Mãi Là Quản Gia Của Em

Chương 28: ĐI DU LỊCH NÀO!!!

Hoamattroi612

17/11/2016

Sau cái ngày cô và hắn xác định tình cảm của bản thân những điều thay đổi là không thể trách được. Ngày nào cô cũng cười toe toét, lâu lâu lại nghĩ đến ai đó khoé miệng vô thức lại cong lên. Sự khác lạ có lí do này làm khá nhiều người phải uống thuốc an thần. Tiêu biểu đó chính là tổng quản gia gia Hie. Ông chính là vị quản gia thứ hai của nhà Abertora.

Chuyện là ông cũng người thân cận của cô. Nhận xét của ông Hie là: Tiểu thư là người chẳng bao giờ chịu nở một nụ cười, mở miệng ra nói cũng kiệm lời nữa là! Nhưng kinh thiên động địa chính là hai ngày nay, ông thấy tiểu thư Violet đáng yêu cứ cười suốt

(Au: chắc bạn í không mỏi miệng rồi :D)

Vã lại còn thường xuyên hát!!! Ví dụ như:

" Trời sinh chân ngắn, em có làm sao?

Em chẳng xấu hổ đâu mà em rất tự hào :))

Chân ngắn thông minh mà :* Chân ngắn đáng yêu mà :3

.........................................

Là em chân ngắn yêu anh nhất trên đời

Đôi chân nhỏ bé nguyện theo anh khắp nơi..... "

< Bài hát: Chân ngắn>

Mọi người từ trên xuống trong nhà, già trẻ gái trai (gia nhân) đều đang hứng chịu thảm họa này.

Có một hầu nữ gan dạ hỏi cô

" Thưa tiểu thư, người có thể cho tì nữ được biết vì sao dạo này người vui vẻ lên nhiều không ạ? "

Cô trả lời tỉnh queo

" Ờ...uh... chắc là vì ta sắp có một người bạn đồng hành.... đặc biệt.... "

"..."

Sự kì lạ này chỉ diễn ra trong ba ngày, đến ngày thứ tư đâu lại vào đấy. Cô lại trở về với dáng vẻ lạnh lùng, nghiêm túc trước kia. Và cũng vào ngày hôm nay quản gia mới sẽ bắt đầu bắt đầu nhận việc.

*** 0 ***

Hoàn tất công việc quản gia trong ngày đầu, hắn từ tốn gõ cửa phòng cô

" Cốc...cốc...cốc... Tiểu thư, thần là Shiki! Xin phép được vào. "

Trong phòng lại có tiếng vọng ra kéo dài sườn sượt

" Ừ! Vào đây điiiiiiiiii "

Khi cánh cửa phòng mở ra, quang cảnh bên trong phòng làm việc của cô thật khiến người khác không khỏi há hóc. Giá sách, kệ đựng giấy, bàn làm việc,... mỗi thứ một nơi. Bao nhiêu công văn, giấy tờ,.. đều vứt vung vãi trên sàn nhà.

" Oh...ah...tiểu thư đáng kính, người đang làm gì vậy ạ? "

Hắn hỏi kèm theo nụ cười đểu như xưa

" Cứ xưng hô như bình thường là được rồi. Em đang chuẩn bị đi đến Vam quốc. Anh giúp em chuẩn bị đồ đạc với nào! "



"...Cá...cái g...ì... ??? "

Hắn shock đến độ đứng bất động, cố gắng hết sức nặng ra hai chữ hỏi cô. Ngược lại, cô tập trung vào công việc tìm kiếm và trả lời rất thản nhiên

" Đúng vậy! Anh đừng lo, em đã thủ sẵn 10 khẩu súng cầm tay, 3 loại súng bắn tầm xa và đầy đủ đạn dược rồi!!! Hì hì có phải em chuẩn bị chu đáo lắm không? "

Tất bật một lúc nữa, cô mới để ý tới hắn

" Uh... anh ơi, em đã suy nghĩ rất nhiều để đi đến quyết định này. Đi đến Vam quốc thực sự vô cùng nguy hiểm và em lại là nhân loại... có thể một đi không trở lại... Nhưng em muốn đối mặt với thực tại! Anh đã nói sẽ yêu em trọn đời nên em càng phải loại bỏ những chướng ngại lớn trước mắt. "

Hắn thở dài, ngồi xuống cạnh cô

" Anh không biết hết trong quá khứ em đã sống khổ sở thế nào? Anh đã hứa yêu em mãi mãi, đã hứa trao cho em ngày mai ấm êm nên tuyệt đối không thể để em đi đến nơi hỗn tạp, hiểm nguy thế được! "

Cô cảm động, hiểu được tấm lòng của hắn dành cho mình và nghe được những lời này có chết cô cũng cam lòng

" Shiki à! Em biết tâm anh thuộc về em ..... cũng biết anh lo lắng. Mong anh cũng hãy hiểu cho tâm em. Em chẳng muốn gia tộc Fullynia ngăn cản chúng ta!!! Thứ gọi là tình yêu mỏng manh, dễ vỡ lắm... em sẽ đặt cược một ván. Giá cả chính là mạng sống và quyền lực... "

Hắn nhanh tay lấy ngón trỏ đặt nhẹ lên đôi môi mềm mại của cô

" Suỵt... Violet à! Em bướng bĩnh quá!!! Nhưng không sao, anh hiểu em. Anh sẽ đi cùng em, lần đặt cược này nếu thất bại chúng ta sẽ cùng chết. "

Cô chẳng thể nào giấu nỗi sự ngạc nhiên

" Nhưng...nhưng... vam...pire "

" Hì, vampire được cho là bất tử có điều vẫn sẽ phải chết nếu... uh... em không cần biết nhiều đâu! Chỉ cần hiểu nếu em ra đi anh sẽ theo em, vĩnh viễn không buông tay em! "

Cô lại rơi lệ, thật lạ lùng người như cô còn có nước mắt sao!? Chẳng lẽ những giọt nước mắt hạnh phúc này cô vẫn còn có!?

Cô mỉm cười, ôm hắn chặt cứng

" Ừ... Anh sẽ phải yêu em rất rất lâu đấy! Đôi ta bước đi chung một con đường đầy chông gai nhưng đối với em con đường ấy vẫn trải thật nhiều hoa hồng vì có anh luôn ở bên em. "

Hắn ôn nhu vuốt những sợi tóc trước trán cô rồi nhẹ nhàng hôn nhẹ lên

" Anh nguyện là quản gia của em mãi mãi. Vĩnh hằng , thủy chung một tình yêu với em, chỉ mình em thôi! "

Đắm chìm trong không gian hạnh phúc này, cả cô và hắn đều mất cảnh giác hay nói đúng hơn là lơ đãng đến độ có sự xuất hiện của kẻ khác cũng chẳng biết @_@

" ... E HÈM!!!!!!!... "

Nghe giọng nói có chút quen, chắc hẳn đã nghe ở đâu rồi nhưng cô vẫn hành động theo quán tính. Lập tức cảnh giác, đưa tay trái rút thanh dao nhỏ giấu ở cổ chân ( tay phải của cô đang đặt ở lưng của hắn ._. ). Bật dậy, di chuyển nhanh như cắt, lật tức trong thoáng chốc đã chĩa lưỡi dao vào cổ kẻ mới xuất hiện đang ngồi ở cửa sổ.

" B...bình t...tĩnh a!!! Là tôi, là bạn, William đây! "

Hả? William!? Cái giiiiiiì !!! Chẳng lẽ là cái tên ái nam ái nữ nói với cô Shiki sắp kết hôn!??? N...nhưng n...nhưng nhìn... nhìn cái tên trước mặt cô không tài nào nhận ra được a.

" Haha có gì đâu mà ngạc nhiên thế? Tôi không mặc váy, không make up thì bá tước không nhận ra à? "

Hừ hừ, cái tên chết dẫm này mới xuất hiện lại muốn chọc tức cô rồi.

" Đâu có! Hì hì chẳng qua là ta thấy ngươi làm nữ nhân có lẽ dễ nuốt trôi cái phong thái ỏng ẻo hơn thôi. "

Lập tức cả cô lẫn tên William đáng ghét đó cùng chửi nhau



" Nói cái gì hả??? Cái đồ ngực lép! "

" Ng...ngươi!!! Đồ não phẳng kia "

" Đồ ngực lép!!! "

" Đồ não phẳng!!! "

" Ngực lép!!! "

" Não phẳng!!! "

" Ngực lép!!! "

" Não phẳng!!! "

Trận cãi nhau này xem ra không bao giờ dứt, hắn đưa tay lên trước trán lộ vẻ chán nản

" Hai người làm ơn thôi đi! Bây giờ đã 1 giờ chiều rồi đấy!!! Violet, nếu em muốn đến Vam quốc thì phải nhanh lên "

Tinh thần chửi rủa của cô xem ra là vô tận :">> Nhưng khi nghe hắn nhắc nhở đến chuyện đại sự thì...

" Ui!!! Trời ạ! Em suýt quên mất. Cũng tại cái tên William này á. Bây giờ chúng ta xuất phát thôi. "

Khí thế hừng hực!!! Cô tràn đầy sinh khí, nhiệt tình chuẩn bị cho chuyến đi

" Ek!!! Nè bá tước có bị ngốc không hả? :0 Tới Vam quốc đem theo balô cũng chẳng dám, huống gì mang cái đống vũ khí to tướng này muốn bị phát hiện từ lúc mới đến à? =_= "

Thật sự thì cô cũng chả để ý gì nhiều đến đống "hành lý" này lắm! Bây giờ nhất định phải tìm ra giải pháp tối ưu nhất, nhanh chóng nhất mới được...

" A! Có rồi!!! Shiki nè, em đi lấy vũ khí mới đã nhé, hì hì. Anh ở đây chờ em một chút. "

Hắn liền cau mày lại

" Em đi đâu? "

" Đi đến nơi cung cấp vũ khí tối mật của em. Có vấn đề gì sao ạ? "

" Anh đi với em! "

Cô thực sự đang rất là khó xử, vốn dĩ là nơi này chỉ có nhân loại mới được vào thôi

" Ờ.... À.... Em đi một mình là được rồi! Anh ở đây trông phòng cho em và cái tên kia. " * chỉ chỉ vào bạn Will *

Xong cô chạy đi luôn để lại hắn và tên kia đơ như tượng đá trong vài giây...

*** 0 *** 0 *** 0 ***

P/s: Chào các bạn!!! :D Chap này au viết hơi ngắn, các chap tiếp theo chắc chắn sẽ vô cùng thú vị để đền bù cho mọi người!

Au muốn thông báo một điều này ạ! Ở các chap trước có những bình luận của các bạn về truyện cũng như ủng hộ au, au xin cảm ơn rất nhiều!!! Nhưng tại không gửi được bình luận để cảm ơn mọi người nên vô cùng xin lỗi :"(

Mong các bạn tiếp tục ủng hộ au cũng như theo dõi truyện ạ. Để khỏi áy náy, au sẽ dùng phần p/s cuối mỗi chap tiếp theo để nói lời cảm ơn đến các bình luận của các bạn. Hãy đọc truyện và comment nhiệt tình nhé!!! Yêu mọi người lắm :*

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Mãi Là Quản Gia Của Em

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook