Chương 25: Đi chơi
Do_Ra_Mon
29/09/2016
" Chay này dành riêng cho Thư và Tuấn nhé :* "
----------------------------------------------
Sau khi biết được em gái mình đã qua cơn nguy kịch thì cô cũng yên lòng hơn . Chỉ cần cô biết ai là người đã hại nó , cô sẽ không nương tay mà giết chết thế nhưng cô hiểu quá rõ em gái mình . Không cần người chị này ra tay tự khắc nó sẽ nhanh tay hơn chị .
Thế là cô đi ra ngoài tản bộ trên biển . Nhưng lại không ngờ gặp được cậu ...
- Không ngại nếu tôi tản bộ cùng cô chứ ? _ Vẫn là nụ cười rạng rỡ như án bình minh ấy , bất giá khiến tim cô đập lệch đi một nhịp
- Không ngại _ Cô vẫn lịch sự đáp trả
- Cô đã khoẻ chưa ? Dạo này tôi thấy cô lo cho Băng cũng nhiều nên nhìn cô ốm hơn lúc trước . Cô nên ăn nhiều đồ dinh dưỡng nhiều _ Cậu chẳng biết mình đang nói gì nữa nhưng lại không hiểu sao lại rất quan tâm cô
- Tôi không sao . Cảm ơn anh đã quan tâm _ Dường như giọng cô hơi run . Cũng phải thôi đã lâu lắm rồi chưa ai quan tâm đến cô như thế . Trong lòng ấm áp lạ thường
- Gió biển lạnh đấy , cô mặc thêm áo vào _ Dứt lời cậu cởi áo khoác đầy mùi hương thơm thoang thoảng trên người anh khoác lên vai cô . Nhìn cô mỉm cười dịu dàng
- Cảm ơn anh một lần nữa _ Giờ đây trên khuôn mặt cô đã ửng đỏ lên nhìn rất đáng yêu
Bất giác cậu dừng bước , cô cũng dừng bước . Hai người nhìn thẳng vào mắt nhau , cậu như ngẩn người khi nhìn thấy vẻ mặt đáng yêu ấy . Còn cô đứng lại nhìn anh như đang suy nghĩ gì đó
- Hay chúng ta ngồi nghỉ đi _ Cô lên tiếng nói rồi lại gần hàng ghế gần đó
- Ừ _ Cậu nhẹ nhàng đáp rồ cũng sang đó ngồi . Nhưng lại trùng hợp rằng ghế này chỉ đủ chỗ cho hai người . Không dư một khúc nào nên khoảng cách của hai người rất gần .
- Anh làm anh của Băng lâu chưa ? _ Cô đột nhiên lên tiếng hỏi
- Cũng lâu rồi _ Cậu thản nhiên trả lời
- Vậy anh có biết chuyện sinh nhật sắp đến của nó không ? _ Cô ngập ngừng hỏi
- Tôi biết _ Giọng nói không còn thản nhiên nữa mà thay vào đó là giọng nói rất nghiêm túc
- Ừ...Anh nghĩ Tài có thể giúp Băng được không ? _ Cô nhìn cậu nói nghiêm túc
- Tôi thấy hình như Tài đang theo đuổi nó . Còn về tim nó như thế nào tôi cũng không rõ . Nhưng tôi nghĩ chắc chắn là được chỉ mong con nhóc đó sớm nhận ra _ Cậu buồn bã nhìn cô nói
- Tôi cũng nghĩ như vậy _ Dứt lời cả 2 dường như chìm vào trong dòng suy nghĩ của mình
- Rồi mọi chuyện cũng qua thôi , cô đừng lo _ Bất chợt cậu lên tiếng nói và nhìn thẳng vào mắt cô
- Lạ nhỉ ? Tôi và anh chưa quen nhau được bao lâu vậy mà anh cứ mãi lo lắng cho tôi _ Cô cười hiền nhìn cậu
- Tôi cảm nhận được rằng từ khi gặp cô , giữa tôi và cô dường như xuất hiện thứ gì đó mà ngay cả tôi cũng không biết . Cô có cảm giác giống tôi không ? _ Dù là câu trả lời không đúng với câu hỏi của cô nhưng lại hỏi ngược lại cô
- Có lẽ là ... có _ Cô thoáng đỏ mặt , không dám nhìn thẳng vào mắt cậu . Cô thừa nhận từ khi gặp cậu tim cô cứ hay đập nhanh và thường đỏ mặt nhưng lại vui mừng vì được nhìn thấy cậu . Cô cũng chẳng rõ đó là gì nữa ...
- Sẽ có một ngày tôi và cô sẽ nhận ra . Chúng ta đi dạo vài vòng đi , tôi chở cô đi nhé _ Cậu mỉm cười nhìn cô . Phải rồi , rồi sẽ có ngày cậu sẽ hiểu thôi
- Ừ
Cậu chở cô đi khắp nơi hóng gió . Khiến tâm trạng của cô vui lên , hai người cười nói vui vẻ như một cặp tình nhân . Cậu dừng xe ở một cửa tiệm bán mì , quán này cũng rất nổi tiếng ở đây , cũng rất nhiều người đến ăn , mì lại ngon , giá lại hợp lý nên buôn bán rất tốt
- Xin chào quý khách , nhân ngày tiệm chúng tôi bán được 20 năm thì có một trò chơi cho 1 nam và 1 nữ đi ăn đó ạ _ Cô phục vụ dịu dàng nói
- Được chúng tôi chơi _ Chưa kịp để cô nói gì cậu đã lập tức trả lời
- Vâng thể loại là chúng tôi sẽ cho anh một phần mì cỡ to . Thuộc loại mì cay , vấn đề là nữ phải ăn cùng nam mỗi lần gắp . Đến lần gắp cuối cùng thì 2 người đó phải ăn cho đến khi môi chạm môi trong vòng 8' và sẽ được 2 vé xem phim . Chỉ cần nước nào có chỗ xem phim thì dùng vé đó vẫn có thể vào được ( Mon chém :v )
- Vâng , chúng tôi hiểu rồi _ Vẫn lại là cậu trả lời trước , nhưng lại cảm thấy rất thú vị nhìn sang bên cô đang trợn mắt nhìn cậu
- Vậy xin đợi chúng tôi một lát _ Dứt lời cô phục vụ vào bên trong
- Sao anh lại đồng ý ? Anh không nghe điều kiện là phải môi chạm môi sao ? _ Dù đang ngạc nhiên nhưng vẫn không che giấu được khuôn mặt đang ngày càng đỏ của cô
- Cô sợ thua tôi à ? _ Cậu biết rõ nếu như chỉ vì 2 tấm vé đó mà chơi như vậy thì đúng là quá ngu . Hai người dư sức mua cả trăm tấm vé nhưng cậu lại cảm thấy rất thú vị với điều kiện đã ra đó
- Xí , anh nghĩ tôi là ai ? Ăn mì thì đừng hòng thắng tôi , lát sau đừng có cản trở tôi ăn đấy _ Sau khi bị khiêu khích cuối cùng cô cũng chịu không được mà hùng hổ nhìn cậu
Một lát mì lại được đem tới . Khói bay nghi ngút , mọi người đều dừng đũa mà cầm điện thoại để quay lại . Làm sao có thể bỏ qua khi cả 2 đều rất đẹp chứ lại còn thi ăn mì nữa . Thế là cả 2 kết hợp rất ăn ý cho đến khi lần gắp cuối cùng thì cô và cậu nhìn nhau rồi bất chấp ăn . Đến lúc sắp đụng môi nhau thì mọi người trong tiệm hồi hợp nhìn bọn họ , cô có ý nghĩ là sẽ cắn đứt nhưng lại bị cậu ra tay nhanh hơn . Sau khi cô định cắn thì cậu kề môi mình sát môi cô , cắn đứt rồi nhìn cô tủm tỉm cười . Mùi vị rất ngọt , đôi môi lại mềm mại thật khiến cậu muốn nếm thử mùi vị thật sự ( Háo sắc quá nha >< )
Cô lập tức liền đỏ mặt , cúi đầu xuống không dám nhìn ai . Không ngờ cậu thật sự hôn cô , thời khắc đó dường như khiến cô cảm giác xung quanh chỉ còn mình cô và cậu . Mở mắt thật để nhìn cậu , nụ hộn đầu tiên của cô lại bị cậu cứ thế mà cướp đi trắng trợn trước bàn dân thiên hạ .
- Chúc mừng hai người đã dành chiến thắng , cho chúng tôi chúng tôi chụp hình cặp đôi thắng cuộc nhé _ Cô phục vụ lúc nãy trong tay đang cầm máy ảnh đưa 2 người mỗi người 1 tấm vé
Nhưng lại chỉ có mình cậu cười rạng rỡ nhìn vào ống kính còn cô thì chỉ cười yếu ớt , khuôn mặt thì đỏ như trái cà chua . Chụp xong cô liền chạy ra khỏi quán ngồi trong xe đợi cậu . Còn cậu thì lại xin tấm hình lúc nãy chụp và tấm khi hai người hôn nhau . Đúng là chuyên nghiệp , chụp rõ nét , cận cảnh khuôn mặt cô đỏ lên mở to mắt nhìn cậu khi hôn . Cậu liền nói chỉ cho họ lấy tấm chụp cùng với vé thôi còn tấm hôn là cậu giữ .
Trên đường về khách sạn , cả 2 đều không nói gì . Cậu vẫn cười mãi khiến cô đỏ mặt mãi theo cậu
*Tối*
Cậu chẳng ngủ được
----------------------------------------------
Sau khi biết được em gái mình đã qua cơn nguy kịch thì cô cũng yên lòng hơn . Chỉ cần cô biết ai là người đã hại nó , cô sẽ không nương tay mà giết chết thế nhưng cô hiểu quá rõ em gái mình . Không cần người chị này ra tay tự khắc nó sẽ nhanh tay hơn chị .
Thế là cô đi ra ngoài tản bộ trên biển . Nhưng lại không ngờ gặp được cậu ...
- Không ngại nếu tôi tản bộ cùng cô chứ ? _ Vẫn là nụ cười rạng rỡ như án bình minh ấy , bất giá khiến tim cô đập lệch đi một nhịp
- Không ngại _ Cô vẫn lịch sự đáp trả
- Cô đã khoẻ chưa ? Dạo này tôi thấy cô lo cho Băng cũng nhiều nên nhìn cô ốm hơn lúc trước . Cô nên ăn nhiều đồ dinh dưỡng nhiều _ Cậu chẳng biết mình đang nói gì nữa nhưng lại không hiểu sao lại rất quan tâm cô
- Tôi không sao . Cảm ơn anh đã quan tâm _ Dường như giọng cô hơi run . Cũng phải thôi đã lâu lắm rồi chưa ai quan tâm đến cô như thế . Trong lòng ấm áp lạ thường
- Gió biển lạnh đấy , cô mặc thêm áo vào _ Dứt lời cậu cởi áo khoác đầy mùi hương thơm thoang thoảng trên người anh khoác lên vai cô . Nhìn cô mỉm cười dịu dàng
- Cảm ơn anh một lần nữa _ Giờ đây trên khuôn mặt cô đã ửng đỏ lên nhìn rất đáng yêu
Bất giác cậu dừng bước , cô cũng dừng bước . Hai người nhìn thẳng vào mắt nhau , cậu như ngẩn người khi nhìn thấy vẻ mặt đáng yêu ấy . Còn cô đứng lại nhìn anh như đang suy nghĩ gì đó
- Hay chúng ta ngồi nghỉ đi _ Cô lên tiếng nói rồi lại gần hàng ghế gần đó
- Ừ _ Cậu nhẹ nhàng đáp rồ cũng sang đó ngồi . Nhưng lại trùng hợp rằng ghế này chỉ đủ chỗ cho hai người . Không dư một khúc nào nên khoảng cách của hai người rất gần .
- Anh làm anh của Băng lâu chưa ? _ Cô đột nhiên lên tiếng hỏi
- Cũng lâu rồi _ Cậu thản nhiên trả lời
- Vậy anh có biết chuyện sinh nhật sắp đến của nó không ? _ Cô ngập ngừng hỏi
- Tôi biết _ Giọng nói không còn thản nhiên nữa mà thay vào đó là giọng nói rất nghiêm túc
- Ừ...Anh nghĩ Tài có thể giúp Băng được không ? _ Cô nhìn cậu nói nghiêm túc
- Tôi thấy hình như Tài đang theo đuổi nó . Còn về tim nó như thế nào tôi cũng không rõ . Nhưng tôi nghĩ chắc chắn là được chỉ mong con nhóc đó sớm nhận ra _ Cậu buồn bã nhìn cô nói
- Tôi cũng nghĩ như vậy _ Dứt lời cả 2 dường như chìm vào trong dòng suy nghĩ của mình
- Rồi mọi chuyện cũng qua thôi , cô đừng lo _ Bất chợt cậu lên tiếng nói và nhìn thẳng vào mắt cô
- Lạ nhỉ ? Tôi và anh chưa quen nhau được bao lâu vậy mà anh cứ mãi lo lắng cho tôi _ Cô cười hiền nhìn cậu
- Tôi cảm nhận được rằng từ khi gặp cô , giữa tôi và cô dường như xuất hiện thứ gì đó mà ngay cả tôi cũng không biết . Cô có cảm giác giống tôi không ? _ Dù là câu trả lời không đúng với câu hỏi của cô nhưng lại hỏi ngược lại cô
- Có lẽ là ... có _ Cô thoáng đỏ mặt , không dám nhìn thẳng vào mắt cậu . Cô thừa nhận từ khi gặp cậu tim cô cứ hay đập nhanh và thường đỏ mặt nhưng lại vui mừng vì được nhìn thấy cậu . Cô cũng chẳng rõ đó là gì nữa ...
- Sẽ có một ngày tôi và cô sẽ nhận ra . Chúng ta đi dạo vài vòng đi , tôi chở cô đi nhé _ Cậu mỉm cười nhìn cô . Phải rồi , rồi sẽ có ngày cậu sẽ hiểu thôi
- Ừ
Cậu chở cô đi khắp nơi hóng gió . Khiến tâm trạng của cô vui lên , hai người cười nói vui vẻ như một cặp tình nhân . Cậu dừng xe ở một cửa tiệm bán mì , quán này cũng rất nổi tiếng ở đây , cũng rất nhiều người đến ăn , mì lại ngon , giá lại hợp lý nên buôn bán rất tốt
- Xin chào quý khách , nhân ngày tiệm chúng tôi bán được 20 năm thì có một trò chơi cho 1 nam và 1 nữ đi ăn đó ạ _ Cô phục vụ dịu dàng nói
- Được chúng tôi chơi _ Chưa kịp để cô nói gì cậu đã lập tức trả lời
- Vâng thể loại là chúng tôi sẽ cho anh một phần mì cỡ to . Thuộc loại mì cay , vấn đề là nữ phải ăn cùng nam mỗi lần gắp . Đến lần gắp cuối cùng thì 2 người đó phải ăn cho đến khi môi chạm môi trong vòng 8' và sẽ được 2 vé xem phim . Chỉ cần nước nào có chỗ xem phim thì dùng vé đó vẫn có thể vào được ( Mon chém :v )
- Vâng , chúng tôi hiểu rồi _ Vẫn lại là cậu trả lời trước , nhưng lại cảm thấy rất thú vị nhìn sang bên cô đang trợn mắt nhìn cậu
- Vậy xin đợi chúng tôi một lát _ Dứt lời cô phục vụ vào bên trong
- Sao anh lại đồng ý ? Anh không nghe điều kiện là phải môi chạm môi sao ? _ Dù đang ngạc nhiên nhưng vẫn không che giấu được khuôn mặt đang ngày càng đỏ của cô
- Cô sợ thua tôi à ? _ Cậu biết rõ nếu như chỉ vì 2 tấm vé đó mà chơi như vậy thì đúng là quá ngu . Hai người dư sức mua cả trăm tấm vé nhưng cậu lại cảm thấy rất thú vị với điều kiện đã ra đó
- Xí , anh nghĩ tôi là ai ? Ăn mì thì đừng hòng thắng tôi , lát sau đừng có cản trở tôi ăn đấy _ Sau khi bị khiêu khích cuối cùng cô cũng chịu không được mà hùng hổ nhìn cậu
Một lát mì lại được đem tới . Khói bay nghi ngút , mọi người đều dừng đũa mà cầm điện thoại để quay lại . Làm sao có thể bỏ qua khi cả 2 đều rất đẹp chứ lại còn thi ăn mì nữa . Thế là cả 2 kết hợp rất ăn ý cho đến khi lần gắp cuối cùng thì cô và cậu nhìn nhau rồi bất chấp ăn . Đến lúc sắp đụng môi nhau thì mọi người trong tiệm hồi hợp nhìn bọn họ , cô có ý nghĩ là sẽ cắn đứt nhưng lại bị cậu ra tay nhanh hơn . Sau khi cô định cắn thì cậu kề môi mình sát môi cô , cắn đứt rồi nhìn cô tủm tỉm cười . Mùi vị rất ngọt , đôi môi lại mềm mại thật khiến cậu muốn nếm thử mùi vị thật sự ( Háo sắc quá nha >< )
Cô lập tức liền đỏ mặt , cúi đầu xuống không dám nhìn ai . Không ngờ cậu thật sự hôn cô , thời khắc đó dường như khiến cô cảm giác xung quanh chỉ còn mình cô và cậu . Mở mắt thật để nhìn cậu , nụ hộn đầu tiên của cô lại bị cậu cứ thế mà cướp đi trắng trợn trước bàn dân thiên hạ .
- Chúc mừng hai người đã dành chiến thắng , cho chúng tôi chúng tôi chụp hình cặp đôi thắng cuộc nhé _ Cô phục vụ lúc nãy trong tay đang cầm máy ảnh đưa 2 người mỗi người 1 tấm vé
Nhưng lại chỉ có mình cậu cười rạng rỡ nhìn vào ống kính còn cô thì chỉ cười yếu ớt , khuôn mặt thì đỏ như trái cà chua . Chụp xong cô liền chạy ra khỏi quán ngồi trong xe đợi cậu . Còn cậu thì lại xin tấm hình lúc nãy chụp và tấm khi hai người hôn nhau . Đúng là chuyên nghiệp , chụp rõ nét , cận cảnh khuôn mặt cô đỏ lên mở to mắt nhìn cậu khi hôn . Cậu liền nói chỉ cho họ lấy tấm chụp cùng với vé thôi còn tấm hôn là cậu giữ .
Trên đường về khách sạn , cả 2 đều không nói gì . Cậu vẫn cười mãi khiến cô đỏ mặt mãi theo cậu
*Tối*
Cậu chẳng ngủ được
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.