Chương 160: Thủy Xâm Phiên Vũ
Hắc Vân
10/09/2020
Căn phòng nhỏ đơn thô, chật hẹp, có hai đại mỹ nữ đang ở đây, làm cho khung cảnh đơn thô biến thành tràn ngập màu sắc, hương khí thiếu nữ lan tràn
tỏa ra mùi thơm dịu nhẹ. Linh Lung nằm trên giường, chân trần thả rong,
đung đưa giữa không trung, da thịt bạch nộn trắng trẻo nhìn đẹp mắt.
Thiếu nữ nằm sấp trên giường, hai tay chống đầu, mặt nhẹ nhàng ngẩng qua bên cạnh nhìn tuyệt đại mỹ nhân mang một chiếc khăn che mặt nói.
" Mạc tỷ tỷ, Dạ lang tốt như vậy… Tỷ thật sự không bằng lòng sao. "
" Linh Lung, muội đừng nói nữa… Tỷ hiện tại không muốn vướng bận chuyện tình cảm. "
Mạc Thủy Dao mấy ngày nay vẫn bị Linh Lung dụ dỗ, tìm mọi cách hiến nàng vào trong dàn hậu cung của Dạ Khinh Ưu. Mặc dù nàng đối với Dạ Khinh Ưu hảo cảm khá tốt, nhưng nhiều phần là sợ hơn là thích, tự nhiên cảm thấy khó có khả năng chấp nhận. Linh Lung thở dài, nàng thấy kế sách của bản thân thất thủ, biết ý nghĩ của mình không thiết thực nên đành buông bỏ. Bản thân đứng dậy, nhanh nhẹn mang lại giày, cười nói.
" Muội qua thăm Dạ lang đây… "
" ... Được rồi, tỷ tu luyện tiếp đây. "
Mạc Thủy Dao dĩ nhiên biết Linh Lung nói qua thăm là có ý gì, dù sao nàng cũng không phải là nữ tử ngây thơ ngốc tình, tuy rằng có kết giới cách âm cách vật, nhưng một nam tử và ba đại nữ tử xinh đẹp sớm tối ở chung, ngốc mấy cũng hiểu. Đặc biệt mỗi lần Linh Lung quay về đều mặt xuân phơi phới, vẻ mặt tràn ngập hạnh phúc, sung sướng.
" Ài… Rốt cuộc nam nữ tại sao lại làm chuyện vô bổ như vậy, dành thời gian để tu luyện không phải tốt hơn sao. "
Mạc Thủy Dao than ca một tiếng, sau đó không nghĩ đến nữa, tập trung tiếp tục tu luyện. Thời gian cũng tầm nửa tháng, đột ngột Mạc Thủy Dao tỉnh lại, cảm nhận con thuyền rung lắc dữ dội, nàng đứng lên chạy ra ngoài kiểm tra.
Vừa ra cửa, đã thấy Dạ Khinh Ưu thong dong cùng với vài nữ tử ra ngoài, ai cũng mặt hồng nhuận, nhu tình mật ý hiện hết trên mặt, ngoài ra Tiểu Thố Tử cũng từ phòng hắn đi ra, bám dính Dạ Khinh Ưu không rời. Mạc Thủy Dao trừng to mắt, nghĩ không lẽ nam nhân này mới một thời gian đã đắc thủ thêm một nữ tử rồi.
Lắc lắc đầu, Mạc Thủy Dao lại tỏ ra không quan tâm, chuyện Dạ Khinh Ưu có bao nhiêu nữ nhân cũng đâu có liên quan gì đến nàng, gặp hắn nàng gật đầu chào nhẹ rồi hướng lên trên boong thuyền.
Dạ Khinh Ưu cũng bất đắc dĩ, hắn vốn đang hành lạc, hưởng thụ hoan ái nam nữ, thì Tiểu Thố Tử cứ đòi đi vào, xem hắn thành gối ôm. Việc dang dở phải dừng lại, sắc mặt có chút không tốt.
" Nàng ấy rất thích chàng… "
Hàm Sương che miệng cười, nhìn Tiểu Thố Tử bám dính trong lòng Dạ Khinh Ưu, không có chút ghen ghét, đơn giản coi Tiểu Thố Tử như một hài tử thích bám dính phụ mẫu vậy. Dạ Khinh Ưu nhìn Tiểu Thố Tử một chút, trông nàng ngủ ngon lành, không nỡ đánh thức, mặc kệ nhìn lên trên.
" Ra ngoài xem thử… "
Hiện tại ở bên ngoài, sóng to gió lớn, thuyền nhỏ chao đảo, mây đen che lấp thiên khung, sấm chớp dập dờn, âm thanh ghê rợn dữ dằn, đặc biệt nước biển dâng cao, sóng lớn đập vào thuyền phá nát một mảng thuyền.
" Mau hạ buồng xuống… "
" Bám lấy thân thuyền, phân đều người hai bên tránh bị lật… "
Nam tử ra lệnh tên là An Du, là một nam tử sống ở biển từ nhỏ, kinh nghiệm hải trình phong phú, mới hơn nửa tháng mà đã nhận được sự tín nhiệm của nhiều người trên tàu. Bọn họ đều ngoan ngoãn nghe theo chỉ dẫn của An Du, tin tưởng kinh nghiệm của người này giúp thuyền trôi qua sóng gió.
Mặc dù nói tu vi lên đến Thiên Huyền có thể đằng không phi hành, đi bay vượt gió, nhưng với tình cảnh là đại hải rộng lớn vô tận, đạo nguyên trong người không phải là vô tận, thậm chí nếu như không có thuyền nhỏ dẫn lối liền sẽ lạc hướng, rơi vào địa phận của yêu thú cấp cao thì càng nguy hiểm.
" Đây là 'Thủy Xâm Phiên Vũ'... "
Mạc Thủy Dao vừa bước ra ngoài, đã thấy mưa rơi tầm tã, sóng biển như mãnh thú ác liệt vồ mồi, lôi đình quẩy sóng. Mạc Thủy Dao nhạy cảm với thủy đạo khí tức, cảm giác linh khí xung quanh gia tăng lên mãnh liệt, đặc biệt thủy tính cuồn cuộn không ngớt.
Mặc dù linh khí như vậy đối với thủy đạo tính tu mà nói, chính là kho tàng quý giá, là điều kiện quý giá gia tăng đạo tu, tu vi. Tuy nhiên, đó là suy nghĩ nhất thời, ai cũng hiểu trong tình trạng này, có người nào bình thản tu luyện được đâu chứ.
Đặc biệt tình trạng 'Thủy Xâm Phiên Vũ', chính là dấu hiệu thủy yêu sắp tập kích, thủy yêu triều tập, thủy linh chi khí càng nhiều, thì cấp bậc yêu thú xuất hiện càng khủng bố.
Mạc Thủy Dao đột ngột cỏ cảm giác bất an, nàng cảm giác lần này 'Thủy Xâm Phiên Vũ' càng kinh người hơn những lần trước.
" Oa… Thật là kinh khủng. "
Linh Lung chạy ra ngoài, hoảng sợ, thấy không gian xung quanh tối om, tiếng rít mưa rơi dữ dội, từng mảng gỗ thuyền làm từ linh mộc ngàn năm bị gió dễ dàng phá nát. Nếu không phải trải qua Địa Huyền gia tăng đạo khí tại thân, tùy ý phóng xuất, thì đơn giản cơn gió này có thể thổi bay một người, xé thành trăm mảnh thịt nhỏ cũng có thể.
Nhìn thấy mấy người Dạ Khinh Ưu bước ra ngoài, đám người trên tàu ánh mắt mang theo tức giận, hầu hết bởi vì bọn họ sung sướng ở trong phòng, còn bọn hắn thì chịu khổ mây mưa ngoài này.
Mỹ nữ xinh đẹp bọn hắn không nỡ hận, chỉ có thể dồn hết tất cả cảm xúc tiêu cực lên người Dạ Khinh Ưu. Mới xuất hiện đã được đón nhận bằng ánh mắt căm hận của nhiều người, không hề gây ra ảnh hưởng tới hắn...
Dạ Khinh Ưu mắt ngước nhìn, mày khẽ nhíu, ẩn ẩn cảm giác buồn bực khó nói. Đột ngột có vài tiếng kêu vang lên, mắt nhìn có người bị mấy cái xúc tu dài kéo đi, lôi dìm xuống biển. Còn có âm thanh gào thét tuyệt vọng đọng lại, một con hải yêu trồi lên từ mặt nước, cầm chặt một tu sĩ xé đôi người, làm nội tạng máu tươi buông xả, cứ vậy mà đem bỏ vào miệng gặm nhấm.
" A… Đây là dạng yêu thú gì, dễ dàng giết người như vậy. "
Âm thanh hoảng sợ len lỏi, nhiều người đã lấy ra vũ khí, lao vào chặt chém, hầu hết đều đặt hi vọng vào nhóm người Dạ Khinh Ưu. Ở đây tu vi của bọn họ là lợi hại nhất, có thể xử lý được đám yêu thú này cũng chỉ có bọn họ có thể làm được.
" Mặc kệ bọn chúng, không liên quan đến chúng ta… "
Dạ Khinh Ưu thản nhiên nói, bỏ mặc sống chết những người không liên quan, mấy con yêu thú vừa xuất hiện đẳng cấp ngũ giai yêu hải thú. 'Hải Sâm Bạch Tuộc' còn có 'Mã Hải Thú Vương', đều là chủng yêu thú huyết mạch đẳng cấp cao, đã khai mở linh trí.
Chúng nữ cũng im lặng đứng xem, dù sao Dạ lang các nàng đã nói vậy, thì mấy nàng cũng không muốn ra tay làm gì, chỉ là cảnh tượng hết sức chết chóc làm cho bọn họ rùng mình. Mạc Thủy Dao thì lại không thể khoanh tay đứng nhìn, nói sao tất cả đều là học viên của tam đại học viện trong tương lai, mất ai cũng là tổn thất đối với học viện.
" Ta đến… "
Mạc Thủy Dao phi thân nhảy lên đỉnh cột buồm, thủy hệ quang mang bộc phát, hai tay nàng chồng chéo, tuôn ra băng diệp huyễn lao, ngón tay vung thẳng hướng xuống dưới.
" Thủy Tâm Diệp Ảnh… "
Mấy cái vòi dài co rút, vốn bị mấy đạo sĩ trên thuyền làm ra mấy vết cắt, nay thông qua Mạc Thủy Dao nhắm chính xác, lập tức chặt đứt. Có nàng làm điểm tựa, thiên phú và tâm tính vượt trội, dẫn đến phản công của nhân loại.
Mặc dù ngay cả hình dáng của đám yêu thú cũng không có nhìn rõ, nhưng nhìn hành động của chúng thiếu quyết liệt, không còn dữ dội như trước, làm cho bọn họ chiến ý trở lại, hoàn toàn phản công ngược lại.
Mộng Uyển nhìn đến toàn thân ngứa ngáy, chỉ muốn lao vào tham vui, nhưng nghe Dạ Khinh Ưu nói không muốn quản, nàng lại không dám tự tiện.
Bất chợt, từ trên mặt nước có một dáng ảnh đi nhẹ nhàng trên mặt nước, từng bước tiếp cận gần thuyền, giọng có phần lạc điệu với nhân tộc.
" Nhân tộc, bước vào địa phận của bọn ta… Toàn bộ đều ở lại đi. "
" Mạc tỷ tỷ, Dạ lang tốt như vậy… Tỷ thật sự không bằng lòng sao. "
" Linh Lung, muội đừng nói nữa… Tỷ hiện tại không muốn vướng bận chuyện tình cảm. "
Mạc Thủy Dao mấy ngày nay vẫn bị Linh Lung dụ dỗ, tìm mọi cách hiến nàng vào trong dàn hậu cung của Dạ Khinh Ưu. Mặc dù nàng đối với Dạ Khinh Ưu hảo cảm khá tốt, nhưng nhiều phần là sợ hơn là thích, tự nhiên cảm thấy khó có khả năng chấp nhận. Linh Lung thở dài, nàng thấy kế sách của bản thân thất thủ, biết ý nghĩ của mình không thiết thực nên đành buông bỏ. Bản thân đứng dậy, nhanh nhẹn mang lại giày, cười nói.
" Muội qua thăm Dạ lang đây… "
" ... Được rồi, tỷ tu luyện tiếp đây. "
Mạc Thủy Dao dĩ nhiên biết Linh Lung nói qua thăm là có ý gì, dù sao nàng cũng không phải là nữ tử ngây thơ ngốc tình, tuy rằng có kết giới cách âm cách vật, nhưng một nam tử và ba đại nữ tử xinh đẹp sớm tối ở chung, ngốc mấy cũng hiểu. Đặc biệt mỗi lần Linh Lung quay về đều mặt xuân phơi phới, vẻ mặt tràn ngập hạnh phúc, sung sướng.
" Ài… Rốt cuộc nam nữ tại sao lại làm chuyện vô bổ như vậy, dành thời gian để tu luyện không phải tốt hơn sao. "
Mạc Thủy Dao than ca một tiếng, sau đó không nghĩ đến nữa, tập trung tiếp tục tu luyện. Thời gian cũng tầm nửa tháng, đột ngột Mạc Thủy Dao tỉnh lại, cảm nhận con thuyền rung lắc dữ dội, nàng đứng lên chạy ra ngoài kiểm tra.
Vừa ra cửa, đã thấy Dạ Khinh Ưu thong dong cùng với vài nữ tử ra ngoài, ai cũng mặt hồng nhuận, nhu tình mật ý hiện hết trên mặt, ngoài ra Tiểu Thố Tử cũng từ phòng hắn đi ra, bám dính Dạ Khinh Ưu không rời. Mạc Thủy Dao trừng to mắt, nghĩ không lẽ nam nhân này mới một thời gian đã đắc thủ thêm một nữ tử rồi.
Lắc lắc đầu, Mạc Thủy Dao lại tỏ ra không quan tâm, chuyện Dạ Khinh Ưu có bao nhiêu nữ nhân cũng đâu có liên quan gì đến nàng, gặp hắn nàng gật đầu chào nhẹ rồi hướng lên trên boong thuyền.
Dạ Khinh Ưu cũng bất đắc dĩ, hắn vốn đang hành lạc, hưởng thụ hoan ái nam nữ, thì Tiểu Thố Tử cứ đòi đi vào, xem hắn thành gối ôm. Việc dang dở phải dừng lại, sắc mặt có chút không tốt.
" Nàng ấy rất thích chàng… "
Hàm Sương che miệng cười, nhìn Tiểu Thố Tử bám dính trong lòng Dạ Khinh Ưu, không có chút ghen ghét, đơn giản coi Tiểu Thố Tử như một hài tử thích bám dính phụ mẫu vậy. Dạ Khinh Ưu nhìn Tiểu Thố Tử một chút, trông nàng ngủ ngon lành, không nỡ đánh thức, mặc kệ nhìn lên trên.
" Ra ngoài xem thử… "
Hiện tại ở bên ngoài, sóng to gió lớn, thuyền nhỏ chao đảo, mây đen che lấp thiên khung, sấm chớp dập dờn, âm thanh ghê rợn dữ dằn, đặc biệt nước biển dâng cao, sóng lớn đập vào thuyền phá nát một mảng thuyền.
" Mau hạ buồng xuống… "
" Bám lấy thân thuyền, phân đều người hai bên tránh bị lật… "
Nam tử ra lệnh tên là An Du, là một nam tử sống ở biển từ nhỏ, kinh nghiệm hải trình phong phú, mới hơn nửa tháng mà đã nhận được sự tín nhiệm của nhiều người trên tàu. Bọn họ đều ngoan ngoãn nghe theo chỉ dẫn của An Du, tin tưởng kinh nghiệm của người này giúp thuyền trôi qua sóng gió.
Mặc dù nói tu vi lên đến Thiên Huyền có thể đằng không phi hành, đi bay vượt gió, nhưng với tình cảnh là đại hải rộng lớn vô tận, đạo nguyên trong người không phải là vô tận, thậm chí nếu như không có thuyền nhỏ dẫn lối liền sẽ lạc hướng, rơi vào địa phận của yêu thú cấp cao thì càng nguy hiểm.
" Đây là 'Thủy Xâm Phiên Vũ'... "
Mạc Thủy Dao vừa bước ra ngoài, đã thấy mưa rơi tầm tã, sóng biển như mãnh thú ác liệt vồ mồi, lôi đình quẩy sóng. Mạc Thủy Dao nhạy cảm với thủy đạo khí tức, cảm giác linh khí xung quanh gia tăng lên mãnh liệt, đặc biệt thủy tính cuồn cuộn không ngớt.
Mặc dù linh khí như vậy đối với thủy đạo tính tu mà nói, chính là kho tàng quý giá, là điều kiện quý giá gia tăng đạo tu, tu vi. Tuy nhiên, đó là suy nghĩ nhất thời, ai cũng hiểu trong tình trạng này, có người nào bình thản tu luyện được đâu chứ.
Đặc biệt tình trạng 'Thủy Xâm Phiên Vũ', chính là dấu hiệu thủy yêu sắp tập kích, thủy yêu triều tập, thủy linh chi khí càng nhiều, thì cấp bậc yêu thú xuất hiện càng khủng bố.
Mạc Thủy Dao đột ngột cỏ cảm giác bất an, nàng cảm giác lần này 'Thủy Xâm Phiên Vũ' càng kinh người hơn những lần trước.
" Oa… Thật là kinh khủng. "
Linh Lung chạy ra ngoài, hoảng sợ, thấy không gian xung quanh tối om, tiếng rít mưa rơi dữ dội, từng mảng gỗ thuyền làm từ linh mộc ngàn năm bị gió dễ dàng phá nát. Nếu không phải trải qua Địa Huyền gia tăng đạo khí tại thân, tùy ý phóng xuất, thì đơn giản cơn gió này có thể thổi bay một người, xé thành trăm mảnh thịt nhỏ cũng có thể.
Nhìn thấy mấy người Dạ Khinh Ưu bước ra ngoài, đám người trên tàu ánh mắt mang theo tức giận, hầu hết bởi vì bọn họ sung sướng ở trong phòng, còn bọn hắn thì chịu khổ mây mưa ngoài này.
Mỹ nữ xinh đẹp bọn hắn không nỡ hận, chỉ có thể dồn hết tất cả cảm xúc tiêu cực lên người Dạ Khinh Ưu. Mới xuất hiện đã được đón nhận bằng ánh mắt căm hận của nhiều người, không hề gây ra ảnh hưởng tới hắn...
Dạ Khinh Ưu mắt ngước nhìn, mày khẽ nhíu, ẩn ẩn cảm giác buồn bực khó nói. Đột ngột có vài tiếng kêu vang lên, mắt nhìn có người bị mấy cái xúc tu dài kéo đi, lôi dìm xuống biển. Còn có âm thanh gào thét tuyệt vọng đọng lại, một con hải yêu trồi lên từ mặt nước, cầm chặt một tu sĩ xé đôi người, làm nội tạng máu tươi buông xả, cứ vậy mà đem bỏ vào miệng gặm nhấm.
" A… Đây là dạng yêu thú gì, dễ dàng giết người như vậy. "
Âm thanh hoảng sợ len lỏi, nhiều người đã lấy ra vũ khí, lao vào chặt chém, hầu hết đều đặt hi vọng vào nhóm người Dạ Khinh Ưu. Ở đây tu vi của bọn họ là lợi hại nhất, có thể xử lý được đám yêu thú này cũng chỉ có bọn họ có thể làm được.
" Mặc kệ bọn chúng, không liên quan đến chúng ta… "
Dạ Khinh Ưu thản nhiên nói, bỏ mặc sống chết những người không liên quan, mấy con yêu thú vừa xuất hiện đẳng cấp ngũ giai yêu hải thú. 'Hải Sâm Bạch Tuộc' còn có 'Mã Hải Thú Vương', đều là chủng yêu thú huyết mạch đẳng cấp cao, đã khai mở linh trí.
Chúng nữ cũng im lặng đứng xem, dù sao Dạ lang các nàng đã nói vậy, thì mấy nàng cũng không muốn ra tay làm gì, chỉ là cảnh tượng hết sức chết chóc làm cho bọn họ rùng mình. Mạc Thủy Dao thì lại không thể khoanh tay đứng nhìn, nói sao tất cả đều là học viên của tam đại học viện trong tương lai, mất ai cũng là tổn thất đối với học viện.
" Ta đến… "
Mạc Thủy Dao phi thân nhảy lên đỉnh cột buồm, thủy hệ quang mang bộc phát, hai tay nàng chồng chéo, tuôn ra băng diệp huyễn lao, ngón tay vung thẳng hướng xuống dưới.
" Thủy Tâm Diệp Ảnh… "
Mấy cái vòi dài co rút, vốn bị mấy đạo sĩ trên thuyền làm ra mấy vết cắt, nay thông qua Mạc Thủy Dao nhắm chính xác, lập tức chặt đứt. Có nàng làm điểm tựa, thiên phú và tâm tính vượt trội, dẫn đến phản công của nhân loại.
Mặc dù ngay cả hình dáng của đám yêu thú cũng không có nhìn rõ, nhưng nhìn hành động của chúng thiếu quyết liệt, không còn dữ dội như trước, làm cho bọn họ chiến ý trở lại, hoàn toàn phản công ngược lại.
Mộng Uyển nhìn đến toàn thân ngứa ngáy, chỉ muốn lao vào tham vui, nhưng nghe Dạ Khinh Ưu nói không muốn quản, nàng lại không dám tự tiện.
Bất chợt, từ trên mặt nước có một dáng ảnh đi nhẹ nhàng trên mặt nước, từng bước tiếp cận gần thuyền, giọng có phần lạc điệu với nhân tộc.
" Nhân tộc, bước vào địa phận của bọn ta… Toàn bộ đều ở lại đi. "
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.