Chương 251: Não bổ
Chỉ Thị Y Duy
11/03/2019
Edit & Beta: Su Bà Bà
"Tôi mặc bộ này có hợp không? Trông có vẻ nghiêm túc không?" Ông nội Tiêu không ngừng đánh giá hình ảnh ăn mặc tây trang phẳng phiu được phản chiếu trong gương, cứ mãi nhíu mày suy tư.
"Sẽ không, trông chủ tịch rất hòa ái dễ gần." A Công mặt không đỏ khí không suyễn nói ra lời trái lương tâm. Làm ơn đi, mặc thế này, nếu tôi là Mạc tiểu thư thì cũng sẽ bị dọa chạy.
Ông nội Tiêu vừa lòng gật gật đầu rồi quay đầu lại mệnh lệnh: "Mau! Mau! Đừng đứng ở đây giống cái pho tượng làm tôi chướng mắt. Nhanh đi lấy bộ dụng cụ pha trà cùng hộp lá trà ở trong ngăn tủ tới đây, tôi muốn pha trà cho chắt trai và cháu dâu của mình nhấm nháp! Đã kiểm tra kỹ hết chưa, tuyệt đối đừng để xảy ra chuyện ngoài ý muốn trong thời khắc mấu chốt a!"
"Khụ khụ! Chủ tịch, trên thực tế là phụ nữ mang thai không thể uống trà và cà phê vì có khả năng sẽ gây ảnh hưởng không tốt đến thai nhi trong bụng."
"Cái gì? Loại chuyện này sao cậu không nói sớm, đúng là cậu không có ích gì mà, tôi còn mở miệng mời cháu dâu tới uống trà, cậu nghĩ đi, người ta sẽ nói tôi như thế nào? Nói không chừng, con bé còn nghĩ thầm dưới đáy lòng là mình đang mang thai mà người làm ông nội như tôi còn bức bách uống trà, tôi sẽ thành người không có ý tốt trong mắt con bé."
A Công vô lực nhìn chủ tịch không ngừng não bổ, ngay tức khắc mệt tâm. "Sẽ không, tin tưởng là Mạc tiểu thư cũng không rõ ràng chuyện này lắm, đến lúc đó, chủ tịch nhắc nhở cô ấy, trong lúc mang thai đừng uống trà, Mạc tiểu thư nhất định sẽ cảm thấy chủ tịch đặc biệt tri kỷ, đặc biệt thân thiết, hảo cảm đối với chủ tịch cũng sẽ tăng thêm nhiều a!"
"Không tồi không tồi, để tôi chỉ bảo con bé!" Ông nội Tiêu thu hồi khuôn mặt tràn ngập tức giận xong sau đó tươi cười sáng lạn gật gật đầu.
"Tinh tinh -"
"Chúng nó tới rồi, mau, cậu mau đi nghênh đón hai đứa nó, đừng đứng rề rề ở đây nữa." Gậy chống dùng sức gõ xuống sàn nhà, trong mắt ông nội Tiêu hàm chứa sự vội vàng.
"Dạ!"
"Cậu chủ, Mạc tiểu thư. Chủ tịch đã đợi lâu, mời đi bên này!"
Mạc Nghiên mỉm cười gật đầu: "Chào anh!"
A Công mắt nhìn cậu chủ nhà mình ôn nhu che chở Mạc Nghiên chậm rãi đi vào trong phòng thì không cấm thở dài. Cậu chủ rốt cuộc cũng tìm được một người bạn tri tâm tri kỉ, chỉ là không biết đứa bé trong bụng Mạc tiểu thư có phải là của cậu chủ hay không thôi!
Ông nội Tiêu nhìn tên nhóc thúi nhà mình chậm rãi tiến vào cùng một cô gái kiều mà không mị, dưới đáy lòng hơi hơi vừa ý.
Mạc Nghiên nở tươi cười nhu hòa, dâng quà đã chuẩn bị sẵn lên: "Dạ chào ông nội Tiêu, cháu là Mạc Nghiên, bạn gái của A Thần, cảm ơn ông đã mời cháu tới chơi, đây là quà gặp mặt tặng cho ông."
"Ân!" Ông nội Tiêu banh mặt gật gật đầu, giữa đuôi lông mày lại là ý cười vừa lòng không giấu được. "Ngồi đi! A Công!"
A Công nghe thấy chủ tịch kêu to thì liền vội vàng đặt ly sữa bò nóng ở trước mặt Mạc Nghiên.
"Trong lúc mang thai uống sữa bò tốt hơn so với trà, sắp làm mẹ rồi, cần phải chú ý! Còn nữa, cứ giống như tên nhóc thúi nhà ta, gọi ta là ông nội." Ông nội Tiêu sung sướng mà nheo lại mắt xong chậm rãi nói.
"Dạ thưa ông nội." Mạc Nghiên nhẹ nhàng gật đầu, đợi ông nội Tiêu nhấp miếng trà xong, cô lúc này mới nâng ly sữa bò lên uống.
Ý cười nơi đáy mắt càng thêm nùng liệt, tên nhóc thúi này ánh mắt thật tốt, không hổ là được di truyền từ ông. Nhìn xem, cử chỉ của cô gái này đoan trang hợp lễ phép, dáng vẻ ôn nhu, cách nói năng, chọn đều chọn không ra tật xấu. Nghĩ đến chắt trai bảo bối trong tương lai tôn, ông nội Tiêu chỉ cảm thấy lòng tràn đầy vui sướng. Tuy rằng từng đáp ứng Viện Viện là sẽ giúp con bé với tên nhóc thúi nhà mình thành đôi, nhưng duyên phận đã chú định như thế rồi, thôi thì về sau giúp Viện Viện tìm một nơi dựa vào như ý vậy.
"Khi nào thì kết hôn?" Tươi cười thật không sáng lạn, ông nội Tiêu hỏi.
"Khụ!" Mạc Nghiên chớp chớp đôi mắt, hơi ngơ ngác.
"Chúng cháu vẫn chưa quyết định." Tiêu Mục Thần nhàn nhạt nói, nhưng nơi đáy mắt lại là sự u oán không giấu được.
"Đôi vợ chồng son các cháu thật là... Con cũng sắp tới thế giới này, cư nhiên còn chưa có kế hoạch kết hôn, không được không được! Người làm ông nội như ta phải xem giúp các cháu một chút, tìm ngày hoàng đạo đăng ký giấy kết hôn trước, chờ đến khi đứa bé được sinh ra xong lại tổ chức một hôn lễ long trọng, mời người trong giới quân - chính - thương - pháp - y tới xem lễ." Giờ phải giúp tên nhóc thúi này giữ vợ, miễn cho bị người khác đoạt trước một bước, ghen ghét chết bọn họ...
Ấn ngôi sao và cmt ủng hộ đy nả ><
"Tôi mặc bộ này có hợp không? Trông có vẻ nghiêm túc không?" Ông nội Tiêu không ngừng đánh giá hình ảnh ăn mặc tây trang phẳng phiu được phản chiếu trong gương, cứ mãi nhíu mày suy tư.
"Sẽ không, trông chủ tịch rất hòa ái dễ gần." A Công mặt không đỏ khí không suyễn nói ra lời trái lương tâm. Làm ơn đi, mặc thế này, nếu tôi là Mạc tiểu thư thì cũng sẽ bị dọa chạy.
Ông nội Tiêu vừa lòng gật gật đầu rồi quay đầu lại mệnh lệnh: "Mau! Mau! Đừng đứng ở đây giống cái pho tượng làm tôi chướng mắt. Nhanh đi lấy bộ dụng cụ pha trà cùng hộp lá trà ở trong ngăn tủ tới đây, tôi muốn pha trà cho chắt trai và cháu dâu của mình nhấm nháp! Đã kiểm tra kỹ hết chưa, tuyệt đối đừng để xảy ra chuyện ngoài ý muốn trong thời khắc mấu chốt a!"
"Khụ khụ! Chủ tịch, trên thực tế là phụ nữ mang thai không thể uống trà và cà phê vì có khả năng sẽ gây ảnh hưởng không tốt đến thai nhi trong bụng."
"Cái gì? Loại chuyện này sao cậu không nói sớm, đúng là cậu không có ích gì mà, tôi còn mở miệng mời cháu dâu tới uống trà, cậu nghĩ đi, người ta sẽ nói tôi như thế nào? Nói không chừng, con bé còn nghĩ thầm dưới đáy lòng là mình đang mang thai mà người làm ông nội như tôi còn bức bách uống trà, tôi sẽ thành người không có ý tốt trong mắt con bé."
A Công vô lực nhìn chủ tịch không ngừng não bổ, ngay tức khắc mệt tâm. "Sẽ không, tin tưởng là Mạc tiểu thư cũng không rõ ràng chuyện này lắm, đến lúc đó, chủ tịch nhắc nhở cô ấy, trong lúc mang thai đừng uống trà, Mạc tiểu thư nhất định sẽ cảm thấy chủ tịch đặc biệt tri kỷ, đặc biệt thân thiết, hảo cảm đối với chủ tịch cũng sẽ tăng thêm nhiều a!"
"Không tồi không tồi, để tôi chỉ bảo con bé!" Ông nội Tiêu thu hồi khuôn mặt tràn ngập tức giận xong sau đó tươi cười sáng lạn gật gật đầu.
"Tinh tinh -"
"Chúng nó tới rồi, mau, cậu mau đi nghênh đón hai đứa nó, đừng đứng rề rề ở đây nữa." Gậy chống dùng sức gõ xuống sàn nhà, trong mắt ông nội Tiêu hàm chứa sự vội vàng.
"Dạ!"
"Cậu chủ, Mạc tiểu thư. Chủ tịch đã đợi lâu, mời đi bên này!"
Mạc Nghiên mỉm cười gật đầu: "Chào anh!"
A Công mắt nhìn cậu chủ nhà mình ôn nhu che chở Mạc Nghiên chậm rãi đi vào trong phòng thì không cấm thở dài. Cậu chủ rốt cuộc cũng tìm được một người bạn tri tâm tri kỉ, chỉ là không biết đứa bé trong bụng Mạc tiểu thư có phải là của cậu chủ hay không thôi!
Ông nội Tiêu nhìn tên nhóc thúi nhà mình chậm rãi tiến vào cùng một cô gái kiều mà không mị, dưới đáy lòng hơi hơi vừa ý.
Mạc Nghiên nở tươi cười nhu hòa, dâng quà đã chuẩn bị sẵn lên: "Dạ chào ông nội Tiêu, cháu là Mạc Nghiên, bạn gái của A Thần, cảm ơn ông đã mời cháu tới chơi, đây là quà gặp mặt tặng cho ông."
"Ân!" Ông nội Tiêu banh mặt gật gật đầu, giữa đuôi lông mày lại là ý cười vừa lòng không giấu được. "Ngồi đi! A Công!"
A Công nghe thấy chủ tịch kêu to thì liền vội vàng đặt ly sữa bò nóng ở trước mặt Mạc Nghiên.
"Trong lúc mang thai uống sữa bò tốt hơn so với trà, sắp làm mẹ rồi, cần phải chú ý! Còn nữa, cứ giống như tên nhóc thúi nhà ta, gọi ta là ông nội." Ông nội Tiêu sung sướng mà nheo lại mắt xong chậm rãi nói.
"Dạ thưa ông nội." Mạc Nghiên nhẹ nhàng gật đầu, đợi ông nội Tiêu nhấp miếng trà xong, cô lúc này mới nâng ly sữa bò lên uống.
Ý cười nơi đáy mắt càng thêm nùng liệt, tên nhóc thúi này ánh mắt thật tốt, không hổ là được di truyền từ ông. Nhìn xem, cử chỉ của cô gái này đoan trang hợp lễ phép, dáng vẻ ôn nhu, cách nói năng, chọn đều chọn không ra tật xấu. Nghĩ đến chắt trai bảo bối trong tương lai tôn, ông nội Tiêu chỉ cảm thấy lòng tràn đầy vui sướng. Tuy rằng từng đáp ứng Viện Viện là sẽ giúp con bé với tên nhóc thúi nhà mình thành đôi, nhưng duyên phận đã chú định như thế rồi, thôi thì về sau giúp Viện Viện tìm một nơi dựa vào như ý vậy.
"Khi nào thì kết hôn?" Tươi cười thật không sáng lạn, ông nội Tiêu hỏi.
"Khụ!" Mạc Nghiên chớp chớp đôi mắt, hơi ngơ ngác.
"Chúng cháu vẫn chưa quyết định." Tiêu Mục Thần nhàn nhạt nói, nhưng nơi đáy mắt lại là sự u oán không giấu được.
"Đôi vợ chồng son các cháu thật là... Con cũng sắp tới thế giới này, cư nhiên còn chưa có kế hoạch kết hôn, không được không được! Người làm ông nội như ta phải xem giúp các cháu một chút, tìm ngày hoàng đạo đăng ký giấy kết hôn trước, chờ đến khi đứa bé được sinh ra xong lại tổ chức một hôn lễ long trọng, mời người trong giới quân - chính - thương - pháp - y tới xem lễ." Giờ phải giúp tên nhóc thúi này giữ vợ, miễn cho bị người khác đoạt trước một bước, ghen ghét chết bọn họ...
Ấn ngôi sao và cmt ủng hộ đy nả ><
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.