Chương 30
Phoanh
19/02/2023
Từ sau hôm đó thì Kỳ Lâm với Bạch Tử Lệ không dám trốn đi chơi nữa, Kỳ Lâm thì vẫn đến chơi với Bạch Tử Lệ còn Bạch Tử Lệ tập trung vào việc tính toán sổ sách kèm theo đọc sách để nâng cao kiến thức, tích cực học hỏi những góp ý kèm theo những bài tập về quan hệ ngoại giao cũng như chính trị mà Kỳ Lâm đặt câu hỏi ra cho.
Ở phương diện này, Kỳ Lâm giỏi hơn Minh Hạ rất nhiều nên đã đề nghị Mạc Chi Dương cho mình dạy Bạch Tử Lệ, Mạc Chi Dương cũng đồng ý và Minh Hạ đã mất hết quyền hạn để có thể dạy dỗ Bạch Tử Lệ nên Minh Hạ tức lắm nhưng không thể làm gì được, đành phó mặc như vậy mà đi bên cạnh Mạc Chi Dương phục vụ. Nhưng từ ngày đó thì Bạch Tử Lệ càng ngày càng giỏi lên về tất cả, ngoại giao hay chính trị, tất cả các sách đó Bạch Tử Lệ đều học thuộc và áp dụng gần hết được vào các câu hỏi mà Kỳ Lâm đưa ra. Kỳ Lâm cũng nói chuyện này cho Mạc Chi Dương, khi nghe vậy, Mạc Chi Dương rất hài lòng với kết quả mà Bạch Tử Lệ đạt được khi chưa đầy 3 tháng đến đây.
- “Giờ ta cần phải làm gì nữa?”_Bạch Tử Lệ đang ngồi ở ngự hoa viên ăn đồ ăn vặt mà Kỳ Lâm mang đến
- “Hôm nay ngươi được nghỉ ngơi. Ngươi làm rất tốt đó, lần đầu tiên ta thấy một người mà tiếp thu kèm theo áp dụng nhanh như ngươi đó. Thật đáng ngưỡng mộ nha~”
- “Ngài cứ khen ta quá. Ta cũng do chăm chỉ học nên mới như vậy thôi”
- “Không, ta nói thật đó. Ngươi quá giỏi, quá xuất sắc luôn. Đến ta cũng phải ngạc nhiên với tài năng siêu đỉnh của ngươi mà”
- “Hahaha… Ngài cứ trêu ta mãi”_Bạch Tử Lệ bị Kỳ Lâm chọc cười mà bật tiếng cười
- “À, ngươi muốn đi thực hành khảo sát với ta không?”
- “Thực hành khảo sát?”
- “Đúng vậy. Ngươi cũng biết ở vùng hoang mạc này thì thường xuyên nắng nóng và xảy ra hạn hán, nên việc canh tác rất khó khăn. Ta muốn ngươi thử đi khảo sát rồi đưa ra phương án giải quyết. Cái này giống như ngươi tham gia vào việc giúp đỡ dân chúng rồi đó, ngươi có muốn đi không?”
- “Muốn… Ta muốn đi!”
- “Vậy được! Để ta xin Mạc Chi Dương cho ngươi nhé”
- “Ừm, được thôi”
Nghe thấy mình sẽ được đi khảo sát liền hào hứng vô cùng, lần đầu tiên Bạch Tử Lệ sẽ áp dụng tất cả những kiến thức mình đã học để giúp thần dân, Bạch Tử Lệ đã quyết tâm làm một hoàng tử phi thì việc giúp thần dân và được thần dân công nhân thì là điều chắc chắn phải làm được, và điều đó mới xứng đáng danh hiệu hoàng tử phi của nhị hoàng tử, giúp Mạc Chi Dương phá tan tin đồn là nhị hoàng tử kém cỏi, không làm được gì cho người dân cả.
Kỳ Lâm thấy Bạch Tử Lệ hào hứng như vậy cũng vui lây, nhưng chính Kỳ Lâm cũng không biết giải quyết như thế nào vì việc này rất khó, nhận thấy Bạch Tử Lệ có bộ não hơn người nên Kỳ Lâm mới cho Bạch Tử Lệ tham gia, xem Bạch Tử Lệ có thể giúp được gì hơn không. Vả lại dạo này người dân cũng đang muốn nhà vua lập đàn cầu mưa để giúp ruộng vườn họ có thể phát triển, chứ cứ nắng dài hạn như thế này thì lấy bao nhiêu nước tưới tiêu cũng không đủ. Mà nhà vua thì lại chỉ thích ăn chơi, không đáp ứng được những yêu cầu của thần dân và cứ trì hoãn mãi, điều này khiến thần dẫn phẫn nộ và đang đả đảo, biểu tình để lập đàn cầu mưa.
…Thư phòng …
- “Ngươi nói muốn cậu ấy đi khảo sát ư?”_Mạc Chi Dương ngạc nhiên khi nghe thấy Kỳ Lâm nói như vậy
- “Đúng vậy. Ngươi có thấy người nào học lễ nghĩ, rồi đọc sách, tính toán sổ sách chỉ chưa đầy 2 tháng không?”
- “Không có… Cậu ấy là người ta thấy học nhanh như vậy”
- “Chắc chắn là cậu ấy có bộ não hơn người rồi, đã vậy mấy cái bài toán mà ngươi đưa cho ta để ta hỏi cậu ấy cậu ấy đều giải được tất. Cậu ấy cũng ghi vào giấy rồi đó, ngươi cũng thấy rồi, cậu ấy có sự sáng tạo rất cao nữa nên ta nghĩ khi khảo sát xong thì cậu ấy sẽ giúp được phần nào người dân đó”
- “Ừ, ngươi nói cũng đúng. Hôm đấy ta cũng đi nữa, để xem tình hình ruộng lúa người dân như thế nào”
- “Được thôi. Tùy ngươi, nhưng đừng làm Tử Lệ của ta sợ đó”
- “Tử Lệ của ngươi?”
- “Đúng vậy! Là của ta”
- “Bạch Tử Lệ là hoàng tử phi của ta. Ngươi đừng có láo nháo”
- “Ngươi không quan tâm được cho người ta thì để cho ta. Mà Tử Lệ lại đúng mẫu người của ta thích nữa chứ~”
- “Kể cả cậu ấy là con trai?”
- “Đúng vậy. Khi yêu rồi thì giới tính không là vấn đề với ta. Thôi không nói với ngươi nữa,một người bất cần đời như ngươi không biết được mùi vị của tình yêu sẽ như thế nào đâu.”
- “Yêu làm gì cho nó mệt người ra. Vả lại bây giờ ta chỉ muốn tập trung vào công việc của ta thôi. Yêu vào rồi lại thêm gánh nặng cho mình, với lại tình yêu giữa con trai với con trai ta thấy cứ bị làm sao ý”_Mạc Chi Dương nhăn mặt rồi nói, giọng điệu không đồng tình cho lắm
- “Ngươi không biết là cung Bảo Bình được sinh ra từ người đàn ông đẹp nhất thế giới với thần Zeus à? Tình yêu nó không phân biệt giới tính, miễn là mình yêu người ta thật lòng thì giới tính không là gì cả.”
Kỳ Lâm cứ lải nhải về mấy chuyện tình yêu bên tai Mạc Chi Dương, giảng giải những triết lý về tình yêu cho Mạc Chi Dương, Mạc Chi Dương không quan tâm tới ông bạn của mình mà tiếp tục vùi đầu vào công việc, chỉ có mấy câu của Kỳ Lâm là lọt vào tai thôi vì nghe nó khá đúng. Nhưng hiện giờ Mạc Chi Dương không muốn quan tâm tới mấy thứ đó vì khi ta yêu một người nào đó, kẻ thù sẽ vì thế mà nắm thóp được điểm yếu của mình và họ sẽ bắt người mình yêu để đe dọa.
Đến lúc đó thì chả thiệt cho mình, lại còn là gánh nặng nữa, nói chung là Mạc Chi Dương không muốn yêu đương gì cả, chỉ muốn một mình cả đời mà thôi. Kỳ Lâm nói một lúc cũng mỏi miệng, nhìn lại ông bạn của mình thì liền thở dài, rồi kiểu gì cũng va vào tình yêu thôi, làm gì có người cứ độc thân cả đời như vậy. Sao mà chịu nổi chứ?
Ở phương diện này, Kỳ Lâm giỏi hơn Minh Hạ rất nhiều nên đã đề nghị Mạc Chi Dương cho mình dạy Bạch Tử Lệ, Mạc Chi Dương cũng đồng ý và Minh Hạ đã mất hết quyền hạn để có thể dạy dỗ Bạch Tử Lệ nên Minh Hạ tức lắm nhưng không thể làm gì được, đành phó mặc như vậy mà đi bên cạnh Mạc Chi Dương phục vụ. Nhưng từ ngày đó thì Bạch Tử Lệ càng ngày càng giỏi lên về tất cả, ngoại giao hay chính trị, tất cả các sách đó Bạch Tử Lệ đều học thuộc và áp dụng gần hết được vào các câu hỏi mà Kỳ Lâm đưa ra. Kỳ Lâm cũng nói chuyện này cho Mạc Chi Dương, khi nghe vậy, Mạc Chi Dương rất hài lòng với kết quả mà Bạch Tử Lệ đạt được khi chưa đầy 3 tháng đến đây.
- “Giờ ta cần phải làm gì nữa?”_Bạch Tử Lệ đang ngồi ở ngự hoa viên ăn đồ ăn vặt mà Kỳ Lâm mang đến
- “Hôm nay ngươi được nghỉ ngơi. Ngươi làm rất tốt đó, lần đầu tiên ta thấy một người mà tiếp thu kèm theo áp dụng nhanh như ngươi đó. Thật đáng ngưỡng mộ nha~”
- “Ngài cứ khen ta quá. Ta cũng do chăm chỉ học nên mới như vậy thôi”
- “Không, ta nói thật đó. Ngươi quá giỏi, quá xuất sắc luôn. Đến ta cũng phải ngạc nhiên với tài năng siêu đỉnh của ngươi mà”
- “Hahaha… Ngài cứ trêu ta mãi”_Bạch Tử Lệ bị Kỳ Lâm chọc cười mà bật tiếng cười
- “À, ngươi muốn đi thực hành khảo sát với ta không?”
- “Thực hành khảo sát?”
- “Đúng vậy. Ngươi cũng biết ở vùng hoang mạc này thì thường xuyên nắng nóng và xảy ra hạn hán, nên việc canh tác rất khó khăn. Ta muốn ngươi thử đi khảo sát rồi đưa ra phương án giải quyết. Cái này giống như ngươi tham gia vào việc giúp đỡ dân chúng rồi đó, ngươi có muốn đi không?”
- “Muốn… Ta muốn đi!”
- “Vậy được! Để ta xin Mạc Chi Dương cho ngươi nhé”
- “Ừm, được thôi”
Nghe thấy mình sẽ được đi khảo sát liền hào hứng vô cùng, lần đầu tiên Bạch Tử Lệ sẽ áp dụng tất cả những kiến thức mình đã học để giúp thần dân, Bạch Tử Lệ đã quyết tâm làm một hoàng tử phi thì việc giúp thần dân và được thần dân công nhân thì là điều chắc chắn phải làm được, và điều đó mới xứng đáng danh hiệu hoàng tử phi của nhị hoàng tử, giúp Mạc Chi Dương phá tan tin đồn là nhị hoàng tử kém cỏi, không làm được gì cho người dân cả.
Kỳ Lâm thấy Bạch Tử Lệ hào hứng như vậy cũng vui lây, nhưng chính Kỳ Lâm cũng không biết giải quyết như thế nào vì việc này rất khó, nhận thấy Bạch Tử Lệ có bộ não hơn người nên Kỳ Lâm mới cho Bạch Tử Lệ tham gia, xem Bạch Tử Lệ có thể giúp được gì hơn không. Vả lại dạo này người dân cũng đang muốn nhà vua lập đàn cầu mưa để giúp ruộng vườn họ có thể phát triển, chứ cứ nắng dài hạn như thế này thì lấy bao nhiêu nước tưới tiêu cũng không đủ. Mà nhà vua thì lại chỉ thích ăn chơi, không đáp ứng được những yêu cầu của thần dân và cứ trì hoãn mãi, điều này khiến thần dẫn phẫn nộ và đang đả đảo, biểu tình để lập đàn cầu mưa.
…Thư phòng …
- “Ngươi nói muốn cậu ấy đi khảo sát ư?”_Mạc Chi Dương ngạc nhiên khi nghe thấy Kỳ Lâm nói như vậy
- “Đúng vậy. Ngươi có thấy người nào học lễ nghĩ, rồi đọc sách, tính toán sổ sách chỉ chưa đầy 2 tháng không?”
- “Không có… Cậu ấy là người ta thấy học nhanh như vậy”
- “Chắc chắn là cậu ấy có bộ não hơn người rồi, đã vậy mấy cái bài toán mà ngươi đưa cho ta để ta hỏi cậu ấy cậu ấy đều giải được tất. Cậu ấy cũng ghi vào giấy rồi đó, ngươi cũng thấy rồi, cậu ấy có sự sáng tạo rất cao nữa nên ta nghĩ khi khảo sát xong thì cậu ấy sẽ giúp được phần nào người dân đó”
- “Ừ, ngươi nói cũng đúng. Hôm đấy ta cũng đi nữa, để xem tình hình ruộng lúa người dân như thế nào”
- “Được thôi. Tùy ngươi, nhưng đừng làm Tử Lệ của ta sợ đó”
- “Tử Lệ của ngươi?”
- “Đúng vậy! Là của ta”
- “Bạch Tử Lệ là hoàng tử phi của ta. Ngươi đừng có láo nháo”
- “Ngươi không quan tâm được cho người ta thì để cho ta. Mà Tử Lệ lại đúng mẫu người của ta thích nữa chứ~”
- “Kể cả cậu ấy là con trai?”
- “Đúng vậy. Khi yêu rồi thì giới tính không là vấn đề với ta. Thôi không nói với ngươi nữa,một người bất cần đời như ngươi không biết được mùi vị của tình yêu sẽ như thế nào đâu.”
- “Yêu làm gì cho nó mệt người ra. Vả lại bây giờ ta chỉ muốn tập trung vào công việc của ta thôi. Yêu vào rồi lại thêm gánh nặng cho mình, với lại tình yêu giữa con trai với con trai ta thấy cứ bị làm sao ý”_Mạc Chi Dương nhăn mặt rồi nói, giọng điệu không đồng tình cho lắm
- “Ngươi không biết là cung Bảo Bình được sinh ra từ người đàn ông đẹp nhất thế giới với thần Zeus à? Tình yêu nó không phân biệt giới tính, miễn là mình yêu người ta thật lòng thì giới tính không là gì cả.”
Kỳ Lâm cứ lải nhải về mấy chuyện tình yêu bên tai Mạc Chi Dương, giảng giải những triết lý về tình yêu cho Mạc Chi Dương, Mạc Chi Dương không quan tâm tới ông bạn của mình mà tiếp tục vùi đầu vào công việc, chỉ có mấy câu của Kỳ Lâm là lọt vào tai thôi vì nghe nó khá đúng. Nhưng hiện giờ Mạc Chi Dương không muốn quan tâm tới mấy thứ đó vì khi ta yêu một người nào đó, kẻ thù sẽ vì thế mà nắm thóp được điểm yếu của mình và họ sẽ bắt người mình yêu để đe dọa.
Đến lúc đó thì chả thiệt cho mình, lại còn là gánh nặng nữa, nói chung là Mạc Chi Dương không muốn yêu đương gì cả, chỉ muốn một mình cả đời mà thôi. Kỳ Lâm nói một lúc cũng mỏi miệng, nhìn lại ông bạn của mình thì liền thở dài, rồi kiểu gì cũng va vào tình yêu thôi, làm gì có người cứ độc thân cả đời như vậy. Sao mà chịu nổi chứ?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.