Chương 31: Diệt trừ phản loạn
Thienphong100783
12/05/2021
Đúng lúc này một tiếng thét vang như sấm truyền tới. Hồng Anh khuôn mặt dữ tợn như hung thần ác sát lao tới. Trong tay song kích tung bay như hoa lê bạo vũ đánh về phía nhóm thân vệ.
- Hổ tướng Hồng Anh ở đây! Kẻ nào chống cự giết không tha.
Có Hồng Anh gia nhập chiến cuộc. Trận chiến dần chuyển biến. Mấy chục tên thân binh không cách nào ngăn cản được sự dũng mãnh của hai người. Bùi Nam Vương thấy thuộc hạ không ngăn cản nổi, cũng cười lên điên dại. Hắn cũng là một võ tướng nổi tiếng nên cũng không có ngại chém giết. Nam Vương rút ra bội đao bên hông cùng hai tướng thân vệ Bùi Tiến, Bùi Nhạc lao vào gia nhập chiến cuộc.
- Yugi tên tráo trở! Hôm nay để ta cho ngươi biết ai mới là võ tướng số một của kinh thành!
- Tướng quân Yugi yểm hộ giúp ta! Để Hồng Anh đối phó ba tên cầm đầu!
- Không thành vấn đề!
Yugi quát lớn rồi vung đại kiếm bổ mạnh một tên đang lao tới thành hai nửa. Được sự yểm trợ của Yugi, Hồng Anh liền rảnh tay lao đến chỗ Nam Vương. Bốn tướng liền giao chiến vô cùng kịch liệt.
Bùi Tiến, Bùi Nhạc đều sử dụng thương. Kết hợp cùng chiến đao của Nam Vương vô cùng lợi hại. Võ công của Nam Vương vào hạng thượng thừa. Đao pháp dũng mãnh bá đạo dị thường. Mỗi khi phát chiêu đều vô cùng hiểm hóc. Hắn vốn trước giờ tự phụ với võ công của mình. Dù là có giao đấu tay đôi với đại tướng số một kinh thành Yugi hắn cũng không hề sợ hãi.
Nhưng thiên hạ quả thực lắm kẻ kỳ tài. Núi cao còn có núi khác cao hơn. Hôm nay Nam Vương đã được mở rộng tầm mắt. Song kích của Hồng Anh vô cùng khó chơi. Mỗi lần chém ra vừa nhanh vừa mạnh. Chiêu thức tiếp nối liên miên bất tận như đào giang hải lãng. Hơn nữa càng đánh càng mạnh mẽ vô bì.
Bốn tướng chém giết vang động cả một góc thái miếu. Chỉ một chút sơ sẩy Bùi Nhạc đã bị Hồng Anh chém rụng một cánh tay. Hắn ôm chặt lấy bả vai lăn lộn dưới đất kêu gào đau đớn. Tiếp theo Bùi Tiến cũng bị một kích phá mở lồng ngực. Thân hình như diều đứt dây bắn mạnh về phía sau nằm im không nhúc nhích. Nam Vương sợ hãi lùi nhanh về phía sau nói lớn.
- Hồng Anh tướng quân! Chỉ cần ngươi tha ta một mạng, tên Yugi cho ngươi thứ gì ta đều có thể cho ngươi gấp trăm lần!
- Thật sao?
Hồng Anh từ từ tiến lại gần chặn hết đường tháo lui của Nam Vương.
- Đúng vậy! Quyền lực, địa vị, châu báu, mỹ nữ. Cái gì ta cũng có thể cho ngươi. Hai chúng ta chia đôi vương quốc thì làm gì có kẻ nào có thể chống lại?
- Đáng tiếc! Ta chỉ cần cái đầu của ngươi mà thôi!
Nói xong chàng bất chợt huy động song kích bổ tới.
- Song Kích Tàn Huyết.
Đầu lâu của Nam Vương lăn long lóc dưới sàn nhà. Đáng thương cho Nam Vương. Còn chưa có kịp hưởng thụ quyền lực đã bị tru sát. Giấc mộng đế vương cũng theo đó mà tan thành hư vô. Từ trước tới nay, những kẻ phản phúc cũng chỉ có một kết cục. Chính là thân bại danh liệt mà thôi. Dù dũng mãnh như Nam Vương cũng không tránh nổi kết cục. Hồng Anh nhặt lên thủ cấp của Nam Vương giơ lên hô lớn.
- Kẻ phản loạn đã chết! Tất cả lập tức buông vũ khí đầu hàng.
Mấy chục tên thân binh còn lại đều ngơ ngác rồi lục tục ném vũ khí xuống đất. Chủ tướng đã chết rồi, chiến đấu cũng không còn ý nghĩa gì nữa.
Lúc này ngoài cửa miếu trận chiến đã vô cùng ác liệt. Hai tướng Hoàng Lan, Tịnh Văn cùng mấy người còn kiên trì khắp người đã chi chít vết thương. Năm trăm giáp sĩ đánh lui họ vào bên trong, không cách nào chống đỡ nổi nữa.
Đúng lúc đó một chiếc đầu lâu từ bên trong bị ném bay ra ngoài lăn lông lốc nằm trên đất. Hai tướng Yugi, Hồng Anh khắp người là máu dữ tợn bước ra. Đầu lâu trên mặt đất chính là của Bùi Nam Vương. Nữ hoàng Thanh Loan vội từ trong đám quan viên bước ra nói lớn.
- Ta lấy danh nghĩa nữ hoàng Persian tuyên bố. Kẻ nào đầu hàng sẽ không truy cứu bất cứ tội danh gì. Ngược bằng chấp mê bất ngộ sẽ bị tru di cửu tộc!
Năm trăm giáp sĩ phía ngoài lập tức ném vũ khí quỳ xuống. Tội danh phản loạn không phải kẻ nào cũng muốn gánh. Mặc dù họ đều trung thành với Nam Vương nhưng dù sao hắn cũng đã chết rồi. Phía sau họ còn có vợ con cha mẹ nữa. Nữ hoàng đã nói sẽ xá tội cho tất cả. Lúc này không đầu hàng thì chỉ có kẻ ngu mà thôi.
Giết xong Bùi Nam Vương cùng các tướng lãnh thân vệ. Đại tướng Yugi cầm đầu đoàn người xuống núi. Hai vạn cấm vệ quân phía dưới nghe tin Nam Vương đã chết thì đều cúi đầu thần phục. Chỉ có một vài tướng lãnh họ Bùi là kiên quyết phản kháng. Tất cả đều bị Yugi cùng Hồng Anh hạ sát tại chỗ.
Uy tín trong quân của Yugi vốn rất cao, nên cũng không khó để đội cấm vệ quân phải răm rắp nghe theo. Bọn họ dù sao chỉ là chấp hành mệnh lệnh cấp trên. Nay có Đại tướng quân cùng Nữ hoàng đứng ra bảo lãnh, nên cũng không có dị nghị gì. Nhiệm vụ của cấm vệ quân chính là bảo vệ triều đình. Lúc trước họ cứ nghĩ rằng Nữ hoàng đồng thuận với Nam Vương nên mới nghe theo. Có biết đâu rằng hắn là mang thái tử ra uy hiếp nên nàng mới phải theo lời.
Chấn chỉnh đội ngũ xong, hai vạn quân cấm vệ cùng tướng lãnh quan viên rầm rộ kéo trở về thành. Đến của thành Nam tướng Bùi Tung không thấy Nam Vương trở về bèn nhất quyết không mở cửa. Hắn sai một đội cung A thần tiễn nhắm tên thẳng vào đoàn người uy hiếp rồi hét lớn.
- Nếu Nam Vương không xuất hiện thì ai cũng không được vào thành!
Đại tướng Yugi liền hộ tống nữ hoàng Thanh Loan đến gần hô lớn.
- Nữ hoàng ở đây! Lập tức mở cửa thành. Nếu không sẽ bị coi như làm phản!
- Ta chỉ nhận mệnh từ Nam Vương! Dù là nữ hoàng cũng phải đợi Nam Vương quay về mới được vào.
- Tất cả tướng sĩ trên thành nghe cho rõ! Nam Vương cùng gia tộc họ Bùi đại nghịch bất đạo, âm mưu soán ngôi đã bị ta tru diệt. Kẻ nào ngăn cản Nữ hoàng vào thành sẽ trở thành đồng lõa chém đầu ba họ.
Nói xong Yugi giơ đầu lâu Nam Vương lên cao. Tất cả tướng sĩ trên thành lập tức xôn xao. Bùi Tung nhìn thấy chủ tử bị giết thì nổi giận gầm lên.
- Bắn tên! Tất cả bắn tên cho ta.
Không có một mũi tên nào bắn ra. Tất cả quân thủ thành đều hạ cung tiễn xuống. Tuy bọn họ đều nghe lệnh từ cấp trên. Thế nhưng phía dưới chính là Nữ hoàng của họ. Bảo họ bắn nàng là điều không thể nào.
- Hổ tướng Hồng Anh ở đây! Kẻ nào chống cự giết không tha.
Có Hồng Anh gia nhập chiến cuộc. Trận chiến dần chuyển biến. Mấy chục tên thân binh không cách nào ngăn cản được sự dũng mãnh của hai người. Bùi Nam Vương thấy thuộc hạ không ngăn cản nổi, cũng cười lên điên dại. Hắn cũng là một võ tướng nổi tiếng nên cũng không có ngại chém giết. Nam Vương rút ra bội đao bên hông cùng hai tướng thân vệ Bùi Tiến, Bùi Nhạc lao vào gia nhập chiến cuộc.
- Yugi tên tráo trở! Hôm nay để ta cho ngươi biết ai mới là võ tướng số một của kinh thành!
- Tướng quân Yugi yểm hộ giúp ta! Để Hồng Anh đối phó ba tên cầm đầu!
- Không thành vấn đề!
Yugi quát lớn rồi vung đại kiếm bổ mạnh một tên đang lao tới thành hai nửa. Được sự yểm trợ của Yugi, Hồng Anh liền rảnh tay lao đến chỗ Nam Vương. Bốn tướng liền giao chiến vô cùng kịch liệt.
Bùi Tiến, Bùi Nhạc đều sử dụng thương. Kết hợp cùng chiến đao của Nam Vương vô cùng lợi hại. Võ công của Nam Vương vào hạng thượng thừa. Đao pháp dũng mãnh bá đạo dị thường. Mỗi khi phát chiêu đều vô cùng hiểm hóc. Hắn vốn trước giờ tự phụ với võ công của mình. Dù là có giao đấu tay đôi với đại tướng số một kinh thành Yugi hắn cũng không hề sợ hãi.
Nhưng thiên hạ quả thực lắm kẻ kỳ tài. Núi cao còn có núi khác cao hơn. Hôm nay Nam Vương đã được mở rộng tầm mắt. Song kích của Hồng Anh vô cùng khó chơi. Mỗi lần chém ra vừa nhanh vừa mạnh. Chiêu thức tiếp nối liên miên bất tận như đào giang hải lãng. Hơn nữa càng đánh càng mạnh mẽ vô bì.
Bốn tướng chém giết vang động cả một góc thái miếu. Chỉ một chút sơ sẩy Bùi Nhạc đã bị Hồng Anh chém rụng một cánh tay. Hắn ôm chặt lấy bả vai lăn lộn dưới đất kêu gào đau đớn. Tiếp theo Bùi Tiến cũng bị một kích phá mở lồng ngực. Thân hình như diều đứt dây bắn mạnh về phía sau nằm im không nhúc nhích. Nam Vương sợ hãi lùi nhanh về phía sau nói lớn.
- Hồng Anh tướng quân! Chỉ cần ngươi tha ta một mạng, tên Yugi cho ngươi thứ gì ta đều có thể cho ngươi gấp trăm lần!
- Thật sao?
Hồng Anh từ từ tiến lại gần chặn hết đường tháo lui của Nam Vương.
- Đúng vậy! Quyền lực, địa vị, châu báu, mỹ nữ. Cái gì ta cũng có thể cho ngươi. Hai chúng ta chia đôi vương quốc thì làm gì có kẻ nào có thể chống lại?
- Đáng tiếc! Ta chỉ cần cái đầu của ngươi mà thôi!
Nói xong chàng bất chợt huy động song kích bổ tới.
- Song Kích Tàn Huyết.
Đầu lâu của Nam Vương lăn long lóc dưới sàn nhà. Đáng thương cho Nam Vương. Còn chưa có kịp hưởng thụ quyền lực đã bị tru sát. Giấc mộng đế vương cũng theo đó mà tan thành hư vô. Từ trước tới nay, những kẻ phản phúc cũng chỉ có một kết cục. Chính là thân bại danh liệt mà thôi. Dù dũng mãnh như Nam Vương cũng không tránh nổi kết cục. Hồng Anh nhặt lên thủ cấp của Nam Vương giơ lên hô lớn.
- Kẻ phản loạn đã chết! Tất cả lập tức buông vũ khí đầu hàng.
Mấy chục tên thân binh còn lại đều ngơ ngác rồi lục tục ném vũ khí xuống đất. Chủ tướng đã chết rồi, chiến đấu cũng không còn ý nghĩa gì nữa.
Lúc này ngoài cửa miếu trận chiến đã vô cùng ác liệt. Hai tướng Hoàng Lan, Tịnh Văn cùng mấy người còn kiên trì khắp người đã chi chít vết thương. Năm trăm giáp sĩ đánh lui họ vào bên trong, không cách nào chống đỡ nổi nữa.
Đúng lúc đó một chiếc đầu lâu từ bên trong bị ném bay ra ngoài lăn lông lốc nằm trên đất. Hai tướng Yugi, Hồng Anh khắp người là máu dữ tợn bước ra. Đầu lâu trên mặt đất chính là của Bùi Nam Vương. Nữ hoàng Thanh Loan vội từ trong đám quan viên bước ra nói lớn.
- Ta lấy danh nghĩa nữ hoàng Persian tuyên bố. Kẻ nào đầu hàng sẽ không truy cứu bất cứ tội danh gì. Ngược bằng chấp mê bất ngộ sẽ bị tru di cửu tộc!
Năm trăm giáp sĩ phía ngoài lập tức ném vũ khí quỳ xuống. Tội danh phản loạn không phải kẻ nào cũng muốn gánh. Mặc dù họ đều trung thành với Nam Vương nhưng dù sao hắn cũng đã chết rồi. Phía sau họ còn có vợ con cha mẹ nữa. Nữ hoàng đã nói sẽ xá tội cho tất cả. Lúc này không đầu hàng thì chỉ có kẻ ngu mà thôi.
Giết xong Bùi Nam Vương cùng các tướng lãnh thân vệ. Đại tướng Yugi cầm đầu đoàn người xuống núi. Hai vạn cấm vệ quân phía dưới nghe tin Nam Vương đã chết thì đều cúi đầu thần phục. Chỉ có một vài tướng lãnh họ Bùi là kiên quyết phản kháng. Tất cả đều bị Yugi cùng Hồng Anh hạ sát tại chỗ.
Uy tín trong quân của Yugi vốn rất cao, nên cũng không khó để đội cấm vệ quân phải răm rắp nghe theo. Bọn họ dù sao chỉ là chấp hành mệnh lệnh cấp trên. Nay có Đại tướng quân cùng Nữ hoàng đứng ra bảo lãnh, nên cũng không có dị nghị gì. Nhiệm vụ của cấm vệ quân chính là bảo vệ triều đình. Lúc trước họ cứ nghĩ rằng Nữ hoàng đồng thuận với Nam Vương nên mới nghe theo. Có biết đâu rằng hắn là mang thái tử ra uy hiếp nên nàng mới phải theo lời.
Chấn chỉnh đội ngũ xong, hai vạn quân cấm vệ cùng tướng lãnh quan viên rầm rộ kéo trở về thành. Đến của thành Nam tướng Bùi Tung không thấy Nam Vương trở về bèn nhất quyết không mở cửa. Hắn sai một đội cung A thần tiễn nhắm tên thẳng vào đoàn người uy hiếp rồi hét lớn.
- Nếu Nam Vương không xuất hiện thì ai cũng không được vào thành!
Đại tướng Yugi liền hộ tống nữ hoàng Thanh Loan đến gần hô lớn.
- Nữ hoàng ở đây! Lập tức mở cửa thành. Nếu không sẽ bị coi như làm phản!
- Ta chỉ nhận mệnh từ Nam Vương! Dù là nữ hoàng cũng phải đợi Nam Vương quay về mới được vào.
- Tất cả tướng sĩ trên thành nghe cho rõ! Nam Vương cùng gia tộc họ Bùi đại nghịch bất đạo, âm mưu soán ngôi đã bị ta tru diệt. Kẻ nào ngăn cản Nữ hoàng vào thành sẽ trở thành đồng lõa chém đầu ba họ.
Nói xong Yugi giơ đầu lâu Nam Vương lên cao. Tất cả tướng sĩ trên thành lập tức xôn xao. Bùi Tung nhìn thấy chủ tử bị giết thì nổi giận gầm lên.
- Bắn tên! Tất cả bắn tên cho ta.
Không có một mũi tên nào bắn ra. Tất cả quân thủ thành đều hạ cung tiễn xuống. Tuy bọn họ đều nghe lệnh từ cấp trên. Thế nhưng phía dưới chính là Nữ hoàng của họ. Bảo họ bắn nàng là điều không thể nào.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.