Chương 416: Ra tay tương trợ
Hắc Vân
20/05/2022
Dạ Khinh Ưu từ nãy đến giờ quan sát hết thảy, kể cả việc hắn chưởng
khống Nhiếp Phi ra tay. Công pháp Đồ Ma Thập Lục Chưởng chính là do hắn
lợi dụng Tinh Thần Vạn Pháp Thể dựa theo tà thần lực lượng trước đó mà
Hạ Nhu Nhi truyền vào bên trong thân thể hắn, sáng tạo thành công.
Để cho Nhiếp Phi tu luyện không ngờ lại thuận lợi như vậy. Đến cả Nhiếp Phi cũng sẽ không ngờ tới lực lượng hắn tu thành là Tà Thần Chi Khí của Dạ Khinh Ưu cho hắn, biến hắn thành cái danh ma đồ vạn người căm hận.
Dạ Khinh Ưu chỉ cần đợi khi Nhiếp Phi sử dụng Tà Thần Chi Lực là hắn có thể từ xa điều khiển, thao túng Nhiếp Phi làm việc. Nếu có nghi ngờ thì tên đó cũng chỉ coi như bản thân mình còn chưa có khống chế được lực lượng mà thôi, sẽ không nghĩ đến lực lượng hắn sử dụng vốn là của người khác.
" Dạ Lâu Chủ, phụ hoàng muốn nhờ Dạ Lâu Chủ ra tay hàng phục ma đồ. "
Phong Sơn Nhạc dẫn theo người trong hoàng tộc diện kiến Dạ Khinh Ưu, chắp tay khách khí nói. Từ nãy đến giờ Dạ Khinh Ưu vẫn chỉ cùng Thiên Linh Đình một bên xem kịch, không có ý định xen vào. Đám người của Thiên Phong Đế Quốc vốn nghĩ là hắn sẽ ra tay, bây giờ không thể không vứt bỏ hết mặt mũi mà tiến đến cầu cạnh. Hiện tại, chỉ có Dạ Khinh Ưu là có thể đem Nhiếp Phi lần nữa bắt lại.
Dạ Khinh Ưu liếc mắt nhìn Phong Sơn Nhạc, gật đầu nở nụ cười.
" Tốt, ta cũng đã sớm muốn tham gia. Chẳng qua sợ Thánh Địa làm việc không cho người xen vào, nên còn chưa có động thủ. "
Nghe vậy, đám người Phong Sơn Nhạc âm thầm bĩu môi, rõ ràng không có tin tưởng, nhưng chỉ có thể giả ngu, gật gù đáp.
" Dạ Lâu Chủ lòng dạ hiệp nghĩa, nếu ra tay hàng phục ma đồ. Chắc chắn sẽ được Thánh Địa khen thưởng, nào có trách tội. "
Phong Sơn Nhạc ra sức nịnh nọt, hắn biết hiện tại Thánh Tử Quang Chi Hữu đã bị người giết chết tại địa phận của Thiên Phong Đế Quốc. Đế Quốc này không sớm thì muộn sẽ tránh không khỏi liên can tới cái chết của Thánh Tử, ít nhiều gì cũng đã đắc tội đến Thánh Địa rồi.
Nếu như bây giờ mà không xây dựng quan hệ với vị Dạ Lâu Chủ này, dựa vào thực lực khủng bố mà hắn bày ra, chắc chắn Đế Quốc sẽ phải hứng lấy lửa giận của Thánh Địa, đến lúc đó thì hay rồi.
" Dạ Lâu Chủ, nếu ngài ra tay, xin hãy giữ cho tên Nhiếp Phi này một mạng. Ta tin chắc mọi chuyện đằng sau còn có ẩn tình. "
Đúng lúc này, bên cạnh Phong Sơn Nhạc, Trần Lượng lại lên tiếng. Lời nói của hắn khiến cho Dạ Khinh Ưu nét mặt sa sầm, vẻ lạnh lẽo hiện rõ trên gương mặt, làm cho Phong Sơn Nhạc cảm thấy sợ hãi khi nhìn vào. Hắn nghĩ rằng Trần Lượng lời nói đã làm Dạ Khinh Ưu không vui, rất muốn đem Trần Lượng chửi mười tám đời tổ tông, thế nhưng người này lại là khách quý của phụ hoàng, ngay cả hắn cũng không dám đắc tội, chỉ cười cười nói.
" Dạ Lâu Chủ ra tay với ma đồ sao có thể nương tay? Chỉ sợ sẽ tạo điều kiện cho đối phương trốn thoát, Trần Quân Sư không nên làm khó Dạ Lâu Chủ. "
Trần Lượng dĩ nhiên hiểu rõ Phong Sơn Nhạc vì e ngại Dạ Khinh Ưu mới nói vậy, hắn bất mãn nhíu mày, cảm thấy bên trong có âm mưu ngay cả hắn cũng nhìn không thấu. Trần Lượng là người của Thiên Cơ Các, có thể đoán được chút ít Thiên Cơ, dù không rõ ràng như Trí Nữ hay Các Chủ nhưng cũng không kém.
Hắn có thể cảm giác được vị Dạ Lâu Chủ này có gì đó không đơn giản chút nào. Chẳng qua, Các Chủ đột nhiên biến mất, nếu không mà nói, mọi chuyện sẽ trở nên vô cùng đơn giản.
" Ta hiểu, sẽ tận lực để Nhiếp Phi đường sống. "
Dạ Khinh Ưu giọng nói trầm thấp, dứt lời thân ảnh đã biến mất. Nhìn thấy hắn xuất thủ, có người vì từng chứng kiến hắn chế trụ Nhiếp Phi mà kinh hỉ hô lớn, hi vọng hắn có thể giải quyết Nhiếp Phi.
Dạ Khinh Ưu đối với ánh mắt xung quanh không quan tâm, hắn liếc mắt, trước tiên đi đến vị trí của phụ tử Tố Thiên. Lúc này, Tố Tâm khóc hết nước mắt ôm lấy phụ thân, nhìn một đám đại phu cấp bậc Bát Phẩm đang chữa trị cho phụ thân nàng, đều tỏ ra bất lực, không thể loại bỏ tà lực hoại tử thân thể Tố Thiên, trong lòng nàng hết sức tuyệt vọng.
" Để ta. "
Đúng lúc này, một giọng nói hòa ái, tràn ngập mị tính truyền vào tai nàng, khiến nàng dâng lên hi vọng. Ngẩng cao đầu, Tố Tâm nhìn Dạ Khinh Ưu, không quan tâm hết thảy, vội túm lấy bàn tay hắn.
" Ngươi có thể cứu giúp phụ thân sao? Nếu như có thể chữa khỏi cho phụ thân, Tố Tâm nợ ngươi một ân tình. "
" Được rồi... "
Dạ Khinh Ưu nhẹ gật đầu, từ trong tay lấy ra một gốc thảo dược, hỏa diễm bùng lên, nháy mắt hóa thành chất dịch màu xanh, đem nó thẩm thấu vào da thịt của Tố Thiên. Hắn lại vung tay, từng Đạo Nguyên Lực theo bàn tay hắn đánh lên huyệt vị trên người, dịch thủy rất nhanh chóng ngấm vào.
Chẳng mấy chốc mà Tà Thần Chi Lực trong thân thể Tố Thiên đã bị Dạ Khinh Ưu hấp thu vào trong thân thể. Đồng thời, sắc mặt Tố Thiên cũng đã hồng nhuận trở lại.
Chứng kiến thần tích, một đám đại phu dùng vẻ mặt kính ngưỡng nhìn hắn, bọn họ có thể nhận ra Dạ Khinh Ưu thực hiện thủ pháp dù cho đơn giản vô cùng nhưng muốn học hỏi là không thể nào. Chứng kiến Tố Thiên dùng tốc độ mà mắt thường có thể nhìn thấy khép lại vết thương, Tố Tâm quá đỗi vui mừng, nhìn qua hắn, nói lời cảm tạ.
" Đa tạ, ta nhất định sẽ trả ơn ngươi. "
Dạ Khinh Ưu nhìn qua nàng, khẽ cười, cũng chỉ im lặng không nói câu nào, thân ảnh biến mất, đã hướng về phương hướng của Nhiếp Phi truy đến. Tố Tâm cũng không cách nào ngăn cản, nàng dù có tình cảm với Nhiếp Phi, nhưng đối phương lại hạ tử thủ với phụ thân nàng, khiến nàng lúc này tâm trạng rối bời, cũng không biết phải lựa chọn như thế nào.
Tại một bên, Nhiếp Phi cùng hắc nhân đại chiến một đám cường giả. Thủ đoạn của hắc nhân hết sức lợi hại, thậm chí ngay cả Thái Thượng Hoàng của Thiên Phong Đế Quốc xuất quan cũng không làm gì được đối phương. Trong nhất thời, ai cũng tò mò, không rõ thân phận của vị hắc nhân kia là gì.
Vừa thấy Dạ Khinh Ưu xuất hiện, một đám cường giả liền vui mừng, đã cảm thấy cơ hội chế phục hai kẻ kia càng gia tăng.
Nhìn thấy thân ảnh Dạ Khinh Ưu hiện ngay trước mặt, trong mắt Nhiếp Phi bùng lên hận ý, cố khắc chế ý định liều mạng, xoay người nhìn sang hắc nhân, chỉ thấy hắc nhân nắm lấy bả vai hắn, giọng nói ồm ồm phía sau lớp áo choàng vang lên.
" Ta sẽ cản lại bọn chúng, ngươi nhân cơ hội bỏ chạy, không được quay đầu. Đây là phương pháp tu luyện chính tông của Đồ Ma Thập Lục Chưởng, nhớ kỹ tu luyện. "
" Tiền bối, ta sẽ không để ngươi ở lại một mình. "
Nhiếp Phi hết sức cảm động, quyết tâm nói. Hắn lúc này cảm thấy, trên đời chỉ có hắc nhân này là đối tốt với hắn, dĩ nhiên không muốn đối phương vì hắn mà bỏ mạng. Thấy vậy, hắc nhân giọng nói sau áo choàng tỏ ra khinh thường.
" Thực lực hiện tại của ngươi còn chưa đủ. Đừng nghĩ Thiên Tôn đã là lợi hại, về sau ngươi sẽ biết bản thân còn đoạn đường dài để đi. Được rồi, cút đi. Đừng có kéo chân lão tử. "
Hắc nhân dứt lời, đã ném Nhiếp Phi ra xa, khiến cho hắn không có cơ hội phản kháng. Nhiếp Phi nghe vậy, biết bản thân ở lại cũng chỉ liên lụy đến vị tiền bối kia, cắn răng, xoay người bỏ chạy.
" Đừng để súc sinh đó rời đi. "
Trưởng lão của Thánh Địa hai mắt đỏ ngầu, hét lớn, làm chúng cường giả phân tán, lập tức chia làm hai lộ, định truy đuổi Nhiếp Phi. Nào ngờ, hắc nhân toàn thân bộc phát lực lượng, huyết khí bá đạo che chắn trước mặt, tạo thành một cái huyết võng, một người cũng không thể lọt lưới.
" Muốn đi qua, bước lên xác của lão phu trước. "
Hắc nhân giọng ồm ồm vang vọng, thực lực đáng sợ làm cho Chí Tôn cường giả cũng phải e ngại. Trong thời gian giao đấu diễn ra, đã có Thiên Tôn ngã xuống trong tay hắc nhân, Địa Tôn thì không cần nói, chết vô số.
" Đáng giận. "
Thấy người chết ngày càng nhiều, Phong Hoàng cùng vị Thái Thượng Hoàng phẫn nộ không thôi, lần này tổn thất để cho cả Thiên Phong Đế Quốc bọn hắn không còn mặt mũi nào nhìn người.
" Ma đồ, đi chết đi. "
Đúng lúc này, Dạ Khinh Ưu đuổi tới, làm cho đám người trở nên yên tâm, Phong Hoàng càng là vui mừng, hi vọng vị Dạ Lâu Chủ này có thể giúp bọn họ hàng phục ma đầu, nếu như vậy Thiên Phong Đế Quốc liền nợ đối phương một cái ân huệ.
Dạ Khinh Ưu không nhiều lời, trường thương trong tay xuất động, một kích đánh ra, băng liệt không gian, làm cho trời đất rung chuyển, dù là Chí Tôn cường giả nhìn thấy cũng phải âm thầm sợ hãi, có cảm giác thương pháp này của Dạ Khinh Ưu quá mạnh mẽ, chỉ sợ số ít người đương thời có thể đỡ được một thương kia.
Uỳnh…
Chỉ thấy, hắc nhân bị đánh bay, va chạm lấy vô số ngọn núi, trước thế công kinh khủng, huyết võng trói buộc đám cường giả dần buông lỏng. Bọn họ đồng loạt hướng ánh mắt kính ngưỡng nhìn về Dạ Khinh Ưu, âm thầm hoảng sợ thực lực của người này.
Dạ Khinh Ưu thương pháp kinh khủng, đem tên hắc nhân toàn diện trấn áp. Chẳng mấy chốc, tại một phương trời vang lên âm thanh gào thét chấn động cửu thiên.
" Nhiếp Phi, toàn bộ hi vọng đều ký thác vào trên người ngươi... "
Dứt lời, hắc nhân thân thể bị chia năm xẻ bảy, hóa thành một màn mưa máu bắn đầy trời, sự tồn tại trực tiếp bị xóa bỏ.
Thời gian Dạ Khinh Ưu xử lý hắc nhân chưa đến vài hơi thở, đã hoàn toàn bị nghiền ép, làm ai nhìn thấy đều sợ hãi không thôi. Không ai rõ ràng Dạ Khinh Ưu là cái cấp bậc gì, chẳng lẽ lại so với Chí Tôn tồn tại càng kinh khủng?
" Đáng tiếc, để cho Nhiếp Phi bỏ chạy… "
Dạ Khinh Ưu thở dài, giống như tiếc hận. Phong Hoàng dẫn đầu đi đến, vội vàng nói.
" Điều này không thể trách Dạ Lâu Chủ, chỉ trách hắc nhân kia cản đường. Dù sao cũng chưa chắc hắn có thể chạy thoát. Chuyện truy sát Nhiếp Phi, cứ giao cho Thiên Phong Đế Quốc đi làm, Dạ Lâu Chủ tạm thời cứ yên tâm. "
" Được, nếu vậy đành nhờ Phong Hoàng đạo hữu. "
Dạ Khinh Ưu gật đầu, đáp. Nói xong, hắn liền trở lại trở lại bên cạnh Thiên Linh Đình, Phong Hoàng không chút chậm trễ, phân phó người chuẩn bị căn phòng cho Dạ Khinh Ưu, hắn không thể bỏ lỡ cơ hội làm quen với bậc cường giả như Dạ Khinh Ưu được. Hiện tại, Thiên Phong Đế Quốc ít nhiều đã đắc tội với nhiều thế lực, cần có chỗ dựa vững chắc, Dạ Khinh Ưu thể hiện thực lực kinh khủng chính là lựa chọn tốt nhất hiện tại.
Chỉ là, không ai biết ngay lúc này, Dạ Khinh Ưu lại đang cười quỷ dị, ôm lấy Thiên Linh Đình tiến về phía căn phòng được Phong Hoàng chuẩn bị. Mỗi mình hắn rõ ràng, hắc nhân kia chính là do hắn dùng huyết khôi chế thành, giả danh thân phận một tiền bối trợ giúp Nhiếp Phi trốn thoát, tạo cho đối phương một con đường biến cường.
" Tốt nhất đừng khiến ta thất vọng a. "
Địa đồ trước đó giao cho Nhiếp Phi, chính là địa điểm cất giữ Thánh Bia của Thánh Địa, Nhiếp Phi nếu như muốn giải quyết Ma Khí một cách triệt để chắc chắn sẽ phải tiến vào. Đã sớm đắc tội với Thánh Địa, Nhiếp Phi muốn tiếp cận Thánh Bia dĩ nhiên tránh không khỏi một trận đại chiến.
Còn có cả Hải Vô Quy tên này, hai cái Khí Vận Chi Tử sẽ thay Dạ Khinh Ưu xử lý Thánh Địa, tốt nhất là đánh càng thảm càng tốt.
Để cho Nhiếp Phi tu luyện không ngờ lại thuận lợi như vậy. Đến cả Nhiếp Phi cũng sẽ không ngờ tới lực lượng hắn tu thành là Tà Thần Chi Khí của Dạ Khinh Ưu cho hắn, biến hắn thành cái danh ma đồ vạn người căm hận.
Dạ Khinh Ưu chỉ cần đợi khi Nhiếp Phi sử dụng Tà Thần Chi Lực là hắn có thể từ xa điều khiển, thao túng Nhiếp Phi làm việc. Nếu có nghi ngờ thì tên đó cũng chỉ coi như bản thân mình còn chưa có khống chế được lực lượng mà thôi, sẽ không nghĩ đến lực lượng hắn sử dụng vốn là của người khác.
" Dạ Lâu Chủ, phụ hoàng muốn nhờ Dạ Lâu Chủ ra tay hàng phục ma đồ. "
Phong Sơn Nhạc dẫn theo người trong hoàng tộc diện kiến Dạ Khinh Ưu, chắp tay khách khí nói. Từ nãy đến giờ Dạ Khinh Ưu vẫn chỉ cùng Thiên Linh Đình một bên xem kịch, không có ý định xen vào. Đám người của Thiên Phong Đế Quốc vốn nghĩ là hắn sẽ ra tay, bây giờ không thể không vứt bỏ hết mặt mũi mà tiến đến cầu cạnh. Hiện tại, chỉ có Dạ Khinh Ưu là có thể đem Nhiếp Phi lần nữa bắt lại.
Dạ Khinh Ưu liếc mắt nhìn Phong Sơn Nhạc, gật đầu nở nụ cười.
" Tốt, ta cũng đã sớm muốn tham gia. Chẳng qua sợ Thánh Địa làm việc không cho người xen vào, nên còn chưa có động thủ. "
Nghe vậy, đám người Phong Sơn Nhạc âm thầm bĩu môi, rõ ràng không có tin tưởng, nhưng chỉ có thể giả ngu, gật gù đáp.
" Dạ Lâu Chủ lòng dạ hiệp nghĩa, nếu ra tay hàng phục ma đồ. Chắc chắn sẽ được Thánh Địa khen thưởng, nào có trách tội. "
Phong Sơn Nhạc ra sức nịnh nọt, hắn biết hiện tại Thánh Tử Quang Chi Hữu đã bị người giết chết tại địa phận của Thiên Phong Đế Quốc. Đế Quốc này không sớm thì muộn sẽ tránh không khỏi liên can tới cái chết của Thánh Tử, ít nhiều gì cũng đã đắc tội đến Thánh Địa rồi.
Nếu như bây giờ mà không xây dựng quan hệ với vị Dạ Lâu Chủ này, dựa vào thực lực khủng bố mà hắn bày ra, chắc chắn Đế Quốc sẽ phải hứng lấy lửa giận của Thánh Địa, đến lúc đó thì hay rồi.
" Dạ Lâu Chủ, nếu ngài ra tay, xin hãy giữ cho tên Nhiếp Phi này một mạng. Ta tin chắc mọi chuyện đằng sau còn có ẩn tình. "
Đúng lúc này, bên cạnh Phong Sơn Nhạc, Trần Lượng lại lên tiếng. Lời nói của hắn khiến cho Dạ Khinh Ưu nét mặt sa sầm, vẻ lạnh lẽo hiện rõ trên gương mặt, làm cho Phong Sơn Nhạc cảm thấy sợ hãi khi nhìn vào. Hắn nghĩ rằng Trần Lượng lời nói đã làm Dạ Khinh Ưu không vui, rất muốn đem Trần Lượng chửi mười tám đời tổ tông, thế nhưng người này lại là khách quý của phụ hoàng, ngay cả hắn cũng không dám đắc tội, chỉ cười cười nói.
" Dạ Lâu Chủ ra tay với ma đồ sao có thể nương tay? Chỉ sợ sẽ tạo điều kiện cho đối phương trốn thoát, Trần Quân Sư không nên làm khó Dạ Lâu Chủ. "
Trần Lượng dĩ nhiên hiểu rõ Phong Sơn Nhạc vì e ngại Dạ Khinh Ưu mới nói vậy, hắn bất mãn nhíu mày, cảm thấy bên trong có âm mưu ngay cả hắn cũng nhìn không thấu. Trần Lượng là người của Thiên Cơ Các, có thể đoán được chút ít Thiên Cơ, dù không rõ ràng như Trí Nữ hay Các Chủ nhưng cũng không kém.
Hắn có thể cảm giác được vị Dạ Lâu Chủ này có gì đó không đơn giản chút nào. Chẳng qua, Các Chủ đột nhiên biến mất, nếu không mà nói, mọi chuyện sẽ trở nên vô cùng đơn giản.
" Ta hiểu, sẽ tận lực để Nhiếp Phi đường sống. "
Dạ Khinh Ưu giọng nói trầm thấp, dứt lời thân ảnh đã biến mất. Nhìn thấy hắn xuất thủ, có người vì từng chứng kiến hắn chế trụ Nhiếp Phi mà kinh hỉ hô lớn, hi vọng hắn có thể giải quyết Nhiếp Phi.
Dạ Khinh Ưu đối với ánh mắt xung quanh không quan tâm, hắn liếc mắt, trước tiên đi đến vị trí của phụ tử Tố Thiên. Lúc này, Tố Tâm khóc hết nước mắt ôm lấy phụ thân, nhìn một đám đại phu cấp bậc Bát Phẩm đang chữa trị cho phụ thân nàng, đều tỏ ra bất lực, không thể loại bỏ tà lực hoại tử thân thể Tố Thiên, trong lòng nàng hết sức tuyệt vọng.
" Để ta. "
Đúng lúc này, một giọng nói hòa ái, tràn ngập mị tính truyền vào tai nàng, khiến nàng dâng lên hi vọng. Ngẩng cao đầu, Tố Tâm nhìn Dạ Khinh Ưu, không quan tâm hết thảy, vội túm lấy bàn tay hắn.
" Ngươi có thể cứu giúp phụ thân sao? Nếu như có thể chữa khỏi cho phụ thân, Tố Tâm nợ ngươi một ân tình. "
" Được rồi... "
Dạ Khinh Ưu nhẹ gật đầu, từ trong tay lấy ra một gốc thảo dược, hỏa diễm bùng lên, nháy mắt hóa thành chất dịch màu xanh, đem nó thẩm thấu vào da thịt của Tố Thiên. Hắn lại vung tay, từng Đạo Nguyên Lực theo bàn tay hắn đánh lên huyệt vị trên người, dịch thủy rất nhanh chóng ngấm vào.
Chẳng mấy chốc mà Tà Thần Chi Lực trong thân thể Tố Thiên đã bị Dạ Khinh Ưu hấp thu vào trong thân thể. Đồng thời, sắc mặt Tố Thiên cũng đã hồng nhuận trở lại.
Chứng kiến thần tích, một đám đại phu dùng vẻ mặt kính ngưỡng nhìn hắn, bọn họ có thể nhận ra Dạ Khinh Ưu thực hiện thủ pháp dù cho đơn giản vô cùng nhưng muốn học hỏi là không thể nào. Chứng kiến Tố Thiên dùng tốc độ mà mắt thường có thể nhìn thấy khép lại vết thương, Tố Tâm quá đỗi vui mừng, nhìn qua hắn, nói lời cảm tạ.
" Đa tạ, ta nhất định sẽ trả ơn ngươi. "
Dạ Khinh Ưu nhìn qua nàng, khẽ cười, cũng chỉ im lặng không nói câu nào, thân ảnh biến mất, đã hướng về phương hướng của Nhiếp Phi truy đến. Tố Tâm cũng không cách nào ngăn cản, nàng dù có tình cảm với Nhiếp Phi, nhưng đối phương lại hạ tử thủ với phụ thân nàng, khiến nàng lúc này tâm trạng rối bời, cũng không biết phải lựa chọn như thế nào.
Tại một bên, Nhiếp Phi cùng hắc nhân đại chiến một đám cường giả. Thủ đoạn của hắc nhân hết sức lợi hại, thậm chí ngay cả Thái Thượng Hoàng của Thiên Phong Đế Quốc xuất quan cũng không làm gì được đối phương. Trong nhất thời, ai cũng tò mò, không rõ thân phận của vị hắc nhân kia là gì.
Vừa thấy Dạ Khinh Ưu xuất hiện, một đám cường giả liền vui mừng, đã cảm thấy cơ hội chế phục hai kẻ kia càng gia tăng.
Nhìn thấy thân ảnh Dạ Khinh Ưu hiện ngay trước mặt, trong mắt Nhiếp Phi bùng lên hận ý, cố khắc chế ý định liều mạng, xoay người nhìn sang hắc nhân, chỉ thấy hắc nhân nắm lấy bả vai hắn, giọng nói ồm ồm phía sau lớp áo choàng vang lên.
" Ta sẽ cản lại bọn chúng, ngươi nhân cơ hội bỏ chạy, không được quay đầu. Đây là phương pháp tu luyện chính tông của Đồ Ma Thập Lục Chưởng, nhớ kỹ tu luyện. "
" Tiền bối, ta sẽ không để ngươi ở lại một mình. "
Nhiếp Phi hết sức cảm động, quyết tâm nói. Hắn lúc này cảm thấy, trên đời chỉ có hắc nhân này là đối tốt với hắn, dĩ nhiên không muốn đối phương vì hắn mà bỏ mạng. Thấy vậy, hắc nhân giọng nói sau áo choàng tỏ ra khinh thường.
" Thực lực hiện tại của ngươi còn chưa đủ. Đừng nghĩ Thiên Tôn đã là lợi hại, về sau ngươi sẽ biết bản thân còn đoạn đường dài để đi. Được rồi, cút đi. Đừng có kéo chân lão tử. "
Hắc nhân dứt lời, đã ném Nhiếp Phi ra xa, khiến cho hắn không có cơ hội phản kháng. Nhiếp Phi nghe vậy, biết bản thân ở lại cũng chỉ liên lụy đến vị tiền bối kia, cắn răng, xoay người bỏ chạy.
" Đừng để súc sinh đó rời đi. "
Trưởng lão của Thánh Địa hai mắt đỏ ngầu, hét lớn, làm chúng cường giả phân tán, lập tức chia làm hai lộ, định truy đuổi Nhiếp Phi. Nào ngờ, hắc nhân toàn thân bộc phát lực lượng, huyết khí bá đạo che chắn trước mặt, tạo thành một cái huyết võng, một người cũng không thể lọt lưới.
" Muốn đi qua, bước lên xác của lão phu trước. "
Hắc nhân giọng ồm ồm vang vọng, thực lực đáng sợ làm cho Chí Tôn cường giả cũng phải e ngại. Trong thời gian giao đấu diễn ra, đã có Thiên Tôn ngã xuống trong tay hắc nhân, Địa Tôn thì không cần nói, chết vô số.
" Đáng giận. "
Thấy người chết ngày càng nhiều, Phong Hoàng cùng vị Thái Thượng Hoàng phẫn nộ không thôi, lần này tổn thất để cho cả Thiên Phong Đế Quốc bọn hắn không còn mặt mũi nào nhìn người.
" Ma đồ, đi chết đi. "
Đúng lúc này, Dạ Khinh Ưu đuổi tới, làm cho đám người trở nên yên tâm, Phong Hoàng càng là vui mừng, hi vọng vị Dạ Lâu Chủ này có thể giúp bọn họ hàng phục ma đầu, nếu như vậy Thiên Phong Đế Quốc liền nợ đối phương một cái ân huệ.
Dạ Khinh Ưu không nhiều lời, trường thương trong tay xuất động, một kích đánh ra, băng liệt không gian, làm cho trời đất rung chuyển, dù là Chí Tôn cường giả nhìn thấy cũng phải âm thầm sợ hãi, có cảm giác thương pháp này của Dạ Khinh Ưu quá mạnh mẽ, chỉ sợ số ít người đương thời có thể đỡ được một thương kia.
Uỳnh…
Chỉ thấy, hắc nhân bị đánh bay, va chạm lấy vô số ngọn núi, trước thế công kinh khủng, huyết võng trói buộc đám cường giả dần buông lỏng. Bọn họ đồng loạt hướng ánh mắt kính ngưỡng nhìn về Dạ Khinh Ưu, âm thầm hoảng sợ thực lực của người này.
Dạ Khinh Ưu thương pháp kinh khủng, đem tên hắc nhân toàn diện trấn áp. Chẳng mấy chốc, tại một phương trời vang lên âm thanh gào thét chấn động cửu thiên.
" Nhiếp Phi, toàn bộ hi vọng đều ký thác vào trên người ngươi... "
Dứt lời, hắc nhân thân thể bị chia năm xẻ bảy, hóa thành một màn mưa máu bắn đầy trời, sự tồn tại trực tiếp bị xóa bỏ.
Thời gian Dạ Khinh Ưu xử lý hắc nhân chưa đến vài hơi thở, đã hoàn toàn bị nghiền ép, làm ai nhìn thấy đều sợ hãi không thôi. Không ai rõ ràng Dạ Khinh Ưu là cái cấp bậc gì, chẳng lẽ lại so với Chí Tôn tồn tại càng kinh khủng?
" Đáng tiếc, để cho Nhiếp Phi bỏ chạy… "
Dạ Khinh Ưu thở dài, giống như tiếc hận. Phong Hoàng dẫn đầu đi đến, vội vàng nói.
" Điều này không thể trách Dạ Lâu Chủ, chỉ trách hắc nhân kia cản đường. Dù sao cũng chưa chắc hắn có thể chạy thoát. Chuyện truy sát Nhiếp Phi, cứ giao cho Thiên Phong Đế Quốc đi làm, Dạ Lâu Chủ tạm thời cứ yên tâm. "
" Được, nếu vậy đành nhờ Phong Hoàng đạo hữu. "
Dạ Khinh Ưu gật đầu, đáp. Nói xong, hắn liền trở lại trở lại bên cạnh Thiên Linh Đình, Phong Hoàng không chút chậm trễ, phân phó người chuẩn bị căn phòng cho Dạ Khinh Ưu, hắn không thể bỏ lỡ cơ hội làm quen với bậc cường giả như Dạ Khinh Ưu được. Hiện tại, Thiên Phong Đế Quốc ít nhiều đã đắc tội với nhiều thế lực, cần có chỗ dựa vững chắc, Dạ Khinh Ưu thể hiện thực lực kinh khủng chính là lựa chọn tốt nhất hiện tại.
Chỉ là, không ai biết ngay lúc này, Dạ Khinh Ưu lại đang cười quỷ dị, ôm lấy Thiên Linh Đình tiến về phía căn phòng được Phong Hoàng chuẩn bị. Mỗi mình hắn rõ ràng, hắc nhân kia chính là do hắn dùng huyết khôi chế thành, giả danh thân phận một tiền bối trợ giúp Nhiếp Phi trốn thoát, tạo cho đối phương một con đường biến cường.
" Tốt nhất đừng khiến ta thất vọng a. "
Địa đồ trước đó giao cho Nhiếp Phi, chính là địa điểm cất giữ Thánh Bia của Thánh Địa, Nhiếp Phi nếu như muốn giải quyết Ma Khí một cách triệt để chắc chắn sẽ phải tiến vào. Đã sớm đắc tội với Thánh Địa, Nhiếp Phi muốn tiếp cận Thánh Bia dĩ nhiên tránh không khỏi một trận đại chiến.
Còn có cả Hải Vô Quy tên này, hai cái Khí Vận Chi Tử sẽ thay Dạ Khinh Ưu xử lý Thánh Địa, tốt nhất là đánh càng thảm càng tốt.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.