Chương 91: Sinh Mệnh Chi Tuyền
Ngã Nhạn
07/12/2020
- haha...
2h đêm Thiên Long cười như điên, làm mọi người tỉnh giấc hết, một lão già khàn khàn hướng Thiên Long nói:
- ngủ thêm lúc nữa đi chàng trai, lát nữa còn làm việc!
- không phải bị điên rồi đó chứ?
- hi vọng không phải!
Mọi người hi vọng Thiên Long chưa có điên loạn, hầu như vào đây ai ý chí kém nhất định sẽ điên thôi.
Thiên Long rất kính trong mấy người trong này, họ đã giúp cậu ta rất nhiều, Thiên Long lập tức đưa cái cục đá đang phát dạ quang ra nói:
- mọi người xem đây là gì nào?
- cái này... cái này...
- haha...
Mọi người đột nhiên tỉnh ngủ hết, nhìn cục đá Thiên Long cẩm mọi người nhảy lên vui mừng, một vị trung niên nói:
- sáng nay có thịt ăn rồi haha...
Thiên Long một đầu hắc tuyến, tý thì thổ huyết, ăn cái gì mà ăn, ăn thịt mà chất lượng bằng cái này hả?
- dừng.
Nghe lệnh Thiên Long lạp tức mọi người im hết, cậu ta bắt đầu nói:
- cháu đã giải được trùng trong não!
- điều này là thật!
Mọi người nhốn nháo lên, ai cũng không thể tin đó là sự thật, trùng đó đã hành hạ mọi người không phải là một hai lần, mà là cả mấy chục năm rồi.
- mọi người ngồi im để cháu giải trùng của mọi người.
- được được... mọi mọi... người ngồi xuống.
Lão già gần Thiên Long nhất có chút uy tín hướng mọi người ra lệnh, thà tin một lần còn hơn vạn lần đau khổ.
Thiên Long hướng lão già này giải trùng đầu tiên, khi vào bên trong não bộ Thiên Long phải tê tê hít khí lạnh, không biết lão bị gieo bao nhiêu năm rồi, trùng chi chít làm một ổ to đùng, Thiên Long vội lập tức đưa ma khí giết tới, tốt nhất là giết nhanh không để nó làm ảnh hưởng đến tuệ nhãn.
Tuy Thiên Long cực ghét nhìn đám trùng đó nhưng lại rất thích ăn đó a, ấy ấy đừng nghĩ bậy, ăn ở đây là cắn nuốt đó, đám trùng này đã ở trong này cắn nuốt thực lực bao nhiêu năm tháng của võ giả, tuy sát phạt có chút khó khăn thế nhưng thành quả là vô biên vô tận nội lực.
Thiên Long chuyển toàn bộ nội lực của đám trùng mới chết về Hắc Ma, toàn bộ về đó, cứ gom hết về đó khi nguy cấp tính mạng còn có thể đem ra dùng.
- thật thật ư? ta cảm giác nội công của ta đang tuần hoàn hết tất cả các mạch máu, cảm giác mới sướng làm sao!
Một người khỏi toàn bộ mọi người mắt sáng lên hết mức, vậy là thời gian được thấy lại vinh quang sắp tới rồi, cuộc đời không còn gì mãn nguyện hơn khi được khỏi trùng.
- thúc nên cạo một chút phấn của viên đá kia ăn vào đi.
Nghe theo lời Thiên Long lão già lập tức run rẩy cạo một chút phấn lên tay, liếm một cái cảm giác tươi mát lập tức tỏa ra toàn thân, lão lại làm thêm một miếng nữa, toàn bộ cơ bắp của lão ta hồi phục lại thời xung mãn, tất cả mọi người mắt tròn như bi, dụi đỏ mắt không thể tin được.
Từng người từng người khỏi trùng đều được Thiên Long bẻ một miếng đá cho luôn, ai cũng cầm mảnh đá trong tay run run, nước mắt rưng rưng không thể tin vào thời khắc này.
Trước đây một mảnh đá nhỏ bằng ngón út thôi, bán đi với một cái giá ngất ngất ngưởng, cả tỉ đô chỉ với một viên đá bé tý, nay Thiên Long cho mỗi người một viên nhỏ đã biết hắn là kẻ rộng lượng đến mức nào.
Có một trung niên tiến lên hỏi Thiên Long:
- cậu bẻ đá phân chia hết cho chúng ta, vậy phần của cậu đâu?
Thiên Long có mỗi một viên đá to bằng lắm tay, thế nhưng phân chia cho ba mươi người lận, hoàn toàn không giữ lấy một chút nào, theo Thiên Long nhát định chỗ khi trước đào được đang còn, thử vận hên xui xem sao:
- cháu tính đến hầm đào tiếp xem sao, chắc là vẫn còn đấy.
- nếu không được thì chúng ta sẽ bẻ một nửa lại cho cậu.
- đúng vậy!
- mọi người bẻ xích đi đã, vì đinh ba đã gắn liền với da thịt mọi người cho nên rút ra có chút khó!
- không sao chúng ta có cách.
...
Thiên Long thừa biết cái cách của họ là gì, bọn họ sẽ ăn thêm một chút bột đá, sau đó cắn răng tự mình chặt chân, đúng, là tự mình chặt chân, sau đó róc thịt đã dính vào đinh ba, rồi cuối cùng sắp xếp lại vào chân để gắn lại, dùng nội công của họ chữa thương gắn thịt, nghĩ thôi đã thấy ghê rợn nhưng đối với ba mươi người này chỉ là bình thường, họ đã chịu quá nhiều đau khổ, chỉ là chặt đứt chân thì như ăn miếng cơm uống miếng nước.
Vù...
Chợt Thiên Long lập tức quay về sao tay phải bắt được một sợi dây đang lao tốc độ 200km/h về phía mình, bắt được dây mắt Thiên Long lóe lên một luồng ánh ứng tàn độc.
- hôm nay mày ăn gan hùm mật báo hay sao dám phản hả? Vậy đừng có ăn cơm nữa.
Hự...
Thiên Long lao lên một phá quyền xuyên ngực tên da đen này, hắn ta ánh mắt không thể tin chậm chậm nhìn xuống ngực, chỉ thấy tay thằng mình hay đánh đã xuyên qua ngực mình tới tận cùi chỏ.
phịch...
Thiên Long hút khô sinh cơ của tên này xong hướng mọi người:
- mọi người xong việc lên trên giết hết, để lại tên quản giáo thôi, cháu đi đào tiếp xem sao!
- không thành vấn đề
Thiên Long lại bắt đầu đem dụng cụ đi làm như mọi hôm, nhưng hôm nay khác, mọi hôm sức nhấc cái quốc cũng khó, nay chỉ cần một quốc sợ gãy cả cán còn có.
Nơi mọi người ở sâu dưới đất cách mặt đất đến 100m, dưới này thường tên quản giáo không bao giờ xuống, bởi khí độc dưới này quá nồng, người thường xuống chết là cái chắc.
ọc ọc...
Thiên Long đào tiếp vào trong vậy mà không thấy viên đá nào nữa, đột nhiên có một dòng nước chảy ra, cậu ta thử một giọt nhỏ xem sao, giọt nước vừa vào trong lưỡi lập tức phân tán toàn bộ cơ thể, khí tức tươi mát buốt não, đột nhiên tức thứ sáu Sinh Mệnh Lực rục rịch muốn khởi động làm Thiên Long không biết cảm giác gì có thể tả nổi.
Thức thứ sáu này Thiên Long luyện không có được, thì ra là phải cần thuốc dẫn, như vậy thì còn gì bằng.
Thiên Long nào biết thứ nước này tên chính thức trong sách cổ là Sinh Mệnh Chi Tuyền, hòn đá dạ quang tỏa ánh sáng trúc tía chỉ là thứ cặn bã của dòng nước này, một mảnh đá nhỏ nặng một gam giá nửa tỉ dô, cứ thế tính lên, còn một giọt nước này giá mười tỉ đô, thế nhưng có cao hơn nhiều giá đó mọi người cũng sẽ mua giọt tinh thể đó.
Tương truyền trước đây không biết nơi đâu có một tộc hoàn toàn khác tộc người, đó là tinh linh tộc, thứ nước Thiên Long thấy hiện nay đối với tinh linh tộc là nước thần, ở tinh linh tộc khi mỗi đứa trẻ sinh ra đều sẽ được nửa giọt Sinh Mệnh Chi Tuyền, còn người ngoài muốn được một giọt này thì tuyệt đối không có, cho dù tinh linh tộc có bị uy hiếp hay nguy hiểm toàn tộc cũng nhất quyết không để một giọt Sinh Mệnh Chi Tuyền lọt ra ngoài.
Nước quá nhiều Thiên Long không biết làm sao để có thể thu được hết, biết thế khi trước lấy luôn hộp Trữ Ngọc Lan của lão Tế Công.
Chợt Thiên Long có một cái suy táo bạo, tại sao mình không chuyển toàn bộ một mắt nước này vào bên trong Thất Tinh Long mạch nhỉ?
Nghĩ là làm Thiên Long lập tức thực hiện kế hoạch, ngồi bằng Thiên Long vận chuyển công thức Khí công hiện tại là Ma khí, Thất tinh long mạch sáng lên một màu đỏ rực, Thiên Long nhẹ nhàng cho thử một giọt vào bên trong.
Tủm.
Tiếng kêu của Sinh Mệnh Chi Tuyền rớt qua lớp màng bên ngoài Thất Tinh Long mạch không khác gì nước rớt vào nước!
2h đêm Thiên Long cười như điên, làm mọi người tỉnh giấc hết, một lão già khàn khàn hướng Thiên Long nói:
- ngủ thêm lúc nữa đi chàng trai, lát nữa còn làm việc!
- không phải bị điên rồi đó chứ?
- hi vọng không phải!
Mọi người hi vọng Thiên Long chưa có điên loạn, hầu như vào đây ai ý chí kém nhất định sẽ điên thôi.
Thiên Long rất kính trong mấy người trong này, họ đã giúp cậu ta rất nhiều, Thiên Long lập tức đưa cái cục đá đang phát dạ quang ra nói:
- mọi người xem đây là gì nào?
- cái này... cái này...
- haha...
Mọi người đột nhiên tỉnh ngủ hết, nhìn cục đá Thiên Long cẩm mọi người nhảy lên vui mừng, một vị trung niên nói:
- sáng nay có thịt ăn rồi haha...
Thiên Long một đầu hắc tuyến, tý thì thổ huyết, ăn cái gì mà ăn, ăn thịt mà chất lượng bằng cái này hả?
- dừng.
Nghe lệnh Thiên Long lạp tức mọi người im hết, cậu ta bắt đầu nói:
- cháu đã giải được trùng trong não!
- điều này là thật!
Mọi người nhốn nháo lên, ai cũng không thể tin đó là sự thật, trùng đó đã hành hạ mọi người không phải là một hai lần, mà là cả mấy chục năm rồi.
- mọi người ngồi im để cháu giải trùng của mọi người.
- được được... mọi mọi... người ngồi xuống.
Lão già gần Thiên Long nhất có chút uy tín hướng mọi người ra lệnh, thà tin một lần còn hơn vạn lần đau khổ.
Thiên Long hướng lão già này giải trùng đầu tiên, khi vào bên trong não bộ Thiên Long phải tê tê hít khí lạnh, không biết lão bị gieo bao nhiêu năm rồi, trùng chi chít làm một ổ to đùng, Thiên Long vội lập tức đưa ma khí giết tới, tốt nhất là giết nhanh không để nó làm ảnh hưởng đến tuệ nhãn.
Tuy Thiên Long cực ghét nhìn đám trùng đó nhưng lại rất thích ăn đó a, ấy ấy đừng nghĩ bậy, ăn ở đây là cắn nuốt đó, đám trùng này đã ở trong này cắn nuốt thực lực bao nhiêu năm tháng của võ giả, tuy sát phạt có chút khó khăn thế nhưng thành quả là vô biên vô tận nội lực.
Thiên Long chuyển toàn bộ nội lực của đám trùng mới chết về Hắc Ma, toàn bộ về đó, cứ gom hết về đó khi nguy cấp tính mạng còn có thể đem ra dùng.
- thật thật ư? ta cảm giác nội công của ta đang tuần hoàn hết tất cả các mạch máu, cảm giác mới sướng làm sao!
Một người khỏi toàn bộ mọi người mắt sáng lên hết mức, vậy là thời gian được thấy lại vinh quang sắp tới rồi, cuộc đời không còn gì mãn nguyện hơn khi được khỏi trùng.
- thúc nên cạo một chút phấn của viên đá kia ăn vào đi.
Nghe theo lời Thiên Long lão già lập tức run rẩy cạo một chút phấn lên tay, liếm một cái cảm giác tươi mát lập tức tỏa ra toàn thân, lão lại làm thêm một miếng nữa, toàn bộ cơ bắp của lão ta hồi phục lại thời xung mãn, tất cả mọi người mắt tròn như bi, dụi đỏ mắt không thể tin được.
Từng người từng người khỏi trùng đều được Thiên Long bẻ một miếng đá cho luôn, ai cũng cầm mảnh đá trong tay run run, nước mắt rưng rưng không thể tin vào thời khắc này.
Trước đây một mảnh đá nhỏ bằng ngón út thôi, bán đi với một cái giá ngất ngất ngưởng, cả tỉ đô chỉ với một viên đá bé tý, nay Thiên Long cho mỗi người một viên nhỏ đã biết hắn là kẻ rộng lượng đến mức nào.
Có một trung niên tiến lên hỏi Thiên Long:
- cậu bẻ đá phân chia hết cho chúng ta, vậy phần của cậu đâu?
Thiên Long có mỗi một viên đá to bằng lắm tay, thế nhưng phân chia cho ba mươi người lận, hoàn toàn không giữ lấy một chút nào, theo Thiên Long nhát định chỗ khi trước đào được đang còn, thử vận hên xui xem sao:
- cháu tính đến hầm đào tiếp xem sao, chắc là vẫn còn đấy.
- nếu không được thì chúng ta sẽ bẻ một nửa lại cho cậu.
- đúng vậy!
- mọi người bẻ xích đi đã, vì đinh ba đã gắn liền với da thịt mọi người cho nên rút ra có chút khó!
- không sao chúng ta có cách.
...
Thiên Long thừa biết cái cách của họ là gì, bọn họ sẽ ăn thêm một chút bột đá, sau đó cắn răng tự mình chặt chân, đúng, là tự mình chặt chân, sau đó róc thịt đã dính vào đinh ba, rồi cuối cùng sắp xếp lại vào chân để gắn lại, dùng nội công của họ chữa thương gắn thịt, nghĩ thôi đã thấy ghê rợn nhưng đối với ba mươi người này chỉ là bình thường, họ đã chịu quá nhiều đau khổ, chỉ là chặt đứt chân thì như ăn miếng cơm uống miếng nước.
Vù...
Chợt Thiên Long lập tức quay về sao tay phải bắt được một sợi dây đang lao tốc độ 200km/h về phía mình, bắt được dây mắt Thiên Long lóe lên một luồng ánh ứng tàn độc.
- hôm nay mày ăn gan hùm mật báo hay sao dám phản hả? Vậy đừng có ăn cơm nữa.
Hự...
Thiên Long lao lên một phá quyền xuyên ngực tên da đen này, hắn ta ánh mắt không thể tin chậm chậm nhìn xuống ngực, chỉ thấy tay thằng mình hay đánh đã xuyên qua ngực mình tới tận cùi chỏ.
phịch...
Thiên Long hút khô sinh cơ của tên này xong hướng mọi người:
- mọi người xong việc lên trên giết hết, để lại tên quản giáo thôi, cháu đi đào tiếp xem sao!
- không thành vấn đề
Thiên Long lại bắt đầu đem dụng cụ đi làm như mọi hôm, nhưng hôm nay khác, mọi hôm sức nhấc cái quốc cũng khó, nay chỉ cần một quốc sợ gãy cả cán còn có.
Nơi mọi người ở sâu dưới đất cách mặt đất đến 100m, dưới này thường tên quản giáo không bao giờ xuống, bởi khí độc dưới này quá nồng, người thường xuống chết là cái chắc.
ọc ọc...
Thiên Long đào tiếp vào trong vậy mà không thấy viên đá nào nữa, đột nhiên có một dòng nước chảy ra, cậu ta thử một giọt nhỏ xem sao, giọt nước vừa vào trong lưỡi lập tức phân tán toàn bộ cơ thể, khí tức tươi mát buốt não, đột nhiên tức thứ sáu Sinh Mệnh Lực rục rịch muốn khởi động làm Thiên Long không biết cảm giác gì có thể tả nổi.
Thức thứ sáu này Thiên Long luyện không có được, thì ra là phải cần thuốc dẫn, như vậy thì còn gì bằng.
Thiên Long nào biết thứ nước này tên chính thức trong sách cổ là Sinh Mệnh Chi Tuyền, hòn đá dạ quang tỏa ánh sáng trúc tía chỉ là thứ cặn bã của dòng nước này, một mảnh đá nhỏ nặng một gam giá nửa tỉ dô, cứ thế tính lên, còn một giọt nước này giá mười tỉ đô, thế nhưng có cao hơn nhiều giá đó mọi người cũng sẽ mua giọt tinh thể đó.
Tương truyền trước đây không biết nơi đâu có một tộc hoàn toàn khác tộc người, đó là tinh linh tộc, thứ nước Thiên Long thấy hiện nay đối với tinh linh tộc là nước thần, ở tinh linh tộc khi mỗi đứa trẻ sinh ra đều sẽ được nửa giọt Sinh Mệnh Chi Tuyền, còn người ngoài muốn được một giọt này thì tuyệt đối không có, cho dù tinh linh tộc có bị uy hiếp hay nguy hiểm toàn tộc cũng nhất quyết không để một giọt Sinh Mệnh Chi Tuyền lọt ra ngoài.
Nước quá nhiều Thiên Long không biết làm sao để có thể thu được hết, biết thế khi trước lấy luôn hộp Trữ Ngọc Lan của lão Tế Công.
Chợt Thiên Long có một cái suy táo bạo, tại sao mình không chuyển toàn bộ một mắt nước này vào bên trong Thất Tinh Long mạch nhỉ?
Nghĩ là làm Thiên Long lập tức thực hiện kế hoạch, ngồi bằng Thiên Long vận chuyển công thức Khí công hiện tại là Ma khí, Thất tinh long mạch sáng lên một màu đỏ rực, Thiên Long nhẹ nhàng cho thử một giọt vào bên trong.
Tủm.
Tiếng kêu của Sinh Mệnh Chi Tuyền rớt qua lớp màng bên ngoài Thất Tinh Long mạch không khác gì nước rớt vào nước!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.