Mafia: Diệm Tổng Tìm Lại Vợ Con
Chương 22: NỤ CƯỜI NGÂY THƠ.
Hahahahahahahah
22/08/2023
Kỳ An đi lại gần, cô bé xoa xoa đầu chú cún con, dường như quên mất rằng vừa nãy nói là qua trông Kỳ Long.
Nhìn thấy hai đứa con đang cười vui vẻ với Xoắn Xoăn, hắn bất giác mỉm cười, xem ra phải mua thêm nhiều thức ăn thưởng cho chú chó này.
" Nếu hai đứa thích thì hôm sau cứ đi sang đây chơi với Xoăn Xoăn."
Kai ngồi xuống bên cạnh hai con, giọng nói hết mực cưng chiều, Kỳ Long cũng nhanh chóng gật đầu, còn về Kỳ An tuy không biểu lộ quá nhiều cảm xúc nhưng cô bé cũng đã ngầm đồng ý.
Cả ba ngồi chơi thêm một lát thì cũng được Thư Kỳ gọi về, trong nhà Hanna và Rum đang dọn hết món ăn lên bàn, tuy không phải là sơn hào hải vị nhưng đây đích thị là một bữa ăn gia đình thực thụ, một bữa ăn mà Kai đã bỏ lỡ trong ba năm qua.
Hanna và Rum cố tình để Kai ngồi bên cạnh Kỳ An, không phải là để tình cảm cha con thêm phần thấm thiết mà là vì họ muốn nhìn thấy Kai trật vật lấy lòng Kỳ An, đúng là một tình bạn cảm lạnh.
Kai ngồi kế bên chốc chốc lại nhìn con gái, tuy chỉ mới 3 tuổi như Kỳ An và Kỳ Long rất hiểu chuyện, biết tự ăn cơm, ăn cũng rất gọn gàng nữa.
" Kỳ An à, con ăn tôm đi, chú vừa bóc nè."
Kai cầm con tôm mà mình vừa bóc bỏ vào chén cho Kỳ An nhưng gương mặt Kỳ An lúc này hình như có chút khác thường thì phải.
" Chị Kỳ An không ăn được tôm đâu chú, chị ấy bị dị ứng với tôm."
Không đợi Thư Kỳ lên tiếng, Kỳ Long đã nhanh nhảu lên tiếng trước.
Từ bé Kỳ An đã bị dị ứng với tôm, ngay lần đầu tiên cô bé ăn tôm cả người nổi đỏ, cả đêm sốt cao báo hại Thư Kỳ phải thức trắng đêm đó, bác sĩ từng nói nếu Kỳ An còn ăn tôm nhiều thì sẽ nguy hiểm đến tính mạng.
Kai nhìn Kỳ An, anh không nghĩ Kỳ An lại bị dị ứng với tôm, thấy cô bé không ăn, Kai chỉ nghĩ chắc là do Kỳ An không biết bóc vỏ nên mới không ăn.
Bình thường Kỳ An rất hiểu sức khoẻ của mình, sau khi nghe mẹ dặn không được ăn tôm, tuyệt nhiên trong thời gian qua cô bé không hề đụng vào tôm nhưng ngặt nổi tôm lại là món ăn yêu thích của Kỳ Long và Rum nên Thư Kỳ mới mua.
" Con sẽ ăn dùm chị ấy, đây cho chị."
Kỳ Long gắp con tôm kia vào chén của mình sau đó đặt lại vào chén một miếng gà.
Kai lúc này cũng biết được sơ sơ về thói quen sở thích ăn uống bình thường của hai con, anh đã ghi nhớ chúng, sau này không sai phạm.
" Tôi muốn cảm ơn anh chuyện lần trước giúp tôi và chuyện giúp Kỳ An ở cổng trường."
Thư Kỳ phá hỏng bầu không khí gượng gạo bằng lời cảm ơn, cô không hiểu tại sao Kai lại giúp nhà mình nhiều đến vậy, không biết nếu lúc đấy không có Kai che chắn cho Kỳ An cô cũng chẳng biết chuyện tồi tệ gì sẽ xảy ra nữa.
" Không có gì đâu, đây là chuyện tôi nên làm."
Thật ra trong giây phút đó Kai muốn nói rằng đây là chuyện mà anh phải làm để bảo vệ vợ con nhưng nghĩ lại nên để khi khác vậy.
" Thôi chúng ta cạn ly đi, ăn uống chung như này khiến tôi cảm thấy rất vui đó."
Rum cầm ly lên, thật ra bên trong chỉ là nước ngọt thôi, Kỳ An và Kỳ Long cũng có, tất cả cùng nâng ly, Kỳ Long còn nhiệt tình đến nổi đứng lên ghế nhướng người để có thể cạn được ly vào ly mọi người.
Kết thúc bữa ăn, Kai và Rum đi vào bên trong rửa bát, thật ra Thư Kỳ rất khách sáo, dù sao họ cũng là khách mà nhưng Hanna thì không nghĩ thế, dù sao cô và Thư Kỳ cũng đã nấu ăn rất mệt, hai tên đó cũng nên phụ một ít.
Trước khi rửa bát, Kai còn đem Xoăn Xoăn sang cho Kỳ An và Kỳ Long chơi, tiếng cười của hai đứa bé làm cho không gian thêm phần hạnh phúc.
Chốc chốc Kai sẽ quay lại nhìn hai con sau đó nhìn sang Thư Kỳ, nhìn gương mặt cô vui vẻ thật sự rất đáng yêu, chính nụ cười ngây thơ đó đã là nguồn động lực cho anh phấn đấu để có được như ngày hôm nay.
" Thôi được rồi rửa nhanh đi, tôi mệt quá.''
Rum thấy Kai cứ thỉnh thoảng lại quay sang nhìn Thư Kỳ rồi mỉm cười, anh thở dài nhắc nhở thằng bạn của mình, rửa chén nhanh còn ngồi nghỉ, biết vậy lúc nãy phụ giúp Hanna nấu ăn là được rồi.
Cả hai cũng rất nhanh đã xử lí xong đống chén bát kia, bốn người bọn họ nói chuyện thêm một lát thì cũng nhà ai nấy về.
Kai ôm Xoăn Xoăn trong tay, ngày mai phải bồi bổ chú chó này thật tốt, hôm nay nó đã làm rất tốt, hai đứa nhóc nhà anh rất thích nó, không ngờ có một ngày Diệm Chính Âu phải nhờ một con chó để làm thân với hai con.
" Mẹ à chú chó của chú Kai rất đáng yêu đấy."
Kỳ Long nằm trên giường không ngừng múa tay chân để miêu tả cho mẹ thấy được sự đáng yêu của chú chó đấy.
Nhìn thấy hai đứa con đang cười vui vẻ với Xoắn Xoăn, hắn bất giác mỉm cười, xem ra phải mua thêm nhiều thức ăn thưởng cho chú chó này.
" Nếu hai đứa thích thì hôm sau cứ đi sang đây chơi với Xoăn Xoăn."
Kai ngồi xuống bên cạnh hai con, giọng nói hết mực cưng chiều, Kỳ Long cũng nhanh chóng gật đầu, còn về Kỳ An tuy không biểu lộ quá nhiều cảm xúc nhưng cô bé cũng đã ngầm đồng ý.
Cả ba ngồi chơi thêm một lát thì cũng được Thư Kỳ gọi về, trong nhà Hanna và Rum đang dọn hết món ăn lên bàn, tuy không phải là sơn hào hải vị nhưng đây đích thị là một bữa ăn gia đình thực thụ, một bữa ăn mà Kai đã bỏ lỡ trong ba năm qua.
Hanna và Rum cố tình để Kai ngồi bên cạnh Kỳ An, không phải là để tình cảm cha con thêm phần thấm thiết mà là vì họ muốn nhìn thấy Kai trật vật lấy lòng Kỳ An, đúng là một tình bạn cảm lạnh.
Kai ngồi kế bên chốc chốc lại nhìn con gái, tuy chỉ mới 3 tuổi như Kỳ An và Kỳ Long rất hiểu chuyện, biết tự ăn cơm, ăn cũng rất gọn gàng nữa.
" Kỳ An à, con ăn tôm đi, chú vừa bóc nè."
Kai cầm con tôm mà mình vừa bóc bỏ vào chén cho Kỳ An nhưng gương mặt Kỳ An lúc này hình như có chút khác thường thì phải.
" Chị Kỳ An không ăn được tôm đâu chú, chị ấy bị dị ứng với tôm."
Không đợi Thư Kỳ lên tiếng, Kỳ Long đã nhanh nhảu lên tiếng trước.
Từ bé Kỳ An đã bị dị ứng với tôm, ngay lần đầu tiên cô bé ăn tôm cả người nổi đỏ, cả đêm sốt cao báo hại Thư Kỳ phải thức trắng đêm đó, bác sĩ từng nói nếu Kỳ An còn ăn tôm nhiều thì sẽ nguy hiểm đến tính mạng.
Kai nhìn Kỳ An, anh không nghĩ Kỳ An lại bị dị ứng với tôm, thấy cô bé không ăn, Kai chỉ nghĩ chắc là do Kỳ An không biết bóc vỏ nên mới không ăn.
Bình thường Kỳ An rất hiểu sức khoẻ của mình, sau khi nghe mẹ dặn không được ăn tôm, tuyệt nhiên trong thời gian qua cô bé không hề đụng vào tôm nhưng ngặt nổi tôm lại là món ăn yêu thích của Kỳ Long và Rum nên Thư Kỳ mới mua.
" Con sẽ ăn dùm chị ấy, đây cho chị."
Kỳ Long gắp con tôm kia vào chén của mình sau đó đặt lại vào chén một miếng gà.
Kai lúc này cũng biết được sơ sơ về thói quen sở thích ăn uống bình thường của hai con, anh đã ghi nhớ chúng, sau này không sai phạm.
" Tôi muốn cảm ơn anh chuyện lần trước giúp tôi và chuyện giúp Kỳ An ở cổng trường."
Thư Kỳ phá hỏng bầu không khí gượng gạo bằng lời cảm ơn, cô không hiểu tại sao Kai lại giúp nhà mình nhiều đến vậy, không biết nếu lúc đấy không có Kai che chắn cho Kỳ An cô cũng chẳng biết chuyện tồi tệ gì sẽ xảy ra nữa.
" Không có gì đâu, đây là chuyện tôi nên làm."
Thật ra trong giây phút đó Kai muốn nói rằng đây là chuyện mà anh phải làm để bảo vệ vợ con nhưng nghĩ lại nên để khi khác vậy.
" Thôi chúng ta cạn ly đi, ăn uống chung như này khiến tôi cảm thấy rất vui đó."
Rum cầm ly lên, thật ra bên trong chỉ là nước ngọt thôi, Kỳ An và Kỳ Long cũng có, tất cả cùng nâng ly, Kỳ Long còn nhiệt tình đến nổi đứng lên ghế nhướng người để có thể cạn được ly vào ly mọi người.
Kết thúc bữa ăn, Kai và Rum đi vào bên trong rửa bát, thật ra Thư Kỳ rất khách sáo, dù sao họ cũng là khách mà nhưng Hanna thì không nghĩ thế, dù sao cô và Thư Kỳ cũng đã nấu ăn rất mệt, hai tên đó cũng nên phụ một ít.
Trước khi rửa bát, Kai còn đem Xoăn Xoăn sang cho Kỳ An và Kỳ Long chơi, tiếng cười của hai đứa bé làm cho không gian thêm phần hạnh phúc.
Chốc chốc Kai sẽ quay lại nhìn hai con sau đó nhìn sang Thư Kỳ, nhìn gương mặt cô vui vẻ thật sự rất đáng yêu, chính nụ cười ngây thơ đó đã là nguồn động lực cho anh phấn đấu để có được như ngày hôm nay.
" Thôi được rồi rửa nhanh đi, tôi mệt quá.''
Rum thấy Kai cứ thỉnh thoảng lại quay sang nhìn Thư Kỳ rồi mỉm cười, anh thở dài nhắc nhở thằng bạn của mình, rửa chén nhanh còn ngồi nghỉ, biết vậy lúc nãy phụ giúp Hanna nấu ăn là được rồi.
Cả hai cũng rất nhanh đã xử lí xong đống chén bát kia, bốn người bọn họ nói chuyện thêm một lát thì cũng nhà ai nấy về.
Kai ôm Xoăn Xoăn trong tay, ngày mai phải bồi bổ chú chó này thật tốt, hôm nay nó đã làm rất tốt, hai đứa nhóc nhà anh rất thích nó, không ngờ có một ngày Diệm Chính Âu phải nhờ một con chó để làm thân với hai con.
" Mẹ à chú chó của chú Kai rất đáng yêu đấy."
Kỳ Long nằm trên giường không ngừng múa tay chân để miêu tả cho mẹ thấy được sự đáng yêu của chú chó đấy.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.