Chương 215: Xuất Một Đại Ân Tình
Ngã Nhạn
07/12/2020
~ đậu má!
Thiên Long tức muốn thổ ba lít máu, hai ngày trời liên tiếp, cái giếng trời đánh thánh đâm đổ Linh Dịch mãi vẫn không thấy đầy tý nào, đích thị là đổ ra sông ra biển rồi.
Lại thêm nửa ngày, nguyên hồ Linh Dịch trong Thất Tinh Long Mạch cũng đã vơi đi còn lại một ao nhỏ nhỏ xinh xắn, may sao Giếng cũng đã đầy, Thiên Long ngơ ngẩn tiếc muốn đứt ruột, hắn tuyệt không ngờ mình lại bị lừa a, biết đâu chỉ cần đổ lấy vài ao là được, thế nào lại đứt nguyên hồ chỉ còn chút cặn nhỏ, ngay cả Hắc Long trong Thất Tinh Long Mạch cũng phải nhỏ Huyết Lệ!
Tức quá không biết làm sao, Thiên Long quét mắt bốn phía tức giận hét lớn:
~ các vị lão tiền bối, tiểu bối nay xuất một cái đại đại đại… ân tình, muốn các vị giúp ta một điều!
~ Nói!
Trong âm thanh khàn khàn nào đó như gần như xa như dưới đất như trên trời, hoàn toàn không thể phát hiện được âm thanh đó phát ra từ đâu, trong lời nói còn có một chút gì đó thích thú!
Thiên Long nghiến răng nói lớn:
~ ta cũng không phải kẻ tham lam gì, chỉ là nay đã xuất hết Linh Dịch tích lũy bấy lâu nay, không tiếc thì cũng hơi xót, vậy xin các vị tiền bối, canh trừng Tinh Linh Nữ Hoàng Tinh Nguyệt hộ ta, thấy thằng nào vo ve ý định đen tối giúp ta giáo huấn hắn một chút là được!
Câm nín hết, ngay cả đám Linh Dược cũng như kiểu sấm rền bên tai ngơ như trời trồng, ngươi nói ngươi vậy là có ý gì? Tinh Linh Nữ Hoàng nàng không đi trêu chọc người ta, người ta đã phải thắp nhang cảm tạ đời đời tổ tiên rồi, kẻ nào lại có đủ dũng khí đến quấy rối nàng?
Hơn thế nữa nếu có kẻ đến gây chuyện với nàng, cũng chả phải dạng tầm thường gì, đụng vào coi coi chúng có bẻ răng đi không.
~ sao hả? Không đồng ý hay sao? Ta nói luôn, ta đây là uy hiếp các ngươi đó, nếu như không đồng ý ta liền lấy lại Linh Dịch, xuất ra thì lâu nhưng lấy lại chỉ chưa tới cái nháy mắt đâu!
Thiên Long trời đất không sợ chỉ sợ thiên hạ không loạn, hết rồi còn gì đâu nuối tiếc, một gia tài đã đứt rồi, tiếc lắm chứ sao không.
~ Được!
Rất lâu sau, nhìn ánh mắt nói là làm của Thiên Long cũng nghi lắm, cảm nhận độ kiên nhẫn Thiên Long sắp đạt giới hạn họ liền đồng ý, dù sao thì Thiên Long không nhờ họ cũng giúp, sao chăng cũng là ân tình quá lớn, chỉ là họ không chấp nhận nổi một tiểu bối như con kiến lại uy hiếp họ.
~ được, cáo từ, sau này gặp lại!
Thiên Long nghênh ngang lượn đi, chả coi ai ra gì, đợi Thiên Long thoát khỏi Thánh Địa, không gian ầm ầm thay đổi, cửa vào Thánh Địa đóng lại trận pháp bảo vệ Giếng Linh Dịch cũng khóa lại, cùng với hơn mười ngàn trận pháp từ cửa Thánh Địa đến Giếng Linh Dịch bắt đầu khép lại, bảo sao không tốn năng lượng từ Linh Dịch tạo ra thạch nhũ, chỉ có thạch nhũ mới có thể tạo ra năng lượng để sử dụng, mà trận pháp lại cần năng lượng khổng lồ.
Sinh Linh Chi Tuyền của Thiên Long hay đời cũ là Sinh Mệnh Chi Tuyền, hai thứ linh dịch dùng để ôn dưỡng linh hồn cùng tinh thần lực, thứ cặn nó tạo ra là Thạch Nhũ mới là thứ tạo năng lượng, Thạch Nhũ mang trong mình năng lượng để cung cấp trận pháp cùng để võ giả hấp thụ.
~ tên tiểu tử này rất ngông.
~ đúng vậy, quan trọng hơn hết là thứ hắn cho lại là Sinh Linh Chi Tuyền, trên Sinh Mệnh Chi Tuyền cả một bậc!
~ các ngươi có để ý, con bé tiểu Nguyệt có cảm tình với tên tiểu tử này không?
~ đâu chỉ có, mà là rất sâu đậm thì đúng hơn, ta đúng thật không thể tin được.
~ ở với nhau hơn vạn năm, tính cách con bé Tinh Nguyệt ta lại nắm trong lòng bàn tay, mặt đỏ ngại ngùng đủ loại cảm xúc khi đứng trước tên nam nhân kia, đúng là lạ.
…
Tinh Linh Nữ Hoàng đời đời lạnh lùng, hơn thế nữa có đôi mắt âm dương, có thể nhìn thấy bản thể Thiên Long và các lão yêu thú Thượng Cổ cũng có thể nhìn thấy, họ rất kinh ngạc khi Tinh Linh Nữ Hoàng nhìn thấy bản thể Thiên Long là Ma khí lại đem cảm tình gửi gắn, thật sự rất lạ!
~ tên này cũng khá ngốc, Giếng Thần Dịch chỉ cần chứa được một nửa là có thể tự sinh sản ra Thần Dịch, hắn lại đem đổ đầy, kaka… trước đây mỗi ngày chúng ta chỉ uống một ly nhỏ Sinh Mệnh Chi Tuyền, nay ta đổi luật, mỗi ngày phải uống một thùng to Sinh Linh Chi Tuyền, kaka…
Thiên Long mà nghe thấy chắc thổ ba lít máu chết tại chỗ, thực sự không thể chấp nhận nổi sự thật, biết mà không nói, tội chồng gấp năm, sau này thực lực đủ mạnh Thiên Long giết hếtttttt…..
Thiên Long phụng phịu dỗi nhẹ truy tung khí tức Tinh Linh Nữ Hoàng, mất một cái đại đại tiện nghi này làm Thiên Long có chút tiếc xót ruột, tuy không xài tới nhưng mà để đó cũng tốt mà.
Về tới khuê phòng Tinh Linh Nữ Hoàng, mở cửa đi vào, thấy nàng đang chổng bụng lên ngủ Thiên Long lại tý thì bất tỉnh lần tiếp, nay bị đả kích quá nhiều, trái tim bé nhỏ của hắn thực sự không thể chịu tiếp a…
Có ai thấy chủ nhà nhờ người ta đến giúp xây cái phòng, không lấy công làm hăng say, chủ nhà qua phòng khác lăn ra ngủ, thấy vậy có muốn ói máu ra không.
~ lạch cạch lạch cạch…
Nhảy lên giường chui vào bên trong, Thiên Long hai trảo bóp má cô nàng cho đôi môi đỏ mọng kia chu lên đáng yêu muốn xỉu, một tay bóp má một tay bóp bóp môi đỏ của Tinh Linh Nữ Hoàng Thiên Long cười như điên.
Nằm xuống cạnh kê đầu Tinh Linh Nữ Hoàng lên bắp tay, tay trái còn lại vuốt lưng nàng, Thiên Long suy nghĩ chắc vài canh giờ nữa sẽ đi thôi, ở đây đã hết nhiệm vụ, cần phải đi chiến đấu nâng cao thực lực, từ lúc có Nhân Uân Ma Khí, cùng với sức mạnh ẩn giấu trong cơ thể, Thiên Long muốn chiến một trận ra cơm ra khoai, còn kẻ địch có hay không thì cái này Thiên Long không cần lo, đâu đâu cũng có kẻ địch hết, toàn thiên hạ là kẻ địch.
~ hự hự…
Tinh Linh Nữ Hoàng quay qua vòng tay ngọc qua ngực ôm Thiên Long, chân ngọc cũng gác qua khóa Thiên Long lại, có vẻ có vật ôm làm nàng thích hơn.
Thần thức Thiên Long đi vào Thất Tinh Long Mạch, nhìn cảnh vật hoang sơ chán chả buồn nói, may sao có đống linh dược tỏa khí tức tươi mát đỡ tủi, không gian Thất Tinh Long Mạch bận rộn hấp thụ Cửu Linh Khí bên ngoài và chuyển hóa những sợi Nhân Uân khí cuối cùng thành Nhân Uân Ma Khí và đẩy vào đan điền.
~ Phành Phành Phành…
Một quyền phong vào không gian, một hư ảnh nắm quyền phành phành… bạo liệt lao ra, uy lực quả thật đáng sợ, phải gấp đôi khi xưa là ít, lại lôi kiếm quyết ra thử luyện, lần thứ mười ngàn mấy trăm lần cũng thất bại, quả thực trình độ Thiên Long hiện tại không thể luyện nổi chiêu kiếm quyết này, như kiểu Hỗn Long Tịch Tà kiếm này yêu cầu trình độ Động Hư thần tọa trở lên mới luyện được.
~ phụt…
Thổ ra một ngụm huyết khí, chiêu kiếm này có vẻ ép nó quá chỉ hại bản thân, ảnh hưởng đến căn cơ, đây là vũ kỹ cao cấp nhất Thiên Long từng biết đến.
Rút lui Thần Thức ra khỏi Thất Tinh Long Mạch, quay đầu xuống nhìn Tinh Linh Nữ Hoàng thấy nàng mắt O tròn nhìn mình, nàng kinh ngạc nói:
~ ta cứ cảm giác hình như ngươi chợt yếu ớt đi một chút, huyết khí không thông thì phải, chả lẽ được nằm cạnh mỹ nữ ngươi lại sướng quá nhồi máu cơ tim hả?
Thiên Long một đầu hắc tuyến, Tuyết Băng Băng thì thôi, Hư Huyễn cũng vậy, nay lại đến Tinh Linh Nữ Hoàng, chả lẽ không học được cái gì tốt đẹp khác từ ta hay sao, cứ phải vô sỉ mới được à?
Thiên Long tức muốn thổ ba lít máu, hai ngày trời liên tiếp, cái giếng trời đánh thánh đâm đổ Linh Dịch mãi vẫn không thấy đầy tý nào, đích thị là đổ ra sông ra biển rồi.
Lại thêm nửa ngày, nguyên hồ Linh Dịch trong Thất Tinh Long Mạch cũng đã vơi đi còn lại một ao nhỏ nhỏ xinh xắn, may sao Giếng cũng đã đầy, Thiên Long ngơ ngẩn tiếc muốn đứt ruột, hắn tuyệt không ngờ mình lại bị lừa a, biết đâu chỉ cần đổ lấy vài ao là được, thế nào lại đứt nguyên hồ chỉ còn chút cặn nhỏ, ngay cả Hắc Long trong Thất Tinh Long Mạch cũng phải nhỏ Huyết Lệ!
Tức quá không biết làm sao, Thiên Long quét mắt bốn phía tức giận hét lớn:
~ các vị lão tiền bối, tiểu bối nay xuất một cái đại đại đại… ân tình, muốn các vị giúp ta một điều!
~ Nói!
Trong âm thanh khàn khàn nào đó như gần như xa như dưới đất như trên trời, hoàn toàn không thể phát hiện được âm thanh đó phát ra từ đâu, trong lời nói còn có một chút gì đó thích thú!
Thiên Long nghiến răng nói lớn:
~ ta cũng không phải kẻ tham lam gì, chỉ là nay đã xuất hết Linh Dịch tích lũy bấy lâu nay, không tiếc thì cũng hơi xót, vậy xin các vị tiền bối, canh trừng Tinh Linh Nữ Hoàng Tinh Nguyệt hộ ta, thấy thằng nào vo ve ý định đen tối giúp ta giáo huấn hắn một chút là được!
Câm nín hết, ngay cả đám Linh Dược cũng như kiểu sấm rền bên tai ngơ như trời trồng, ngươi nói ngươi vậy là có ý gì? Tinh Linh Nữ Hoàng nàng không đi trêu chọc người ta, người ta đã phải thắp nhang cảm tạ đời đời tổ tiên rồi, kẻ nào lại có đủ dũng khí đến quấy rối nàng?
Hơn thế nữa nếu có kẻ đến gây chuyện với nàng, cũng chả phải dạng tầm thường gì, đụng vào coi coi chúng có bẻ răng đi không.
~ sao hả? Không đồng ý hay sao? Ta nói luôn, ta đây là uy hiếp các ngươi đó, nếu như không đồng ý ta liền lấy lại Linh Dịch, xuất ra thì lâu nhưng lấy lại chỉ chưa tới cái nháy mắt đâu!
Thiên Long trời đất không sợ chỉ sợ thiên hạ không loạn, hết rồi còn gì đâu nuối tiếc, một gia tài đã đứt rồi, tiếc lắm chứ sao không.
~ Được!
Rất lâu sau, nhìn ánh mắt nói là làm của Thiên Long cũng nghi lắm, cảm nhận độ kiên nhẫn Thiên Long sắp đạt giới hạn họ liền đồng ý, dù sao thì Thiên Long không nhờ họ cũng giúp, sao chăng cũng là ân tình quá lớn, chỉ là họ không chấp nhận nổi một tiểu bối như con kiến lại uy hiếp họ.
~ được, cáo từ, sau này gặp lại!
Thiên Long nghênh ngang lượn đi, chả coi ai ra gì, đợi Thiên Long thoát khỏi Thánh Địa, không gian ầm ầm thay đổi, cửa vào Thánh Địa đóng lại trận pháp bảo vệ Giếng Linh Dịch cũng khóa lại, cùng với hơn mười ngàn trận pháp từ cửa Thánh Địa đến Giếng Linh Dịch bắt đầu khép lại, bảo sao không tốn năng lượng từ Linh Dịch tạo ra thạch nhũ, chỉ có thạch nhũ mới có thể tạo ra năng lượng để sử dụng, mà trận pháp lại cần năng lượng khổng lồ.
Sinh Linh Chi Tuyền của Thiên Long hay đời cũ là Sinh Mệnh Chi Tuyền, hai thứ linh dịch dùng để ôn dưỡng linh hồn cùng tinh thần lực, thứ cặn nó tạo ra là Thạch Nhũ mới là thứ tạo năng lượng, Thạch Nhũ mang trong mình năng lượng để cung cấp trận pháp cùng để võ giả hấp thụ.
~ tên tiểu tử này rất ngông.
~ đúng vậy, quan trọng hơn hết là thứ hắn cho lại là Sinh Linh Chi Tuyền, trên Sinh Mệnh Chi Tuyền cả một bậc!
~ các ngươi có để ý, con bé tiểu Nguyệt có cảm tình với tên tiểu tử này không?
~ đâu chỉ có, mà là rất sâu đậm thì đúng hơn, ta đúng thật không thể tin được.
~ ở với nhau hơn vạn năm, tính cách con bé Tinh Nguyệt ta lại nắm trong lòng bàn tay, mặt đỏ ngại ngùng đủ loại cảm xúc khi đứng trước tên nam nhân kia, đúng là lạ.
…
Tinh Linh Nữ Hoàng đời đời lạnh lùng, hơn thế nữa có đôi mắt âm dương, có thể nhìn thấy bản thể Thiên Long và các lão yêu thú Thượng Cổ cũng có thể nhìn thấy, họ rất kinh ngạc khi Tinh Linh Nữ Hoàng nhìn thấy bản thể Thiên Long là Ma khí lại đem cảm tình gửi gắn, thật sự rất lạ!
~ tên này cũng khá ngốc, Giếng Thần Dịch chỉ cần chứa được một nửa là có thể tự sinh sản ra Thần Dịch, hắn lại đem đổ đầy, kaka… trước đây mỗi ngày chúng ta chỉ uống một ly nhỏ Sinh Mệnh Chi Tuyền, nay ta đổi luật, mỗi ngày phải uống một thùng to Sinh Linh Chi Tuyền, kaka…
Thiên Long mà nghe thấy chắc thổ ba lít máu chết tại chỗ, thực sự không thể chấp nhận nổi sự thật, biết mà không nói, tội chồng gấp năm, sau này thực lực đủ mạnh Thiên Long giết hếtttttt…..
Thiên Long phụng phịu dỗi nhẹ truy tung khí tức Tinh Linh Nữ Hoàng, mất một cái đại đại tiện nghi này làm Thiên Long có chút tiếc xót ruột, tuy không xài tới nhưng mà để đó cũng tốt mà.
Về tới khuê phòng Tinh Linh Nữ Hoàng, mở cửa đi vào, thấy nàng đang chổng bụng lên ngủ Thiên Long lại tý thì bất tỉnh lần tiếp, nay bị đả kích quá nhiều, trái tim bé nhỏ của hắn thực sự không thể chịu tiếp a…
Có ai thấy chủ nhà nhờ người ta đến giúp xây cái phòng, không lấy công làm hăng say, chủ nhà qua phòng khác lăn ra ngủ, thấy vậy có muốn ói máu ra không.
~ lạch cạch lạch cạch…
Nhảy lên giường chui vào bên trong, Thiên Long hai trảo bóp má cô nàng cho đôi môi đỏ mọng kia chu lên đáng yêu muốn xỉu, một tay bóp má một tay bóp bóp môi đỏ của Tinh Linh Nữ Hoàng Thiên Long cười như điên.
Nằm xuống cạnh kê đầu Tinh Linh Nữ Hoàng lên bắp tay, tay trái còn lại vuốt lưng nàng, Thiên Long suy nghĩ chắc vài canh giờ nữa sẽ đi thôi, ở đây đã hết nhiệm vụ, cần phải đi chiến đấu nâng cao thực lực, từ lúc có Nhân Uân Ma Khí, cùng với sức mạnh ẩn giấu trong cơ thể, Thiên Long muốn chiến một trận ra cơm ra khoai, còn kẻ địch có hay không thì cái này Thiên Long không cần lo, đâu đâu cũng có kẻ địch hết, toàn thiên hạ là kẻ địch.
~ hự hự…
Tinh Linh Nữ Hoàng quay qua vòng tay ngọc qua ngực ôm Thiên Long, chân ngọc cũng gác qua khóa Thiên Long lại, có vẻ có vật ôm làm nàng thích hơn.
Thần thức Thiên Long đi vào Thất Tinh Long Mạch, nhìn cảnh vật hoang sơ chán chả buồn nói, may sao có đống linh dược tỏa khí tức tươi mát đỡ tủi, không gian Thất Tinh Long Mạch bận rộn hấp thụ Cửu Linh Khí bên ngoài và chuyển hóa những sợi Nhân Uân khí cuối cùng thành Nhân Uân Ma Khí và đẩy vào đan điền.
~ Phành Phành Phành…
Một quyền phong vào không gian, một hư ảnh nắm quyền phành phành… bạo liệt lao ra, uy lực quả thật đáng sợ, phải gấp đôi khi xưa là ít, lại lôi kiếm quyết ra thử luyện, lần thứ mười ngàn mấy trăm lần cũng thất bại, quả thực trình độ Thiên Long hiện tại không thể luyện nổi chiêu kiếm quyết này, như kiểu Hỗn Long Tịch Tà kiếm này yêu cầu trình độ Động Hư thần tọa trở lên mới luyện được.
~ phụt…
Thổ ra một ngụm huyết khí, chiêu kiếm này có vẻ ép nó quá chỉ hại bản thân, ảnh hưởng đến căn cơ, đây là vũ kỹ cao cấp nhất Thiên Long từng biết đến.
Rút lui Thần Thức ra khỏi Thất Tinh Long Mạch, quay đầu xuống nhìn Tinh Linh Nữ Hoàng thấy nàng mắt O tròn nhìn mình, nàng kinh ngạc nói:
~ ta cứ cảm giác hình như ngươi chợt yếu ớt đi một chút, huyết khí không thông thì phải, chả lẽ được nằm cạnh mỹ nữ ngươi lại sướng quá nhồi máu cơ tim hả?
Thiên Long một đầu hắc tuyến, Tuyết Băng Băng thì thôi, Hư Huyễn cũng vậy, nay lại đến Tinh Linh Nữ Hoàng, chả lẽ không học được cái gì tốt đẹp khác từ ta hay sao, cứ phải vô sỉ mới được à?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.