Mặc Tổng, Ngoan Ngoãn Cưới Bà Đây
Chương 200: Thiết Lập Tổng Tài Cao Lãnh Sup Đổ
Paula
25/03/2022
Mặc Thời Đình không ngờ cô sẽ nói ra những lời xung phong như vậy, nhưng anh vẫn kiên quyết cự tuyệt: "Không được!”
"Tại sao?"
Cố Lê trợn to mắt.
Mặc Thời Đình chém đinh chặt sắt nói: "Con nít con nôi, không cần quản nhiều chuyện như vậy.”
Con nít con nôi?
Hóa ra trong mắt anh, cô còn chưa trưởng thành sao?
Cố Lê không nói gì, có chút không phục: "Em đã không còn nhỏ nữa.”
"Vậy sao?"
Mặc Thời Đình nhếch môi cười khẽ, ánh mắt tà tứ rơi vào trước ngực cô.
Không nhỏ, có...
Nhìn thấy tầm mắt không có ý tốt của anh, Cố Lê tức giận đập bàn: "Em nghiêm túc nói với anh, anh đừng có mà không đứng đắn như vậy.”
Mặc Thời Đình thu hồi tầm mắt, cười như không cười nhìn cô: "Anh thấy em đang không chịu nổi đấy.”
"Anh…"
Cố Lê dứt khoát lấy ra một phần văn kiện vừa đập anh, vừa nói lớn: "Thiết lập tổng tài cao lãnh sụp đổ rồi.”
Mặc Thời Đình nghiêm túc đáp lại: "Cái gì tổng tài cao lãnh? Anh chỉ là một người đàn ông bình thường, đừng nghĩ anh giống đầu trâu mặt ngựa.”
Cố Lê: "..."
Đầu trâu mặt ngựa?
Anh biết rõ vị trí của mình vậy sao?
Bỏ qua đề tài này, Cố Lê tiếp tục: "Anh không cho em đi, vậy anh có ý kiến gì không? Em chỉ quan tâm một chút thôi mà.”
Mặc Thời Đình đành phải nói: "Anh sẽ tự mình đi nước Quốc một chuyến.”
Cố Lê vừa nghe anh định đi nước Quốc, thì lập tức phản đối: "Không được, anh không thể đi, quá nguy hiểm.”
Hắc Huyết Minh có thế lực ở nước Quốc, hoàng thất nước Quốc còn nhìn chằm chằm anh như hổ rình mồi, lúc này, bất kể thế nào Cố Lê cũng sẽ không để cho anh đi mạo hiểm.
Mặc Thời Đình đứng lên, vòng qua bàn đi tới phía sau cô, đưa tay xoa xoa ót cô: "Tuy rằng chứng cứ bị hủy, nhưng chúng ta đã điều tra ra thủ phạm của vụ việc lần này, chính là do nhị hoàng tử Dori.”
"Dori? Là anh ta? Anh ta là anh ruột cùng một mẹ với Frank, anh ta vậy mà lại..."
Cố Lê vô cùng khiếp sợ.
Nhưng nghĩ lại, cũng cảm thấy bình thường, dù sao Dori là người rất có dã tâm, mà em trai được sủng ái nhất, chính là chướng ngại vật ngăn cản anh ta lên ngôi vua.
Cũng không biết Frank có biết chuyện này không, nếu cậu biết, hẳn là sẽ rất thương tâm.
Tạm thời bỏ qua phản ứng của Frank, nhiều tên trộm một mực cắn Mặc thị không buông, đổ lỗi cho Mặc thị, thật đúng là đê tiện vô sỉ.
Cố Lê càng nghĩ càng tức giận, nắm chặt tay, đập lên bàn.
Mặc Thời Đình thu động tác nhỏ của cô vào trong mắt, ánh mắt hiện lên ý cười.
Anh dứt khoát cúi người, hai tay ngang qua bả vai cô chống về phía mặt bàn, bàn tay rộng lớn bao lấy nắm đấm nhỏ của cô, trầm giọng nói: "Lúc trước không tra được hung thủ nên bị động. Hiện tại nếu đã biết là Dori đang giở trò, yên tâm, anh tự có biện pháp đối phó với anh ta.”
"Thật sao?"
Cố Lê quay đầu lại, có lẽ là quá mức kích động, cánh môi bất ngờ lướt qua mặt anh.
Gào!
Cô không cố ý.
Khuôn mặt xinh đẹp của Cố Lê phiếm hồng, vội vàng xoay đầu trở về, tốc độ nhanh đến mức khiến Mặc Thời Đình không khỏi mỉm cười.
"Kỹ thuật hôn của vợ vẫn chưa tốt, lần sau phải hôn chuẩn hơn một chút."
Cố Lê: "Hừ, anh nghĩ đẹp nhỉ.”
Dứt lời, phát hiện bọn họ đi lạc đề rồi, liền quay lại: "Anh có biện pháp gì đối phó với anh ta? Nói em nghe với.”
Mặc Thời Đình buông cô ra, một lần nữa trở lại ghế lớn.
Khoảng mười giây im lặng, anh nói: "Anh ta có nhược điểm rơi vào tay anh."
"Nhược điểm gì?"
"Đừng hỏi nhiều như vậy. Không còn sớm nữa, đi ngủ đi.”
Mặc Thời Đình không muốn cô tham dự quá nhiều, dứt khoát đuổi người.
"Tại sao?"
Cố Lê trợn to mắt.
Mặc Thời Đình chém đinh chặt sắt nói: "Con nít con nôi, không cần quản nhiều chuyện như vậy.”
Con nít con nôi?
Hóa ra trong mắt anh, cô còn chưa trưởng thành sao?
Cố Lê không nói gì, có chút không phục: "Em đã không còn nhỏ nữa.”
"Vậy sao?"
Mặc Thời Đình nhếch môi cười khẽ, ánh mắt tà tứ rơi vào trước ngực cô.
Không nhỏ, có...
Nhìn thấy tầm mắt không có ý tốt của anh, Cố Lê tức giận đập bàn: "Em nghiêm túc nói với anh, anh đừng có mà không đứng đắn như vậy.”
Mặc Thời Đình thu hồi tầm mắt, cười như không cười nhìn cô: "Anh thấy em đang không chịu nổi đấy.”
"Anh…"
Cố Lê dứt khoát lấy ra một phần văn kiện vừa đập anh, vừa nói lớn: "Thiết lập tổng tài cao lãnh sụp đổ rồi.”
Mặc Thời Đình nghiêm túc đáp lại: "Cái gì tổng tài cao lãnh? Anh chỉ là một người đàn ông bình thường, đừng nghĩ anh giống đầu trâu mặt ngựa.”
Cố Lê: "..."
Đầu trâu mặt ngựa?
Anh biết rõ vị trí của mình vậy sao?
Bỏ qua đề tài này, Cố Lê tiếp tục: "Anh không cho em đi, vậy anh có ý kiến gì không? Em chỉ quan tâm một chút thôi mà.”
Mặc Thời Đình đành phải nói: "Anh sẽ tự mình đi nước Quốc một chuyến.”
Cố Lê vừa nghe anh định đi nước Quốc, thì lập tức phản đối: "Không được, anh không thể đi, quá nguy hiểm.”
Hắc Huyết Minh có thế lực ở nước Quốc, hoàng thất nước Quốc còn nhìn chằm chằm anh như hổ rình mồi, lúc này, bất kể thế nào Cố Lê cũng sẽ không để cho anh đi mạo hiểm.
Mặc Thời Đình đứng lên, vòng qua bàn đi tới phía sau cô, đưa tay xoa xoa ót cô: "Tuy rằng chứng cứ bị hủy, nhưng chúng ta đã điều tra ra thủ phạm của vụ việc lần này, chính là do nhị hoàng tử Dori.”
"Dori? Là anh ta? Anh ta là anh ruột cùng một mẹ với Frank, anh ta vậy mà lại..."
Cố Lê vô cùng khiếp sợ.
Nhưng nghĩ lại, cũng cảm thấy bình thường, dù sao Dori là người rất có dã tâm, mà em trai được sủng ái nhất, chính là chướng ngại vật ngăn cản anh ta lên ngôi vua.
Cũng không biết Frank có biết chuyện này không, nếu cậu biết, hẳn là sẽ rất thương tâm.
Tạm thời bỏ qua phản ứng của Frank, nhiều tên trộm một mực cắn Mặc thị không buông, đổ lỗi cho Mặc thị, thật đúng là đê tiện vô sỉ.
Cố Lê càng nghĩ càng tức giận, nắm chặt tay, đập lên bàn.
Mặc Thời Đình thu động tác nhỏ của cô vào trong mắt, ánh mắt hiện lên ý cười.
Anh dứt khoát cúi người, hai tay ngang qua bả vai cô chống về phía mặt bàn, bàn tay rộng lớn bao lấy nắm đấm nhỏ của cô, trầm giọng nói: "Lúc trước không tra được hung thủ nên bị động. Hiện tại nếu đã biết là Dori đang giở trò, yên tâm, anh tự có biện pháp đối phó với anh ta.”
"Thật sao?"
Cố Lê quay đầu lại, có lẽ là quá mức kích động, cánh môi bất ngờ lướt qua mặt anh.
Gào!
Cô không cố ý.
Khuôn mặt xinh đẹp của Cố Lê phiếm hồng, vội vàng xoay đầu trở về, tốc độ nhanh đến mức khiến Mặc Thời Đình không khỏi mỉm cười.
"Kỹ thuật hôn của vợ vẫn chưa tốt, lần sau phải hôn chuẩn hơn một chút."
Cố Lê: "Hừ, anh nghĩ đẹp nhỉ.”
Dứt lời, phát hiện bọn họ đi lạc đề rồi, liền quay lại: "Anh có biện pháp gì đối phó với anh ta? Nói em nghe với.”
Mặc Thời Đình buông cô ra, một lần nữa trở lại ghế lớn.
Khoảng mười giây im lặng, anh nói: "Anh ta có nhược điểm rơi vào tay anh."
"Nhược điểm gì?"
"Đừng hỏi nhiều như vậy. Không còn sớm nữa, đi ngủ đi.”
Mặc Thời Đình không muốn cô tham dự quá nhiều, dứt khoát đuổi người.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.