Chương 56: Tung hoành ngang dọc
Thienphong100783
12/05/2021
Thế nhưng Bùi Hoảng đúng là lấy dạ tiểu nhân đo lòng quân tử. Hồng Anh cũng không có ý định sẽ rời đi. Chàng võ công thuộc hàng cao thủ chân chính. Dũng khí cùng chiến ý viễn siêu, những kẻ như Bùi Hoảng vĩnh viễn cũng không sánh được.
Càng đánh Hồng Anh càng hăng máu. Song kích cũng là càng sử xuất càng lợi hại. Đôi thiết kích Tàn Huyết bay múa trên chiến địa như chỗ không người. Mặc sức tung hoành chém giết.
Từ trước đến nay, thiên hạ những kẻ võ công cao cường nhiều như mây trên trời. Nhưng những anh hùng kiệt xuất mang trái tim vĩnh viễn không biết sợ hãi thì chỉ như lá mùa thu. Những kẻ đó danh tiếng mới xứng đáng lưu truyền hậu thế. Võ công cùng đảm lượng có thể ngạo thị quần hùng. Võ Hầu tướng quân Hồng Anh xứng đáng là một trong những người như thế. Chàng hội tụ đầy đủ những yếu tố để có thể trở thành một hổ tướng nổi tiếng đương thời.
Sau trận đánh này tên tuổi Hồng Anh oanh động khắp thiên hạ. Trở thành một trong những anh hùng cái thế vô song. Bất cứ tướng sĩ nào tham gia trận chiến này đều mang lòng sùng kính vị tướng quân trẻ tuổi. Dù là các tướng lãnh bên trận doanh đối địch cũng không ngoại lệ. Chàng xung sát trong vòng vây chém giết điên cuồng. Mấy chục tướng Bùi gia rơi rụng ngày càng nhiều. Một số kẻ thậm chí nội tâm đã sinh ra thoái ý. Bùi gia quả thật đã kết thù oán sâu nặng với một kẻ vô cùng nguy hiểm.
Mãnh tướng Hoàng Lan, Mr Quất lúc này cũng đã kịp dẫn quân đánh tới. Họ tuy biết chủ tướng võ công cái thế nhưng chiến trường là nơi tàn khốc. Đao kiếm đều không có mắt. Hồng Anh lại là linh hồn của đội quân này. Nếu có gì bất trắc sẽ khó mà bổ khuyết cho được.
Thấy một mình chủ tướng bị kẻ địch vây công cũng không chút do dự huy động vũ khí sát nhập chém giết. Mấy chục tướng Bùi gia vốn đã không địch nổi Hồng Anh. Nay lại thêm hai viên mãnh tướng nữa thì làm sao có thể là đối thủ? Hoàng Lan, Mr Quất võ lực tuy xa xa không bằng chủ tướng. Nhưng những tướng lãnh bình thường cũng khó có thể so sánh nổi.
Trận hình vây công Hồng Anh nhanh chóng tan vỡ. Trường đao của Mr Quất và đại đao của Hoàng Lan nghiêm ngặt bảo vệ hai bên trái phải của chủ tướng. Lúc trước xông xáo trong trùng vây, Hồng Anh tuy dũng mãnh nhưng cũng phải chịu mấy vết thương không nhỏ. Nay có sự yểm trợ của hai thuộc hạ đắc lực nên cũng không còn cố kỵ gì.
Chàng huy vũ đôi thiết kích Tàn Huyết thẳng tay tàn sát. Bùi tướng tuy đông nhưng võ công có thể uy hiếp Hồng Anh chỉ có năm người. Bùi Hoảng, Bùi Minh, Bùi Diễm chàng đều đã biết mặt. Còn hai tên nữa là Bùi Hồng và Bùi Thế Anh. Hai kẻ này vốn cầm quân trấn thủ vùng Vịnh Pecxich của Persian. Bùi Hồng vai vế chính là thúc phụ của Bùi Nam Vương. Mà Bùi Thế Anh chính là con trai độc nhất của hắn.
Lúc này năm tướng vây tròn lấy Hồng Anh giao chiến. Những tướng lãnh còn lại đối phó cùng Hoàng Lan và Mr Quất. Ngoài năm kẻ này, những tướng lĩnh khác căn bản không có đủ tư cách đối chiến. Trong năm kẻ này võ công lợi hại nhất là Bùi Hồng. Hắn cầm quân phòng thủ nơi chiến trường đã lâu. Võ công vô cùng lợi hại. Vũ khí hắn sử dụng là một thanh Liệt Diễm Thương. Mỗi khi xuất chiêu đều rất hiểm hóc. Mũi thương như độc xà rình rập, có thể bắt đúng sơ hở đánh tới bất cứ lúc nào. Mấy vết thương trên người Hồng Anh đa số là đến từ kẻ này.
Nhưng hắn lại có một sơ hở rất trí mạng. Và Hồng Anh đã nhìn thấy rõ điểm này. Chính là nhi tử của hắn Bùi Thế Anh. Kẻ này tuổi nhỏ nhất trong năm người, võ công cũng là yếu kém nhất. Hồng Anh nhận thấy khi thiết kích của mình đánh về phía hắn là lập tức Bùi Hồng tỏ ra có chút nôn nóng. Chỉ một chút dấu hiệu đấy thôi cũng đủ để một cao thủ chân chính như chàng bắt lấy.
Hồng Anh vận sức vờ sử ra sát chiêu về phía Bùi Thế Anh. Chàng bỏ qua phòng thủ đao của Bùi Diễm bên cạnh. Muốn ngạnh sanh đánh chết một tên bất chấp thương thế. Bùi Hồng vội bỏ qua sự liên thủ liền lạc kín kẽ của trận hình vây công. Hắn là cao thủ nên nhìn ra Hồng Anh muốn liều mạng giết con mình. Liệt Diễm Thương cấp tốc đánh tới miệng hét lớn.
- Anh Nhi cẩn thận!
Hắn chỉ có một đứa con trai này. Võ công tài năng đều là kiệt xuất. Tuy tuổi còn nhỏ đã hiển lộ ra huy hoàng. Nếu bị giết chết lúc này Bùi Hồng hắn sẽ là đau đớn vô cùng. Bùi Thế Anh chính là kẻ duy nhất có thể kế thừa y bát của hắn, có hi vọng lớn nhất giúp gia tộc hắn một lần nữa quật khởi.
Nhưng Hồng Anh chính đang chờ đợi điều đó. Trận hình kín kẽ lập tức xuất hiện kẽ hở. Song kích Tàn Huyết bất chợt đổi hướng đánh ngược về phía Bùi Diễm. Lúc này Bùi Hồng mới hiểu được dụng ý của kẻ địch.
Theo chiến thuật vây công, khi Bùi Diễm toàn lực ra tay Bùi Hồng phải một bên phòng thủ những chỗ sơ hở giúp hắn. Thế nhưng lo lắng sự an nguy của nhi tử đã làm hắn nhất thời đánh vỡ cục diện. Lúc trước năm người liên thủ kín kẽ mới kiềm chế được Hồng Anh. Nay một mình Bùi Diễm phải đón đỡ một chiêu toàn lực. Chịu sao cho thấu. Hồng Anh như hung thần ác sát tới gần, trái phải hai kích cùng đánh tới một chiêu như khai sơn phá thạch.
- Thiên Địa Huyết Kích!
Máu huyết văng tung tóe đầy trời. Mắt Bùi Diễm vẫn mở lớn trừng trừng khi đầu lâu lăn lông lốc dưới đất. Trường đao của hắn còn chưa kịp đánh trúng đối phương thì bản thân đã mất mạng. Hắn là không có cam lòng.
Chiêu này Hồng Anh vận sức chờ đợi đã lâu. Với võ công của chàng thì kẻ địch làm gì có chút cơ hội nào. Đáng thương cho tướng Bùi Diễm, hắn tuổi còn khá trẻ, võ công xếp hạng mãnh tướng. Đứng tại gia tộc cũng là một nhân tài hiếm có. Thế nhưng cứ thế lặng lẽ biến mất khỏi thế gian.
Bốn tướng còn lại đều đỏ mắt. Mỗi tướng chết đi đều là tổn thất không thể bù đắp nổi đối với Bùi gia. Thế nhưng tên tướng Hồng Anh này quả thực là quá đáng sợ. Bùi Hoảng liền hét lớn lên.
- Tướng lãnh Bùi gia đừng ham chiến! Tất cả tập trung lại với nhau!
Trong lòng hắn đã vô cùng hoảng sợ rồi. Tưởng rằng tất cả Bùi tướng liên thủ nhất định hạ được kẻ này. Nhưng thực tế chứng minh lại hoàn toàn ngược lại. Bùi Diễm võ công kém hắn không đáng là bao. Vậy mà chỉ một chiêu cũng không ngăn cản nổi. Giờ còn cố gắng vây giết hắn e rằng sẽ phải chịu tổn thất thảm trọng. Cái giá đó hắn là người đứng đầu Bùi gia hiện tại cũng không dám xuất ra.
Thời khắc này thâm tâm Bùi Hoảng chỉ muốn bảo toàn lực lượng rút đi mà thôi. Đánh thắng trận này mà những võ tướng tài năng Bùi gia chết hết thì với hắn cũng chẳng có nghĩa lý gì.
Nhưng cũng chính vào lúc này, đội thân vệ của đại tướng Viktor đã đánh tới. Kẻ dẫn đội quân này đến chính là tướng Ỷ Thiên - kẻ mới bị Hồng Anh đánh bại lúc trước. Tên đi đầu cầm trong tay một thanh thiền trượng, hình dáng to lớn uy nghi. Khuôn mặt hắn góc cạnh điềm tĩnh, mang khí thế trầm ổn vững vàng. Chính là đại tướng quân Viktor nổi danh của Babyliona. Hắn cùng năm ngàn thân vệ dưới trướng tiến tới hình thành trận thế đối địch cùng đội thân quân của tướng Hồng Anh.
Nhìn thấy tướng lãnh của Bùi gia thiếu đi không ít kẻ, Viktor cũng là vô cùng kiêng kỵ. Lúc trước Bùi gia tỏ ý thuần phục, lực lượng võ tướng đông đảo làm Viktor rất là vui mừng. Những tưởng bọn chúng sẽ đóng góp sức mạnh không nhỏ cho công cuộc đánh chiếm Persian. Thế nhưng liên tiếp mấy lần xuất trận đều không phát huy được sức mạnh. Làm hắn có đôi chút thất vọng.
Lúc trước giao chiến cùng đại quân của tướng địch Yugi. Bùi gia đảm nhiệm vị trí quân tiên phong, nhưng lại bị tướng Xuân Canh đánh bại. Đến giờ giao chiến cùng tướng sĩ dưới trướng Hồng Anh cũng chịu thiệt thòi. Người xưa có câu: nuôi binh ba năm dụng một giờ. Viktor tự nhủ sau này sẽ phải điều chỉnh lại cách đối đãi với gia tộc này. Có thể là do hắn ưu ái quá nên bọn chúng không dốc lòng hết sức. Chỉ là một tên tướng trẻ mà thôi. Nếu bọn chúng chịu liều mạng thì có lẽ nào lại không đả bại được?
Tốn cơm nuôi một lũ nhát gan sợ chết thì còn có ích lợi gì. Chả lẽ cứ gặp kẻ lợi hại thì hắn lại phải đích thân ra tay?
Càng đánh Hồng Anh càng hăng máu. Song kích cũng là càng sử xuất càng lợi hại. Đôi thiết kích Tàn Huyết bay múa trên chiến địa như chỗ không người. Mặc sức tung hoành chém giết.
Từ trước đến nay, thiên hạ những kẻ võ công cao cường nhiều như mây trên trời. Nhưng những anh hùng kiệt xuất mang trái tim vĩnh viễn không biết sợ hãi thì chỉ như lá mùa thu. Những kẻ đó danh tiếng mới xứng đáng lưu truyền hậu thế. Võ công cùng đảm lượng có thể ngạo thị quần hùng. Võ Hầu tướng quân Hồng Anh xứng đáng là một trong những người như thế. Chàng hội tụ đầy đủ những yếu tố để có thể trở thành một hổ tướng nổi tiếng đương thời.
Sau trận đánh này tên tuổi Hồng Anh oanh động khắp thiên hạ. Trở thành một trong những anh hùng cái thế vô song. Bất cứ tướng sĩ nào tham gia trận chiến này đều mang lòng sùng kính vị tướng quân trẻ tuổi. Dù là các tướng lãnh bên trận doanh đối địch cũng không ngoại lệ. Chàng xung sát trong vòng vây chém giết điên cuồng. Mấy chục tướng Bùi gia rơi rụng ngày càng nhiều. Một số kẻ thậm chí nội tâm đã sinh ra thoái ý. Bùi gia quả thật đã kết thù oán sâu nặng với một kẻ vô cùng nguy hiểm.
Mãnh tướng Hoàng Lan, Mr Quất lúc này cũng đã kịp dẫn quân đánh tới. Họ tuy biết chủ tướng võ công cái thế nhưng chiến trường là nơi tàn khốc. Đao kiếm đều không có mắt. Hồng Anh lại là linh hồn của đội quân này. Nếu có gì bất trắc sẽ khó mà bổ khuyết cho được.
Thấy một mình chủ tướng bị kẻ địch vây công cũng không chút do dự huy động vũ khí sát nhập chém giết. Mấy chục tướng Bùi gia vốn đã không địch nổi Hồng Anh. Nay lại thêm hai viên mãnh tướng nữa thì làm sao có thể là đối thủ? Hoàng Lan, Mr Quất võ lực tuy xa xa không bằng chủ tướng. Nhưng những tướng lãnh bình thường cũng khó có thể so sánh nổi.
Trận hình vây công Hồng Anh nhanh chóng tan vỡ. Trường đao của Mr Quất và đại đao của Hoàng Lan nghiêm ngặt bảo vệ hai bên trái phải của chủ tướng. Lúc trước xông xáo trong trùng vây, Hồng Anh tuy dũng mãnh nhưng cũng phải chịu mấy vết thương không nhỏ. Nay có sự yểm trợ của hai thuộc hạ đắc lực nên cũng không còn cố kỵ gì.
Chàng huy vũ đôi thiết kích Tàn Huyết thẳng tay tàn sát. Bùi tướng tuy đông nhưng võ công có thể uy hiếp Hồng Anh chỉ có năm người. Bùi Hoảng, Bùi Minh, Bùi Diễm chàng đều đã biết mặt. Còn hai tên nữa là Bùi Hồng và Bùi Thế Anh. Hai kẻ này vốn cầm quân trấn thủ vùng Vịnh Pecxich của Persian. Bùi Hồng vai vế chính là thúc phụ của Bùi Nam Vương. Mà Bùi Thế Anh chính là con trai độc nhất của hắn.
Lúc này năm tướng vây tròn lấy Hồng Anh giao chiến. Những tướng lãnh còn lại đối phó cùng Hoàng Lan và Mr Quất. Ngoài năm kẻ này, những tướng lĩnh khác căn bản không có đủ tư cách đối chiến. Trong năm kẻ này võ công lợi hại nhất là Bùi Hồng. Hắn cầm quân phòng thủ nơi chiến trường đã lâu. Võ công vô cùng lợi hại. Vũ khí hắn sử dụng là một thanh Liệt Diễm Thương. Mỗi khi xuất chiêu đều rất hiểm hóc. Mũi thương như độc xà rình rập, có thể bắt đúng sơ hở đánh tới bất cứ lúc nào. Mấy vết thương trên người Hồng Anh đa số là đến từ kẻ này.
Nhưng hắn lại có một sơ hở rất trí mạng. Và Hồng Anh đã nhìn thấy rõ điểm này. Chính là nhi tử của hắn Bùi Thế Anh. Kẻ này tuổi nhỏ nhất trong năm người, võ công cũng là yếu kém nhất. Hồng Anh nhận thấy khi thiết kích của mình đánh về phía hắn là lập tức Bùi Hồng tỏ ra có chút nôn nóng. Chỉ một chút dấu hiệu đấy thôi cũng đủ để một cao thủ chân chính như chàng bắt lấy.
Hồng Anh vận sức vờ sử ra sát chiêu về phía Bùi Thế Anh. Chàng bỏ qua phòng thủ đao của Bùi Diễm bên cạnh. Muốn ngạnh sanh đánh chết một tên bất chấp thương thế. Bùi Hồng vội bỏ qua sự liên thủ liền lạc kín kẽ của trận hình vây công. Hắn là cao thủ nên nhìn ra Hồng Anh muốn liều mạng giết con mình. Liệt Diễm Thương cấp tốc đánh tới miệng hét lớn.
- Anh Nhi cẩn thận!
Hắn chỉ có một đứa con trai này. Võ công tài năng đều là kiệt xuất. Tuy tuổi còn nhỏ đã hiển lộ ra huy hoàng. Nếu bị giết chết lúc này Bùi Hồng hắn sẽ là đau đớn vô cùng. Bùi Thế Anh chính là kẻ duy nhất có thể kế thừa y bát của hắn, có hi vọng lớn nhất giúp gia tộc hắn một lần nữa quật khởi.
Nhưng Hồng Anh chính đang chờ đợi điều đó. Trận hình kín kẽ lập tức xuất hiện kẽ hở. Song kích Tàn Huyết bất chợt đổi hướng đánh ngược về phía Bùi Diễm. Lúc này Bùi Hồng mới hiểu được dụng ý của kẻ địch.
Theo chiến thuật vây công, khi Bùi Diễm toàn lực ra tay Bùi Hồng phải một bên phòng thủ những chỗ sơ hở giúp hắn. Thế nhưng lo lắng sự an nguy của nhi tử đã làm hắn nhất thời đánh vỡ cục diện. Lúc trước năm người liên thủ kín kẽ mới kiềm chế được Hồng Anh. Nay một mình Bùi Diễm phải đón đỡ một chiêu toàn lực. Chịu sao cho thấu. Hồng Anh như hung thần ác sát tới gần, trái phải hai kích cùng đánh tới một chiêu như khai sơn phá thạch.
- Thiên Địa Huyết Kích!
Máu huyết văng tung tóe đầy trời. Mắt Bùi Diễm vẫn mở lớn trừng trừng khi đầu lâu lăn lông lốc dưới đất. Trường đao của hắn còn chưa kịp đánh trúng đối phương thì bản thân đã mất mạng. Hắn là không có cam lòng.
Chiêu này Hồng Anh vận sức chờ đợi đã lâu. Với võ công của chàng thì kẻ địch làm gì có chút cơ hội nào. Đáng thương cho tướng Bùi Diễm, hắn tuổi còn khá trẻ, võ công xếp hạng mãnh tướng. Đứng tại gia tộc cũng là một nhân tài hiếm có. Thế nhưng cứ thế lặng lẽ biến mất khỏi thế gian.
Bốn tướng còn lại đều đỏ mắt. Mỗi tướng chết đi đều là tổn thất không thể bù đắp nổi đối với Bùi gia. Thế nhưng tên tướng Hồng Anh này quả thực là quá đáng sợ. Bùi Hoảng liền hét lớn lên.
- Tướng lãnh Bùi gia đừng ham chiến! Tất cả tập trung lại với nhau!
Trong lòng hắn đã vô cùng hoảng sợ rồi. Tưởng rằng tất cả Bùi tướng liên thủ nhất định hạ được kẻ này. Nhưng thực tế chứng minh lại hoàn toàn ngược lại. Bùi Diễm võ công kém hắn không đáng là bao. Vậy mà chỉ một chiêu cũng không ngăn cản nổi. Giờ còn cố gắng vây giết hắn e rằng sẽ phải chịu tổn thất thảm trọng. Cái giá đó hắn là người đứng đầu Bùi gia hiện tại cũng không dám xuất ra.
Thời khắc này thâm tâm Bùi Hoảng chỉ muốn bảo toàn lực lượng rút đi mà thôi. Đánh thắng trận này mà những võ tướng tài năng Bùi gia chết hết thì với hắn cũng chẳng có nghĩa lý gì.
Nhưng cũng chính vào lúc này, đội thân vệ của đại tướng Viktor đã đánh tới. Kẻ dẫn đội quân này đến chính là tướng Ỷ Thiên - kẻ mới bị Hồng Anh đánh bại lúc trước. Tên đi đầu cầm trong tay một thanh thiền trượng, hình dáng to lớn uy nghi. Khuôn mặt hắn góc cạnh điềm tĩnh, mang khí thế trầm ổn vững vàng. Chính là đại tướng quân Viktor nổi danh của Babyliona. Hắn cùng năm ngàn thân vệ dưới trướng tiến tới hình thành trận thế đối địch cùng đội thân quân của tướng Hồng Anh.
Nhìn thấy tướng lãnh của Bùi gia thiếu đi không ít kẻ, Viktor cũng là vô cùng kiêng kỵ. Lúc trước Bùi gia tỏ ý thuần phục, lực lượng võ tướng đông đảo làm Viktor rất là vui mừng. Những tưởng bọn chúng sẽ đóng góp sức mạnh không nhỏ cho công cuộc đánh chiếm Persian. Thế nhưng liên tiếp mấy lần xuất trận đều không phát huy được sức mạnh. Làm hắn có đôi chút thất vọng.
Lúc trước giao chiến cùng đại quân của tướng địch Yugi. Bùi gia đảm nhiệm vị trí quân tiên phong, nhưng lại bị tướng Xuân Canh đánh bại. Đến giờ giao chiến cùng tướng sĩ dưới trướng Hồng Anh cũng chịu thiệt thòi. Người xưa có câu: nuôi binh ba năm dụng một giờ. Viktor tự nhủ sau này sẽ phải điều chỉnh lại cách đối đãi với gia tộc này. Có thể là do hắn ưu ái quá nên bọn chúng không dốc lòng hết sức. Chỉ là một tên tướng trẻ mà thôi. Nếu bọn chúng chịu liều mạng thì có lẽ nào lại không đả bại được?
Tốn cơm nuôi một lũ nhát gan sợ chết thì còn có ích lợi gì. Chả lẽ cứ gặp kẻ lợi hại thì hắn lại phải đích thân ra tay?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.