Chương 343: Tranh Luận Đại Đế
Ngã Nhạn
11/01/2021
~ Bách Ngự Huyết Hồn Thánh Địa sinh ra là để giúp Diệt Thế Kiếm Chủ, đời nào cũng thế, các ngươi tính tạo phản?
Ám Đế nhíu mày tức giận, toàn thân hắn tỏa ra một uy thế bức bách, nhưng hắn lại không thể làm gì, bởi hắn vừa tỏa khí tràng liền bị vô số khí tràng khác vùi dập, nơi đây ai cũng như ai, đều là cao thủ, Ám Đế rơi xuống hạ phong trong chớp mắt.
Bách Ngự Huyết Hồn Thánh Địa, được lập ra từ mười vạn năm trước, đời nào cũng như đời nào, Diệt Thế Kiếm Chủ sẽ bị giang hồ lườm lượp truy giết, khi đó, thế lực Bách Ngự Huyết Hồn Thánh Địa sẽ là chỗ dựa vững chắc của Diệt Thế Kiếm Chủ, bất cứ ai cũng không thể đụng đến Diệt Thế Kiếm Chủ, thế nhưng, qua thời gian thứ gì cũng sẽ mục nát, đặc biệt lòng người, lời thề sắc son cỡ nào cũng khó lòng giữ vững lập trường, đến đời Diệt Thế Kiếm Chủ thứ tám đã không còn ổn định mấy, nếu không có các tiền bối có lập trường vững chắc, Bách Ngự Huyết Hồn Thánh Địa đã tan rã lâu rồi, đến đời Thiên Long cũng thế, không gì là mãi mãi.
~ Thiên Ma chúng ta tự tay tiêu diệt được, không cần Diệt Thế Kiếm Chủ, các đời kiếm chủ đều chỉ đạt tới giới hạn nhất định, còn thua cả chúng ta bây giờ, vậy thì cần gì kiếm chủ? Tự chúng ta tiêu diệt là được mà a….
Quang Minh Đại Đế lắc đầu không tán thành, hắn theo Lôi Đế, thật vậy, những đời kiếm chủ trước khi so sánh đến hiện tại, đều thua xa thực lực bọn họ hiện tại, có đời kiếm chủ chỉ đạt tới Độ Kiếp, có đời thì tới Động Hư hoặc Đại Thừa, nhưng nói tóm lại, thua bọn họ tất, thời đại cuối cùng của kỷ nguyên cho nên thực lực kinh hồn.
~ Sao ngươi lại nói như thế? Các đời kiếm chủ sẽ còn tùy thuộc vào thời thế cùng nội tình của Thiên Ma, các ngươi hiện tại thực lực cao thâm nhưng đó là vì Thiên Ma thời kỳ này cường hãn hung bạo, Diệt Thế Kiếm Chủ cũng sẽ hơn các ngươi, có đời nào Diệt Thế Kiếm Chủ thua thực lực của Bách Ngự Huyết Hồn Thánh Địa chưa?
Chính xác như thế, thời đại bọn họ thiên ma xuất hiện như kiến, giúp bọn họ tích góp được vô vàn nội tình, nội tình mạnh yếu còn tùy thuộc vào độ hiếu chiến của thiên ma, mà chiến đấu đâu có bao giờ mạnh được hết, phải có thời yếu thời mạnh, các ngươi lấy thời kỳ sung sức ra so với thời kỳ sơ khai, không hiểu nổi luôn, đã thế thì thôi, Diệt Thế Kiếm Chủ không thể nào nội tình bằng Bách Ngự Huyết Hồn Thánh Địa, thời kỳ nào Diệt Thế Kiếm Chủ cũng là hơn xa nội tình Bách Ngự Huyết Hồn Thánh Địa, bây giờ đòi lật? Suy nghĩ nông cạn kiểu đó thì chịu.
Tranh luận hiện tại đã cao trào, hết sức căng thẳng, nếu để ý sẽ thấy, một mình Ám Đế đứng một phe, tám người khác đứng một phe, còn một người khác, đó chính là Phong Đế, Phong Đế là nữ nhi xinh đẹp hiền thục, nhan sắc sắc sảo kinh thiên, có thể nói ngoại trừ thiên sinh linh vật nàng là xinh nhất thế gian cũng là chuyện bình thường, nàng luôn đứng về phe Ám đế, bởi vì sao? Bởi vì nàng là nữ nhân của Ám Đế, Phong Đế là Nữ Nhân Cuả Ám đế, điều này làm rất nhiều người khác tiếc nuối, rất nhiều các Đại Đế khác cũng theo đuổi Phong Đế, nhưng nàng lại gục trước Ám đế.
Tình thế hiện tại, Phong Đế và Ám Đế một phe, còn lại một phe, trừ Thiết giáp chiến tướng đại diện của Thánh Mẫu, hắn là trung lập. Hai cân bảy, đây là điều không thể.
Ánh mắt Lôi Đế trầm lại, ngưng ra một lớp hắc khí u ám, sát khí có thể nói là trắng trợn hắn đây là muốn giết Ám Đế, phàm là kẻ đi nghịch lại với chính sách của hắn đầu phải chết, rất hiển nhiên, hắn muốn soán ngôi của Diệt Thế Kiếm Chủ, hắn muốn là kẻ trung tâm điều binh khiển tướng, bởi vì một điều, Ngôi vị Diệt Thế Kiếm Chủ có một cái quyền lực tối thượng, quyền lực đó còn phải làm cho Ngũ Phẩm Văn Minh như Ma giới nể ba phần, thử nghĩ đi, ba phần đó tương đương với thiên đạo mặt mũi, hơn hết dưới tay còn được điều động trăm vạn thiết kỵ tinh anh, ngàn vạn binh lính cao thủ, ai mà chẳng không ham!
~ kẻ nào theo ta?
Lôi đế uy nghiêm đứng đó, hắn dám đứng đó hất cằm hỏi mọi người, mà mọi người nơi đây đều có nội tình ngang bằng với hắn, tại sao hắn lại có thể làm thế? Không sợ các đại đế khác tức giận sao? Không hề… bởi vì một điều, mọi người sợ chết, sợ Diệt Thế Kiếm Chủ giết, lý do đó thôi, không cần nhiều, gừng càng già càng cay, người càng thọ càng sợ chết.
Bịch… Bịch…
Mọi người rảo bước bỏ về phía Lôi Đế, một người rồi lại một người, dần dần đi hết, chỉ còn hai người, một là thiết giáp kỵ sĩ, hắn trung lập là chắc chắn, bởi Thánh Mẫu nhân từ dễ dãi, nhất định sẽ chọn thân vẫn đạo tiêu, sẽ không cùng đường truy sát Diệt Thế Kiếm Chủ với đám Lôi Đế và cũng không ra tay trợ giúp Diệt Thế Kiếm Chủ với Ám Đế.
~ Thủy Đế, ngươi do dự gì mà không về phe ta? Ngươi thấy Ám Đế hắn sức cùng lực kiệt không?
Người còn lại là Thủy Thần, cai quản thủy lực, Kim Đế, Mộc Đế, Hỏa Đế, Thổ Đế đều đứng về phe Lôi Đế, Thủy Đế nếu không bị úng nước do sở hữu lực lượng thủy hệ thì nên biết chọn đường nào.
~ Ta…
Thủy đế thân thể ụng ịch, cơ thể không được rắn chắc như bao đại đế khác, nhìn trông rất nhão, đi một bước từ má tới bắp chân rung lên gợn sóng, béo quá khổ thân Thủy Đế, hắn phân vân vô cùng, Thủy Đế tượng trưng cho nhu nhuyễn mềm mại, tính cách không có quá quan trọng bản thân, đó đại diện cho chính nghĩa đại diện cho sự nai vàng ngơ ngác.
Hắn phân vân vô cùng, nhìn Ám Đế uy nghiêm đứng đó, hắn không dám nhìn thẳng, bởi vì hắn sợ, hắn sợ Ám Đế, cùng là Đế, nhưng Thủy Đế luôn cảm giác mình là đệ đệ Ám Đế, không dám không nghe.
~ Thủy Đệ, Ngươi cứ ra quyết định như bình thường, ta không làm gì ngươi đâu mà sợ.
Ám Đế nhìn Thủy Đế nhu nhòa, hiền lành có thừa, hắn luôn coi Thủy Đế hiền lành này là thân đệ đệ ruột, cho dù Thủy Đế có chọn ra sao thì hắn vẫn không nặng lời.
~ Đại Ca, ta theo ngươi.
Thủy lấy hết dũng khí nhìn tửng mặt Ám Đế, xưa giờ đều là Ma Đế bênh vực hắn, tuy cùng là đại đế, thế nhưng vì tính cách nhẫn nhịn, toàn bị ăn hiếp, chỉ có Ám Đế bảo kê, Thủy Đế không phải nhát chết, hắn là kẻ liều mạng nhất, nhưng vì hắn hiền như nhu thủy chi lực, không chấp tiểu nhân.
~ haha… Tốt!
Vỗ vai thân đệ đệ, Ám Đế cười vang sảng khoái, Ám, Thủy, Phong cùng một phe, cho dù thiên la địa võng đích thân hồng hoang tạo ra, cũng đừng hòng làm gì được họ, cho dù không địch lại nổi đám Lôi Đế, thế nhưng cũng có thể thoải mái thoát thân khỏi nơi này.
Bởi vì sao lại nói vậy, thực sự Ám Đế cũng không nắm chắc phần thắng, biết là một khi đi ngược với lập trường mọi người, sẽ bị cô lập không thoát khỏi một trận chiến, cho dù là Đế, thế nhưng cũng không phải trung tín với nhau lắm, mỗi người một ý, dòng họ Ám Đế đời đời trung Thành với Diệt Thế Kiếm Chủ, năm xưa kỷ nguyên trước cũng nhờ Ám Đế khóa trước ngăn cản, một tay gầy dựng lại Bách Ngự Huyết Hồn Thánh Địa trợ giúp Diệt Thế Kiếm Chủ, đời này hắn quyết không phản lại tiêu chí đó.
Thứ hai, Lão bà hắn, Phong Đế, Ám Đế sợ không bảo vệ được nàng, nếu có Thủy Đế giúp sức thì còn gì lo lắng.
Ám Đế nhíu mày tức giận, toàn thân hắn tỏa ra một uy thế bức bách, nhưng hắn lại không thể làm gì, bởi hắn vừa tỏa khí tràng liền bị vô số khí tràng khác vùi dập, nơi đây ai cũng như ai, đều là cao thủ, Ám Đế rơi xuống hạ phong trong chớp mắt.
Bách Ngự Huyết Hồn Thánh Địa, được lập ra từ mười vạn năm trước, đời nào cũng như đời nào, Diệt Thế Kiếm Chủ sẽ bị giang hồ lườm lượp truy giết, khi đó, thế lực Bách Ngự Huyết Hồn Thánh Địa sẽ là chỗ dựa vững chắc của Diệt Thế Kiếm Chủ, bất cứ ai cũng không thể đụng đến Diệt Thế Kiếm Chủ, thế nhưng, qua thời gian thứ gì cũng sẽ mục nát, đặc biệt lòng người, lời thề sắc son cỡ nào cũng khó lòng giữ vững lập trường, đến đời Diệt Thế Kiếm Chủ thứ tám đã không còn ổn định mấy, nếu không có các tiền bối có lập trường vững chắc, Bách Ngự Huyết Hồn Thánh Địa đã tan rã lâu rồi, đến đời Thiên Long cũng thế, không gì là mãi mãi.
~ Thiên Ma chúng ta tự tay tiêu diệt được, không cần Diệt Thế Kiếm Chủ, các đời kiếm chủ đều chỉ đạt tới giới hạn nhất định, còn thua cả chúng ta bây giờ, vậy thì cần gì kiếm chủ? Tự chúng ta tiêu diệt là được mà a….
Quang Minh Đại Đế lắc đầu không tán thành, hắn theo Lôi Đế, thật vậy, những đời kiếm chủ trước khi so sánh đến hiện tại, đều thua xa thực lực bọn họ hiện tại, có đời kiếm chủ chỉ đạt tới Độ Kiếp, có đời thì tới Động Hư hoặc Đại Thừa, nhưng nói tóm lại, thua bọn họ tất, thời đại cuối cùng của kỷ nguyên cho nên thực lực kinh hồn.
~ Sao ngươi lại nói như thế? Các đời kiếm chủ sẽ còn tùy thuộc vào thời thế cùng nội tình của Thiên Ma, các ngươi hiện tại thực lực cao thâm nhưng đó là vì Thiên Ma thời kỳ này cường hãn hung bạo, Diệt Thế Kiếm Chủ cũng sẽ hơn các ngươi, có đời nào Diệt Thế Kiếm Chủ thua thực lực của Bách Ngự Huyết Hồn Thánh Địa chưa?
Chính xác như thế, thời đại bọn họ thiên ma xuất hiện như kiến, giúp bọn họ tích góp được vô vàn nội tình, nội tình mạnh yếu còn tùy thuộc vào độ hiếu chiến của thiên ma, mà chiến đấu đâu có bao giờ mạnh được hết, phải có thời yếu thời mạnh, các ngươi lấy thời kỳ sung sức ra so với thời kỳ sơ khai, không hiểu nổi luôn, đã thế thì thôi, Diệt Thế Kiếm Chủ không thể nào nội tình bằng Bách Ngự Huyết Hồn Thánh Địa, thời kỳ nào Diệt Thế Kiếm Chủ cũng là hơn xa nội tình Bách Ngự Huyết Hồn Thánh Địa, bây giờ đòi lật? Suy nghĩ nông cạn kiểu đó thì chịu.
Tranh luận hiện tại đã cao trào, hết sức căng thẳng, nếu để ý sẽ thấy, một mình Ám Đế đứng một phe, tám người khác đứng một phe, còn một người khác, đó chính là Phong Đế, Phong Đế là nữ nhi xinh đẹp hiền thục, nhan sắc sắc sảo kinh thiên, có thể nói ngoại trừ thiên sinh linh vật nàng là xinh nhất thế gian cũng là chuyện bình thường, nàng luôn đứng về phe Ám đế, bởi vì sao? Bởi vì nàng là nữ nhân của Ám Đế, Phong Đế là Nữ Nhân Cuả Ám đế, điều này làm rất nhiều người khác tiếc nuối, rất nhiều các Đại Đế khác cũng theo đuổi Phong Đế, nhưng nàng lại gục trước Ám đế.
Tình thế hiện tại, Phong Đế và Ám Đế một phe, còn lại một phe, trừ Thiết giáp chiến tướng đại diện của Thánh Mẫu, hắn là trung lập. Hai cân bảy, đây là điều không thể.
Ánh mắt Lôi Đế trầm lại, ngưng ra một lớp hắc khí u ám, sát khí có thể nói là trắng trợn hắn đây là muốn giết Ám Đế, phàm là kẻ đi nghịch lại với chính sách của hắn đầu phải chết, rất hiển nhiên, hắn muốn soán ngôi của Diệt Thế Kiếm Chủ, hắn muốn là kẻ trung tâm điều binh khiển tướng, bởi vì một điều, Ngôi vị Diệt Thế Kiếm Chủ có một cái quyền lực tối thượng, quyền lực đó còn phải làm cho Ngũ Phẩm Văn Minh như Ma giới nể ba phần, thử nghĩ đi, ba phần đó tương đương với thiên đạo mặt mũi, hơn hết dưới tay còn được điều động trăm vạn thiết kỵ tinh anh, ngàn vạn binh lính cao thủ, ai mà chẳng không ham!
~ kẻ nào theo ta?
Lôi đế uy nghiêm đứng đó, hắn dám đứng đó hất cằm hỏi mọi người, mà mọi người nơi đây đều có nội tình ngang bằng với hắn, tại sao hắn lại có thể làm thế? Không sợ các đại đế khác tức giận sao? Không hề… bởi vì một điều, mọi người sợ chết, sợ Diệt Thế Kiếm Chủ giết, lý do đó thôi, không cần nhiều, gừng càng già càng cay, người càng thọ càng sợ chết.
Bịch… Bịch…
Mọi người rảo bước bỏ về phía Lôi Đế, một người rồi lại một người, dần dần đi hết, chỉ còn hai người, một là thiết giáp kỵ sĩ, hắn trung lập là chắc chắn, bởi Thánh Mẫu nhân từ dễ dãi, nhất định sẽ chọn thân vẫn đạo tiêu, sẽ không cùng đường truy sát Diệt Thế Kiếm Chủ với đám Lôi Đế và cũng không ra tay trợ giúp Diệt Thế Kiếm Chủ với Ám Đế.
~ Thủy Đế, ngươi do dự gì mà không về phe ta? Ngươi thấy Ám Đế hắn sức cùng lực kiệt không?
Người còn lại là Thủy Thần, cai quản thủy lực, Kim Đế, Mộc Đế, Hỏa Đế, Thổ Đế đều đứng về phe Lôi Đế, Thủy Đế nếu không bị úng nước do sở hữu lực lượng thủy hệ thì nên biết chọn đường nào.
~ Ta…
Thủy đế thân thể ụng ịch, cơ thể không được rắn chắc như bao đại đế khác, nhìn trông rất nhão, đi một bước từ má tới bắp chân rung lên gợn sóng, béo quá khổ thân Thủy Đế, hắn phân vân vô cùng, Thủy Đế tượng trưng cho nhu nhuyễn mềm mại, tính cách không có quá quan trọng bản thân, đó đại diện cho chính nghĩa đại diện cho sự nai vàng ngơ ngác.
Hắn phân vân vô cùng, nhìn Ám Đế uy nghiêm đứng đó, hắn không dám nhìn thẳng, bởi vì hắn sợ, hắn sợ Ám Đế, cùng là Đế, nhưng Thủy Đế luôn cảm giác mình là đệ đệ Ám Đế, không dám không nghe.
~ Thủy Đệ, Ngươi cứ ra quyết định như bình thường, ta không làm gì ngươi đâu mà sợ.
Ám Đế nhìn Thủy Đế nhu nhòa, hiền lành có thừa, hắn luôn coi Thủy Đế hiền lành này là thân đệ đệ ruột, cho dù Thủy Đế có chọn ra sao thì hắn vẫn không nặng lời.
~ Đại Ca, ta theo ngươi.
Thủy lấy hết dũng khí nhìn tửng mặt Ám Đế, xưa giờ đều là Ma Đế bênh vực hắn, tuy cùng là đại đế, thế nhưng vì tính cách nhẫn nhịn, toàn bị ăn hiếp, chỉ có Ám Đế bảo kê, Thủy Đế không phải nhát chết, hắn là kẻ liều mạng nhất, nhưng vì hắn hiền như nhu thủy chi lực, không chấp tiểu nhân.
~ haha… Tốt!
Vỗ vai thân đệ đệ, Ám Đế cười vang sảng khoái, Ám, Thủy, Phong cùng một phe, cho dù thiên la địa võng đích thân hồng hoang tạo ra, cũng đừng hòng làm gì được họ, cho dù không địch lại nổi đám Lôi Đế, thế nhưng cũng có thể thoải mái thoát thân khỏi nơi này.
Bởi vì sao lại nói vậy, thực sự Ám Đế cũng không nắm chắc phần thắng, biết là một khi đi ngược với lập trường mọi người, sẽ bị cô lập không thoát khỏi một trận chiến, cho dù là Đế, thế nhưng cũng không phải trung tín với nhau lắm, mỗi người một ý, dòng họ Ám Đế đời đời trung Thành với Diệt Thế Kiếm Chủ, năm xưa kỷ nguyên trước cũng nhờ Ám Đế khóa trước ngăn cản, một tay gầy dựng lại Bách Ngự Huyết Hồn Thánh Địa trợ giúp Diệt Thế Kiếm Chủ, đời này hắn quyết không phản lại tiêu chí đó.
Thứ hai, Lão bà hắn, Phong Đế, Ám Đế sợ không bảo vệ được nàng, nếu có Thủy Đế giúp sức thì còn gì lo lắng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.