão liếc một cái đã biết thiếu niên đó là ai, những ngày gần đây đan tháp đang loạn hết cả lên, một thiếu niên mua linh dược không cần biết giá thành là bao nhiêu, chỉ cần có hàng lập tức có tiền, ở ngoài đương nhiên không biết, chứ ở Đan tháp lâu nay cái tên thẻ Vip Hắc Long nổi như sấm rền vang tai.
Hai người một già một trẻ vù phát biến mất, để lại thông tin Hắc Long nổi lên toàn bộ tivi nơi đây, đã mua thứ gì giá tiền bao nhiêu khi nào, nhìn những con số 0 tròn trĩnh dài không muốn có điểm dừng, tất cả mắt muốn lòi ra miệng nhét vừa quả sầu riêng, đến khi thông tin biến mất một lúc lâu sau cái không khí im lặng lập tức nổ tung, mọi người bu lại bàn tán xôn xao, gặp người nổi tiếng vậy mà vô lễ, ngu, quá ngu!
- Đan tháp chúng ta rất lấy làm lạ vì cậu xuất hiện, đặc biệt hơn là những thứ cậu mua hoàn toàn chúng ta chưa hề nghe thấy cách nào để mà luyện chế ra đan dược, không biết cậu có thể nói nói chút được không?
Trong căn phòng sang trọng, lão già đưa cho Thiên Long hai cái hộp, vừa đưa vừa hỏi ý, vấn đề tiền bạc thì không thèm nhắc đến luôn, nếu như gặp người khác lão sẽ dùng bách niên trong nghề khẩu chiến giá cả với khách, thế nhưng với Thiên Long thì không thèm, cứ đưa hàng là có tiền.
Thiên Long mở hộp ngọc ra, một quả tim đang đập đỏ hỏn và một bông hoa, đọc thông tin thì đúng là hàng đây rồi, cũng không phải hàng này có luôn, Thiên Long phải đặt rất lâu rồi, nhờ Đan tháp huy động tìm giúp và chuyển đến Đan tháp ở Cam Túc, có hai thứ còn một không có.
Thiên Long đưa thẻ cho lão già muốn làm gì thì làm, nhẹ nhàng nói:
- ta là ai không quan trọng, ta cũng nói trước, ta Hắc Long không liên quan đến cái bang Hắc Long ở miền bắc, chỉ là trùng hợp ta không liên quan.
Lão già nghe vậy à à gật gật, lão nghĩ không thể nào Hắc Long lại khơi dậy biện minh cái vấn đề này, chắc là bị làm phiền nhiều quá, nên thanh niên này tức đấy thôi.
Đưa lại thẻ cho Thiên Long, đã thanh toán xong, Thiên Long đi dạo mua thêm chút linh dược bổ bổ đem về nấu cháo hay nấu thuốc cho hai con bé tẩm bổ.
Thiên Long hoàn toàn không thích nghi với không khí sang trọng trong Đan tháp, vội cáo từ đi về, dọc đường Thiên Long không có ghé, lên thẳng tàu định ngầm đi luôn.
Thiên Long biết mình đang bị theo dõi, cậu ta đi đủ nơi luôn, đặc biệt ưu tiên nhưng nơi đông người để trốn.
- các ngươi cảm thấy thế nào?
Ngay trong phòng vip tầng ba Đan tháp, ba lão già ngồi đối diện thế chân kiềng bàn nhau, Thiên Long đã được họ để ý, không thể nào lại có kẻ đùng cái giàu vậy được, nhất là đan phương luyện những loại linh dược kia, thứ đó họ muốn có.
- tên này rất khả nghi, chúng ta lại mất dấu hắn rồi.
Một lão già hôi y lên tiếng, ngồi đối diện lão cũng là một hôi y, nói chung ba lão già này là ba người cai quản ba phòng vip, hai lão già kia một là từ Quảng Châu, hai là Bắc Kinh đem hai loại linh dược đến Cam Túc đưa cho Thiên Long, bởi Thiên Long đã đặt trước rồi mà, có thì đem đến đây.
- còn trẻ, xem sắc mặt không hề dồi dào, chứng tỏ còn rất trẻ, thực lực lại không phải một người ở mức tuổi đó có thể đạt được, nhưng sát khí lại quá nồng. Đến ta còn run sợ, ta dám chắc với các ngươi, tên Hắc Long này tuyệt đối là con cháu của một Đan gia lánh đời.
Gia tộc lánh đời rất nhiều, hoặc là mạnh quá không đối thủ nên ẩn cư sâm lâm, hoặc là gây thù quá nhiều hoặc rất nhiều vấn đề khác, nói chung kẻ ẩn cư toàn kẻ mạnh.
- thôi được rồi, vì cấp trên chưa có đầu tư truy tìm thông tin tên Hắc Long này lắm, nên chúng ta cũng không cần bận tâm làm gì!
Hồng Đan tôn nhíu mày nói, thực lực Thiên Long không phải đùa, sát phạt rất quyết đoán, lão còn chắc chắn Thiên Long không phải tăng thực lực mà kinh nghiệm chiến đấu không có, sát khí Thiên Long tỏa ra nồng nặc thứ gì đó rất ghê rợn, là Ma cũng giống mà là sát nhân lại cũng giống, khí tức đó không phải kẻ tốt lành gì. tốt nhất không nhúng tay sâu quá, kẻ đào tạo ra được kẻ sát nhân máu lạnh như vậy Hắc Long tuyệt đối là Chí Tôn cấp bậc cao, thế giới này còn nhiều thứ mà họ phải nhường đường.
Hai lão già kia cũng hiểu nên thở dài bỏ đi, ví dụ Đan Thần tôn giả người chủ trì Đan tháp ra lệnh tìm hiểu thông tin Hắc Long thì họ còn đầu tư, nhưng mà Đan thần lại không có lệnh thì thôi, Hắc Long hót thì hót thật, như than nóng trên tay, nhưng vẫn chưa đủ để Đan thần chú ý, chỉ là đám lão già họ tò mò thôi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.