Mãi Của Tôi Nhé! Tảng Băng Lạnh Lùng
Chương 8: BỆNH
HaHaoThien1
06/07/2016
Mãi Của Tôi Nhé! Tảng Băng Lạnh Lùng .
Chương 6: BỆNH
Như thường lệ, 6h sáng, nó thức dậy. Nhưng hôm nay nó cảm thấy rất mệt, đầu nó thì rất nhức.
Nó cố lê bước vào nhà tắm để VSCN, 10p sau nó bước ra. Vẫn như mọi ngày vẫn trông rất là kute. Nó bước xuống thì chiếc Mescerdes đã dừng ở trước cửa. Nó bước lên xe, thấy mặt nó hơi đờ đẵn, hắn hỏi:
- Em hôm nay sao vậy?
- Nhìn mặt em có vẻ mệt mỏi - Vĩnh Kỳ nói.
- Mày bệnh hả? - Hy quay sang nó quan tâm.
- Em có sao không? Hay là nghĩ học đi. - Thế Huy sốt sắn.
- Em không sao đâu, chỉ là cảm thông thường thôi. - Nó nói với vẻ mệt mỏi.
- Em ổn thật chứ? Có cần anh mua thuốc không? - Hắn quan tâm.
- Không cần đâu, em ổn mà. - Nó cười trấn an mọi người.
Xe dừng trước cổng trường, cả đám nữa sinh xì xào.
- Hả? Sao Hạ Băng lại đi chung với Hạo Thiên. - HS1
- Không lẽ họ quen nhau rồi sao? - HS2
- Con Hạ Băng may mắn thật. - HS3
Bla...Bla...
Hắn và nó chả quan tâm gì đến lời bàn tán của đám nữ sinh. Cả 5người đi một mạch đến lớp của nó. Nó và Hy bước vào lớp cất cặp rồi cùng với 3 người còn lại bước ra căntin.
Tại Căn Tin
5 tô phở được bê ra, nó ăn như mèo vậy, ăn từng chút. Đến khi 4 người còn lại ăn hết mà nó ăn chưa được 1/2 tô. Thấy vậy hắn lo.
- Em có sao không? Em bệnh rồi đó.
- Để lát tao đi xin thuốc cho mày. - Hy nhanh nhảu.
- Em phải giữ gìn sức khoẻ chứ. - Thế Huy lo lắng.
- Em không sao đâu mà. Thôi sắp vào john rồi, mọi người vào lớp đi. - Nó lên tiếng.
Hắn, Vĩnh Kỳ và Thế Huy đi về dãy phòng học lớp 11, còn nó và Hy đi về dạy phòng học lớp 10. Vừa đến lớp nó đã nằm gục xuống bàn.
2 tiết đầu, nó gục xướng và ngủ luôn. Giáo vien dạy Văn thấy vậy cũng chả nói gì. Vì đã rút kinh nghiệm từ vụ cô Mỹ Lệ.
* Reng...reng...reng...*
- Hạ Băng, thức dậy đi. Ra chơi rồi. - Hy lay nó dậy.
Nó không trã lời.
- Hạ Băng! Mày sao vậy? - Hy hơi lo.
Hy đặt tay lên trán nó. Trán nó rất nóng. Hy lo lắng móc điện thoại ra.
*Tao vẫn là tao từ khi sinh ra đến bây giờ...
Vẫn kiên cường, vẫn chịu đựng dù cho cuộc sống tao cực khổ...*
Hắn, Vĩnh Kỳ và Thế Huy đang ngòi trên lớp, nghe tiếng chuông điện thoại, hám lấy điện thoại ra.
- Alô, có gì không Hy. - Hắn hỏi.
- 2 ơi, con Hạ Băng nó bị gì này. - Giọng Hy hơi lo.
- Hạ Băng cô ấy bị gì? - Hắn hốt hoảng.
Thế Huy nghe vậy cũng hốt hoảng theo.
- Cô ấy bị gì?
- Nó... Nó nóng như lửa đốt ấy, em gọi cỡ nào cũng không chịu dậy. - Hy sợ hãi.
- OK, đợi xíu, 2 xuống lớp em liền.
Nói xong hắn cúp máy quay sang 2 thằng bạn.
- Hạ Băng bị sốt, 2 đứa bây đi xuống lớp đưa cô ấy đi bệnh viện với tao đi. - Hắn có vẻ gấp gáp.
- Rồi OK, đi lẹ đi. - Thế Huy và Vĩnh Kỳ cùng nó
____________________THE END_____________________
Ai hóng chap sau không ta??
Chương 6: BỆNH
Như thường lệ, 6h sáng, nó thức dậy. Nhưng hôm nay nó cảm thấy rất mệt, đầu nó thì rất nhức.
Nó cố lê bước vào nhà tắm để VSCN, 10p sau nó bước ra. Vẫn như mọi ngày vẫn trông rất là kute. Nó bước xuống thì chiếc Mescerdes đã dừng ở trước cửa. Nó bước lên xe, thấy mặt nó hơi đờ đẵn, hắn hỏi:
- Em hôm nay sao vậy?
- Nhìn mặt em có vẻ mệt mỏi - Vĩnh Kỳ nói.
- Mày bệnh hả? - Hy quay sang nó quan tâm.
- Em có sao không? Hay là nghĩ học đi. - Thế Huy sốt sắn.
- Em không sao đâu, chỉ là cảm thông thường thôi. - Nó nói với vẻ mệt mỏi.
- Em ổn thật chứ? Có cần anh mua thuốc không? - Hắn quan tâm.
- Không cần đâu, em ổn mà. - Nó cười trấn an mọi người.
Xe dừng trước cổng trường, cả đám nữa sinh xì xào.
- Hả? Sao Hạ Băng lại đi chung với Hạo Thiên. - HS1
- Không lẽ họ quen nhau rồi sao? - HS2
- Con Hạ Băng may mắn thật. - HS3
Bla...Bla...
Hắn và nó chả quan tâm gì đến lời bàn tán của đám nữ sinh. Cả 5người đi một mạch đến lớp của nó. Nó và Hy bước vào lớp cất cặp rồi cùng với 3 người còn lại bước ra căntin.
Tại Căn Tin
5 tô phở được bê ra, nó ăn như mèo vậy, ăn từng chút. Đến khi 4 người còn lại ăn hết mà nó ăn chưa được 1/2 tô. Thấy vậy hắn lo.
- Em có sao không? Em bệnh rồi đó.
- Để lát tao đi xin thuốc cho mày. - Hy nhanh nhảu.
- Em phải giữ gìn sức khoẻ chứ. - Thế Huy lo lắng.
- Em không sao đâu mà. Thôi sắp vào john rồi, mọi người vào lớp đi. - Nó lên tiếng.
Hắn, Vĩnh Kỳ và Thế Huy đi về dãy phòng học lớp 11, còn nó và Hy đi về dạy phòng học lớp 10. Vừa đến lớp nó đã nằm gục xuống bàn.
2 tiết đầu, nó gục xướng và ngủ luôn. Giáo vien dạy Văn thấy vậy cũng chả nói gì. Vì đã rút kinh nghiệm từ vụ cô Mỹ Lệ.
* Reng...reng...reng...*
- Hạ Băng, thức dậy đi. Ra chơi rồi. - Hy lay nó dậy.
Nó không trã lời.
- Hạ Băng! Mày sao vậy? - Hy hơi lo.
Hy đặt tay lên trán nó. Trán nó rất nóng. Hy lo lắng móc điện thoại ra.
*Tao vẫn là tao từ khi sinh ra đến bây giờ...
Vẫn kiên cường, vẫn chịu đựng dù cho cuộc sống tao cực khổ...*
Hắn, Vĩnh Kỳ và Thế Huy đang ngòi trên lớp, nghe tiếng chuông điện thoại, hám lấy điện thoại ra.
- Alô, có gì không Hy. - Hắn hỏi.
- 2 ơi, con Hạ Băng nó bị gì này. - Giọng Hy hơi lo.
- Hạ Băng cô ấy bị gì? - Hắn hốt hoảng.
Thế Huy nghe vậy cũng hốt hoảng theo.
- Cô ấy bị gì?
- Nó... Nó nóng như lửa đốt ấy, em gọi cỡ nào cũng không chịu dậy. - Hy sợ hãi.
- OK, đợi xíu, 2 xuống lớp em liền.
Nói xong hắn cúp máy quay sang 2 thằng bạn.
- Hạ Băng bị sốt, 2 đứa bây đi xuống lớp đưa cô ấy đi bệnh viện với tao đi. - Hắn có vẻ gấp gáp.
- Rồi OK, đi lẹ đi. - Thế Huy và Vĩnh Kỳ cùng nó
____________________THE END_____________________
Ai hóng chap sau không ta??
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.