Chương 6: Gặp lại học trưởng
Đan Hy
18/02/2024
Nữa đêm Tử Yên có chút khát nước cho nên cô mới đi lại bàn lấy nước, đúng lúc này điện thoại cô vang lên " ting...ting " không ngừng,cô không biết là giờ này còn ai gửi tin nhắn đến nữa. Khi cô mở điện thoại lên thì thấy chồng mình và một cô gái đang ân ái với nhau, người con gái đó chẳng mặt gì cả,và rồi cả thân thể cứ hiện trước mắt của ngươi đang ông..
Anh ấy đang muốn trả thù mình bằng cách này hay sao,nếu anh ấy thấy làm như vậy là khiến cho mình đau khổ thì anh ấy đã đạt được như ý nguyện rồi.Tử Yên chạy vào trong toilet khóc,cô ngồi ở trên bồn cầu rồi dùng tay đấm vào ngực trái của mình..
" Phó Cảnh Du...anh ngoại tình rồi, anh thật sự hết yêu em rồi"
Nguồn con gái ngồi trong toilet khóc hơn 3 tiếng đồng hồ rồi mới quay lại giường ngủ,khi cô đi ra thì thấy A Hoa đã thức rồi. Hiện tại cũng đã hơn 5 giờ sáng,mặt trời cũng bắt đầu ló dạng rồi.
" Phu nhân,sao người thức sớm thế"
" À tôi ngủ không được,sau này đừng gọi tôi là phu nhân nữa nếu không sẽ bị Cảnh Du trách phạt đấy "
" Dạ " A Hoa lúc này thấy khoé mắt của cô đỏ hoe hình như là mới khóc xong thì phải.
" Chị Tử Yên,chị mới khóc sao "
" Không có,em đi đánh răng rửa mặt đi "
" Dạ " A Hoa gật đầu rồi đi vào trong toilet,Tử Yên lúc này cũng thở phào một cái rồi ngồi xuống ghế sofa uống nước,tâm trạng của cô không tốt cho nên chỉ uống được một ngụm rồi cũng bỏ xuống..
" Chị ơi em đi mua đồ ăn sáng,chị muốn ăn gì"
" Hay là chị đi chung với em đi,dù sao ở đây cũng rất là chán "
" Ừm,vậy cũng được "
Thế là cả hai người cùng đi xuống căn tin mua đồ ăn,ở đây đa số là bán cháo và cơm mà thôi.Tử Yên mua hai phần cơm,hai nước cam rồi cùng A Hoa trở về phòng bệnh.Lúc này A Hoa thấy có bóng dáng quen thuộc cho nên liền quay qua nói với Tử Yên..
" Chị ơi, người đàn ông đó là bạn của chị phải không,em đã từng thấy qua rồi"
Tử Yên nghe vậy liền xoay người lại nhìn, đúng thật đó là học trưởng Phí Thành mà hình như anh ấy đang bị thương thì phải.Cô thấy ngươi đàn ông đó bị thương ở tay và đầu,đôi chân còn đi khập khiễng nữa chứ. Chuyện này chắc có lẽ là do người chồng của cô gây ra rồi..
" A Hoa em đem đồ ăn lên phòng trước đi,chị đi lại nói chuyện với bạn chị một chút "
" Vâng "
...
Tử Yên đi lại chạm vào vai của Phí Thành một cái, người đàn ông liền xoay người lại thì thấy cô gái nhỏ đáng yêu, người mà mình đã yêu thầm từ lâu.
" Tử Yên..em bị bệnh sao "
Phí Thành thấy cô mặc đồ bệnh nhân,trên trán cũng có vài vết thương lớn nhỏ.
" Ừm,em chỉ bị sốt mà thôi,anh đừng quá lo lắng "
Hai người nói với nhau được vài câu thì cô cũng dìu Phí Thành đi lại ghế đá ngồi xuống. Người đàn ông này đi lại phải chống nạn có chút khó khăn,cô nhìn học trưởng một hồi thì cảm thấy tội lỗi,nếu Phí Thành không dính dáng đến cô thì nhất định sẽ không có bị thương như thế này.
Lúc này ở đằng xa có một bóng người quen thuộc là Phó Cảnh Du.Anh đã đến đây từ sớm và luôn đi theo cô nhưng anh lại không ngờ mới sáng sớm mà vợ mình đã đi tìm người tình rồi,đúng là lâu ngày không gặp cho nên đã nhung nhớ.
" Tử Yên...bằng chứng đã rõ ràng rồi, tôi có ngu mới tin em một lần nữa "
Sau khi thấy được mấy hình ảnh chướng mắt như thế này thì anh cũng rời khỏi đây,vệ sĩ thấy anh rời đi thì cũng chạy theo..
" Anh Phí Thành em xin lỗi...mọi chuyện cũng là do em mà ra,cho nên mới luyên lụy đến anh "
" Không sao đâu,em đừng có ái náy.."
" Tại em mà anh mới ra nông nổi như thế này,như thế này đi tiền thuốc men em sẽ chịu trách nhiệm "
" Tử Yên... thật sự là không cần đâu,anh tự lo được "
" Ngày hôm đó chúng ta chẳng xảy ra chuyện gì cả,anh và em đều bị Ngân Tuyết lừa mà thôi.Với lại em cũng đừng tự trách mình,cái này là anh cam tâm tình nguyện mà.Nếu Cảnh Du không đối xử tốt với em thì cứ trở về bên anh,anh lúc nào cũng yêu thương em "
" Em..em xin lỗi,em đã có chồng rồi,dù có như thế nào em cũng ở bên anh ấy.."
" Tiền thuốc men và tiền viện phí em sẽ lo liệu,có như vậy thì mới không cảm thấy ái náy "
'" Ừm,vậy anh nghe theo em "
" Cảm ơn anh,em cũng thay mặt Cảnh Du xin lỗi anh,xin lỗi vì đã làm anh bị thương "
" Không sao,em dìu anh lên phòng bệnh được không "
" Vâng "
Sau khi dìu Phí Thành lên phòng bệnh thì cô cũng trở về phòng của mình,khi cô bước vào thì thức ăn cũng đã được bày sẵn ra rồi.
" Chị đi lâu quá,thức ăn nguội hết rồi"
" Ừm,tại chị lo nói chuyện mà quên hết thời gian "
" Mà người đàn ông đó là bạn thân của chị hả.Chị Tử Yên cậu chủ ghen lắm đấy nên chị hạn chế gặp người khác giới đi "
" Ừm,chị biết rồi ngủi đó là bạn thân học chung đại học,Phí Thành bị thương cho nên chị mới ngồi lại hỏi thăm một chút thôi "
" À thì ra là vậy " A Hoa mím môi một cái rồi cúi người xuống ăn cơm.
" Em biết khi nào chị được xuất viện không"
" Hình như là 4 ngày nữa "
" Sao lâu thế "
" Tại bà chủ yêu cầu như vậy, hình như bà ấy muốn chị ở lại để theo dõi sức khỏe thêm "
" Ừm "
Cô gật đầu để cho qua chuyện,bởi vì cô biết được mẹ chồng muốn cô không những cái không nên thấy.Dám chừng giờ này Cảnh Du đang ở cùng nhân tình của mình rồi,đêm qua đã nồng nhiệt như vậy mà, thôi kì mắt không thấy tim không đau. Ở đây cũng tốt,có cơm ăn ba bữa có được sự bình yên,lâu lâu thì nói chuyện cùng với A Hoa cho đỡ buồn.Chứ giờ này mà về nhà nữa thì cũng không được yên ổn mà trái lại là những cảnh cải nhau,la hét điên loạn..
Anh ấy đang muốn trả thù mình bằng cách này hay sao,nếu anh ấy thấy làm như vậy là khiến cho mình đau khổ thì anh ấy đã đạt được như ý nguyện rồi.Tử Yên chạy vào trong toilet khóc,cô ngồi ở trên bồn cầu rồi dùng tay đấm vào ngực trái của mình..
" Phó Cảnh Du...anh ngoại tình rồi, anh thật sự hết yêu em rồi"
Nguồn con gái ngồi trong toilet khóc hơn 3 tiếng đồng hồ rồi mới quay lại giường ngủ,khi cô đi ra thì thấy A Hoa đã thức rồi. Hiện tại cũng đã hơn 5 giờ sáng,mặt trời cũng bắt đầu ló dạng rồi.
" Phu nhân,sao người thức sớm thế"
" À tôi ngủ không được,sau này đừng gọi tôi là phu nhân nữa nếu không sẽ bị Cảnh Du trách phạt đấy "
" Dạ " A Hoa lúc này thấy khoé mắt của cô đỏ hoe hình như là mới khóc xong thì phải.
" Chị Tử Yên,chị mới khóc sao "
" Không có,em đi đánh răng rửa mặt đi "
" Dạ " A Hoa gật đầu rồi đi vào trong toilet,Tử Yên lúc này cũng thở phào một cái rồi ngồi xuống ghế sofa uống nước,tâm trạng của cô không tốt cho nên chỉ uống được một ngụm rồi cũng bỏ xuống..
" Chị ơi em đi mua đồ ăn sáng,chị muốn ăn gì"
" Hay là chị đi chung với em đi,dù sao ở đây cũng rất là chán "
" Ừm,vậy cũng được "
Thế là cả hai người cùng đi xuống căn tin mua đồ ăn,ở đây đa số là bán cháo và cơm mà thôi.Tử Yên mua hai phần cơm,hai nước cam rồi cùng A Hoa trở về phòng bệnh.Lúc này A Hoa thấy có bóng dáng quen thuộc cho nên liền quay qua nói với Tử Yên..
" Chị ơi, người đàn ông đó là bạn của chị phải không,em đã từng thấy qua rồi"
Tử Yên nghe vậy liền xoay người lại nhìn, đúng thật đó là học trưởng Phí Thành mà hình như anh ấy đang bị thương thì phải.Cô thấy ngươi đàn ông đó bị thương ở tay và đầu,đôi chân còn đi khập khiễng nữa chứ. Chuyện này chắc có lẽ là do người chồng của cô gây ra rồi..
" A Hoa em đem đồ ăn lên phòng trước đi,chị đi lại nói chuyện với bạn chị một chút "
" Vâng "
...
Tử Yên đi lại chạm vào vai của Phí Thành một cái, người đàn ông liền xoay người lại thì thấy cô gái nhỏ đáng yêu, người mà mình đã yêu thầm từ lâu.
" Tử Yên..em bị bệnh sao "
Phí Thành thấy cô mặc đồ bệnh nhân,trên trán cũng có vài vết thương lớn nhỏ.
" Ừm,em chỉ bị sốt mà thôi,anh đừng quá lo lắng "
Hai người nói với nhau được vài câu thì cô cũng dìu Phí Thành đi lại ghế đá ngồi xuống. Người đàn ông này đi lại phải chống nạn có chút khó khăn,cô nhìn học trưởng một hồi thì cảm thấy tội lỗi,nếu Phí Thành không dính dáng đến cô thì nhất định sẽ không có bị thương như thế này.
Lúc này ở đằng xa có một bóng người quen thuộc là Phó Cảnh Du.Anh đã đến đây từ sớm và luôn đi theo cô nhưng anh lại không ngờ mới sáng sớm mà vợ mình đã đi tìm người tình rồi,đúng là lâu ngày không gặp cho nên đã nhung nhớ.
" Tử Yên...bằng chứng đã rõ ràng rồi, tôi có ngu mới tin em một lần nữa "
Sau khi thấy được mấy hình ảnh chướng mắt như thế này thì anh cũng rời khỏi đây,vệ sĩ thấy anh rời đi thì cũng chạy theo..
" Anh Phí Thành em xin lỗi...mọi chuyện cũng là do em mà ra,cho nên mới luyên lụy đến anh "
" Không sao đâu,em đừng có ái náy.."
" Tại em mà anh mới ra nông nổi như thế này,như thế này đi tiền thuốc men em sẽ chịu trách nhiệm "
" Tử Yên... thật sự là không cần đâu,anh tự lo được "
" Ngày hôm đó chúng ta chẳng xảy ra chuyện gì cả,anh và em đều bị Ngân Tuyết lừa mà thôi.Với lại em cũng đừng tự trách mình,cái này là anh cam tâm tình nguyện mà.Nếu Cảnh Du không đối xử tốt với em thì cứ trở về bên anh,anh lúc nào cũng yêu thương em "
" Em..em xin lỗi,em đã có chồng rồi,dù có như thế nào em cũng ở bên anh ấy.."
" Tiền thuốc men và tiền viện phí em sẽ lo liệu,có như vậy thì mới không cảm thấy ái náy "
'" Ừm,vậy anh nghe theo em "
" Cảm ơn anh,em cũng thay mặt Cảnh Du xin lỗi anh,xin lỗi vì đã làm anh bị thương "
" Không sao,em dìu anh lên phòng bệnh được không "
" Vâng "
Sau khi dìu Phí Thành lên phòng bệnh thì cô cũng trở về phòng của mình,khi cô bước vào thì thức ăn cũng đã được bày sẵn ra rồi.
" Chị đi lâu quá,thức ăn nguội hết rồi"
" Ừm,tại chị lo nói chuyện mà quên hết thời gian "
" Mà người đàn ông đó là bạn thân của chị hả.Chị Tử Yên cậu chủ ghen lắm đấy nên chị hạn chế gặp người khác giới đi "
" Ừm,chị biết rồi ngủi đó là bạn thân học chung đại học,Phí Thành bị thương cho nên chị mới ngồi lại hỏi thăm một chút thôi "
" À thì ra là vậy " A Hoa mím môi một cái rồi cúi người xuống ăn cơm.
" Em biết khi nào chị được xuất viện không"
" Hình như là 4 ngày nữa "
" Sao lâu thế "
" Tại bà chủ yêu cầu như vậy, hình như bà ấy muốn chị ở lại để theo dõi sức khỏe thêm "
" Ừm "
Cô gật đầu để cho qua chuyện,bởi vì cô biết được mẹ chồng muốn cô không những cái không nên thấy.Dám chừng giờ này Cảnh Du đang ở cùng nhân tình của mình rồi,đêm qua đã nồng nhiệt như vậy mà, thôi kì mắt không thấy tim không đau. Ở đây cũng tốt,có cơm ăn ba bữa có được sự bình yên,lâu lâu thì nói chuyện cùng với A Hoa cho đỡ buồn.Chứ giờ này mà về nhà nữa thì cũng không được yên ổn mà trái lại là những cảnh cải nhau,la hét điên loạn..
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.