Mặc Tang

Chương 20:

Nhàn Thính Lạc Hoa

27/04/2023

Vẫn phải là tìm cách tự mình kiếm tiền, bọn ta có thể kiếm chút tiền, còn có tiền công một năm nay, thời gian này có thể dư dả rồi.

Vạn nhất không có tiền công này, thì một nhà già trẻ bọn ta, cũng có thể sống sót, người nói có đúng hay không?

Người xem đi, như cái này, vá khe buồm gì gì đó, đây đều là chúng ta làm để kiếm sống, chính là mang tới mang ra, bọn ta nhiều người, nam nhân thì hai người khiêng, bọn ta thì bốn, sáu người cùng nhau khiêng ra.

Có món đậu phụ này, ngươi xem ta đang làm thử, nghe nói đậu hũ này, kiếm tiền cũng được lắm."

Phụ nhân đang xay đậu hũ nói chuyện vừa nhanh vừa lưu loát, thoạt nhìn là người đứng đầu ở trong viện tử này.

"Hà đương gia chuyển đi đâu vậy? Còn trở lại không?" Lý Tang Nhu nhìn phụ nhân đang xay đậu hũ cười hỏi.

"Thế thì chưa nói.

Hà đương gia có chiếc thuyền lớn, Giang Ninh chúng ta là bến tàu lớn, mặc kệ nhà hắn đến chỗ nào, ở đây nhất định đều là thường xuyên qua lại, lúc nào đến, vậy phải xem hắn nhận hàng khi nào, vậy cũng không có chính xác."

Phụ nhân đang xay đậu hũ cười nói.

"Xem ra muốn gặp hắn cũng không dễ dàng. Ta nghỉ khỏe rồi, đa tạ mấy vị tỷ tỷ, ta đi đây."

Lý Tang Nhu đứng lên, cười cáo từ.

Lý Tang Nhu trở lại Tụ Phúc lâu, cũng không có đi ra ngoài nữa, sáng sớm ngày hôm sau, mang theo Kim Mao, gia nhập thương đội, rời khỏi Giang Ninh thành đi về về phía bắc.

Thành Kiến Nhạc.

Sau khi tiễn Lý Tang Nhu và Kim Mao đi, Hắc Mã ngồi xổm ở trên bậc thang, nhàm chán nhìn Đại Thường đứng ở trong sân nâng tạ đá lên lên xuống xuống.

"Đại Thường, lão đại bảo ta hỏi thăm họ Âm một chút, huynh nói thử xem, có phải lão đại dự định kinh doanh loại hình nhà có ma hay không?

Huynh hãy nói một chút đi, loại hình nhà có ma này có thể kiếm được tiền không? Kinh doanh loại hình nhà có ma này, có thể tốt hơn Dạ Hương Hành không?

Dạ Hương Hành kiếm được nhiều tiền hơn chứ, hai đầu lợi nhuận lận mà!"

"Chúng ta cắt đứt tài lộ của họ Âm, có làm hay không cũng hỏi thăm một chút rồi mới tính được."

Đại Thường buồn bực đáp một câu.

"Vậy cũng nói, nhưng họ Âm này biết hỏi thăm ở đâu đây? Ngay cả nhà hắn ở đâu ta còn không biết.

Nhà hắn ở đâu thì cứ hỏi thăm là được, trạm giao dịch buôn bán khẳng định biết rõ.

Tìm được nhà hắn ta, rồi ngồi xổm trước cửa nhà hắn ta nhìn hả?

Mũi ta thì thính lắm, còn mắt thì, lão đại nói mắt ta nhìn chẳng ra cái gì. Ngồi xổm trước cửa ra vào khẳng định cũng không nhìn thấy cái gì đâu, khó quá thôi bỏ đi.

Nếu không, ta đi trạm giao dịch buôn bán hỏi thăm một chút nhé?



Kinh doanh trạch viện, bất kể là nhà có ma hay là nhà may mắn, khẳng định không thể tách rời với trạm giao dịch buôn bán.

Này! Đại Thường, huynh nói xem chúng ta làm trạm giao dịch buôn bán thì như thế nào?

Trạm giao dịch buôn bán là mua bán không cần vốn, tiền đến rất nhanh! Nếu trạm giao dịch buôn bán ở thành Kiến Nhạc này tất cả đều là của chúng ta, vậy chúng ta sẽ kiếm được bao nhiêu tiền?"

Hắc Mã tự nói chuyện với bản thân mình, nói đến hai mắt tỏa ánh sáng.

Đại Thường không để ý tới hắn, thả tạ đá xuống, lui ra phía sau hai bước, ngồi xổm xuống sờ lên gạch xanh đã bị hắn dậm vỡ.

Lão đại nói rất đúng, nền đất này không tốt, tơi xốp và mềm quá, ngày mai phải tìm người dầm đất nền trong sân lại, rồi đổ nước gạo nếp mấy lần mới được.

Sáng sớm ngày hôm sau, Đại Thường và Hắc Mã cùng nhau xuất môn, hai người cùng nhau đi đến trạm giao dịch buôn bán.

Hắc Mã lắc lắc vai, đi vào trạm giao dịch buôn bán mua tòa nhà kia.

Sáng sớm, ván cửa của trạm giao dịch buôn bán còn chưa có dỡ hết xuống, mấy tên học nghề còn đang vẩy nước quét nhà, ở phía sau tấm bình phong người môi giới đang vội vàng thay quần áo cài nút chạy ra đón, "Vị này. . . Là Mã gia, hôm nay người đến thật sớm."

"Là rất sớm, ngươi làm việc của ngươi đi, không cần để ý tới ta, ta tùy tiện nhìn xem, không có việc gì không có việc gì, ngươi cứ làm việc của ngươi đi."

Hắc Mã nhiệt tình khách khí khoát tay với người môi giới, bước qua nhìn ra phía sau quầy hàng bên cạnh.

Người môi giới vội vàng đuổi theo, chặn lại Hắc Mã ở bên ngoài.

"Mã gia, chỗ đó lộn xộn lắm, ngài ngồi phía bên này đi, Cần Nha nhi, pha tách trà cho Mã gia."

"Không có việc gì không có việc gì, chỗ nào lộn xộn chứ? Một chút cũng không lộn xộn, ngươi yên tâm, ta nhìn thử thôi, không lộn xộn đâu."

Hắc Mã nói không lộn xộn, thuận tay mở một quyển sổ dày ra.

"Bên trong này bừa bãi lộn xộn lắm, Mã gia mời ngài tới bên này."

Người môi giới vội vàng bước lên đè lại quyển sổ dày, gạt Hắc Mã đang cười toe toét ra ngoài.

"Ta cũng không phải người ngoài, bên trong này viết cái gì thế? Không thể xem à?"

Hắc Mã vươn tay ra lật một quyển khác.

"Trà đến rồi, Mã gia mời uống trà!"

Người môi giới chìa cánh tay ra bên ngoài mời Hắc Mã.

"Được được được, có cái gì tốt để xem không, đây là cái gì? Mà không cho xem thế?"

Hắc Mã bị người môi giới đẩy, lảo đảo bước ra ngoài, vừa rướn cổ lên nhìn chồng sổ sách dầy bên trong quầy.



"Đều là một mớ hỗn độn thôi, mới sáng sớm mà Mã gia đã đến, ngài muốn mua nhà sao? Nhìn trúng tòa nhà nào rồi hả?"

Người môi giới mời Hắc Mã đang giận dỗi ngồi xuống ghế.

"Ta mới vừa mua một căn nhà lớn, cũng đều qua tay các ngươi, sao có thể lại mua nhà nữa? Ta làm gì có nhiều tiền dư như vậy."

Hắc Mã ngồi xuống, vạt áo trước trường sam hất lên trước một cái, bắt chéo chân lên, mười phần khí thế đáp một câu.

"Mới sáng sớm mà Mã gia đã tới rồi, tiểu nhân còn tưởng người muốn mua nhà."

Người môi giới bất động thanh sắc chọt cho một câu.

" Trạm giao dịch buôn bán này của các ngươi, có tuyển người không?"

Hắc Mã nghiêng người về phía trước, nghiêm túc hỏi một câu.

Người môi giới ngớ người trước câu hỏi này của Hắc Mã.

Trạm giao dịch buôn bán của bọn họ tuyển người gì chứ!

"Lời này của Mã gia . . ."

"Ngươi thấy ta đến trạm giao dịch buôn bán của các ngươi làm được không?"

Hắc Mã chỉ vào mình, cực kỳ không khách khí tự đề nghị.

Người môi giới bị sặc.

"Mã gia thật biết nói đùa. Chỗ này của tiểu nhân tuy rằng không đáng để nhắc tới, nhưng cũng là bò từ dưới lên, làm trên mười năm tám năm học nghề mới có thể mặc vào bộ quần áo người môi giới này."

"Ta là người thông minh, học cái gì cũng rất nhanh.

Ngươi nói một chút xem, làm chỗ này của ngươi, thì phải biết cái gì? Không có việc gì không có việc gì, ngươi cứ việc nói!"

Hắc Mã luôn đề cao bản thân mình.

Người môi giới nhếch miệng vô cùng đau răng, ngay cả gượng cười cũng không cười được nữa."Mã gia thực biết chơi đùa, ngài là làm ăn lớn đấy. . ."

"Biển rộng không chọn dòng nhỏ ~~ sẽ thành biển rộng! Đây là lời lão đại chúng ta nói. Ngươi nói một chút, nói một chút thử xem!" Hắc Mã cắt ngang lời của người môi giới, sốt sắng thúc giục.

Người môi giới có chút tức giận, trong lời nói đầy ẩn ý: "Thì vậy nè, phải học được cách tiếp đãi người cũng như vật, tính tình nhất định phải tốt. . ."

"Ta làm được nha! Ta là người đặc biệt có ánh mắt, tính tình lại vô cùng tốt tốt. Ngươi nói tiếp đi." Hắc Mã vỗ ngực tỏ vẻ hắn quả thật là người đặc biệt có ánh mắt!

Người môi giới nuốt ngụm nước miếng, "Chúng ta làm việc này, phải biết phong thủy. . ."

"Cái này ta biết, ta đặc biệt biết! Ngươi nói tiếp đi!" Hắc Mã lần nữa vỗ ngực bành bạch.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Mặc Tang

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook