Chương 1204: Chuẩn bị đi Ẩn tộc (1)
Cá Koi
27/06/2021
- -----
Chương 1207: Chuẩn bị đi Ẩn tộc (1).
Đột nhiên, Mộ Thiển dường như đã nghĩ ra điều gì đó, lập tức nói với Nghiên Nghiên: “Cục cưng à, con đi ngủ trước đi, mẹ xuống lầu lấy chút đồ nha.”
“Vâng.”
Nghiên Nghiên nhẹ gật đầu: “Đi đi ạ, con không đợi mẹ nữa đâu.”
“Ừ, chúc con ngủ ngon.”
Mộ Thiển nghiêng người hôn lên trán Nghiên Nghiên một cái, đứng dậy, giúp Nghiên Nghiên đắp kín chăn sau đó mới cầm lấy điện thoại di động đi ra khỏi phòng ngủ.
Sau khi rời khỏi phòng ngủ, Mộ Thiển đứng trên hành lang, gọi một cuộc điện thoại cho Bạc Dạ, nhưng tiếng chuông chờ của điện thoại cứ vang mãi mà không có ai trả lời.
Liên tiếp gọi lại ba bốn lần nhưng cũng không thể nào kết nối được, cuối cùng điện thoại bên đó tắt máy luôn.
Mộ Thiển nhíu mày, ánh mắt đảo qua vài cái, sau đó xoay người bước đến phòng của Mặc Cảnh Thâm.
Cộc cộc cộc.
Gõ cửa mấy cái sau đó vặn nắm cửa bước vào.
Trong phòng, Mặc Cảnh Thâm đang ngồi ở đầu giường, trên đùi đặt một chiếc máy tính xách tay, gõ bàn phím kêu răng rắc, bận rộn làm việc.
“Không phải em đang chơi cùng Nghiên Nghiên à, sao lại tới đây?”
Mặc Cảnh Thâm hơi ngạc nhiên.
Vẻ mặt Mộ Thiển vô cùng nghiêm túc, bước đến gần Mặc Cảnh Thâm, sau đó ngồi ở mép giường, đối mặt với anh: “A Thâm, em cảm thấy... Hình như Bạc Dạ đã đi đến Ẩn tộc rồi.”
“Ẩn tộc?”
Mi tâm của Mặc Cảnh Thâm khẽ nhíu lại, dường như nhận ra sự nghiêm trọng của vấn đề: “Ý của em là, Bạc Dạ giữ Nghê San San ở bên cạnh là vì mục đích này?”
“Vừa rồi Nghiên Nghiên nói với em Bạc Dạ đã dẫn theo Nghê San San đến một nơi vô cùng nguy hiểm, em đoán đó chính là Ẩn tộc, cho nên anh ta mới có ý đồ giữ Nghê San San lại.”
Hai người thông minh ngồi cùng một chỗ, trong lòng ngầm hiểu ý nhau,đều nghĩ đến Nghê San San, lập tức hiểu ra dụng ý của Bạc Dạ.
Vào lúc này, nội tâm của Mộ Thiển rất phức tạp, có cảm động, có áy náy.
Bạc Dạ thực sự đã làm quá nhiều chuyện cho bản thân cô, chỉ sợ cả đời này cô cũng không thể nào đền đáp được.
Mặc Cảnh Thâm chậm rãi đóng máy tính lại, nắm lấy tay Mộ Thiển: “Vậy hẳn là chúng ta cũng nên nhanh chóng đi ẩn tộc càng sớm càng tốt.”
Anh phải tự mình giải quyết chuyện của người phụ nữ của mình, nếu để cho Bạc Dạ giải quyết chuyện đó thay cho anh thì anh không thể nào đền đáp được món nợ ân tình này.
“Ừ, em cũng nghĩ như vậy.”
Mộ Thiển bất đắc dĩ lắc đầu, lại tiếp tục nói: “Chúng ta cũng không biết tình hình hiện tại của Ẩn tộc như thế nào, nếu như Bạc Dạ xảy ra chuyện gì không may chỉ sợ rằng em sẽ cảm thấy có lỗi cả đời này mất.”
“Cô gái ngớ ngẩn này, sẽ không có chuyện gì đâu. Bạc Dạ là một người thông minh.”
“Vậy ngày mai chúng ta... sẽ xuất phát sao?”
“Sáng ngày mai chuẩn bị một chút, buổi chiều xuất phát.”
Biết Mộ Thiển nóng lòng muốn đến Ẩn tộc một chuyến, mà việc đi Ẩn tộc lần này tất nhiên là phải đi, Mặc Cảnh Thâm sẽ không từ chối.
Cho nên phải sắp xếp mọi chuyện trong thời gian nhanh nhất.
“Vậy cũng được.” N hảy hố truyện nhanh nhất tại Nhayho. com"
“Đã muộn rồi, nghỉ ngơi sớm đi.”
Mặc Cảnh Thâm sờ lên gương mặt của cô, ngón tay nhẹ nhàng chạm vào làn da trắng nõn mịn màng, hỏi: “Định ở lại đây ngủ với anh, hay là tiếp tục ngủ với hai đứa nhỏ?”
“Em muốn ở bên Tiểu Bảo.”
Mộ Thiển thở dài một tiếng: “Lần này đi Ẩn tộc cũng không biết bao giờ mới có thể trở về, em chỉ muốn dành nhiều thời gian hơn cho hai con, luôn cảm thấy hơi lo lắng.”
“Em đừng quá lo lắng quá. Sau khi chúng ta đi rồi anh sẽ bảo Dật Phong đến chăm sóc cho hai đứa nhỏ, sẽ không có chuyện gì đâu.”
“Ừ.”
Rất nhiều việc chỉ cần giao cho Mặc Cảnh Thâm giải quyết thì Mộ Thiển tự nhiên cảm thấy rất yên tâm.
Dù sao thì anh cũng là một người đàn ông cẩn thận tinh tế, đáng để dựa dẫm.
Mộ Thiển nói một câu chúc ngủ ngon với Mặc Cảnh Thâm, sau đó đến phòng của Tiểu Bảo, ngủ cùng với cậu bé suốt đêm.
Sáng sớm hôm sau, mọi người cùng nhau xuống lầu ăn sáng, nhưng lại không nhìn thấy Mặc Tiêu Tiêu đâu.
Bất luận là trước đây hay bây giờ, cho dù thái độ của Mặc Tiêu Tiêu đối với Mộ Thiển đã thay đổi một chút, nhưng vẫn có định kiến rất lớn.
Sau bữa ăn, cả hai rời khỏi trang viên Đế Cảnh, Mộ Thiển đến tìm Cố Khinh Nhiễm, còn Mặc Cảnh Thâm đến bệnh viện tìm Thích Ngôn Thương, chia ra mỗi người hành động một ngả.
Chương 1207: Chuẩn bị đi Ẩn tộc (1).
Đột nhiên, Mộ Thiển dường như đã nghĩ ra điều gì đó, lập tức nói với Nghiên Nghiên: “Cục cưng à, con đi ngủ trước đi, mẹ xuống lầu lấy chút đồ nha.”
“Vâng.”
Nghiên Nghiên nhẹ gật đầu: “Đi đi ạ, con không đợi mẹ nữa đâu.”
“Ừ, chúc con ngủ ngon.”
Mộ Thiển nghiêng người hôn lên trán Nghiên Nghiên một cái, đứng dậy, giúp Nghiên Nghiên đắp kín chăn sau đó mới cầm lấy điện thoại di động đi ra khỏi phòng ngủ.
Sau khi rời khỏi phòng ngủ, Mộ Thiển đứng trên hành lang, gọi một cuộc điện thoại cho Bạc Dạ, nhưng tiếng chuông chờ của điện thoại cứ vang mãi mà không có ai trả lời.
Liên tiếp gọi lại ba bốn lần nhưng cũng không thể nào kết nối được, cuối cùng điện thoại bên đó tắt máy luôn.
Mộ Thiển nhíu mày, ánh mắt đảo qua vài cái, sau đó xoay người bước đến phòng của Mặc Cảnh Thâm.
Cộc cộc cộc.
Gõ cửa mấy cái sau đó vặn nắm cửa bước vào.
Trong phòng, Mặc Cảnh Thâm đang ngồi ở đầu giường, trên đùi đặt một chiếc máy tính xách tay, gõ bàn phím kêu răng rắc, bận rộn làm việc.
“Không phải em đang chơi cùng Nghiên Nghiên à, sao lại tới đây?”
Mặc Cảnh Thâm hơi ngạc nhiên.
Vẻ mặt Mộ Thiển vô cùng nghiêm túc, bước đến gần Mặc Cảnh Thâm, sau đó ngồi ở mép giường, đối mặt với anh: “A Thâm, em cảm thấy... Hình như Bạc Dạ đã đi đến Ẩn tộc rồi.”
“Ẩn tộc?”
Mi tâm của Mặc Cảnh Thâm khẽ nhíu lại, dường như nhận ra sự nghiêm trọng của vấn đề: “Ý của em là, Bạc Dạ giữ Nghê San San ở bên cạnh là vì mục đích này?”
“Vừa rồi Nghiên Nghiên nói với em Bạc Dạ đã dẫn theo Nghê San San đến một nơi vô cùng nguy hiểm, em đoán đó chính là Ẩn tộc, cho nên anh ta mới có ý đồ giữ Nghê San San lại.”
Hai người thông minh ngồi cùng một chỗ, trong lòng ngầm hiểu ý nhau,đều nghĩ đến Nghê San San, lập tức hiểu ra dụng ý của Bạc Dạ.
Vào lúc này, nội tâm của Mộ Thiển rất phức tạp, có cảm động, có áy náy.
Bạc Dạ thực sự đã làm quá nhiều chuyện cho bản thân cô, chỉ sợ cả đời này cô cũng không thể nào đền đáp được.
Mặc Cảnh Thâm chậm rãi đóng máy tính lại, nắm lấy tay Mộ Thiển: “Vậy hẳn là chúng ta cũng nên nhanh chóng đi ẩn tộc càng sớm càng tốt.”
Anh phải tự mình giải quyết chuyện của người phụ nữ của mình, nếu để cho Bạc Dạ giải quyết chuyện đó thay cho anh thì anh không thể nào đền đáp được món nợ ân tình này.
“Ừ, em cũng nghĩ như vậy.”
Mộ Thiển bất đắc dĩ lắc đầu, lại tiếp tục nói: “Chúng ta cũng không biết tình hình hiện tại của Ẩn tộc như thế nào, nếu như Bạc Dạ xảy ra chuyện gì không may chỉ sợ rằng em sẽ cảm thấy có lỗi cả đời này mất.”
“Cô gái ngớ ngẩn này, sẽ không có chuyện gì đâu. Bạc Dạ là một người thông minh.”
“Vậy ngày mai chúng ta... sẽ xuất phát sao?”
“Sáng ngày mai chuẩn bị một chút, buổi chiều xuất phát.”
Biết Mộ Thiển nóng lòng muốn đến Ẩn tộc một chuyến, mà việc đi Ẩn tộc lần này tất nhiên là phải đi, Mặc Cảnh Thâm sẽ không từ chối.
Cho nên phải sắp xếp mọi chuyện trong thời gian nhanh nhất.
“Vậy cũng được.” N hảy hố truyện nhanh nhất tại Nhayho. com"
“Đã muộn rồi, nghỉ ngơi sớm đi.”
Mặc Cảnh Thâm sờ lên gương mặt của cô, ngón tay nhẹ nhàng chạm vào làn da trắng nõn mịn màng, hỏi: “Định ở lại đây ngủ với anh, hay là tiếp tục ngủ với hai đứa nhỏ?”
“Em muốn ở bên Tiểu Bảo.”
Mộ Thiển thở dài một tiếng: “Lần này đi Ẩn tộc cũng không biết bao giờ mới có thể trở về, em chỉ muốn dành nhiều thời gian hơn cho hai con, luôn cảm thấy hơi lo lắng.”
“Em đừng quá lo lắng quá. Sau khi chúng ta đi rồi anh sẽ bảo Dật Phong đến chăm sóc cho hai đứa nhỏ, sẽ không có chuyện gì đâu.”
“Ừ.”
Rất nhiều việc chỉ cần giao cho Mặc Cảnh Thâm giải quyết thì Mộ Thiển tự nhiên cảm thấy rất yên tâm.
Dù sao thì anh cũng là một người đàn ông cẩn thận tinh tế, đáng để dựa dẫm.
Mộ Thiển nói một câu chúc ngủ ngon với Mặc Cảnh Thâm, sau đó đến phòng của Tiểu Bảo, ngủ cùng với cậu bé suốt đêm.
Sáng sớm hôm sau, mọi người cùng nhau xuống lầu ăn sáng, nhưng lại không nhìn thấy Mặc Tiêu Tiêu đâu.
Bất luận là trước đây hay bây giờ, cho dù thái độ của Mặc Tiêu Tiêu đối với Mộ Thiển đã thay đổi một chút, nhưng vẫn có định kiến rất lớn.
Sau bữa ăn, cả hai rời khỏi trang viên Đế Cảnh, Mộ Thiển đến tìm Cố Khinh Nhiễm, còn Mặc Cảnh Thâm đến bệnh viện tìm Thích Ngôn Thương, chia ra mỗi người hành động một ngả.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.