Chương 35: Chặn đường giao đấu
Thienphong100783
12/05/2021
Khi đến nơi Chipboy cũng không có gặp được lạc tướng Bibi. Tiếp đón là quân sư đệ nhất dưới trướng Lạc tướng tên gọi Rain (Mưa). Phân ngôi chủ khách xong Rain cất tiếng hỏi.
- Các vị đều là tướng lĩnh thành Aryan, không ở trong cảnh nội phòng thủ đại quân Shang mà tới vùng hẻo lánh này làm gì?
- Các hạ nói sai rồi. Thành Sassanid tuy không thuộc triều đình quản lý, nhưng vẫn cùng là thuộc địa giới Persian. Ta cùng các hạ xét ra đều là tướng lãnh Persian cả thôi! - Hoàng Hiếu mở miệng đáp.
- Đấy là do các vị nghĩ vậy! Chủ Công Bi Bi ta có công khai sáng vùng đất này. Chúng ta không có thuộc sự quản lý của triều đình!
- Ta cũng không muốn tranh luận vấn đề này! Nay giặc ngoại bang kéo tới xâm phạm bờ cõi. Vương quốc Persian đã đến lúc nguy trong sớm tối. Ta muốn kêu gọi sự giúp đỡ từ các vị!
- Nực cười! Đối với chúng ta dù kẻ nào cầm quyền cũng như nhau vậy thôi! Muốn trao đổi mua bán ngựa chiến, lạc đà hay hàng hóa thì cứ mang vàng bạc đến. Còn chuyện các vị đánh nhau với ai chúng ta cũng không cần để ý tới!
- Ngươi là cái thá gì mà dám lớn lối như vậy? Các ngươi tự ý bá chiếm vùng này triều đình đã chưa hoạch tội, lại còn dám cất tiếng ngông cuồng sao?
Chipboy giận dữ đập bàn đứng dậy quát lớn. Chàng là người nóng tính không có chịu được thái độ ngạo mạn của Rain.
Thấy kẻ đến vô lễ với quân sư Rain. Tướng sĩ thân vệ bên cạnh đều rút ra vũ khí vây tròn bọn ChipBoy vào giữa. Rian cười lớn rồi gằn giọng nói.
- Nể tình hợp tác mua bán trao đổi nhiều năm qua. Ta cũng không có so đo với các vị. Mời các vị về cho!
Hoàng Hiếu ra hiệu cho Chipboy Chó Điên bình tĩnh lại rồi cất giọng ôn hòa.
- Có thể cho chúng ta gặp Lạc Tướng Bi Bi được chăng?
- Dù các ngươi có gặp Chủ công cũng vậy cả thôi! Người hiện không có trong thành, toàn bộ sự vụ đều là do ta thay mặt quyết định. Người đâu, tiễn khách! Còn nữa, lập tức trục xuất bọn chúng ra ngoài thành!
- Ngươi…
- Chúng ta đi thôi!
Hoàng Hiếu vội vàng kéo ChipBoy đã tức giận rời đi. Nơi này là lãnh địa của thế lực khác. Nổi nóng ở đây cũng không giải quyết được vấn đề gì. Nếu xảy ra tranh chấp, người chịu thiệt cũng chỉ là bọn họ mà thôi. Nếu Rain đã kiên quyết như thế thì nên tìm cách khác. Hoặc ít ra cũng gặp Lạc tướng Bi Bi rồi lại quyết định sau.
Quân lính áp tải bọn Chipboy ra hẳn khỏi thành rồi mới quay lại. Chipboy Chó Điên giận dữ vô cùng. Chàng quay sang nói với Hoàng Hiếu.
- Lẽ ra tiên sinh nên để ta chém chết tên đó đi!
- Tướng quân nóng tính quá! Ta thấy kẻ này cũng không phải hạng tầm thường. Nhưng thái độ hắn với chúng ta rất không bình thường. Đợi ta tìm hiểu qua lý lịch kẻ này rồi sẽ tìm cách khác. Nhưng tướng quân phải để ta toàn quyền quyết định việc này được không? Chứ người nổi giận lên lại hỏng hết việc!
- Được rồi! Ta sẽ nghe theo tiên sinh vậy…
Lạc tướng Bi Bi dẫn theo quân đội kéo trở lại thành Sassanid. Gần đây khu vực sa mạc thường hay xuất hiện một toán thổ phỉ cướp bóc các thương đội lạc đà và dân du mục đi qua đây. Mấy lần chàng cử các đội quân tiến tới đánh dẹp bọn chúng nhưng đều bất thành. Cứ như chúng đột nhiên biến mất vậy.
Khu vực này dưới sự quản hạt của chàng nhiều năm nay đều rất yên ổn. Không biết nhóm thổ phỉ này đến từ đâu. Bọn chúng thoắt ẩn thoắt hiện hành tung rất khó nắm bắt. Hơn nữa bọn chúng cướp xong đều là chém tận giết tuyệt không có để lại nhân chứng nào. Vì thế việc truy bắt càng khó khăn hơn bao giờ hết.
Nếu tình hình này cứ tiếp diễn thì sẽ ảnh hưởng rất lớn đến việc trao đổi hàng hóa của vùng này. Bi Bi liền đích thân dẫn quân xuất mã mà cũng không thu được bất cứ tin tức gì. Thật là đau đầu vô cùng.
Khi đội quân tiến đến địa phận còn cách cửa thành bang Sassanid không xa thì xuất hiện một đội nhân mã đứng chắn đường. Số lượng cũng không nhiều chỉ khoảng một trăm lính cưỡi lạc đà. Đứng đầu là một đại hán trẻ tuổi to lớn uy nghi, cưỡi trên lưng một con bảo mã. Tay cầm thanh bảo đao nhìn có vẻ vô cùng sắc bén. Đại hán mở miệng ra thét lớn.
- Kẻ tới có phải Lạc Tướng Bi Bi của thành Sassanid không?
- Chính là ta! Các hạ là ai nhìn rất lạ mắt?
- Ta đến từ thành Aryan. Nghe nói đao pháp của ngươi đã đạt tới cảnh giới chí cao vô ngã. Hôm nay tới đây muốn so tài cao thấp!
- Ngươi thật ngông cuồng! Chủ ta là cao thủ tuyệt đỉnh, lý nào thèm so đấu với một tên vô danh tiểu tốt như ngươi! Xem đao…
Bộ tướng đứng cạnh Bi Bi hét lớn một tiếng rồi thúc ngựa múa đao lao về phía kẻ lạ mặt. Hắn là tướng Beo người bản địa. Đao pháp tuy không bằng chủ tướng Bi Bi nhưng cũng thuộc hàng cao thủ hiếm gặp.
Tướng Beo lưng hổ eo gấu, cơ bắp khắp người cuồn cuộn. Đao pháp hắn dũng mãnh bá đạo thiên về lối tấn công dồn dập. Mỗi khi xuất đao có khí thế khai sơn phá thạch. Hắn chính là một mãnh hổ của sa mạc.
Đại hán đứng yên tại chỗ nhìn chiến mã kẻ địch ngày càng lướt tới gần. Trên mặt không có chút biểu tình nào. Khi đến khoảng cách phù hợp bất chợt toàn thân chợt động. Động tác vung đao xuất chiêu mạnh mẽ vô bì. Chỉ một loáng đao chiêu đã đánh mạnh xuống va chạm cùng chiến đao của tướng Beo. Tĩnh như rừng, động như chớp giật. Trình độ dụng đao đã đạt đến cảnh giới đăng phong tạo cực.
- Cẩn thận!
Lạc tướng Bi Bi thoáng giật mình quát lớn nhắc nhở thuộc hạ. Nhiều năm nay, đây là lần đầu tiên hắn nhìn thấy một kẻ sử dụng đao pháp đạt đến mức độ này.
Chàng nghe nói tại căn cứ liên quân Greek - Macedonia có một kẻ tên là Gunny đao pháp xuất thần nhập hóa. Nhưng chắc chắn không phải kẻ này, vì Gunny là sử dụng một thanh đại đao giống chàng. Còn một kẻ nữa là đại tướng quân Chiến Tướng của Babyliona. Nhưng hắn cũng đang dẫn quân giao chiến cùng Sumerian. Không thể xuất hiện ở đây được.
Vậy thì chỉ có thể là kẻ đó mà thôi. Nếu hắn đã đến đây thì e rằng Persian đã đến lúc nguy ngập rồi. Bi Bi chỉ vừa bất thần suy nghĩ một chút thì phía trước trận chiến đã ngã ngũ. Tướng Beo đã bị kẻ lạ mặt đánh rớt xuống ngựa. Cũng may cũng chưa có nguy hiểm đến tánh mạng. Chàng bèn thúc ngựa xách đại đao lao tới miệng hét lớn.
- Hạ thủ lưu tình!
Đại hán cũng không có muốn giết tướng Beo. Vừa giờ lúc ra chiêu hắn chỉ dùng sống đao đánh ngã hắn. Sau đó hắn chỉ đao vào tên bại tướng hỏi lớn.
- Ngươi đã phục chưa?
- Ta cam bái hạ phong! Võ công của ta không bằng ngươi!
Nói xong hắn lồm cồm đứng dậy nhặt đao dắt chiến mã lùi lại phía chủ tướng vừa thúc ngựa tiến tới. Bi Bi thấy thuộc hạ vẫn còn lành lặn thì thở phào nhẹ nhõm. Tướng Beo tuy dũng mãnh nhưng không có phải là đối thủ của kẻ này. Chàng cất giọng thăm dò.
- Ngươi là Shenlong của đế quốc Shang?
- Một ngày nào đó ta sẽ chém chết hắn bằng thanh Bá Long Đao này!
- Thì ra là tướng quân Chipboy Chó Điên trấn thủ biên thùy. Trước giờ ta vẫn nghĩ kẻ dùng đao trong thiên hạ chỉ có ba kẻ là đối thủ của ta. Không ngờ ngươi còn trẻ thế mà đao pháp đã đạt tới trình độ này. Thiên hạ quả thật lắm kẻ anh tài!
- Nói nhiều thế làm gì? Cứ thử một chút không phải sẽ biết sao?
- Sảng khoái! Vậy chúng ta đánh một trận phân tài cao thấp vậy! Thế nào?
- Muốn chiến liền chiến!
Dứt lời Chipboy Chó Điên múa tít Bá Long Đao thúc mạnh Hãn Huyết Bảo Mã lao tới phía lạc tướng Bi Bi.
- Các vị đều là tướng lĩnh thành Aryan, không ở trong cảnh nội phòng thủ đại quân Shang mà tới vùng hẻo lánh này làm gì?
- Các hạ nói sai rồi. Thành Sassanid tuy không thuộc triều đình quản lý, nhưng vẫn cùng là thuộc địa giới Persian. Ta cùng các hạ xét ra đều là tướng lãnh Persian cả thôi! - Hoàng Hiếu mở miệng đáp.
- Đấy là do các vị nghĩ vậy! Chủ Công Bi Bi ta có công khai sáng vùng đất này. Chúng ta không có thuộc sự quản lý của triều đình!
- Ta cũng không muốn tranh luận vấn đề này! Nay giặc ngoại bang kéo tới xâm phạm bờ cõi. Vương quốc Persian đã đến lúc nguy trong sớm tối. Ta muốn kêu gọi sự giúp đỡ từ các vị!
- Nực cười! Đối với chúng ta dù kẻ nào cầm quyền cũng như nhau vậy thôi! Muốn trao đổi mua bán ngựa chiến, lạc đà hay hàng hóa thì cứ mang vàng bạc đến. Còn chuyện các vị đánh nhau với ai chúng ta cũng không cần để ý tới!
- Ngươi là cái thá gì mà dám lớn lối như vậy? Các ngươi tự ý bá chiếm vùng này triều đình đã chưa hoạch tội, lại còn dám cất tiếng ngông cuồng sao?
Chipboy giận dữ đập bàn đứng dậy quát lớn. Chàng là người nóng tính không có chịu được thái độ ngạo mạn của Rain.
Thấy kẻ đến vô lễ với quân sư Rain. Tướng sĩ thân vệ bên cạnh đều rút ra vũ khí vây tròn bọn ChipBoy vào giữa. Rian cười lớn rồi gằn giọng nói.
- Nể tình hợp tác mua bán trao đổi nhiều năm qua. Ta cũng không có so đo với các vị. Mời các vị về cho!
Hoàng Hiếu ra hiệu cho Chipboy Chó Điên bình tĩnh lại rồi cất giọng ôn hòa.
- Có thể cho chúng ta gặp Lạc Tướng Bi Bi được chăng?
- Dù các ngươi có gặp Chủ công cũng vậy cả thôi! Người hiện không có trong thành, toàn bộ sự vụ đều là do ta thay mặt quyết định. Người đâu, tiễn khách! Còn nữa, lập tức trục xuất bọn chúng ra ngoài thành!
- Ngươi…
- Chúng ta đi thôi!
Hoàng Hiếu vội vàng kéo ChipBoy đã tức giận rời đi. Nơi này là lãnh địa của thế lực khác. Nổi nóng ở đây cũng không giải quyết được vấn đề gì. Nếu xảy ra tranh chấp, người chịu thiệt cũng chỉ là bọn họ mà thôi. Nếu Rain đã kiên quyết như thế thì nên tìm cách khác. Hoặc ít ra cũng gặp Lạc tướng Bi Bi rồi lại quyết định sau.
Quân lính áp tải bọn Chipboy ra hẳn khỏi thành rồi mới quay lại. Chipboy Chó Điên giận dữ vô cùng. Chàng quay sang nói với Hoàng Hiếu.
- Lẽ ra tiên sinh nên để ta chém chết tên đó đi!
- Tướng quân nóng tính quá! Ta thấy kẻ này cũng không phải hạng tầm thường. Nhưng thái độ hắn với chúng ta rất không bình thường. Đợi ta tìm hiểu qua lý lịch kẻ này rồi sẽ tìm cách khác. Nhưng tướng quân phải để ta toàn quyền quyết định việc này được không? Chứ người nổi giận lên lại hỏng hết việc!
- Được rồi! Ta sẽ nghe theo tiên sinh vậy…
Lạc tướng Bi Bi dẫn theo quân đội kéo trở lại thành Sassanid. Gần đây khu vực sa mạc thường hay xuất hiện một toán thổ phỉ cướp bóc các thương đội lạc đà và dân du mục đi qua đây. Mấy lần chàng cử các đội quân tiến tới đánh dẹp bọn chúng nhưng đều bất thành. Cứ như chúng đột nhiên biến mất vậy.
Khu vực này dưới sự quản hạt của chàng nhiều năm nay đều rất yên ổn. Không biết nhóm thổ phỉ này đến từ đâu. Bọn chúng thoắt ẩn thoắt hiện hành tung rất khó nắm bắt. Hơn nữa bọn chúng cướp xong đều là chém tận giết tuyệt không có để lại nhân chứng nào. Vì thế việc truy bắt càng khó khăn hơn bao giờ hết.
Nếu tình hình này cứ tiếp diễn thì sẽ ảnh hưởng rất lớn đến việc trao đổi hàng hóa của vùng này. Bi Bi liền đích thân dẫn quân xuất mã mà cũng không thu được bất cứ tin tức gì. Thật là đau đầu vô cùng.
Khi đội quân tiến đến địa phận còn cách cửa thành bang Sassanid không xa thì xuất hiện một đội nhân mã đứng chắn đường. Số lượng cũng không nhiều chỉ khoảng một trăm lính cưỡi lạc đà. Đứng đầu là một đại hán trẻ tuổi to lớn uy nghi, cưỡi trên lưng một con bảo mã. Tay cầm thanh bảo đao nhìn có vẻ vô cùng sắc bén. Đại hán mở miệng ra thét lớn.
- Kẻ tới có phải Lạc Tướng Bi Bi của thành Sassanid không?
- Chính là ta! Các hạ là ai nhìn rất lạ mắt?
- Ta đến từ thành Aryan. Nghe nói đao pháp của ngươi đã đạt tới cảnh giới chí cao vô ngã. Hôm nay tới đây muốn so tài cao thấp!
- Ngươi thật ngông cuồng! Chủ ta là cao thủ tuyệt đỉnh, lý nào thèm so đấu với một tên vô danh tiểu tốt như ngươi! Xem đao…
Bộ tướng đứng cạnh Bi Bi hét lớn một tiếng rồi thúc ngựa múa đao lao về phía kẻ lạ mặt. Hắn là tướng Beo người bản địa. Đao pháp tuy không bằng chủ tướng Bi Bi nhưng cũng thuộc hàng cao thủ hiếm gặp.
Tướng Beo lưng hổ eo gấu, cơ bắp khắp người cuồn cuộn. Đao pháp hắn dũng mãnh bá đạo thiên về lối tấn công dồn dập. Mỗi khi xuất đao có khí thế khai sơn phá thạch. Hắn chính là một mãnh hổ của sa mạc.
Đại hán đứng yên tại chỗ nhìn chiến mã kẻ địch ngày càng lướt tới gần. Trên mặt không có chút biểu tình nào. Khi đến khoảng cách phù hợp bất chợt toàn thân chợt động. Động tác vung đao xuất chiêu mạnh mẽ vô bì. Chỉ một loáng đao chiêu đã đánh mạnh xuống va chạm cùng chiến đao của tướng Beo. Tĩnh như rừng, động như chớp giật. Trình độ dụng đao đã đạt đến cảnh giới đăng phong tạo cực.
- Cẩn thận!
Lạc tướng Bi Bi thoáng giật mình quát lớn nhắc nhở thuộc hạ. Nhiều năm nay, đây là lần đầu tiên hắn nhìn thấy một kẻ sử dụng đao pháp đạt đến mức độ này.
Chàng nghe nói tại căn cứ liên quân Greek - Macedonia có một kẻ tên là Gunny đao pháp xuất thần nhập hóa. Nhưng chắc chắn không phải kẻ này, vì Gunny là sử dụng một thanh đại đao giống chàng. Còn một kẻ nữa là đại tướng quân Chiến Tướng của Babyliona. Nhưng hắn cũng đang dẫn quân giao chiến cùng Sumerian. Không thể xuất hiện ở đây được.
Vậy thì chỉ có thể là kẻ đó mà thôi. Nếu hắn đã đến đây thì e rằng Persian đã đến lúc nguy ngập rồi. Bi Bi chỉ vừa bất thần suy nghĩ một chút thì phía trước trận chiến đã ngã ngũ. Tướng Beo đã bị kẻ lạ mặt đánh rớt xuống ngựa. Cũng may cũng chưa có nguy hiểm đến tánh mạng. Chàng bèn thúc ngựa xách đại đao lao tới miệng hét lớn.
- Hạ thủ lưu tình!
Đại hán cũng không có muốn giết tướng Beo. Vừa giờ lúc ra chiêu hắn chỉ dùng sống đao đánh ngã hắn. Sau đó hắn chỉ đao vào tên bại tướng hỏi lớn.
- Ngươi đã phục chưa?
- Ta cam bái hạ phong! Võ công của ta không bằng ngươi!
Nói xong hắn lồm cồm đứng dậy nhặt đao dắt chiến mã lùi lại phía chủ tướng vừa thúc ngựa tiến tới. Bi Bi thấy thuộc hạ vẫn còn lành lặn thì thở phào nhẹ nhõm. Tướng Beo tuy dũng mãnh nhưng không có phải là đối thủ của kẻ này. Chàng cất giọng thăm dò.
- Ngươi là Shenlong của đế quốc Shang?
- Một ngày nào đó ta sẽ chém chết hắn bằng thanh Bá Long Đao này!
- Thì ra là tướng quân Chipboy Chó Điên trấn thủ biên thùy. Trước giờ ta vẫn nghĩ kẻ dùng đao trong thiên hạ chỉ có ba kẻ là đối thủ của ta. Không ngờ ngươi còn trẻ thế mà đao pháp đã đạt tới trình độ này. Thiên hạ quả thật lắm kẻ anh tài!
- Nói nhiều thế làm gì? Cứ thử một chút không phải sẽ biết sao?
- Sảng khoái! Vậy chúng ta đánh một trận phân tài cao thấp vậy! Thế nào?
- Muốn chiến liền chiến!
Dứt lời Chipboy Chó Điên múa tít Bá Long Đao thúc mạnh Hãn Huyết Bảo Mã lao tới phía lạc tướng Bi Bi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.