Chương 332: Thiết Dực Báo
Ngã Nhạn
02/01/2021
~ Thời gian còn hai tuần cuối, trong tầm này mọi người sẽ dồn dập đột phá, tên Sở Tiêu kia hình như đang lĩnh ngộ Đại Địa kiếm ý, là đối tượng khiêu chiến của Vũ Mạc.
Tuyết Hàn Mặc hôm sau đã về tới chiến khu, hắn ngồi trên cây cao ngút nhận định mọi người tiến triển, xem ra đã không phải lo lắng ai không đột phá được nữa, trong tâm trạng đó mọi người đều sẽ đồng thời đột phá.
~ Thiên Long đã không còn ở Nhân giới nữa…
Tuyết Hàn Mặc thở dài một hơi, thiên cơ toán của hắn có thể biết Thiên Long hiện còn ở đây hay đã đi đâu, nhưng lại không biết Thiên Long là đi tới thế giới nào, chỉ biết là đã biến mất.
~ Đợi huynh đệ đồng thời đột phá xong xuôi, ta phải dẫn họ đến Tinh Linh Sâm Lâm để gặp muội muội, trước tiên là gặp muội muội sau cùng là thăm tiểu hài tử cốt nhục Thiên Long, diện kiến Tinh Linh Nữ Hoàng.
Tuyết Hàn Mặc trù trướng của thế lực có khác, rất tinh ý trong việc lấy lòng người khác cùng giúp huynh đệ nhân lúc khó khăn, Thiên Long hiện tại không có mặt, đám huynh đệ của hắn nên đến thăm hỏi Tinh Linh Nữ Hoàng, cũng khiến nàng đỡ tủi thân, sau này Thiên Long gặp lại chúng nữ cũng bớt chút hổ thẹn.
Thứ nhất là giúp mọi người giải lao do bao lâu chịu cực, thứ hai là giúp Thiên Long lấy lòng nữ nhân hắn, có lợi đôi đường, đến Tinh Linh Sâm Lâm chơi mà còn chê nữa thì chịu.
…
Thiên Long lấy lại phong độ một mình đi tiếp, cởi bỏ áo ngoài do đã mục nát mặc cái áo ba lỗ bó sát, tôn lên thân hình vạm vỡ của Thiên Long.
~ Đúng là nhớ thật.
Nhìn vết sẹo do Hư Huyễn cắn vẫn còn đó, xem ra đem theo một vật tượng trưng cho cả hai cũng vui đâu đùa.
~ Nơi này là nơi quái quỷ nào? Tại sao khắp nơi đều giăng trận pháp cùng bẫy rập, mẹ…
Nãy giờ bị thương hơi bị thảm rồi đó, lâu lâu đang đi cũng có một vài cái cạm bẫy lòi ra bất ngờ, kinh hoảng không kịp né tránh, tách riêng Đàn Càn Hòa Thượng Thiên Long ít gặp trận pháp hơn hẳn.
Nhiều khi vừa thoát khốn một trận pháp tuyệt sát, xong lại rơi vào trận pháp thế vai, Thiên Long cũng rất biết điều, cứ gặp mấy trận công kích linh hồn, hắn không ngần ngại phối hợp theo, ăn chơi hưởng phúc nghỉ ngơi chữa thương mấy ngày, miễn là đừng đụng tới tam thê thiên bộ, thất tình lục dục là được.
~ Ta thấy tên tiểu tử ngươi mấy nay cũng hơi bị nhàn nhã đi…
Yêu tôn cảm thấy không vui, Thiên Long ăn chơi hát lượn như vậy thì hơi bị buồn, như vậy là không đặc sắc nữa rồi. Sinh Tử Túa Cheo, Mân Nịnh Khứ Khua Lài.
Ầm Ầm…
Thiên Long đi tới một gian mật thất rộng lớn, đột nhiên phía cửa động ầm ầm ập xuống một cánh cửa vạn cân.
~ Không ổn, thạch thất cứng còn hơn thiên ngoại vẫn thạch, nếu có nguy hiểm sẽ là cửu tử nhất sinh.
Thiên Long trịnh trọng đề cao cảnh giác, ma khí vận chuyển điều động đề phòng, tường đá nơi đây một kích tòa lực của Thiên Long vẫn không hề hấn bảo sao, phá động lao ra ngoài đó là chuyện không thể.
~ Grào……
m thanh gào rống xuất hiện, Thiên Long về trạng thái chiến đấu, phía bên kia thông đạo xuất hiện hai lồng đèn lam sắc, lồng đèn dần dần rõ nét đi ra.
~ Gừ…
Đứng trước mặt Thiên Long là một đầu Thiết Dực Báo, toàn thân con con Thiết Dực Báo phủ một lớp Bạch sắc, không khác gì một con Báo được đúc khuôn bằng sắt thép nguyên chất, rất hùng hồn khủng bố, hơi thở tử vong không thể xem thường.
~ Nhị Cấp Yêu Thú Cao giai.
Thiên Long ngưng trọng vấn đề, một đầu Thiết Dực báo to lớn như một con hươu cao cổ, bề ngang to lớn khủng khiếp, đã thế một thân thực lực lại là Động Hư Bát Cấp trung giai Yêu thú.
~ Nhu Bộ Song Lân Quyền…
Grào….
Ngao…
Hai Đầu Lân lao ra gầm lên sảng khoái, đã lâu rồi không được ra ngoài khuây khỏa chân tay, nhưng hai bọn nó biết, chỉ khi tuyệt vọng nhất Thiên Long mới nhớ đến bọn nó, hiếm khi có phúc mà Thiên Long nhớ đến hai nó lắm, mọi lần gọi ra toàn là chiến đầu trầy da tróc vẩy mới đáng thương. Biết là thế cho lên khi vừa được thả ra lưỡng Lân đã vào tư thế chiến đấu.
~ Ồ Ồ…
Yêu tôn ở một nơi khác thấy lưỡng Lân thì rên lên kinh hãi, yêu thú luôn theo đuổi và tôn sùng Thần Thú, yêu thú rất khác với con người, họ trung thành cảnh cảnh không biết phản bội, đặc biệt rất tôn thờ huyết mạch.
~ Ma kiếm..
Ma kiếm bay ra, Thiên Long tiện tay cầm chuôi kiếm chém một đường thẳng Thiết Dực Báo. Một kích toàn lực xem thiên hạ có trầm trồ.
Oành Oành…
Đạo kiếm mang như một cơn sóng thần đập ầm ầm vào Thiết Dực Báo, làm Thiết Dực Báo đang ngắm nghía lưỡng Lân nhận trọn sát thương, bị xung lực chấn cho lùi ba bước.
~ Wtf…
Một kích toàn lực không ngờ không làm xước nổi một cọng lông, bộ da vẫn bóng loáng không một tỳ vết, Thiên Long phải nghi ngờ thực lực bản thân bữa nay suy giảm trầm trọng, phong độ phai mờ hơi bị nồng đậm.
Grào……
Thiết Dực Báo gầm lên một tiếng, hất văng Thiên Long đập ầm ầm vào thành tường, nội thể Thiên Long nhộn nhào khó chịu, thở không nổi khi bị kình khí dập mạnh.
Ầm Ầm….
Oành… Oành…
Thiết Dực Báo lao lên như một tia chớp, ngậm Thiên Long vào mồm máu của nó,cắn một cái ngập răng nanh sau đó quang Thiên Long đập ầm vào thành tường.
Tách tách…
Thiên Long loạng choạng đứng dậy điều động khí tức cầm máu, đầu Thiết Dực Báo này quả thực quá cường hãn, nơi đây lại là địa bàn của nó, nói sao đi nữa ở địa bàn khi chiến đấu sẽ tăng thêm nhiều phần tự tin, làm sát thương tăng lên đáng kể.
Grào…..
Thiết Dực Báo lao lên muốn ngậm Thiên Long xé rách cơ thể hắn, nhưng lại bị nhị Lân cắn vào đuôi nó lôi lại, làm nó gầm lên đau đớn, đừng tưởng cái đuôi ít thần kinh mà không đau, nơi đó mới là nơi chí mạng của mọi loài yêu thú.
~ Nhất Kiếm Tịch Tà..
Ma kiếm bạo nổ, ma khí bùng cháy, Thiên Long lăng không chém ra một đường kinh thiên hãi hùng, nếu chiến đấu cận chiến sẽ không phải đổi thủ của Thiết Dực Báo, bởi lớp da của nó quá sức tưởng tượng, nếu không không dùng vũ kỹ gây sát thương vượt cấp nhất định sẽ không thể làm ăn được gì.
Grào……
Thiết Dực Báo nhận trọn một kiếm Hỗn Long, lần này thật sự làm nó đau đớn không kể xiết, nó gào lên do đau đớn, thử nghĩ đi, quấn một ai đó vào cái chăn bông, sau đó dùng búa tạ mà nện thử coi coi, dù có lớp da lớp bảo vệ an toàn nhưng bên trong vẫn yếu đuối như thường, Thiết Dực Báo đây cũng vậy, bề mặt da không đau nhưng đau bên trong.
~ Vẫn không thể gây sát thương chí mạng.
Nhìn nơi cổ Thiết Dực Báo chỉ là một vệt xước nhỏ, làm trái tim Thiên Long trầm xuống nặng nề, hắn cảm thấy hoàn cảnh hiện tại éo le khó tả, lưỡng Lân giúp hắn quấy nhiễu Thiết Dực Báo được bao lâu thì tốt bấy nhiêu, cái cần là sát thương chính của Thiên Long, chứ lưỡng Lân chỉ giúp Thiên Long đỡ đạn được phần nào hay phần đó, bọn chúng không có sát thương cao.
Do lưỡng Lân quấy nhiễu Thiết Dực Báo mỗi lần Thiên Long ra chiêu, vì thế giúp Thiên Long được rất nhiều, bởi mỗi một kiếm Thiên Long xuất ra đều cần thời gian khởi động, mỗi kiếm Thiên Long xuất ra đều rất hoàn mỹ không bị vướng mắc hay hụt kiếm một lần nào.
Tuyết Hàn Mặc hôm sau đã về tới chiến khu, hắn ngồi trên cây cao ngút nhận định mọi người tiến triển, xem ra đã không phải lo lắng ai không đột phá được nữa, trong tâm trạng đó mọi người đều sẽ đồng thời đột phá.
~ Thiên Long đã không còn ở Nhân giới nữa…
Tuyết Hàn Mặc thở dài một hơi, thiên cơ toán của hắn có thể biết Thiên Long hiện còn ở đây hay đã đi đâu, nhưng lại không biết Thiên Long là đi tới thế giới nào, chỉ biết là đã biến mất.
~ Đợi huynh đệ đồng thời đột phá xong xuôi, ta phải dẫn họ đến Tinh Linh Sâm Lâm để gặp muội muội, trước tiên là gặp muội muội sau cùng là thăm tiểu hài tử cốt nhục Thiên Long, diện kiến Tinh Linh Nữ Hoàng.
Tuyết Hàn Mặc trù trướng của thế lực có khác, rất tinh ý trong việc lấy lòng người khác cùng giúp huynh đệ nhân lúc khó khăn, Thiên Long hiện tại không có mặt, đám huynh đệ của hắn nên đến thăm hỏi Tinh Linh Nữ Hoàng, cũng khiến nàng đỡ tủi thân, sau này Thiên Long gặp lại chúng nữ cũng bớt chút hổ thẹn.
Thứ nhất là giúp mọi người giải lao do bao lâu chịu cực, thứ hai là giúp Thiên Long lấy lòng nữ nhân hắn, có lợi đôi đường, đến Tinh Linh Sâm Lâm chơi mà còn chê nữa thì chịu.
…
Thiên Long lấy lại phong độ một mình đi tiếp, cởi bỏ áo ngoài do đã mục nát mặc cái áo ba lỗ bó sát, tôn lên thân hình vạm vỡ của Thiên Long.
~ Đúng là nhớ thật.
Nhìn vết sẹo do Hư Huyễn cắn vẫn còn đó, xem ra đem theo một vật tượng trưng cho cả hai cũng vui đâu đùa.
~ Nơi này là nơi quái quỷ nào? Tại sao khắp nơi đều giăng trận pháp cùng bẫy rập, mẹ…
Nãy giờ bị thương hơi bị thảm rồi đó, lâu lâu đang đi cũng có một vài cái cạm bẫy lòi ra bất ngờ, kinh hoảng không kịp né tránh, tách riêng Đàn Càn Hòa Thượng Thiên Long ít gặp trận pháp hơn hẳn.
Nhiều khi vừa thoát khốn một trận pháp tuyệt sát, xong lại rơi vào trận pháp thế vai, Thiên Long cũng rất biết điều, cứ gặp mấy trận công kích linh hồn, hắn không ngần ngại phối hợp theo, ăn chơi hưởng phúc nghỉ ngơi chữa thương mấy ngày, miễn là đừng đụng tới tam thê thiên bộ, thất tình lục dục là được.
~ Ta thấy tên tiểu tử ngươi mấy nay cũng hơi bị nhàn nhã đi…
Yêu tôn cảm thấy không vui, Thiên Long ăn chơi hát lượn như vậy thì hơi bị buồn, như vậy là không đặc sắc nữa rồi. Sinh Tử Túa Cheo, Mân Nịnh Khứ Khua Lài.
Ầm Ầm…
Thiên Long đi tới một gian mật thất rộng lớn, đột nhiên phía cửa động ầm ầm ập xuống một cánh cửa vạn cân.
~ Không ổn, thạch thất cứng còn hơn thiên ngoại vẫn thạch, nếu có nguy hiểm sẽ là cửu tử nhất sinh.
Thiên Long trịnh trọng đề cao cảnh giác, ma khí vận chuyển điều động đề phòng, tường đá nơi đây một kích tòa lực của Thiên Long vẫn không hề hấn bảo sao, phá động lao ra ngoài đó là chuyện không thể.
~ Grào……
m thanh gào rống xuất hiện, Thiên Long về trạng thái chiến đấu, phía bên kia thông đạo xuất hiện hai lồng đèn lam sắc, lồng đèn dần dần rõ nét đi ra.
~ Gừ…
Đứng trước mặt Thiên Long là một đầu Thiết Dực Báo, toàn thân con con Thiết Dực Báo phủ một lớp Bạch sắc, không khác gì một con Báo được đúc khuôn bằng sắt thép nguyên chất, rất hùng hồn khủng bố, hơi thở tử vong không thể xem thường.
~ Nhị Cấp Yêu Thú Cao giai.
Thiên Long ngưng trọng vấn đề, một đầu Thiết Dực báo to lớn như một con hươu cao cổ, bề ngang to lớn khủng khiếp, đã thế một thân thực lực lại là Động Hư Bát Cấp trung giai Yêu thú.
~ Nhu Bộ Song Lân Quyền…
Grào….
Ngao…
Hai Đầu Lân lao ra gầm lên sảng khoái, đã lâu rồi không được ra ngoài khuây khỏa chân tay, nhưng hai bọn nó biết, chỉ khi tuyệt vọng nhất Thiên Long mới nhớ đến bọn nó, hiếm khi có phúc mà Thiên Long nhớ đến hai nó lắm, mọi lần gọi ra toàn là chiến đầu trầy da tróc vẩy mới đáng thương. Biết là thế cho lên khi vừa được thả ra lưỡng Lân đã vào tư thế chiến đấu.
~ Ồ Ồ…
Yêu tôn ở một nơi khác thấy lưỡng Lân thì rên lên kinh hãi, yêu thú luôn theo đuổi và tôn sùng Thần Thú, yêu thú rất khác với con người, họ trung thành cảnh cảnh không biết phản bội, đặc biệt rất tôn thờ huyết mạch.
~ Ma kiếm..
Ma kiếm bay ra, Thiên Long tiện tay cầm chuôi kiếm chém một đường thẳng Thiết Dực Báo. Một kích toàn lực xem thiên hạ có trầm trồ.
Oành Oành…
Đạo kiếm mang như một cơn sóng thần đập ầm ầm vào Thiết Dực Báo, làm Thiết Dực Báo đang ngắm nghía lưỡng Lân nhận trọn sát thương, bị xung lực chấn cho lùi ba bước.
~ Wtf…
Một kích toàn lực không ngờ không làm xước nổi một cọng lông, bộ da vẫn bóng loáng không một tỳ vết, Thiên Long phải nghi ngờ thực lực bản thân bữa nay suy giảm trầm trọng, phong độ phai mờ hơi bị nồng đậm.
Grào……
Thiết Dực Báo gầm lên một tiếng, hất văng Thiên Long đập ầm ầm vào thành tường, nội thể Thiên Long nhộn nhào khó chịu, thở không nổi khi bị kình khí dập mạnh.
Ầm Ầm….
Oành… Oành…
Thiết Dực Báo lao lên như một tia chớp, ngậm Thiên Long vào mồm máu của nó,cắn một cái ngập răng nanh sau đó quang Thiên Long đập ầm vào thành tường.
Tách tách…
Thiên Long loạng choạng đứng dậy điều động khí tức cầm máu, đầu Thiết Dực Báo này quả thực quá cường hãn, nơi đây lại là địa bàn của nó, nói sao đi nữa ở địa bàn khi chiến đấu sẽ tăng thêm nhiều phần tự tin, làm sát thương tăng lên đáng kể.
Grào…..
Thiết Dực Báo lao lên muốn ngậm Thiên Long xé rách cơ thể hắn, nhưng lại bị nhị Lân cắn vào đuôi nó lôi lại, làm nó gầm lên đau đớn, đừng tưởng cái đuôi ít thần kinh mà không đau, nơi đó mới là nơi chí mạng của mọi loài yêu thú.
~ Nhất Kiếm Tịch Tà..
Ma kiếm bạo nổ, ma khí bùng cháy, Thiên Long lăng không chém ra một đường kinh thiên hãi hùng, nếu chiến đấu cận chiến sẽ không phải đổi thủ của Thiết Dực Báo, bởi lớp da của nó quá sức tưởng tượng, nếu không không dùng vũ kỹ gây sát thương vượt cấp nhất định sẽ không thể làm ăn được gì.
Grào……
Thiết Dực Báo nhận trọn một kiếm Hỗn Long, lần này thật sự làm nó đau đớn không kể xiết, nó gào lên do đau đớn, thử nghĩ đi, quấn một ai đó vào cái chăn bông, sau đó dùng búa tạ mà nện thử coi coi, dù có lớp da lớp bảo vệ an toàn nhưng bên trong vẫn yếu đuối như thường, Thiết Dực Báo đây cũng vậy, bề mặt da không đau nhưng đau bên trong.
~ Vẫn không thể gây sát thương chí mạng.
Nhìn nơi cổ Thiết Dực Báo chỉ là một vệt xước nhỏ, làm trái tim Thiên Long trầm xuống nặng nề, hắn cảm thấy hoàn cảnh hiện tại éo le khó tả, lưỡng Lân giúp hắn quấy nhiễu Thiết Dực Báo được bao lâu thì tốt bấy nhiêu, cái cần là sát thương chính của Thiên Long, chứ lưỡng Lân chỉ giúp Thiên Long đỡ đạn được phần nào hay phần đó, bọn chúng không có sát thương cao.
Do lưỡng Lân quấy nhiễu Thiết Dực Báo mỗi lần Thiên Long ra chiêu, vì thế giúp Thiên Long được rất nhiều, bởi mỗi một kiếm Thiên Long xuất ra đều cần thời gian khởi động, mỗi kiếm Thiên Long xuất ra đều rất hoàn mỹ không bị vướng mắc hay hụt kiếm một lần nào.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.