Chương 26
Phoanh
19/02/2023
...Bên chỗ Kỳ Lâm...
Trong một căn phòng tối tăm, ẩm ướt, bẩn thỉu, dưới đất toàn phân chuột, gián; những vết máu trải dài khắp cả căn phòng, trên tường, dướt sàn nhà, thậm chí cả trên trần nhà cũng có vết máu đỏ tươi đến đỏ sẫm của những người mang trọng tội mà Mạc Chi Dương đã sai người đưa vào đấy để hành hình, tra khảo. Bình thường người thực hiện sẽ là những binh lính, có thể là Thất Vĩnh nhưng số lần đó rất ít, trừ khi đó là chuyện quan trọng, mật thiết của Mạc Chi Dương thì Thất Vĩnh mới vào tra khảo.
Binh lính tra khảo đến cho bọn họ khai ra thì thôi nhưng mức độ ra tay rất nhẹ, Thất Vĩnh có phần nặng hơn, đó cũng là nỗi ám ảnh của các tội nhân khi Thất Vĩnh là người tra khảo. Nhưng bọn họ không nghĩ rằng Kỳ Lâm – một người nhìn tưởng chừng có vẻ rất ôn nhu, vui vẻ và có vài phần khá hiền, thực chất là con sói đội lốt cừu, và tên đầu bếp là người đầu tiên thử nghiệm cảm giác Kỳ Lâm tra khảo. Không bắt đầu từ những dụng cụ thô sơ, vừa mới vào, Kỳ Lâm đã cho người trói chặt tay chân, lấy roi được làm bằng da, ở trên còn có đính kèm những cái gai sắt sắc nhọn, vẫn còn dính máu của những tội nhân trước, nó khiến tên đầu bếp sợ tái mặt, cả người run rẩy cực độ, khuôn mặt trắng bệch cắt không còn một giọt máu. Kỳ Lâm nhìn thấy tên đầu bếp sợ hãi như vậy liền mỉm cười “dịu dàng” rồi hỏi
- “Ta nghĩ vào đến đây rồi ngươi nên khai hết sự thật ra. Còn nếu ngươi còn cứng miệng thì ngươi hiểu rồi đó”
- “Thần... Thần....”
- “Nào, mau nói đi. Yên tâm, ta sẽ không nói cho ai biết đâu. Ngươi sợ đau thì nói nhanh gọn lẹ, còn nếu không, cái roi này khá dài với nhọn đấy nhỉ? Không biết đánh bao nhiêu thì mấu cái gai nhỏ nhỏ xinh xinh, nhìn khá đáng yêu này bao giờ mới rụng đây ta~”
- “Thần... Cái này... Thần không thể nói. Nếu thần nói ra thì gia đình thần sẽ...sẽ gặp nguy hiểm... nên... nên...”
- “Hửm? Vậy là có người đứng sau sao? Ngươi cứ yên tâm, nếu ngươi nói cho ta thì gia đình ngươi sẽ được bảo toàn.”
- “Nhưng... nhưng mà...”_Tên đầu bếp vẫn không chịu nói ra, cứ kỳ kèo để kéo dài thời gian ra
Kỳ Lâm nghĩ mình không thể tiếp tục nghe thêm tên này kéo dì thời gian nữa, nói từ nãy giờ mà vẫn chưa khai thác được gì nên đã thẳng tay lấy roi sắt nhọn quất vào người tên đầu bếp khiến cho tên đầu bếp đau đớn kêu lên, Những cái gai sắc nhọn cứa vào da thịt tên đầu bếp khiến cho làn da bị rách một đường dài, máu tươi đỏ chót cũng từ đó mà chảy ra. Nhưng tên đầu bếp vẫn chưa chịu nói, Kỳ Lâm tức giận đánh mạnh vào người tên đầu bếp liên tục, mỗi phát đánh là những giợt máu tươi văng ra từ đó, kèm theo tiếng gào thét đau đớn, van xin của tên đầu bếp. Điều đó khiến Kỳ Lâm càng thích thú mà đánh mạnh hơn. Sau một lúc lâu, Kỳ Lâm cũng dừng lại, bây giờ tên đầu bếp đã bị Kỳ Lâm hành hạ cho ra bã rồi, máu tươi nhuốm đầy người, vẫn còn nhỏ giọt trên sàn nhà, binh lính đứng ngay đấy cũng thấy sợ hãi dùm cho
- “Bây giờ ngươi đã chịu nói chưa? Hay là để ta đánh tiếp nào?”
- “Không... Thần...thần sẽ nói..”_Tên đầu bếp nặng nhọc nói ra từng chữ một
- “Nói!”
- “Là...”
...Một tháng sau...
Bạch Tử Lệ đang ở trong phòng học lễ nghĩ, bây giờ Bạch Tử Lệ đã thuần thục từng động tác một rồi, từ dáng đi rồi cách ăn uống, giao tiếp cho đến chào hỏi, tất cả đều học rất nhanh khiến cho Mỹ Hoa và Minh Ha ngạc nhiên vô cùng. Đến giờ thưởng trà thì từng cử chỉ, hành động rất đúng, chuẩn khiến cho Mỹ Hoa không bắt được lỗi nào. Đến giờ đọc sách thì Bạch Tử Lệ học thuộc rất nhanh, trong vòng một canh giờ mà đã học thuộc được 4 quyển sách rồi, tốc độ phải nói là đáng kinh ngạc, ngay cả Minh Hạ trong 2 canh giờ cùng lắm nhanh nhất cũng chỉ là xong 1 quyển thôi vì còn phải học thuộc nữa mà.
Mỹ Hoa không tin trên đời này lại có người học nhanh như vậy, nên đã quyết định kiểm tra Bạch Tử Lệ, không kiểm tra thì thôi kiểm tra lại càng sốc thêm vì Bạch Tử Lệ học thuộc không sai một chữ nào, không cần phải dạy tính toán hay là viết chữ, đọc chữ, tất cả mọi thứ Bạch Tử Lệ đã tự học hết rồi. Giờ thì chỉ còn dạy cách tính toán chi tiêu nội bộ nữa là xong, Mỹ Hoa không ngờ mình lại có thể nghỉ dạy nhanh như vậy được, ít nhất cũng phải tầm 4 tháng. Bây giờ chỉ còn đợi Minh Hạ dạy về chuyện tài chính, ngoại giao và kiểm soát sổ sách nữa thôi
- "Này ngươi, đây có phải con người không vậy?! Sao lại có thể học lễ nghi nhanh như thế được?"_ Mỹ Hoa nghi ngờ hỏi Minh Hạ
- "Ta không biết được. Nghe nói hoàng tử phi là quái vật, nhưng ta không biết có phải hay không? Như chả có quái vật nào mà lại học nhanh như vậy được, vì xuất thân là người thường thì đâu có học thức"_ Minh Hạ cũng mang theo nghi ngờ rồi đáp
- "Hay là chúng ta thử đi kiểm tra xem. Chứ trong giới quý tộc không thể tồn tại quái vật được! Như vậy không khác gì sỉ nhục cả. Tiện thể giết luôn cho đỡ gây hại cho dân chúng"
- "Ta nghĩ là như vậy đó. Chúng thử lên kế hoạch vạch mặt đi, không thể con quái vật này làm loạn được"
Cả hai đều nhìn nhau rồi mỉm cười một cách gian tà, có vẻ như bọn họ sắp làm cái gì đó rất mờ ám và đối tượng chắc chắn là Bạch Tử Lệ rồi. Còn Bạch Tử Lệ vẫn ngồi nghiên cứu sách nên vẫn chưa biết chuyện gì sẽ xảy ra với mình tiếp theo...
Trong một căn phòng tối tăm, ẩm ướt, bẩn thỉu, dưới đất toàn phân chuột, gián; những vết máu trải dài khắp cả căn phòng, trên tường, dướt sàn nhà, thậm chí cả trên trần nhà cũng có vết máu đỏ tươi đến đỏ sẫm của những người mang trọng tội mà Mạc Chi Dương đã sai người đưa vào đấy để hành hình, tra khảo. Bình thường người thực hiện sẽ là những binh lính, có thể là Thất Vĩnh nhưng số lần đó rất ít, trừ khi đó là chuyện quan trọng, mật thiết của Mạc Chi Dương thì Thất Vĩnh mới vào tra khảo.
Binh lính tra khảo đến cho bọn họ khai ra thì thôi nhưng mức độ ra tay rất nhẹ, Thất Vĩnh có phần nặng hơn, đó cũng là nỗi ám ảnh của các tội nhân khi Thất Vĩnh là người tra khảo. Nhưng bọn họ không nghĩ rằng Kỳ Lâm – một người nhìn tưởng chừng có vẻ rất ôn nhu, vui vẻ và có vài phần khá hiền, thực chất là con sói đội lốt cừu, và tên đầu bếp là người đầu tiên thử nghiệm cảm giác Kỳ Lâm tra khảo. Không bắt đầu từ những dụng cụ thô sơ, vừa mới vào, Kỳ Lâm đã cho người trói chặt tay chân, lấy roi được làm bằng da, ở trên còn có đính kèm những cái gai sắt sắc nhọn, vẫn còn dính máu của những tội nhân trước, nó khiến tên đầu bếp sợ tái mặt, cả người run rẩy cực độ, khuôn mặt trắng bệch cắt không còn một giọt máu. Kỳ Lâm nhìn thấy tên đầu bếp sợ hãi như vậy liền mỉm cười “dịu dàng” rồi hỏi
- “Ta nghĩ vào đến đây rồi ngươi nên khai hết sự thật ra. Còn nếu ngươi còn cứng miệng thì ngươi hiểu rồi đó”
- “Thần... Thần....”
- “Nào, mau nói đi. Yên tâm, ta sẽ không nói cho ai biết đâu. Ngươi sợ đau thì nói nhanh gọn lẹ, còn nếu không, cái roi này khá dài với nhọn đấy nhỉ? Không biết đánh bao nhiêu thì mấu cái gai nhỏ nhỏ xinh xinh, nhìn khá đáng yêu này bao giờ mới rụng đây ta~”
- “Thần... Cái này... Thần không thể nói. Nếu thần nói ra thì gia đình thần sẽ...sẽ gặp nguy hiểm... nên... nên...”
- “Hửm? Vậy là có người đứng sau sao? Ngươi cứ yên tâm, nếu ngươi nói cho ta thì gia đình ngươi sẽ được bảo toàn.”
- “Nhưng... nhưng mà...”_Tên đầu bếp vẫn không chịu nói ra, cứ kỳ kèo để kéo dài thời gian ra
Kỳ Lâm nghĩ mình không thể tiếp tục nghe thêm tên này kéo dì thời gian nữa, nói từ nãy giờ mà vẫn chưa khai thác được gì nên đã thẳng tay lấy roi sắt nhọn quất vào người tên đầu bếp khiến cho tên đầu bếp đau đớn kêu lên, Những cái gai sắc nhọn cứa vào da thịt tên đầu bếp khiến cho làn da bị rách một đường dài, máu tươi đỏ chót cũng từ đó mà chảy ra. Nhưng tên đầu bếp vẫn chưa chịu nói, Kỳ Lâm tức giận đánh mạnh vào người tên đầu bếp liên tục, mỗi phát đánh là những giợt máu tươi văng ra từ đó, kèm theo tiếng gào thét đau đớn, van xin của tên đầu bếp. Điều đó khiến Kỳ Lâm càng thích thú mà đánh mạnh hơn. Sau một lúc lâu, Kỳ Lâm cũng dừng lại, bây giờ tên đầu bếp đã bị Kỳ Lâm hành hạ cho ra bã rồi, máu tươi nhuốm đầy người, vẫn còn nhỏ giọt trên sàn nhà, binh lính đứng ngay đấy cũng thấy sợ hãi dùm cho
- “Bây giờ ngươi đã chịu nói chưa? Hay là để ta đánh tiếp nào?”
- “Không... Thần...thần sẽ nói..”_Tên đầu bếp nặng nhọc nói ra từng chữ một
- “Nói!”
- “Là...”
...Một tháng sau...
Bạch Tử Lệ đang ở trong phòng học lễ nghĩ, bây giờ Bạch Tử Lệ đã thuần thục từng động tác một rồi, từ dáng đi rồi cách ăn uống, giao tiếp cho đến chào hỏi, tất cả đều học rất nhanh khiến cho Mỹ Hoa và Minh Ha ngạc nhiên vô cùng. Đến giờ thưởng trà thì từng cử chỉ, hành động rất đúng, chuẩn khiến cho Mỹ Hoa không bắt được lỗi nào. Đến giờ đọc sách thì Bạch Tử Lệ học thuộc rất nhanh, trong vòng một canh giờ mà đã học thuộc được 4 quyển sách rồi, tốc độ phải nói là đáng kinh ngạc, ngay cả Minh Hạ trong 2 canh giờ cùng lắm nhanh nhất cũng chỉ là xong 1 quyển thôi vì còn phải học thuộc nữa mà.
Mỹ Hoa không tin trên đời này lại có người học nhanh như vậy, nên đã quyết định kiểm tra Bạch Tử Lệ, không kiểm tra thì thôi kiểm tra lại càng sốc thêm vì Bạch Tử Lệ học thuộc không sai một chữ nào, không cần phải dạy tính toán hay là viết chữ, đọc chữ, tất cả mọi thứ Bạch Tử Lệ đã tự học hết rồi. Giờ thì chỉ còn dạy cách tính toán chi tiêu nội bộ nữa là xong, Mỹ Hoa không ngờ mình lại có thể nghỉ dạy nhanh như vậy được, ít nhất cũng phải tầm 4 tháng. Bây giờ chỉ còn đợi Minh Hạ dạy về chuyện tài chính, ngoại giao và kiểm soát sổ sách nữa thôi
- "Này ngươi, đây có phải con người không vậy?! Sao lại có thể học lễ nghi nhanh như thế được?"_ Mỹ Hoa nghi ngờ hỏi Minh Hạ
- "Ta không biết được. Nghe nói hoàng tử phi là quái vật, nhưng ta không biết có phải hay không? Như chả có quái vật nào mà lại học nhanh như vậy được, vì xuất thân là người thường thì đâu có học thức"_ Minh Hạ cũng mang theo nghi ngờ rồi đáp
- "Hay là chúng ta thử đi kiểm tra xem. Chứ trong giới quý tộc không thể tồn tại quái vật được! Như vậy không khác gì sỉ nhục cả. Tiện thể giết luôn cho đỡ gây hại cho dân chúng"
- "Ta nghĩ là như vậy đó. Chúng thử lên kế hoạch vạch mặt đi, không thể con quái vật này làm loạn được"
Cả hai đều nhìn nhau rồi mỉm cười một cách gian tà, có vẻ như bọn họ sắp làm cái gì đó rất mờ ám và đối tượng chắc chắn là Bạch Tử Lệ rồi. Còn Bạch Tử Lệ vẫn ngồi nghiên cứu sách nên vẫn chưa biết chuyện gì sẽ xảy ra với mình tiếp theo...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.