Chương 3
Tri Mộc
09/11/2022
Trên thiên đình, mây mù lượn lờ, trăm trượng trụ lớn sừng sững đứng vững tại Nam Thiên môn, đồ án kim sắc Bàn Long trên cây cột cửu chuyển sinh động như thật, giống như vật sống ngo ngoe muốn động đậy.
Mấy chục Thiên Nguyên soái đứng hai bên, mỗi người đều đội mũ, người mặc áo giáp sắt, tay cầm giáo. Phía sau, kim giáp thần nhân nhiều vô số kể, eo dắt roi mây, cầm đao cầm kiếm.
Cung nghênh Thiên Đế, lịch kiếp trở về!
Tư Ngân gật đầu ra hiệu, tay áo bồng bềnh, từ hướng Nam Thiên môn đi tới. Bên ngoài Tam Thanh điện,trên hành lang đều bốn bề tinh xảo, kiến trúc được xây dựng vô cùng tinh tế, tầng tầng lớp lớp long phượng uốn lượn.
Một tên thần tiên cười hì hì đứng ở ngoài điện, tay đong đưa chiếc quạt màu xanh biếc, trên người mặc một bộ áo choàng màu phỉ thúy viền vàng, tựa như một khối mỹ ngọc không tì vết đúc nóng thành người thật, cho dù đứng yên tại đó, cũng là phong thái trác tuyệt, thần vận hơn người.
Đây chính là Linh Dục thượng tiên, một vị thần kính biến thành thần tiên, cũng là thần của Thiên Đình bát quái, tất cả chuyện xấu gì xảy ra trên Thiên Đình, không gì hắn không biết.
Linh Dục nhìn Tư Ngân chậm rãi tản bộ, cho tới khi hắn đến gần, người mới bắt đầu bày ra tư thái nghênh đón, một bên dùng tay phủi tro bụi trên áo Tư Ngân, một bên dùng ngọc tước quạt gió cho hắn, cười tủm tỉm.
" Thế nào? Lịch kiếp vui vẻ chứ?"
" Vui vẻ, còn hơn nhìn thấy ngươi nhiều!"
Tư Ngân liếc qua Linh Dục, lén lút hung hăng cấu hắn một cái dưới ánh mắt của mọi người.
"Đau ——
Ra tay thật hung ác!"
Hai người bọn họ từ nhỏ cùng nhau lớn lên, đương nhiên là sẽ giữ lại thói quen đùa giỡn từ khi còn bé.
"Ở nhân gian, có gặp được cô nương nào xinh đẹp yêu kiều, sau đó làm một trận phong hoa tuyết nguyệt không?"
Tư Ngân nhìn Linh Dục nháy mắt ra hiệu cười, không nhịn được thầm trợn mắt
"Không có."
"Vậy có gặp được chuyện gì kì lạ hay yêu ma quỷ quái không?"
"Không có."
"Vậy có hay không gặp được......"
"Không có!"
Linh Dục phe phẩy cây quạt, nhìn Tư Ngân rồi vội vàng ngậm miệng, qua phút chốc, hai người tới trong điện, hắn không nhịn được lại nhìn Tư Ngân.
"Thiên Đế bệ hạ, Thiên Đế mỹ nhân? Tức giận rồi?"
"Không có."
"Ngươi liền không thể nói chút gì có?"
Tư Ngân vừa định kêu tên kia ngậm miệng, Linh Dục đã xích lại gần, hít hà trên người hắn, từ tay đến cổ, cuối cùng đến miệng.
Một nhóm cung nga tiên tử đứng bên cạnh nhìn Linh Dục, thấy thượng tiên cử động, nhao nhao đỏ bừng mặt, hơi nghiêng đầu mắt cúi xuống.
"Ngươi làm cái gì?"
"Trên người ngươi sao lại có một luồng ma khí nhỉ?"
Tư Ngân xoay đầu lại, sắc mặt trầm tĩnh, ánh mắt sắc bén lạnh lẽo chớp chớp, Linh Dục cảm thấy sống lưng phát lạnh.
"Ngươi đừng nhìn ta, ta nói đều là nói thật, nếu không ngươi tự mình đi tìm luân hồi kính nhìn xem, có phải là ở nhân gian ma vật gì rồi?"
"Nhắc tới cũng kỳ quái a, dựa theo tư mệnh an bài, ngươi hẳn là còn chưa có chết...... Ấy, ngươi chờ ta một chút, cho ta đi cùng với "
"Không cho phép đi theo ta!"
Linh dục nhìn góc áo Tư Ngân biến mất, tức giận quát: "Không cho theo thì không theo "
Không đi theo thì ngu! Hehe.....
Linh dục nhỏ giọng thầm thì, lặng lẽ meo meo đi theo Tư Ngân đi tới tháp Bách Trân, đây là nơi cất giữ kính luân hồi.
Sau khi thần tiên lịch kiếp, đại bộ phận ký ức sẽ biến mất. Nếu như muốn biết mình lịch kiếp kinh lịch cái gì, đều sẽ tới mượn luân hồi kính xem.
Kỳ thật từ sau khi Tư Ngân trở về, đã mơ hồ cảm thấy đạo tâm mình vỡ ra, tu vi bị hao tổn, còn có vết tích ma khí quấy nhiễu, nếu như không phải Linh Dục thì thầm trên đại điện, hắn cũng sẽ không tìm tòi hư thật nhanh tới vậy.
Tìm tòi cái này không sao, Linh Dục vừa tới, đã nhìn thấy Tư Ngân mặt đen bước ra, trong tay cầm kiếm, lóe lên ánh bạc, lại bổ cho tiên sơn đối diện một kiếm!
Tư Ngân cắn răng hàm, xiết chặt chuôi kiếm, đè nén cơn thịnh nộ của mình.
" Ma Tôn Lê Tẫn! Tiểu nhân vô sỉ!"
______________________________________________________________
Tiểu kịch trường phát sóng:
"Tan học chớ đi, đợi ta đến!"
Thiên Đế trả thù, phải làm sao bây giờ?! Online chờ, mau cứu bé con!
Dự báo hậu sự như thế nào, xin nghe phần sau giải thích.
———————————————
( phần tiếng trung là do tui kh biết dịch thế nào cho hợp, ai biết nghĩa cmt để tui sửa nhé.
Trường D cho nhiều deadline quá, nên một tuần tui có thể ra 1-4 chap, thậm chí là nhiều hơn, nhưng thời gian thì không cố định được. Huhu)
Dinari: tác giả viết ố dề thật huhu ????
Mấy chục Thiên Nguyên soái đứng hai bên, mỗi người đều đội mũ, người mặc áo giáp sắt, tay cầm giáo. Phía sau, kim giáp thần nhân nhiều vô số kể, eo dắt roi mây, cầm đao cầm kiếm.
Cung nghênh Thiên Đế, lịch kiếp trở về!
Tư Ngân gật đầu ra hiệu, tay áo bồng bềnh, từ hướng Nam Thiên môn đi tới. Bên ngoài Tam Thanh điện,trên hành lang đều bốn bề tinh xảo, kiến trúc được xây dựng vô cùng tinh tế, tầng tầng lớp lớp long phượng uốn lượn.
Một tên thần tiên cười hì hì đứng ở ngoài điện, tay đong đưa chiếc quạt màu xanh biếc, trên người mặc một bộ áo choàng màu phỉ thúy viền vàng, tựa như một khối mỹ ngọc không tì vết đúc nóng thành người thật, cho dù đứng yên tại đó, cũng là phong thái trác tuyệt, thần vận hơn người.
Đây chính là Linh Dục thượng tiên, một vị thần kính biến thành thần tiên, cũng là thần của Thiên Đình bát quái, tất cả chuyện xấu gì xảy ra trên Thiên Đình, không gì hắn không biết.
Linh Dục nhìn Tư Ngân chậm rãi tản bộ, cho tới khi hắn đến gần, người mới bắt đầu bày ra tư thái nghênh đón, một bên dùng tay phủi tro bụi trên áo Tư Ngân, một bên dùng ngọc tước quạt gió cho hắn, cười tủm tỉm.
" Thế nào? Lịch kiếp vui vẻ chứ?"
" Vui vẻ, còn hơn nhìn thấy ngươi nhiều!"
Tư Ngân liếc qua Linh Dục, lén lút hung hăng cấu hắn một cái dưới ánh mắt của mọi người.
"Đau ——
Ra tay thật hung ác!"
Hai người bọn họ từ nhỏ cùng nhau lớn lên, đương nhiên là sẽ giữ lại thói quen đùa giỡn từ khi còn bé.
"Ở nhân gian, có gặp được cô nương nào xinh đẹp yêu kiều, sau đó làm một trận phong hoa tuyết nguyệt không?"
Tư Ngân nhìn Linh Dục nháy mắt ra hiệu cười, không nhịn được thầm trợn mắt
"Không có."
"Vậy có gặp được chuyện gì kì lạ hay yêu ma quỷ quái không?"
"Không có."
"Vậy có hay không gặp được......"
"Không có!"
Linh Dục phe phẩy cây quạt, nhìn Tư Ngân rồi vội vàng ngậm miệng, qua phút chốc, hai người tới trong điện, hắn không nhịn được lại nhìn Tư Ngân.
"Thiên Đế bệ hạ, Thiên Đế mỹ nhân? Tức giận rồi?"
"Không có."
"Ngươi liền không thể nói chút gì có?"
Tư Ngân vừa định kêu tên kia ngậm miệng, Linh Dục đã xích lại gần, hít hà trên người hắn, từ tay đến cổ, cuối cùng đến miệng.
Một nhóm cung nga tiên tử đứng bên cạnh nhìn Linh Dục, thấy thượng tiên cử động, nhao nhao đỏ bừng mặt, hơi nghiêng đầu mắt cúi xuống.
"Ngươi làm cái gì?"
"Trên người ngươi sao lại có một luồng ma khí nhỉ?"
Tư Ngân xoay đầu lại, sắc mặt trầm tĩnh, ánh mắt sắc bén lạnh lẽo chớp chớp, Linh Dục cảm thấy sống lưng phát lạnh.
"Ngươi đừng nhìn ta, ta nói đều là nói thật, nếu không ngươi tự mình đi tìm luân hồi kính nhìn xem, có phải là ở nhân gian ma vật gì rồi?"
"Nhắc tới cũng kỳ quái a, dựa theo tư mệnh an bài, ngươi hẳn là còn chưa có chết...... Ấy, ngươi chờ ta một chút, cho ta đi cùng với "
"Không cho phép đi theo ta!"
Linh dục nhìn góc áo Tư Ngân biến mất, tức giận quát: "Không cho theo thì không theo "
Không đi theo thì ngu! Hehe.....
Linh dục nhỏ giọng thầm thì, lặng lẽ meo meo đi theo Tư Ngân đi tới tháp Bách Trân, đây là nơi cất giữ kính luân hồi.
Sau khi thần tiên lịch kiếp, đại bộ phận ký ức sẽ biến mất. Nếu như muốn biết mình lịch kiếp kinh lịch cái gì, đều sẽ tới mượn luân hồi kính xem.
Kỳ thật từ sau khi Tư Ngân trở về, đã mơ hồ cảm thấy đạo tâm mình vỡ ra, tu vi bị hao tổn, còn có vết tích ma khí quấy nhiễu, nếu như không phải Linh Dục thì thầm trên đại điện, hắn cũng sẽ không tìm tòi hư thật nhanh tới vậy.
Tìm tòi cái này không sao, Linh Dục vừa tới, đã nhìn thấy Tư Ngân mặt đen bước ra, trong tay cầm kiếm, lóe lên ánh bạc, lại bổ cho tiên sơn đối diện một kiếm!
Tư Ngân cắn răng hàm, xiết chặt chuôi kiếm, đè nén cơn thịnh nộ của mình.
" Ma Tôn Lê Tẫn! Tiểu nhân vô sỉ!"
______________________________________________________________
Tiểu kịch trường phát sóng:
"Tan học chớ đi, đợi ta đến!"
Thiên Đế trả thù, phải làm sao bây giờ?! Online chờ, mau cứu bé con!
Dự báo hậu sự như thế nào, xin nghe phần sau giải thích.
———————————————
( phần tiếng trung là do tui kh biết dịch thế nào cho hợp, ai biết nghĩa cmt để tui sửa nhé.
Trường D cho nhiều deadline quá, nên một tuần tui có thể ra 1-4 chap, thậm chí là nhiều hơn, nhưng thời gian thì không cố định được. Huhu)
Dinari: tác giả viết ố dề thật huhu ????
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.