Mãi Của Tôi Nhé! Tảng Băng Lạnh Lùng
Chương 27: Đi Ăn
HaHaoThien1
08/07/2016
. Mãi Của Tôi Nhé! Tảng Băng Lạnh Lùng.
Chương 25: ĐI ĂN
Tạo nhà hàng Âu 5*
6 người bước vào ngồi vào cái bàn bên góc trái, vị trí đẹp nhất quán. Thích hợp để ngắm cảnh.
- Hey! Ăn như cũ nha mấy đứa. - Thế Huy lém lĩnh.
- OK. Hôm nay Trung Hiếu khao mà. - Hắn nói.
- Tao nhớ tao lúc trước quá. Vĩnh Kỳ cười.
- Hôm nay anh chết rồi. - Nó cười.
- Tụi bây nói gì sao tao không hiểu gì hết vậy. - Trung Hiếu tò mò.
- Lát rồi anh hiểu. - Hy
- Dạ mấy anh chị dùng gì ạ? - Phục vụ bước ra đưa thực đơn cho Trung Hiếu.
- Hôm nay nhà hàng có bao nhiêu món đem hết ra đây. - Hắn nói.
- Hả?? - Trung Hiếu nghe vậy xám mặt, suýt té ghế.
Tên phục vụ bối rối, cả quán nhìn 6 đứa tụi nó như quái vật.
- Dạ... Anh chị chắc chứ? - Phục vụ.
- Chắc! Cứ đem hết ra đây.
- Dạ... Dạ ạnh chị chờ xíu
- Chết tôi rồi. - Trung Hiếu vừa nói vừa lấy tay lau trán.
- Cho vừa. Nhớ là khao hết nha Hiếu. - Thế Huy cười.
- Haha! Có người cùng cảnh ngộ với tôi rồi. - Vĩnh Kỳ cười khoái chí.
- ANh Hiếu chuẩn bị cháy thẻ. - Hy nói.
Đầu bếp của nhà hàng thì làm việc như chạy giặc. Sau 20p thức ăn đã được dọn ra đầy bàn.
Cả đám cắm đầu vào ăn, ăn không để ý hình tượng cũng chả để ý mọi người xung quanh. Cả quán nhìn bàn hắn như sinh vật lạ.
Trong vòng 30p cả đám chén sạch cả bàn thức ăn.
Lúc này đã 8h
- Thôi mệt rồi. Về thôi. - Hắn nói.
- Ừ về đi, về nhà quẩy tiếp. - Thế Huy.
- Tính tiền đi rồi về. - Vĩnh Kỳ.
- Phục vụ, Tính Tiền. - Hy nói.
Phục vụ bước lại đưa hóa đơn. Cả đám truyền tay nhau xem, xem xong cười tủm tỉm.
- Bao nhiêu vậy? Trung Hiếu tò mò.
- Anh xem đi rồi biết. - Nó cười đểu.
TRung Hiếu xem xong trợn mắt lên mặt méo xẹo.
- Bây troll tao? - Trung Hiếu vừa mếu vừa nói.
Cả đám cười rần
Trung Hiếu ngậm ngùi móc thẻ ra đưa cho phục vụ mà lòng đau như cắt.
- Tụi bây hay lắm. - Trung Hiến tức bốc khói đầu.
- Thế là anh Hiếu đẹp zaii của chúng ta đã bay 58tr. Tội Nghiệp. - Hy trêu Trung Hiếu.
- Ê Hiếu. Bữa nnay ở nhà tao luôn nha. - Hắn.
- Ok con bê. - Trung Hiếu.
Cả 6 bước ra xe đi về.
-----------------------------Tại Nhà Hắn-----------------------------------
- Cậu chủ mới về. - Đám người hầu đồng thanh.
Cả 6 người lên lầu tắm và thay đồ.
-----------------------------9h tối Tại Phòng Hắn-----------------------
- Haizz chán quá! - Hy
- Chơi trò gì đi! - Trung Hiếu.
- Hay đánh bài đi. - Thế Huy gợi ý.
- Được đấy. - Nó.
- Chơi thì phải có thưởng có phạt mới vui. - Vĩnh Kỳ chen vào.
- Tao có chai rượu này. Ai thua thì uống 1 li/. - Hắn vừa nói vừa lôi ra một chai rượu vang đỏ.
- Được thôi. - 5 người còn lại đồng thanh
- Ok thôi, bài cào hay gì? - Hắn hỏi.
- Ừ. Cào đi cho dễ. - Hy nói
Hắn chia bài
- 9 nút. - Hắn
- 6 nút. - Thế Huy.
- 1 nút. - Hy.
- 5 nút. - Trung Hiếu.
- 1 nút. - Vĩnh Kỳ.
- 1 nút. - Nó.
- Nhược Hy, Vĩnh Kỳ, Hạ Băng thua rồi. Uống đi. - Trung Hiếu khoái chí
Cả 3 uống 1 hơi hết cả li rượu đầy.
Cứ thế 6 người tiếp tục chơi và uống, uống đến khi say khướt cả còn biết gì hết. 6 người gục luôn ở đó.
-----------------------------------------THE END-----------------------------------------------
Chương 25: ĐI ĂN
Tạo nhà hàng Âu 5*
6 người bước vào ngồi vào cái bàn bên góc trái, vị trí đẹp nhất quán. Thích hợp để ngắm cảnh.
- Hey! Ăn như cũ nha mấy đứa. - Thế Huy lém lĩnh.
- OK. Hôm nay Trung Hiếu khao mà. - Hắn nói.
- Tao nhớ tao lúc trước quá. Vĩnh Kỳ cười.
- Hôm nay anh chết rồi. - Nó cười.
- Tụi bây nói gì sao tao không hiểu gì hết vậy. - Trung Hiếu tò mò.
- Lát rồi anh hiểu. - Hy
- Dạ mấy anh chị dùng gì ạ? - Phục vụ bước ra đưa thực đơn cho Trung Hiếu.
- Hôm nay nhà hàng có bao nhiêu món đem hết ra đây. - Hắn nói.
- Hả?? - Trung Hiếu nghe vậy xám mặt, suýt té ghế.
Tên phục vụ bối rối, cả quán nhìn 6 đứa tụi nó như quái vật.
- Dạ... Anh chị chắc chứ? - Phục vụ.
- Chắc! Cứ đem hết ra đây.
- Dạ... Dạ ạnh chị chờ xíu
- Chết tôi rồi. - Trung Hiếu vừa nói vừa lấy tay lau trán.
- Cho vừa. Nhớ là khao hết nha Hiếu. - Thế Huy cười.
- Haha! Có người cùng cảnh ngộ với tôi rồi. - Vĩnh Kỳ cười khoái chí.
- ANh Hiếu chuẩn bị cháy thẻ. - Hy nói.
Đầu bếp của nhà hàng thì làm việc như chạy giặc. Sau 20p thức ăn đã được dọn ra đầy bàn.
Cả đám cắm đầu vào ăn, ăn không để ý hình tượng cũng chả để ý mọi người xung quanh. Cả quán nhìn bàn hắn như sinh vật lạ.
Trong vòng 30p cả đám chén sạch cả bàn thức ăn.
Lúc này đã 8h
- Thôi mệt rồi. Về thôi. - Hắn nói.
- Ừ về đi, về nhà quẩy tiếp. - Thế Huy.
- Tính tiền đi rồi về. - Vĩnh Kỳ.
- Phục vụ, Tính Tiền. - Hy nói.
Phục vụ bước lại đưa hóa đơn. Cả đám truyền tay nhau xem, xem xong cười tủm tỉm.
- Bao nhiêu vậy? Trung Hiếu tò mò.
- Anh xem đi rồi biết. - Nó cười đểu.
TRung Hiếu xem xong trợn mắt lên mặt méo xẹo.
- Bây troll tao? - Trung Hiếu vừa mếu vừa nói.
Cả đám cười rần
Trung Hiếu ngậm ngùi móc thẻ ra đưa cho phục vụ mà lòng đau như cắt.
- Tụi bây hay lắm. - Trung Hiến tức bốc khói đầu.
- Thế là anh Hiếu đẹp zaii của chúng ta đã bay 58tr. Tội Nghiệp. - Hy trêu Trung Hiếu.
- Ê Hiếu. Bữa nnay ở nhà tao luôn nha. - Hắn.
- Ok con bê. - Trung Hiếu.
Cả 6 bước ra xe đi về.
-----------------------------Tại Nhà Hắn-----------------------------------
- Cậu chủ mới về. - Đám người hầu đồng thanh.
Cả 6 người lên lầu tắm và thay đồ.
-----------------------------9h tối Tại Phòng Hắn-----------------------
- Haizz chán quá! - Hy
- Chơi trò gì đi! - Trung Hiếu.
- Hay đánh bài đi. - Thế Huy gợi ý.
- Được đấy. - Nó.
- Chơi thì phải có thưởng có phạt mới vui. - Vĩnh Kỳ chen vào.
- Tao có chai rượu này. Ai thua thì uống 1 li/. - Hắn vừa nói vừa lôi ra một chai rượu vang đỏ.
- Được thôi. - 5 người còn lại đồng thanh
- Ok thôi, bài cào hay gì? - Hắn hỏi.
- Ừ. Cào đi cho dễ. - Hy nói
Hắn chia bài
- 9 nút. - Hắn
- 6 nút. - Thế Huy.
- 1 nút. - Hy.
- 5 nút. - Trung Hiếu.
- 1 nút. - Vĩnh Kỳ.
- 1 nút. - Nó.
- Nhược Hy, Vĩnh Kỳ, Hạ Băng thua rồi. Uống đi. - Trung Hiếu khoái chí
Cả 3 uống 1 hơi hết cả li rượu đầy.
Cứ thế 6 người tiếp tục chơi và uống, uống đến khi say khướt cả còn biết gì hết. 6 người gục luôn ở đó.
-----------------------------------------THE END-----------------------------------------------
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.