Chương 13: Xem tướng biết trăm sự
Kỵ Mã Điếu Ngư
14/04/2022
Edit by HAMIstore.
=*=*=*=*=*=*=*=*=*=
Cuối cùng ta vẫn quyết định nhận số tiền đó, như vậy Hùng Cửu mới được tính là xin quẻ, mà ta cũng không vì xem tướng mà chọc phải phiền phức không cần thiết.
Lúc ăn sáng chúng ta cũng không đề cập đến chuyện xem tướng này nữa, dùng cơm xong Hùng Cửu liền ra cửa, sau đó ta và Ninh Hạo Vũ cũng thu thập đi tới cửa hàng gia cụ Ninh Hạo Vũ làm việc.
Nghe Ninh Hạo Vũ giới thiệu, Hùng Cửu ở thành phố có mấy cửa hàng như vậy, cửa hàng hôm nay chúng ta đến nằm ở mặt tiền phố Quảng Tế phía tây nam thành phố.
Phố Quảng Tế là một phố giả cổ, đa số cửa hàng ở đây đều kinh doanh trang sức ngọc phẩm và đồ cổ, trên đường còn có mấy quán vỉa hè.
(Phố giả cổ:Phố làm theo phong cách cổ xưa)
Ta nghe Ninh Hạo Vũ nói, những quán vỉa hè này hơn phân nửa là đồ giả, thậm chí có cái còn không bằng đồ giả.
Ta hỏi hắn, hàng trong những cửa tiệm kia có phải thật không, hắn lắc đầu: "Chú anh nói cũng không phải hoàn toàn là đồ thật, đa phần là hàng dổm."
Hai chúng ta gọi xe tới đây, nhưng phố giả cổ xe không vào được, vì vậy vừa đi bộ vừa nói chuyện, lúc tới vị trí trung tâm, có một cửa tiệm hai tầng thu hút sự chú ý của ta.
Cửa tiệm này xem như có khí phái nhất trên đường, trên biển hiệu có ba chữ "Tử Quỳnh các".
Ninh Hạo Vũ chỉ vào cửa hàng này nói: "Đây là tiệm đồ cổ lớn nhất ở đây, cũng là nơi có nhiều hàng thật nhất, lầu một là trang sức ngọc phẩm, lầu hai mới là đồ cổ, đồ bên trong ít cũng phải mười mấy vạn..."
(10 vạn~ gần 400tr)
Ta nhìn thử bài trí bên trong, sàn nhà toàn bộ lát gỗ bóng loáng, nhân viên bên trong đều là mỹ nữ mặc sườn xám xẻ cao, không khỏi khiến người khác chú ý.
Nếu dáng người vợ tương lai của ta cũng xinh đẹp như vậy thì tốt rồi.
Ta cùng Ninh Hạo Vũ đứng ở cửa nhìn một lát, lại cười ngây ngô vài tiếng liền rời đi, đây không phải chỗ chúng ta có thể đến.
Chú của Ninh Hạo Vũ tuy rằng có tiền, nhưng thành phố chính là không thiếu người có tiền, cửa hàng của hắn cách "Tử Quỳnh các" không xa, ba bốn tiệm là tới, quy mô nhìn kém hơn không ít, nhưng so với những cửa hàng xung quanh thì tốt hơn nhiều.
Cửa tiệm của Hùng Cửu nhỏ hơn "Tử Quỳnh các" một nửa, cũng có 2 tầng, tầng một bán gia cụ quý giá, tầng hai mới bán gia cụ cổ.
Cửa hàng này tên là "Vạn Mộc lâu", tính cả ta và Ninh Hạo Vũ là năm người, trong đó có hai nữ nhân là nhân viên phụ trách bán hàng ở lầu một.
Tầng hai có một tiên sinh quản lý sổ sách, hơn 50 tuổi, Ninh Hạo Vũ gọi ông ấy là Giang tiên sinh, nghe nói là một cao thủ về gia cụ cổ, làm việc ở đây cũng gần 10 năm rồi, rất được Hùng Cửu kính trọng, có đôi khi Hùng Cửu còn phải thỉnh giáo ông một vài vấn đề.
Hiểu biết tình huống cơ bản của cửa tiệm này, người cũng giới thiệu xong, Ninh Hạo Vũ liền nói cho ta biết chuyện phải làm, hắn có chút kinh nghiệm về gia cụ cổ nên ở lầu hai trợ giúp Giang tiên sinh làm việc vặt, nói là làm việc vặt chứ thật ra là Hùng Cửu muốn bồi dưỡng hắn, để hắn đi theo Giang tiên sinh học kinh nghiệm.
Ta ở lại lầu một để hai vị mĩ nữ huấn luyện, những gia cụ này đều có giá sẵn, không cần phải nhớ, cái cần nhớ là những gia cụ này nhiều nhất có thể giảm giá bao nhiêu, còn có một vài lý do thoái thác lúc bán hàng.
Không tới nửa ngày, ta liền quen thuộc.
Hai nữ nhân ở đây đều hơn 20 một chút, lớn hơn ta 2-3 tuổi, một người tóc dài, khá xinh đẹp tên Kim Hiểu Anh, ta gọi nàng là Anh tỷ.
Người còn lại tóc ngắn, mặt phúng phính có chút trẻ con tên Tả Phi, ta gọi nàng là Phi tỷ, có lúc ta kêu nàng "Phì tỷ"* nàng cũng không để bụng, là một nữ hài hoạt bát vui vẻ.
(Phì~ béo)
Sáng nay trong tiệm cũng không có sinh ý gì, có mấy vị khách tới lượn qua mấy vòng, hỏi giá xong liền đi.
Ở chỗ này làm việc rất nhàn.
Rất nhanh liền tới giờ cơm trưa, Hùng Cửu đầy mặt tươi cười đi vào trong tiệm, lúc đó ta đang nói chuyện phiếm cùng Anh tỷ và Phi tỷ.
Hùng Cửu vừa đến, hai nàng liền ngừng cười, nhanh chóng đứng thẳng lại gọi một tiếng "ông chủ", dáng vẻ như sợ bị giáo huấn.
Hoặc do bình thường Hùng Cửu rất nghiêm khắc với họ.
Ta cũng nhanh chóng đứng lên gọi một tiếng: "Hùng thúc!"
Hùng Cửu nhìn thấy ta càng cười tươi hơn, vỗ vỗ vai ta nói: "Sơ Nhất, cháu tính đúng rồi, đều đúng hết, haha, dựa theo cách cháu nói, bỏ tiền, sinh ý của tôi thành rồi, lên gọi tiểu Vũ và lão Giang, trưa nay chúng ta ra ngoài ăn, tôi mời..."
Nghe Hùng Cửu nói như vậy, Anh tỷ và Phi tỷ bên cạnh đầy mặt mơ hồ.
Ninh Hạo Vũ và Giang tiên sinh ở trên lầu nghe thấy tiếng Hùng Cửu cũng nhanh chóng đi xuống, Hùng Cửu đang cao hứng, quay qua nhìn Anh tỷ và Phi tỷ nói: "Đúng rồi, từ tháng này trở đi, tiền lương của hai người tăng thêm 500.."
Hai nàng nhanh chóng cảm tạ Hùng Cửu, Anh tỷ còn quăng cho ta một cái mị nhãn, đại khái đoán được việc các nàng được tăng tiền lương có công lao của ta.
Không ở đây lâu, Hùng Cửu lôi kéo chúng ta qua nhà hàng bên cạnh, trong lúc dùng bữa, Hùng Cửu kể lại chuyện ta biết xem tướng cho lão Giang nghe, nghe xong lão Giang khen ta không dứt miệng, khen ta thanh niên tài tuấn.
Hàn huyên một lát, không biết thế nào lại nói đến chuyện nhà ta có quỷ, ta lắc đầu thở dài, Hùng Cửu còn đề cử Vương đạo trưởng cho ta.
Ta liền nói thật cho hắn nghe: "Tôi liên hệ hắn rồi, bây giờ hắn không có ở thành phố, chắc ngày mai sẽ trở lại, tôi với hắn sẽ về huyện thành, đó là nhà của tôi, tôi cũng không thể vứt bỏ nó."
Hùng Cửu nghe thấy ta nói còn muốn trở về huyện thành, liền hỏi ta về đó tính làm sinh ý gì.
Ta nói:"Mở tiệm coi bói thôi, tôi cũng không biết làm cái khác..."
Hùng Cửu gật gật đầu: "Không tồi, bản lĩnh xem tướng của cậu lợi hại như vậy, tương lai khẳng định thành công..."
"Hy vọng là như vậy." Ta nói.
Dù sao cửa tiệm kia của ta cũng mở một thời gian rồi, còn chẳng có lấy một người tới xin quẻ, vậy nên có thể kiên trì tới cùng không ta cũng không biết.
Nói một hồi, lão Giang bảo ta xem tướng cho ông ấy, nói xem vận khí của ông ấy thế nào.
Lão Giang đã 50 tuổi, nửa cánh mũi bên phải hiện cửa "Đình Uý", "Đình Uý" của ông ấy không phải sáng loáng, no đủ, nhưng chắc chắn không kém, mà ngũ quan của ông tuy không phải quá tốt nhưng tổng thể khá được, các phương diện khác đều rất bình thường, không có đột phá gì.
Mà ở cung bệnh tật và thọ mệnh của ông không xuất hiện bệnh hay tai hoạ gì, từ tướng mặt có thể nhìn ra là một người trường mệnh.
Nhìn tới đây ta liền nói với lão Giang: "Vận thế của Giang tiên sinh vững chắc, không gặp sóng gió gì, không bệnh tật, sẽ sống trường thọ!"
Đoán mệnh chính là như vậy, nếu không có tai hoạ gì thì tìm cái tốt để nói, vận thế của lão Giang bình thường, không có điềm phát tài gì, ta liền nói về thọ mệnh cho ông ấy vui vẻ.
Quả nhiên ta vừa nói như vậy, lão Giang liền cười vui vẻ: "Vậy a, vậy tôi liền mượn cát ngôn của cậu..."
Ninh Hạo Vũ nhao nhao đòi ta tính cho hắn, ta xem hắn mấy lần rồi, hắn vẫn là có mệnh gặp được quý nhân, mà bây giờ hắn đang đi theo Giang tiên sinh học hỏi, vậy không thể nghi ngờ Giang tiên sinh chính là quý nhân của hắn, nên ta liền nói: "Anh chỉ cần đi theo Giang tiên sinh học hỏi cho tốt, đảm bảo sau này thịnh vượng phát tài..."
Ninh Hạo Vũ trợn mắt liếc ta, hiển nhiên cảm thấy ta không tính đàng hoàng, nhưng Giang tiên sinh bên cạnh lại vui vẻ ra mặt, ta nói câu kia xem như biến tướng khen ông ấy.
Dùng cơm xong, Hùng Cửu cho chúng ta nghỉ nửa ngày, nói ta và Ninh Hạo Vũ không cần về cửa hàng, có thể đi dạo trong thành phố.
Hùng Cửu lúc này mới rõ, ta tìm Ninh Hạo Vũ không phải là muốn tới trong tiệm hắn làm việc, chỉ đến ở tạm, qua một hai ngày sẽ về lại huyện thành, vậy nên hắn cũng ngại để ta tới tiệm làm, huống hồ, ta cũng xem như thông qua việc xem tướng giúp hắn một đại ân.
Cụ thể là đại ân gì ta cũng không muốn hỏi kỹ, đây là quy củ trong xem tướng, việc riêng không thể hỏi, chúng ta chỉ phụ trách chỉ đường, còn cuối đường có gì, không thể hỏi đến.
Ta và Ninh Hạo Vũ kỳ thật cũng chẳng có chỗ nào đi, ở xung quanh lượn mấy vòng liền trở lại cửa hàng của Hùng Cửu, lúc chúng ta đi tới "Tử Quỳnh các" vừa lúc đụng phải Hùng Cửu và vợ ở trong chọn trang sức ngọc phẩm, bên cạnh còn có một người trẻ tuổi mặc áo kiểu Tôn Trung Sơn, hắn đang đề cử cho Hùng Cửu mấy khối ngọc.
Ninh Hạo Vũ hô một tiêng "cữu cữu" liền kéo ta vào trong, Hùng Cửu thấy chúng ta thì cười cười: "Các ngươi dạo phố xong rồi sao?"
Hùng Cửu nói với người trẻ tuổi kia: "Chu Duệ, đây là tiểu thần toán tôi nói với cậu, Lý Sơ Nhất! Vận thế gần đây của cha cậu không phải không tốt sao? Có thể tìm cậu ấy hỏi một chút, nói không chừng có thể giúp các người một đại ân..."
Người trẻ tuổi tên Chu Duệ đó nhìn nhìn ta, sau đó nói với Hùng Cửu một câu: "Đa tạ Hùng lão bản."
Ta thấy sắc mặt Chu Duệ này hồng thuận, ngũ quan sáng sủa, thấy thế nào cũng là tướng mặt thượng thừa.
Mà hắn ở trong "Tử Quỳnh các" này, mệnh khí 'cung nô bộc' thịnh vượng, chứng tỏ hắn là chủ nhân ở đây, hoặc là con trai ông chủ, cũng có thể là cổ đông,...
Mà cửa Thái Thương của hắn, cũng chính là 'cung di chuyển' có vài sợi mệnh khí đong đưa, chứng tỏ nhà hắn không ở nữa, gần đây có thể sẽ chuyển nhà,....
Đương nhiên cũng có thể là cửa tiệm của hắn đổi chỗ, bởi các dòng mệnh khí kia của hắn có rất nhiều liên hệ với "Tử Quỳnh các".
Ta cũng không nhìn ra được gì nhiều, bởi các cửa tướng của hắn cũng không biểu lộ nhiều.
Lúc ta nhìn Chu Duệ, hắn cũng đang quan sát ta, nhưng hắn không lên tiếng nói chuyện, với tuổi tác cùng cách ăn mặc này sợ là khó để hắn tin tưởng ta là thầy tướng số.
Hùng Cửu cũng không ở đây lâu, mua một cái vòng ngọc màu tím hơn 1 vạn cho vợ, sau đó chúng ta liền trở về cửa tiệm của hắn.
Trên đường, Hùng Cửu thở dài nói: "Trước kia không đủ tiền, không thuê được chỗ của "Tử Quỳnh các", bây giờ có tiền thì nơi đó lại có chủ rồi..."
Hùng Cửu nói như vậy ta liền theo bản năng nói một câu: "Hùng thúc, "Tử Quỳnh các" đó gần đây có khả năng sẽ chuyển đi, chú có thể lén tìm họ hỏi thử, nếu họ thật sự sắp chuyển đi, vậy chú liền có thể thuê lại cửa hàng..."
Hùng Cửu đầy mặt kinh ngạc nhìn ta: "Làm sao cháu biết, sao tôi một chút tin tức cũng không biết..."
Ta nói, đều là nhìn ra từ tướng mặt của Chu Duệ.
=*=*=*=*=*=*=*=*=*=
Cuối cùng ta vẫn quyết định nhận số tiền đó, như vậy Hùng Cửu mới được tính là xin quẻ, mà ta cũng không vì xem tướng mà chọc phải phiền phức không cần thiết.
Lúc ăn sáng chúng ta cũng không đề cập đến chuyện xem tướng này nữa, dùng cơm xong Hùng Cửu liền ra cửa, sau đó ta và Ninh Hạo Vũ cũng thu thập đi tới cửa hàng gia cụ Ninh Hạo Vũ làm việc.
Nghe Ninh Hạo Vũ giới thiệu, Hùng Cửu ở thành phố có mấy cửa hàng như vậy, cửa hàng hôm nay chúng ta đến nằm ở mặt tiền phố Quảng Tế phía tây nam thành phố.
Phố Quảng Tế là một phố giả cổ, đa số cửa hàng ở đây đều kinh doanh trang sức ngọc phẩm và đồ cổ, trên đường còn có mấy quán vỉa hè.
(Phố giả cổ:Phố làm theo phong cách cổ xưa)
Ta nghe Ninh Hạo Vũ nói, những quán vỉa hè này hơn phân nửa là đồ giả, thậm chí có cái còn không bằng đồ giả.
Ta hỏi hắn, hàng trong những cửa tiệm kia có phải thật không, hắn lắc đầu: "Chú anh nói cũng không phải hoàn toàn là đồ thật, đa phần là hàng dổm."
Hai chúng ta gọi xe tới đây, nhưng phố giả cổ xe không vào được, vì vậy vừa đi bộ vừa nói chuyện, lúc tới vị trí trung tâm, có một cửa tiệm hai tầng thu hút sự chú ý của ta.
Cửa tiệm này xem như có khí phái nhất trên đường, trên biển hiệu có ba chữ "Tử Quỳnh các".
Ninh Hạo Vũ chỉ vào cửa hàng này nói: "Đây là tiệm đồ cổ lớn nhất ở đây, cũng là nơi có nhiều hàng thật nhất, lầu một là trang sức ngọc phẩm, lầu hai mới là đồ cổ, đồ bên trong ít cũng phải mười mấy vạn..."
(10 vạn~ gần 400tr)
Ta nhìn thử bài trí bên trong, sàn nhà toàn bộ lát gỗ bóng loáng, nhân viên bên trong đều là mỹ nữ mặc sườn xám xẻ cao, không khỏi khiến người khác chú ý.
Nếu dáng người vợ tương lai của ta cũng xinh đẹp như vậy thì tốt rồi.
Ta cùng Ninh Hạo Vũ đứng ở cửa nhìn một lát, lại cười ngây ngô vài tiếng liền rời đi, đây không phải chỗ chúng ta có thể đến.
Chú của Ninh Hạo Vũ tuy rằng có tiền, nhưng thành phố chính là không thiếu người có tiền, cửa hàng của hắn cách "Tử Quỳnh các" không xa, ba bốn tiệm là tới, quy mô nhìn kém hơn không ít, nhưng so với những cửa hàng xung quanh thì tốt hơn nhiều.
Cửa tiệm của Hùng Cửu nhỏ hơn "Tử Quỳnh các" một nửa, cũng có 2 tầng, tầng một bán gia cụ quý giá, tầng hai mới bán gia cụ cổ.
Cửa hàng này tên là "Vạn Mộc lâu", tính cả ta và Ninh Hạo Vũ là năm người, trong đó có hai nữ nhân là nhân viên phụ trách bán hàng ở lầu một.
Tầng hai có một tiên sinh quản lý sổ sách, hơn 50 tuổi, Ninh Hạo Vũ gọi ông ấy là Giang tiên sinh, nghe nói là một cao thủ về gia cụ cổ, làm việc ở đây cũng gần 10 năm rồi, rất được Hùng Cửu kính trọng, có đôi khi Hùng Cửu còn phải thỉnh giáo ông một vài vấn đề.
Hiểu biết tình huống cơ bản của cửa tiệm này, người cũng giới thiệu xong, Ninh Hạo Vũ liền nói cho ta biết chuyện phải làm, hắn có chút kinh nghiệm về gia cụ cổ nên ở lầu hai trợ giúp Giang tiên sinh làm việc vặt, nói là làm việc vặt chứ thật ra là Hùng Cửu muốn bồi dưỡng hắn, để hắn đi theo Giang tiên sinh học kinh nghiệm.
Ta ở lại lầu một để hai vị mĩ nữ huấn luyện, những gia cụ này đều có giá sẵn, không cần phải nhớ, cái cần nhớ là những gia cụ này nhiều nhất có thể giảm giá bao nhiêu, còn có một vài lý do thoái thác lúc bán hàng.
Không tới nửa ngày, ta liền quen thuộc.
Hai nữ nhân ở đây đều hơn 20 một chút, lớn hơn ta 2-3 tuổi, một người tóc dài, khá xinh đẹp tên Kim Hiểu Anh, ta gọi nàng là Anh tỷ.
Người còn lại tóc ngắn, mặt phúng phính có chút trẻ con tên Tả Phi, ta gọi nàng là Phi tỷ, có lúc ta kêu nàng "Phì tỷ"* nàng cũng không để bụng, là một nữ hài hoạt bát vui vẻ.
(Phì~ béo)
Sáng nay trong tiệm cũng không có sinh ý gì, có mấy vị khách tới lượn qua mấy vòng, hỏi giá xong liền đi.
Ở chỗ này làm việc rất nhàn.
Rất nhanh liền tới giờ cơm trưa, Hùng Cửu đầy mặt tươi cười đi vào trong tiệm, lúc đó ta đang nói chuyện phiếm cùng Anh tỷ và Phi tỷ.
Hùng Cửu vừa đến, hai nàng liền ngừng cười, nhanh chóng đứng thẳng lại gọi một tiếng "ông chủ", dáng vẻ như sợ bị giáo huấn.
Hoặc do bình thường Hùng Cửu rất nghiêm khắc với họ.
Ta cũng nhanh chóng đứng lên gọi một tiếng: "Hùng thúc!"
Hùng Cửu nhìn thấy ta càng cười tươi hơn, vỗ vỗ vai ta nói: "Sơ Nhất, cháu tính đúng rồi, đều đúng hết, haha, dựa theo cách cháu nói, bỏ tiền, sinh ý của tôi thành rồi, lên gọi tiểu Vũ và lão Giang, trưa nay chúng ta ra ngoài ăn, tôi mời..."
Nghe Hùng Cửu nói như vậy, Anh tỷ và Phi tỷ bên cạnh đầy mặt mơ hồ.
Ninh Hạo Vũ và Giang tiên sinh ở trên lầu nghe thấy tiếng Hùng Cửu cũng nhanh chóng đi xuống, Hùng Cửu đang cao hứng, quay qua nhìn Anh tỷ và Phi tỷ nói: "Đúng rồi, từ tháng này trở đi, tiền lương của hai người tăng thêm 500.."
Hai nàng nhanh chóng cảm tạ Hùng Cửu, Anh tỷ còn quăng cho ta một cái mị nhãn, đại khái đoán được việc các nàng được tăng tiền lương có công lao của ta.
Không ở đây lâu, Hùng Cửu lôi kéo chúng ta qua nhà hàng bên cạnh, trong lúc dùng bữa, Hùng Cửu kể lại chuyện ta biết xem tướng cho lão Giang nghe, nghe xong lão Giang khen ta không dứt miệng, khen ta thanh niên tài tuấn.
Hàn huyên một lát, không biết thế nào lại nói đến chuyện nhà ta có quỷ, ta lắc đầu thở dài, Hùng Cửu còn đề cử Vương đạo trưởng cho ta.
Ta liền nói thật cho hắn nghe: "Tôi liên hệ hắn rồi, bây giờ hắn không có ở thành phố, chắc ngày mai sẽ trở lại, tôi với hắn sẽ về huyện thành, đó là nhà của tôi, tôi cũng không thể vứt bỏ nó."
Hùng Cửu nghe thấy ta nói còn muốn trở về huyện thành, liền hỏi ta về đó tính làm sinh ý gì.
Ta nói:"Mở tiệm coi bói thôi, tôi cũng không biết làm cái khác..."
Hùng Cửu gật gật đầu: "Không tồi, bản lĩnh xem tướng của cậu lợi hại như vậy, tương lai khẳng định thành công..."
"Hy vọng là như vậy." Ta nói.
Dù sao cửa tiệm kia của ta cũng mở một thời gian rồi, còn chẳng có lấy một người tới xin quẻ, vậy nên có thể kiên trì tới cùng không ta cũng không biết.
Nói một hồi, lão Giang bảo ta xem tướng cho ông ấy, nói xem vận khí của ông ấy thế nào.
Lão Giang đã 50 tuổi, nửa cánh mũi bên phải hiện cửa "Đình Uý", "Đình Uý" của ông ấy không phải sáng loáng, no đủ, nhưng chắc chắn không kém, mà ngũ quan của ông tuy không phải quá tốt nhưng tổng thể khá được, các phương diện khác đều rất bình thường, không có đột phá gì.
Mà ở cung bệnh tật và thọ mệnh của ông không xuất hiện bệnh hay tai hoạ gì, từ tướng mặt có thể nhìn ra là một người trường mệnh.
Nhìn tới đây ta liền nói với lão Giang: "Vận thế của Giang tiên sinh vững chắc, không gặp sóng gió gì, không bệnh tật, sẽ sống trường thọ!"
Đoán mệnh chính là như vậy, nếu không có tai hoạ gì thì tìm cái tốt để nói, vận thế của lão Giang bình thường, không có điềm phát tài gì, ta liền nói về thọ mệnh cho ông ấy vui vẻ.
Quả nhiên ta vừa nói như vậy, lão Giang liền cười vui vẻ: "Vậy a, vậy tôi liền mượn cát ngôn của cậu..."
Ninh Hạo Vũ nhao nhao đòi ta tính cho hắn, ta xem hắn mấy lần rồi, hắn vẫn là có mệnh gặp được quý nhân, mà bây giờ hắn đang đi theo Giang tiên sinh học hỏi, vậy không thể nghi ngờ Giang tiên sinh chính là quý nhân của hắn, nên ta liền nói: "Anh chỉ cần đi theo Giang tiên sinh học hỏi cho tốt, đảm bảo sau này thịnh vượng phát tài..."
Ninh Hạo Vũ trợn mắt liếc ta, hiển nhiên cảm thấy ta không tính đàng hoàng, nhưng Giang tiên sinh bên cạnh lại vui vẻ ra mặt, ta nói câu kia xem như biến tướng khen ông ấy.
Dùng cơm xong, Hùng Cửu cho chúng ta nghỉ nửa ngày, nói ta và Ninh Hạo Vũ không cần về cửa hàng, có thể đi dạo trong thành phố.
Hùng Cửu lúc này mới rõ, ta tìm Ninh Hạo Vũ không phải là muốn tới trong tiệm hắn làm việc, chỉ đến ở tạm, qua một hai ngày sẽ về lại huyện thành, vậy nên hắn cũng ngại để ta tới tiệm làm, huống hồ, ta cũng xem như thông qua việc xem tướng giúp hắn một đại ân.
Cụ thể là đại ân gì ta cũng không muốn hỏi kỹ, đây là quy củ trong xem tướng, việc riêng không thể hỏi, chúng ta chỉ phụ trách chỉ đường, còn cuối đường có gì, không thể hỏi đến.
Ta và Ninh Hạo Vũ kỳ thật cũng chẳng có chỗ nào đi, ở xung quanh lượn mấy vòng liền trở lại cửa hàng của Hùng Cửu, lúc chúng ta đi tới "Tử Quỳnh các" vừa lúc đụng phải Hùng Cửu và vợ ở trong chọn trang sức ngọc phẩm, bên cạnh còn có một người trẻ tuổi mặc áo kiểu Tôn Trung Sơn, hắn đang đề cử cho Hùng Cửu mấy khối ngọc.
Ninh Hạo Vũ hô một tiêng "cữu cữu" liền kéo ta vào trong, Hùng Cửu thấy chúng ta thì cười cười: "Các ngươi dạo phố xong rồi sao?"
Hùng Cửu nói với người trẻ tuổi kia: "Chu Duệ, đây là tiểu thần toán tôi nói với cậu, Lý Sơ Nhất! Vận thế gần đây của cha cậu không phải không tốt sao? Có thể tìm cậu ấy hỏi một chút, nói không chừng có thể giúp các người một đại ân..."
Người trẻ tuổi tên Chu Duệ đó nhìn nhìn ta, sau đó nói với Hùng Cửu một câu: "Đa tạ Hùng lão bản."
Ta thấy sắc mặt Chu Duệ này hồng thuận, ngũ quan sáng sủa, thấy thế nào cũng là tướng mặt thượng thừa.
Mà hắn ở trong "Tử Quỳnh các" này, mệnh khí 'cung nô bộc' thịnh vượng, chứng tỏ hắn là chủ nhân ở đây, hoặc là con trai ông chủ, cũng có thể là cổ đông,...
Mà cửa Thái Thương của hắn, cũng chính là 'cung di chuyển' có vài sợi mệnh khí đong đưa, chứng tỏ nhà hắn không ở nữa, gần đây có thể sẽ chuyển nhà,....
Đương nhiên cũng có thể là cửa tiệm của hắn đổi chỗ, bởi các dòng mệnh khí kia của hắn có rất nhiều liên hệ với "Tử Quỳnh các".
Ta cũng không nhìn ra được gì nhiều, bởi các cửa tướng của hắn cũng không biểu lộ nhiều.
Lúc ta nhìn Chu Duệ, hắn cũng đang quan sát ta, nhưng hắn không lên tiếng nói chuyện, với tuổi tác cùng cách ăn mặc này sợ là khó để hắn tin tưởng ta là thầy tướng số.
Hùng Cửu cũng không ở đây lâu, mua một cái vòng ngọc màu tím hơn 1 vạn cho vợ, sau đó chúng ta liền trở về cửa tiệm của hắn.
Trên đường, Hùng Cửu thở dài nói: "Trước kia không đủ tiền, không thuê được chỗ của "Tử Quỳnh các", bây giờ có tiền thì nơi đó lại có chủ rồi..."
Hùng Cửu nói như vậy ta liền theo bản năng nói một câu: "Hùng thúc, "Tử Quỳnh các" đó gần đây có khả năng sẽ chuyển đi, chú có thể lén tìm họ hỏi thử, nếu họ thật sự sắp chuyển đi, vậy chú liền có thể thuê lại cửa hàng..."
Hùng Cửu đầy mặt kinh ngạc nhìn ta: "Làm sao cháu biết, sao tôi một chút tin tức cũng không biết..."
Ta nói, đều là nhìn ra từ tướng mặt của Chu Duệ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.