Chương 180: Thêm nhiều một chút! (Vi H)
Chỉ Thị Y Duy
21/02/2019
Edit & Beta: Su Bà Bà
Cốc cốc…
“Mạc tiểu thư, cháo trắng đã nấu xong, xin hỏi hiện tại có cần bưng vào không?”
Tiếng đập cửa vang dội đánh thức Mạc Nghiên từ trong giấc ngủ mơ. Bởi vì đêm qua bị Tư Đồ Dịch điên cuồng lăn lộn nên thân mình cô vẫn còn có chút mệt mỏi. Cô tiến lên nhìn Cung Kỳ Diệp. Thấy anh vẫn còn mê man như cũ, cô liền mở cửa nói với cô hầu gái đang đứng ở bên ngoài: ”Tạm thời chưa cần, A Diệp vẫn chưa tỉnh ngủ.”
“Dạ.”
“Ngô… Không biết đã bớt sốt chưa nữa….” Tay mềm nhẹ nhàng đặt ở trên trán của người đàn ông, độ ấm vừa phải khiến cô an tâm. Nhưng lông mi của anh vẫn nhíu chặt như cũ, bàn tay lạnh lẽo nhẹ nhàng lướt qua sau tai, cổ cùng với ngực của anh. Độ ấm trên thân thể anh bình thường nhưng mồ hôi mỏng cứ mãi tuôn ra lại làm cô có chút sốt ruột.
Giọng điệu khàn khàn vang lên ở bên tai cô, nhìn khuôn mặt tuấn tú của anh có chút thoải mái, cô liền thả lỏng trái tim đang thấp thỏm lo âu. “Lạnh quá… Ngô… Thật thoải mái…” Nhưng ngay khi cô dời tay đi thì lại nghe thấy anh phát ra thanh âm thống khổ: ”Ngô…. Nóng… Hừ….”
Điều này làm Mạc Nghiên có chút lo âu. Cô cầm que thử nhiệt độ được đặt ở một bên lên xem…. Quả nhiên, lại phát sốt thêm rồi! Cô dùng khăn lông lạnh lau chùi mặt cho người đàn ông, dưới nách, cổ và cả thân mình anh nhưng lại không hề thấy anh có chút hạ nhiệt. ”A Diệp… A Diệp…” Mạc Nghiên ôn nhu nhẹ gọi. Cung Kỳ Diệp vẫn nhíu chặt mi, anh thống khổ thấp giọng ô nghẹn.
Chốc lát sau, trong đầu cô đột nhiên hiện lên lời Tư Đồ Dịch nói: “Nếu cậu ấy mà sốt nặng thêm thì… Liền nghĩ cách làm cậu ấy đổ mồ hôi đi….”
Đổ mồ hôi…. Mình phải làm thế nào để anh ấy đổ mồ hôi a… Chẳng lẽ là cõng anh ấy chạy bộ…. Chắc mình bị điên rồi…. Mình còn nâng không nổi anh ấy dậy mà…. Đừng nói là… Phải làm như vậy nha?….
Mạc Nghiên đột nhiên nghĩ tới việc gì đó. Cô có chút bối rối e lệ nhìn người đàn ông đang hôn mê kia. Bên tai không ngừng truyền đến tiếng rên rỉ khàn khàn của anh, cô không dám nghĩ nhiều nữa mà chậm rãi bước lên trước.
Áo ngủ đêm qua mà anh mặc bởi vì vừa mới được cô chà lau mồ hôi nên sớm đã bị cởi ra và ném sang một bên. Dáng người rắn chắc có đường cong hoàn mỹ, quần lót tam giác hình viên đạn gợi cảm che đậy côn thịt to lớn cực nóng. Chỉ nhìn mỗi hình dạng phồng lên kia thì cũng đã khiến cô có chút kinh hách. Mạc Nghiên lại do dự thêm một hồi. Sau đó, cô cuối cùng cũng quyết định dùng đôi tay lạnh lẽo ấn ở trên cơ bụng của anh. Ngay lập tức, tiếng rên rỉ trầm thấp gợi cảm gần như làm cô mềm nhũn thân thể.
”Hừ…. Ân… Lạnh… Quá...”
Hai chân thon dài trắng nõn tách ra khóa ngồi ở trên đùi anh, tay nhỏ câu lấy quần lót của anh rồi chậm rãi cởi ra. Nồng đậm mùi xạ hương nam tính xông vào chóp mũi cô. Đột nhiên, tiểu huyệt nhanh chóng co rút lại rồi hơi thả lỏng, hình như có một giọt hoa dịch chảy ra. Gương mặt tuyết trắng nhiễm ửng đỏ kiều mỹ, hai mắt thủy nhuận tựa như e lệ lại tựa như tò mò mà đắm chìm ở trong đó. Trong rừng cây rậm rạp có cất giấu một cây côn thịt nóng bỏng thô tráng. Dưới cái nhìn chăm chú của cô cùng với được tay nhỏ lạnh lẽo chạm đến nên côn thịt đã nhất trụ kình thiên. Thủy mắt long lanh có chút hoảng loạn mà nhìn nhìn bốn phía xung quanh xong lại quay đầu nhìn người đàn ông đang hôn mê, đôi tay ngay lập tức bất lực mà túm lấy khăn trải giường. Cô chỉ biết ngơ ngác nhìn cây côn thịt trước mắt.
Tuy đã từng dùng cái miệng nhỏ, đôi tay và tiểu huyệt để làm với 5 người các anh nhưng đó cũng là trong trạng thái khi bọn họ thanh tỉnh… Sao hiện tại cô lại cảm thấy giống như là mình đang sắp cưỡng gian anh… Nhưng…Làm vậy có được không a… Lỡ như anh ấy lại sốt cao hơn thì sao… Khuôn mặt nhỏ buồn rầu nhăn lại. Cung Kỳ Diệp vẫn cứ lặp đi lặp lại tiếng rên nghẹn ngào thống khổ. Trái tim cô ngay lập tức gắt gao co rút. Mạc Nghiên không hề do dự nữa, đôi tay nhẹ nhàng túm lấy côn thịt của anh rồi chậm rãi vuốt ve. Chỉ dùng một tay thì hoàn toàn khó có thể cầm hết cả cây côn thịt. Từ đó có thể thấy được côn thịt thực thô to. Mạc Nghiên ngẩng đầu, thấy trên mặt anh có chút thả lỏng, cô liền dùng sức cọ xát và đong đưa côn thịt, thỉnh thoảng còn dùng ngón cái ấn ấn quy đầu của anh.
”Hừ ân… Ha… Quá….. Ân… Thoải mái… Thêm nhiều một chút…” Hàng lông mày nhíu chặt mang chút vui thích. Khuôn mặt tái nhợt của anh nhiễm một tia tình dục làm cô nhìn có chút mê muội. Tay nhỏ bao vây lấy cây côn thịt mẫn cảm. Một chốc sau, cô liền cúi đầu xuống, cánh môi chậm rãi nuốt cây côn thịt to như nắm tay của trẻ con vào miệng, hồng lưỡi vụng về liếm láp quy đầu. Mạc Nghiên nỗ lực há to miệng và ngậm lấy nó, tay nhỏ lạnh lẽo vuốt ve côn thịt, thỉnh thoảng còn niết xoa hai cái túi ngọc. Tiếng rên rỉ gợi cảm của anh khiến cô hoàn toàn đắm chìm trong đó. ”Hừ… Ha….”
Cốc cốc…
“Mạc tiểu thư, cháo trắng đã nấu xong, xin hỏi hiện tại có cần bưng vào không?”
Tiếng đập cửa vang dội đánh thức Mạc Nghiên từ trong giấc ngủ mơ. Bởi vì đêm qua bị Tư Đồ Dịch điên cuồng lăn lộn nên thân mình cô vẫn còn có chút mệt mỏi. Cô tiến lên nhìn Cung Kỳ Diệp. Thấy anh vẫn còn mê man như cũ, cô liền mở cửa nói với cô hầu gái đang đứng ở bên ngoài: ”Tạm thời chưa cần, A Diệp vẫn chưa tỉnh ngủ.”
“Dạ.”
“Ngô… Không biết đã bớt sốt chưa nữa….” Tay mềm nhẹ nhàng đặt ở trên trán của người đàn ông, độ ấm vừa phải khiến cô an tâm. Nhưng lông mi của anh vẫn nhíu chặt như cũ, bàn tay lạnh lẽo nhẹ nhàng lướt qua sau tai, cổ cùng với ngực của anh. Độ ấm trên thân thể anh bình thường nhưng mồ hôi mỏng cứ mãi tuôn ra lại làm cô có chút sốt ruột.
Giọng điệu khàn khàn vang lên ở bên tai cô, nhìn khuôn mặt tuấn tú của anh có chút thoải mái, cô liền thả lỏng trái tim đang thấp thỏm lo âu. “Lạnh quá… Ngô… Thật thoải mái…” Nhưng ngay khi cô dời tay đi thì lại nghe thấy anh phát ra thanh âm thống khổ: ”Ngô…. Nóng… Hừ….”
Điều này làm Mạc Nghiên có chút lo âu. Cô cầm que thử nhiệt độ được đặt ở một bên lên xem…. Quả nhiên, lại phát sốt thêm rồi! Cô dùng khăn lông lạnh lau chùi mặt cho người đàn ông, dưới nách, cổ và cả thân mình anh nhưng lại không hề thấy anh có chút hạ nhiệt. ”A Diệp… A Diệp…” Mạc Nghiên ôn nhu nhẹ gọi. Cung Kỳ Diệp vẫn nhíu chặt mi, anh thống khổ thấp giọng ô nghẹn.
Chốc lát sau, trong đầu cô đột nhiên hiện lên lời Tư Đồ Dịch nói: “Nếu cậu ấy mà sốt nặng thêm thì… Liền nghĩ cách làm cậu ấy đổ mồ hôi đi….”
Đổ mồ hôi…. Mình phải làm thế nào để anh ấy đổ mồ hôi a… Chẳng lẽ là cõng anh ấy chạy bộ…. Chắc mình bị điên rồi…. Mình còn nâng không nổi anh ấy dậy mà…. Đừng nói là… Phải làm như vậy nha?….
Mạc Nghiên đột nhiên nghĩ tới việc gì đó. Cô có chút bối rối e lệ nhìn người đàn ông đang hôn mê kia. Bên tai không ngừng truyền đến tiếng rên rỉ khàn khàn của anh, cô không dám nghĩ nhiều nữa mà chậm rãi bước lên trước.
Áo ngủ đêm qua mà anh mặc bởi vì vừa mới được cô chà lau mồ hôi nên sớm đã bị cởi ra và ném sang một bên. Dáng người rắn chắc có đường cong hoàn mỹ, quần lót tam giác hình viên đạn gợi cảm che đậy côn thịt to lớn cực nóng. Chỉ nhìn mỗi hình dạng phồng lên kia thì cũng đã khiến cô có chút kinh hách. Mạc Nghiên lại do dự thêm một hồi. Sau đó, cô cuối cùng cũng quyết định dùng đôi tay lạnh lẽo ấn ở trên cơ bụng của anh. Ngay lập tức, tiếng rên rỉ trầm thấp gợi cảm gần như làm cô mềm nhũn thân thể.
”Hừ…. Ân… Lạnh… Quá...”
Hai chân thon dài trắng nõn tách ra khóa ngồi ở trên đùi anh, tay nhỏ câu lấy quần lót của anh rồi chậm rãi cởi ra. Nồng đậm mùi xạ hương nam tính xông vào chóp mũi cô. Đột nhiên, tiểu huyệt nhanh chóng co rút lại rồi hơi thả lỏng, hình như có một giọt hoa dịch chảy ra. Gương mặt tuyết trắng nhiễm ửng đỏ kiều mỹ, hai mắt thủy nhuận tựa như e lệ lại tựa như tò mò mà đắm chìm ở trong đó. Trong rừng cây rậm rạp có cất giấu một cây côn thịt nóng bỏng thô tráng. Dưới cái nhìn chăm chú của cô cùng với được tay nhỏ lạnh lẽo chạm đến nên côn thịt đã nhất trụ kình thiên. Thủy mắt long lanh có chút hoảng loạn mà nhìn nhìn bốn phía xung quanh xong lại quay đầu nhìn người đàn ông đang hôn mê, đôi tay ngay lập tức bất lực mà túm lấy khăn trải giường. Cô chỉ biết ngơ ngác nhìn cây côn thịt trước mắt.
Tuy đã từng dùng cái miệng nhỏ, đôi tay và tiểu huyệt để làm với 5 người các anh nhưng đó cũng là trong trạng thái khi bọn họ thanh tỉnh… Sao hiện tại cô lại cảm thấy giống như là mình đang sắp cưỡng gian anh… Nhưng…Làm vậy có được không a… Lỡ như anh ấy lại sốt cao hơn thì sao… Khuôn mặt nhỏ buồn rầu nhăn lại. Cung Kỳ Diệp vẫn cứ lặp đi lặp lại tiếng rên nghẹn ngào thống khổ. Trái tim cô ngay lập tức gắt gao co rút. Mạc Nghiên không hề do dự nữa, đôi tay nhẹ nhàng túm lấy côn thịt của anh rồi chậm rãi vuốt ve. Chỉ dùng một tay thì hoàn toàn khó có thể cầm hết cả cây côn thịt. Từ đó có thể thấy được côn thịt thực thô to. Mạc Nghiên ngẩng đầu, thấy trên mặt anh có chút thả lỏng, cô liền dùng sức cọ xát và đong đưa côn thịt, thỉnh thoảng còn dùng ngón cái ấn ấn quy đầu của anh.
”Hừ ân… Ha… Quá….. Ân… Thoải mái… Thêm nhiều một chút…” Hàng lông mày nhíu chặt mang chút vui thích. Khuôn mặt tái nhợt của anh nhiễm một tia tình dục làm cô nhìn có chút mê muội. Tay nhỏ bao vây lấy cây côn thịt mẫn cảm. Một chốc sau, cô liền cúi đầu xuống, cánh môi chậm rãi nuốt cây côn thịt to như nắm tay của trẻ con vào miệng, hồng lưỡi vụng về liếm láp quy đầu. Mạc Nghiên nỗ lực há to miệng và ngậm lấy nó, tay nhỏ lạnh lẽo vuốt ve côn thịt, thỉnh thoảng còn niết xoa hai cái túi ngọc. Tiếng rên rỉ gợi cảm của anh khiến cô hoàn toàn đắm chìm trong đó. ”Hừ… Ha….”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.