Chương 83: Nghi ngờ
Do_Ra_Mon
29/09/2016
Hôm sau , mọi việc cũng như bình thường . Nó cũng vẫn đi làm như chẳng có chuyện gì cả . Hắn dường như cũng vậy nhưng sự thật thì lại khác .
Hắn ngồi trong phòng làm việc của mình , suy nghĩ về việc hôm qua . Hôm qua , khi hắn bị Phương Thanh kéo đi , nói chuyện với vài người khách lớn khác thì chẳng bao lâu Phương Thanh lại nói muốn đi vệ sinh . Vậy mà lúc sau hắn lại nghe Phương Thanh gọi cứu người , chạy đến nơi thì thấy nó đang ở dưới hồ . Hắn không kịp suy nghĩ mà nhảy xuống hồ cứu nó , đến khi cứu nó lên bờ thì hắn lại sợ hãi sơ cứu cho nó . Đến khi nó tỉnh dậy hắn chưa kịp nói gì hết thì thấy nó có vẻ sợ hãi , đến lúc sau thì nó lại chạy đi .
Nhưng hắn lại không ngờ nó lại chạy nhanh đến thế , chạy được một khoảng hắn không còn thấy bóng dáng của nó nữa . Hắn tìm xung quanh đó nhưng vẫn không thấy cho đến khi hắn va vào một cô gái , lần đầu tiên trong thời gian ấy hắn gần gũi với một cô gái ở khoảng cách như vậy ! Hắn chán ghét muốn đẩy ra nhưng mà khi đó hắn lại ngạc nhiên mà nhìn . Hắn nhìn thấy được một mái tóc màu tím đẹp đẽ kia , khiến hắn không tự chủ được mà đắm chìm vào đó .
Rồi một lát sau , hắn mới nhận ra mái tóc này có màu tóc y như hắn . Những lời nói lời 4 người kia như ùa vào đầu hắn , người hắn thương lúc trước không phải có mái tóc màu tím ? Màu y chang hắn sao ? Cô gái này không phải là người mà hắn luôn tìm kiếm bấy lâu nay sao ? Hắn định kéo cô gái này ra để nhìn kỹ mặt thì cô gái này lại nhanh hơn hắn , mà chạy đi , hắn phản xạ nhanh nên mới bắt lại được cánh tay , nhưng có vẻ như là cô gái này không có ý định muốn hắn xem mặt .
Khi nghe được giọng của cô gái đó , hắn như chìm đắm vào đó . Hắn biết , giọng nói này như quyến rũ hắn , khiến hắn chìm vào bên trong đó . Hắn cảm thấy giọng nói này thật quen thuộc , cũng thật lạnh lùng , cứ như hắn đã nghe qua rồi vậy . Bây giờ nghĩ lại , hắn cảm thấy giọng này với giọng của cô gái thư ký kia có phần giống nhau . Ánh mắt hắn bỗng trầm xuống , nghi ngờ của hắn lại tăng lên một bậc . Nghĩ lại khi đó vì sao nó lại té ? Khi đó Phương Thanh là ở gần đó nhất . Lẽ nào ? Vẫn là nên điều tra trước khi đưa ra kết luận .
- Đến khi nào thì thời gian mới là thời gian thích hợp để biết hết sự thật ? _ Hắn mở miệng nói một mình , nhắm mắt nhớ lại câu nói hôm qua của cô gái kia .
- Thư ký , vào phòng tôi một chút _ Hắn gọi điện cho nó nói
- Vâng
Nó cảm thấy có chút bối rối khi nghe hắn gọi vào . Nó có cảm giác rất rõ ràng là chuyện hắn sắp nói có liên quan đến ngày hôm qua .
- Chủ tịch gọi tôi ?
- Chắc cô cũng nên cho tôi một lời giải thích về buổi tiệc đêm qua ? _ Hắn đưa mắt nhìn nó
Nó hơi hoảng sợ nhìn hắn , nhìn hắn bây giờ thật đáng sợ . Ánh mắt kia như muốn nhìn thấu tâm can nó vậy , như muốn nó nói ra sự thật . Nó tự hỏi có phải hắn nhận ra được gì khác thường rồi không ?
- Xin lỗi chủ tịch , hôm qua vì hoảng sợ quá nên tôi mới chạy đi . Không kịp nói với chủ tịch , xin lỗi chủ tịch _ Ngay cả nó cũng biết lý do này thật ngu ngốc nhưng còn thể nói gì đây ?
Hắn nhíu mày nhìn nó . Chắc nó cũng biết lời nói dối này quá ngu ngốc đi ? Nếu hắn tin thì hắn không phải tên Thiên Tài rồi ! Nhưng hắn lại muốn xem thử cô gái này định nói gì nữa .
- Ngày hôm qua , tôi có gặp một cô gái có màu tóc y như tôi nhưng lại không thấy mặt được . Tôi có thể nói cô ta chính là người mẫu trình diễn hôm đó , cô cảm thấy thế nào ? Có phải là rất có duyên không ?
Nó thoáng giật mình nhớ đến cảnh tượng hôm qua . Bên môi lại nhếch lên nhẹ nhàng , như có như không nhưng hắn lại tinh tường nhận thấy được tất cả . Mắt hắn như lóe lên tia sáng , bên môi hắn khẽ nhếch miệng cười . Nghi ngờ của hắn cứ thế lại càng tăng hơn ...
- Ngài và cô gái ấy thật có duyên _ Nó nhẹ nhàng nói
- Cô làm việc tiếp đi
- Vâng
Nó đi ra ngoài , chỉ còn mình hắn ở trong phòng .
- Nếu như nói cô là cô gái kia thì tôi phải thật khen cô tài giỏi ! Hóa trang giỏi đến mức như vậy , giới diễn viên không biết đến cô thật uổng phí . Nhưng lý do vì sao cô lại muốn làm như vậy ? Vì yêu sao ? _ Hắn tự nói rồi lại tự hỏi rồi cũng tự đưa ra câu trả lời
Yêu ? Hắn đối với từ này thật xa lạ . Nhưng hắn không phản đối rằng khi gặp cô gái có màu tóc như hắn kia , hắn cảm giác thật quen thuộc . Cô gái thư ký kia cũng cho hắn cảm giác như vậy , như là hình dạng đó hắn đã nhìn thấy qua rồi và có vẻ không hề thích hình dáng đó chút nào , có gì đó ... thật giả tạo . Có phải là do cô ta hóa trang không ? Sẽ sớm thôi ! Hắn sẽ lột bộ mặt của cô ta ra mà xem rõ . Nhưng sau đó thì sẽ như thế nào ? Hắn bây giờ cũng chỉ là một người mất trí nhớ về cô gái đó , cũng đồng nghĩa với việc tình yêu 3 năm trước ấy bị chôn vùi . Vậy bây giờ liệu hắn có đào lên được không ? Hắn có muốn đào lên không ? Hắn chẳng thể nào đưa ra câu trả lời được ....
Hắn rời khỏi công ty và đi đến nơi diễn ra bữa tiệc vào hôm qua .
*Phòng camera*
Hắn đang ở trong phòng camera , quan sát lại sự việc bên hồ ngày hôm qua .
Nhìn trên màn hình camera mà ánh mắt hắn tối sầm lại . Hắn còn nghĩ là không thể Phương Thanh lại đẩy nó được . Vậy mà trên màn hình camera này lại hiện lên cảnh tượng Phương Thanh đẩy nó xuống hồ , sau đó đến khi nó gần không chịu được rồi mới gọi cứu ? Từ khi nào cô gái mà hắn quen biết từ nhỏ , luôn hiền lành và đối xử tốt với người khác nay lại là người như vậy ?
Rồi lại nhìn thấy nó chạy về hướng gần chỗ kho đồ . Sau đó người chạy ra lại là cô gái tóc tím kia , hắn nhếch mép lên cười . Trò chơi này hắn sắp thắng rồi !
Hắn rời khỏi phòng camera , nhưng trong tay lại cầm một cái USD , bên trong chính là hình ảnh mà hắn cần để thắng trò chơi này .
Hắn đi đến căn phòng mà nó tiến vào . Đi vào bên trong rồi xem xét kỹ lưỡng liên thấy bên góc kia có một chiếc váy màu trắng , hắn liền nhận ra đó chính là váy của nó . Mắt hắn lóe sáng kì lạ , cặp mặt tím kia hiện lên tia nham hiểm .
Hắn vẫn chưa muốn lật bộ mặt thật của cô gái kia ra . Hắn sẽ khiến cô gái này tự mình hiện ra bộ mặt thật , hiện nay chỉ cần hắn tìm thêm nhiều bằng chứng nữa là được rồi !
Hắn lấy cái váy ấy đi luôn , rời khỏi nơi đó . Trong lòng chẳng hiểu sao hồi hộp muốn ngày mà nó hiện ra bộ mặt thật kia đến nhanh một chút . Ngày hôm đó , chỉ về khí chất và đôi mắt lại thôi mà cô gái tóc tím đó lại có thể khiến nhiều người chìm vào sự mê hoặc . Nếu như hắn thấy luôn cả khuôn mặt thì sẽ như thế nào ? Liệu hắn có bị tác động đến không ?
Hắn thật sự rất mong đợi đến ngày đó . Để hắn xem tình cảm mà 4 người kia nói , tình cảm mà cuốn truyện kia viết có thật không ? Có thể đào lên không ? Hắn có thể " yêu " không ?
End chap 83
Hắn ngồi trong phòng làm việc của mình , suy nghĩ về việc hôm qua . Hôm qua , khi hắn bị Phương Thanh kéo đi , nói chuyện với vài người khách lớn khác thì chẳng bao lâu Phương Thanh lại nói muốn đi vệ sinh . Vậy mà lúc sau hắn lại nghe Phương Thanh gọi cứu người , chạy đến nơi thì thấy nó đang ở dưới hồ . Hắn không kịp suy nghĩ mà nhảy xuống hồ cứu nó , đến khi cứu nó lên bờ thì hắn lại sợ hãi sơ cứu cho nó . Đến khi nó tỉnh dậy hắn chưa kịp nói gì hết thì thấy nó có vẻ sợ hãi , đến lúc sau thì nó lại chạy đi .
Nhưng hắn lại không ngờ nó lại chạy nhanh đến thế , chạy được một khoảng hắn không còn thấy bóng dáng của nó nữa . Hắn tìm xung quanh đó nhưng vẫn không thấy cho đến khi hắn va vào một cô gái , lần đầu tiên trong thời gian ấy hắn gần gũi với một cô gái ở khoảng cách như vậy ! Hắn chán ghét muốn đẩy ra nhưng mà khi đó hắn lại ngạc nhiên mà nhìn . Hắn nhìn thấy được một mái tóc màu tím đẹp đẽ kia , khiến hắn không tự chủ được mà đắm chìm vào đó .
Rồi một lát sau , hắn mới nhận ra mái tóc này có màu tóc y như hắn . Những lời nói lời 4 người kia như ùa vào đầu hắn , người hắn thương lúc trước không phải có mái tóc màu tím ? Màu y chang hắn sao ? Cô gái này không phải là người mà hắn luôn tìm kiếm bấy lâu nay sao ? Hắn định kéo cô gái này ra để nhìn kỹ mặt thì cô gái này lại nhanh hơn hắn , mà chạy đi , hắn phản xạ nhanh nên mới bắt lại được cánh tay , nhưng có vẻ như là cô gái này không có ý định muốn hắn xem mặt .
Khi nghe được giọng của cô gái đó , hắn như chìm đắm vào đó . Hắn biết , giọng nói này như quyến rũ hắn , khiến hắn chìm vào bên trong đó . Hắn cảm thấy giọng nói này thật quen thuộc , cũng thật lạnh lùng , cứ như hắn đã nghe qua rồi vậy . Bây giờ nghĩ lại , hắn cảm thấy giọng này với giọng của cô gái thư ký kia có phần giống nhau . Ánh mắt hắn bỗng trầm xuống , nghi ngờ của hắn lại tăng lên một bậc . Nghĩ lại khi đó vì sao nó lại té ? Khi đó Phương Thanh là ở gần đó nhất . Lẽ nào ? Vẫn là nên điều tra trước khi đưa ra kết luận .
- Đến khi nào thì thời gian mới là thời gian thích hợp để biết hết sự thật ? _ Hắn mở miệng nói một mình , nhắm mắt nhớ lại câu nói hôm qua của cô gái kia .
- Thư ký , vào phòng tôi một chút _ Hắn gọi điện cho nó nói
- Vâng
Nó cảm thấy có chút bối rối khi nghe hắn gọi vào . Nó có cảm giác rất rõ ràng là chuyện hắn sắp nói có liên quan đến ngày hôm qua .
- Chủ tịch gọi tôi ?
- Chắc cô cũng nên cho tôi một lời giải thích về buổi tiệc đêm qua ? _ Hắn đưa mắt nhìn nó
Nó hơi hoảng sợ nhìn hắn , nhìn hắn bây giờ thật đáng sợ . Ánh mắt kia như muốn nhìn thấu tâm can nó vậy , như muốn nó nói ra sự thật . Nó tự hỏi có phải hắn nhận ra được gì khác thường rồi không ?
- Xin lỗi chủ tịch , hôm qua vì hoảng sợ quá nên tôi mới chạy đi . Không kịp nói với chủ tịch , xin lỗi chủ tịch _ Ngay cả nó cũng biết lý do này thật ngu ngốc nhưng còn thể nói gì đây ?
Hắn nhíu mày nhìn nó . Chắc nó cũng biết lời nói dối này quá ngu ngốc đi ? Nếu hắn tin thì hắn không phải tên Thiên Tài rồi ! Nhưng hắn lại muốn xem thử cô gái này định nói gì nữa .
- Ngày hôm qua , tôi có gặp một cô gái có màu tóc y như tôi nhưng lại không thấy mặt được . Tôi có thể nói cô ta chính là người mẫu trình diễn hôm đó , cô cảm thấy thế nào ? Có phải là rất có duyên không ?
Nó thoáng giật mình nhớ đến cảnh tượng hôm qua . Bên môi lại nhếch lên nhẹ nhàng , như có như không nhưng hắn lại tinh tường nhận thấy được tất cả . Mắt hắn như lóe lên tia sáng , bên môi hắn khẽ nhếch miệng cười . Nghi ngờ của hắn cứ thế lại càng tăng hơn ...
- Ngài và cô gái ấy thật có duyên _ Nó nhẹ nhàng nói
- Cô làm việc tiếp đi
- Vâng
Nó đi ra ngoài , chỉ còn mình hắn ở trong phòng .
- Nếu như nói cô là cô gái kia thì tôi phải thật khen cô tài giỏi ! Hóa trang giỏi đến mức như vậy , giới diễn viên không biết đến cô thật uổng phí . Nhưng lý do vì sao cô lại muốn làm như vậy ? Vì yêu sao ? _ Hắn tự nói rồi lại tự hỏi rồi cũng tự đưa ra câu trả lời
Yêu ? Hắn đối với từ này thật xa lạ . Nhưng hắn không phản đối rằng khi gặp cô gái có màu tóc như hắn kia , hắn cảm giác thật quen thuộc . Cô gái thư ký kia cũng cho hắn cảm giác như vậy , như là hình dạng đó hắn đã nhìn thấy qua rồi và có vẻ không hề thích hình dáng đó chút nào , có gì đó ... thật giả tạo . Có phải là do cô ta hóa trang không ? Sẽ sớm thôi ! Hắn sẽ lột bộ mặt của cô ta ra mà xem rõ . Nhưng sau đó thì sẽ như thế nào ? Hắn bây giờ cũng chỉ là một người mất trí nhớ về cô gái đó , cũng đồng nghĩa với việc tình yêu 3 năm trước ấy bị chôn vùi . Vậy bây giờ liệu hắn có đào lên được không ? Hắn có muốn đào lên không ? Hắn chẳng thể nào đưa ra câu trả lời được ....
Hắn rời khỏi công ty và đi đến nơi diễn ra bữa tiệc vào hôm qua .
*Phòng camera*
Hắn đang ở trong phòng camera , quan sát lại sự việc bên hồ ngày hôm qua .
Nhìn trên màn hình camera mà ánh mắt hắn tối sầm lại . Hắn còn nghĩ là không thể Phương Thanh lại đẩy nó được . Vậy mà trên màn hình camera này lại hiện lên cảnh tượng Phương Thanh đẩy nó xuống hồ , sau đó đến khi nó gần không chịu được rồi mới gọi cứu ? Từ khi nào cô gái mà hắn quen biết từ nhỏ , luôn hiền lành và đối xử tốt với người khác nay lại là người như vậy ?
Rồi lại nhìn thấy nó chạy về hướng gần chỗ kho đồ . Sau đó người chạy ra lại là cô gái tóc tím kia , hắn nhếch mép lên cười . Trò chơi này hắn sắp thắng rồi !
Hắn rời khỏi phòng camera , nhưng trong tay lại cầm một cái USD , bên trong chính là hình ảnh mà hắn cần để thắng trò chơi này .
Hắn đi đến căn phòng mà nó tiến vào . Đi vào bên trong rồi xem xét kỹ lưỡng liên thấy bên góc kia có một chiếc váy màu trắng , hắn liền nhận ra đó chính là váy của nó . Mắt hắn lóe sáng kì lạ , cặp mặt tím kia hiện lên tia nham hiểm .
Hắn vẫn chưa muốn lật bộ mặt thật của cô gái kia ra . Hắn sẽ khiến cô gái này tự mình hiện ra bộ mặt thật , hiện nay chỉ cần hắn tìm thêm nhiều bằng chứng nữa là được rồi !
Hắn lấy cái váy ấy đi luôn , rời khỏi nơi đó . Trong lòng chẳng hiểu sao hồi hộp muốn ngày mà nó hiện ra bộ mặt thật kia đến nhanh một chút . Ngày hôm đó , chỉ về khí chất và đôi mắt lại thôi mà cô gái tóc tím đó lại có thể khiến nhiều người chìm vào sự mê hoặc . Nếu như hắn thấy luôn cả khuôn mặt thì sẽ như thế nào ? Liệu hắn có bị tác động đến không ?
Hắn thật sự rất mong đợi đến ngày đó . Để hắn xem tình cảm mà 4 người kia nói , tình cảm mà cuốn truyện kia viết có thật không ? Có thể đào lên không ? Hắn có thể " yêu " không ?
End chap 83
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.