Chương 49: Viên mãn
Đan Hy
05/05/2024
Sáng hôm sau khi mà Tử Yên thức dậy thì không thấy anh và Cảnh Du đâu,
không biết là họ đã đi đâu nữa.Tử Yên ngáp ngắn ngáp dài rồi cũng đi vào trong toilet vệ sinh cá nhân rồi đi ra chuẩn bị bữa sáng,một lát nữa cô còn phải đưa con trai đi học nữa.
Nhưng khi cô vừa bước ra thì thấy trên bàn đã có đồ ăn sáng,cái này không lẽ là do Cảnh Du chuẩn bị hay sao,anh ấy cũng biết nấu hay sao..
Bất giác cô lại nở một nụ cười,anh ấy có chút thay đổi thì cũng tốt …
Qua mấy ngày sau thì Cảnh Du vẫn như vậy sáng nào cũng thức dậy sớm đưa con đi học và chuẩn bị đồ ăn sáng.Dần dần cô cũng cảm thấy mình đã quen thuộc với những món mà Cảnh Du đã nấu cho cô ăn..
" Em sao vậy,sao không ăn tiếp "
" Em ngán rồi sao,hay là ngày mai anh đổi món khác cho em "
" Không có,tại em thấy anh mỗi ngày cứ thức sớm như vậy có hơi cực …Với lại anh không định trở về thành phố A làm việc à.."
" Khi nào em về thì anh về "
" Nếu em không về thì anh định bỏ mặc công ty rõ ở lại đây luôn sao …"
" Ừm,bây giờ anh cũng hơn 30 tuổi rồi, cũng nên ở bên gia đình của mình "
'" Haiz,chưa gì mà anh đã muốn nghỉ hưu sớm rồi sao."
" Anh thấy như vậy cũng tốt mà,anh có thể ở bên cạnh 3 mẹ con …"
" Cái anh này …"
___##
Ba mẹ của cô đã về quê gần 1 tháng luôn rồi, không biết là ở dưới quê có chuyện gì hay không nữa.Cô có gọi điện thì mọi người nói là ba mẹ của cô không có về,lúc này thì Tử Yên cũng có chút lo lắng rồi.
Cảnh Du thấy vậy cũng đành nói sự thật cho Tử Yên nghe,hơn 1 tháng qua thì ba mẹ của cô đã đến nhà của ba mẹ anh,sau khi ông bà Phó biết chuyện Tử Yên về nhà thì liền lên một kế hoạch như thế,mục đích là muốn hai người họ có không gian riêng ở bên nhau.
Lý Nhã mẹ của Tử Yên cũng không muốn con gái mình làm mẹ đơn thân cho nên cũng muốn cho Cảnh Du một cơ hội để nối lại tình xưa. Dù gì thì cả hai đứa nó cũng trải qua rất nhiều chuyện rồi,đã vậy còn có con của nhau nữa,cho nên bà cũng khinh muốn con gái mình suốt ngày buồn bã như thế đâu.
Đúng là duyên nợ thì có chuyện gì xảy ra thì cũng sẽ trở về bên nhau …
Sau khi biết chuyện thì Tử Yên cũng không nói gì, chỉ cần ba mẹ khoẻ mạnh bình an là được rồi.Với lại ba mẹ cô ít đi ra ngoài chơi lắm,xem như lần này hai người họ đi du lịch vậy.
Bữa cơm tối là do cả hai người chuẩn bị,anh thì chuẩn bị nguyên liệu còn cô thì nấu và nêm nếm thức ăn.Cả nhà 3 người cứ thế mà vui vẻ với nhau,Cảnh Dương cuối cùng cũng biết được người đàn ông này chính là ba ruột của mình,thằng bé vui lắm bởi vì trước kia đi học toàn là bị trêu mà thôi.
Sau khi ăn cơm xong thì Cảnh Du đi rửa bát,dọn dẹp nhà bếp còn Tử Yên thì đi vào phòng dạy còn học bài.Lúc nãy cô bảo anh dạy con học mà anh không chịu,dù sao thì kiến thức của anh ấy nó giống như là cuốn bách khoa toàn thư vậy,thật sự rất giỏi và tài năng.
" Cạch.."
Cảnh Du mở cửa phòng bước vào thì thấy Cảnh Dương đã ngủ rồi,còn Tử Yên thì đang skincare.
" Con ngủ rồi…"
'" Ừm,đợi em thoa kem xong cái đã "
" Chúng ta ra ngoài đi …"
"Anh định ra ngoài để làm gì "
" Thì yêu em …"
Cảnh Du khẽ cười rồi bế cô đi ra phòng khách, nhưng mà chưa đến nơi nữa thì anh đã hôn lên môi của cô rồi,anh thật sự rất nhớ đôi môi này của vợ mình,rất nhớ …
" Ưm…ư…a…"
" A…tuyệt quá …anh yêu em …"
" Em cũng yêu anh."
Cả hai người cứ bốn mắt nhìn nhau rồi ôm nhau thật chặt,cái ôm này thật sự rất là xa xỉ,hơn 5 năm thì anh mới có lại cô ấy. Đúng là sai một ly thì đi một dặm mà, nhưng cuối cùng thì cả hai người cũng trở về bên nhau,cả nhà 3 người cùng nhau xây dựng một gia đình hạnh phúc.
" Mấy năm qua anh thật sự rất hối hận,anh xin lỗi"
" Ừm,em biết rồi,chúng ta cứ sống cho hiện tại là được rồi "
" Vâng …"
" Cảm ơn em,cảm ơn em đã sinh con cho anh,…"._ Nói xong Cảnh Du liền hôn lên môi của Tử Yên,sau đó thì cô cũng đáp lại nụ hôn đó,bàn tay thì đặt lên lưng và hông của anh.
Cô cũng rất nhớ anh,mấy năm qua không có ngày nào mà cô không nhớ đến anh.
" Ưm…ư…a…"
’ ’ Cảnh Du…ưm…a…"
Cảnh Du đặt Tử Yên ngồi đùi của mình rồi sau đó hôn lên cổ và xương quai xanh của cô,anh không những hôn mà còn mút cổ của cô nữa.
Cảm giác mà anh mang lại nó vẫn như lúc trước chứ không có gì thay đổi,cô khẽ rên rỉ rồi nâng hông lên một chút,cơ thể của cô cũng khá là nhạy cảm, mỗi lần anh đụng chạm như vậy là cô lại đỏ mặt hoặc là khẽ rên rỉ yêu chiều như thế..
Hơn mấy năm mới ân ái trở lại cho nên Tử Yên vẫn ngại ngùng như ngày nào, nhưng mà Cảnh Du rất biết cách làm cho vợ mình thoải mái..
Anh làm rất nhẹ nhàng và yêu chiều,đêm nay chắc sẽ là cái đêm mà anh hạnh phúc nhất trên đời.Hơn mấy năm ăn chay thủ cuối cùng cũng đã được ăn mặn,hương vị tình dục mang đến khiến cho cả hai không khỏi vui sướng …
Đây là cái khoảnh khắc mà anh mong chờ nhất,mong chờ sự trở lại của cả hai.Mấy năm qua anh đã rất hối hận khi đánh mất cô ấy rồi,vậy cho nên hiện tại anh rất trân trọng những gì mà mình đang có,anh hứa với lòng là phải yêu thương vợ và con mình thật nhiều để còn bù đắp lại thời gian đã qua khi cô chỉ có một mình mà thôi..
Nhưng khi cô vừa bước ra thì thấy trên bàn đã có đồ ăn sáng,cái này không lẽ là do Cảnh Du chuẩn bị hay sao,anh ấy cũng biết nấu hay sao..
Bất giác cô lại nở một nụ cười,anh ấy có chút thay đổi thì cũng tốt …
Qua mấy ngày sau thì Cảnh Du vẫn như vậy sáng nào cũng thức dậy sớm đưa con đi học và chuẩn bị đồ ăn sáng.Dần dần cô cũng cảm thấy mình đã quen thuộc với những món mà Cảnh Du đã nấu cho cô ăn..
" Em sao vậy,sao không ăn tiếp "
" Em ngán rồi sao,hay là ngày mai anh đổi món khác cho em "
" Không có,tại em thấy anh mỗi ngày cứ thức sớm như vậy có hơi cực …Với lại anh không định trở về thành phố A làm việc à.."
" Khi nào em về thì anh về "
" Nếu em không về thì anh định bỏ mặc công ty rõ ở lại đây luôn sao …"
" Ừm,bây giờ anh cũng hơn 30 tuổi rồi, cũng nên ở bên gia đình của mình "
'" Haiz,chưa gì mà anh đã muốn nghỉ hưu sớm rồi sao."
" Anh thấy như vậy cũng tốt mà,anh có thể ở bên cạnh 3 mẹ con …"
" Cái anh này …"
___##
Ba mẹ của cô đã về quê gần 1 tháng luôn rồi, không biết là ở dưới quê có chuyện gì hay không nữa.Cô có gọi điện thì mọi người nói là ba mẹ của cô không có về,lúc này thì Tử Yên cũng có chút lo lắng rồi.
Cảnh Du thấy vậy cũng đành nói sự thật cho Tử Yên nghe,hơn 1 tháng qua thì ba mẹ của cô đã đến nhà của ba mẹ anh,sau khi ông bà Phó biết chuyện Tử Yên về nhà thì liền lên một kế hoạch như thế,mục đích là muốn hai người họ có không gian riêng ở bên nhau.
Lý Nhã mẹ của Tử Yên cũng không muốn con gái mình làm mẹ đơn thân cho nên cũng muốn cho Cảnh Du một cơ hội để nối lại tình xưa. Dù gì thì cả hai đứa nó cũng trải qua rất nhiều chuyện rồi,đã vậy còn có con của nhau nữa,cho nên bà cũng khinh muốn con gái mình suốt ngày buồn bã như thế đâu.
Đúng là duyên nợ thì có chuyện gì xảy ra thì cũng sẽ trở về bên nhau …
Sau khi biết chuyện thì Tử Yên cũng không nói gì, chỉ cần ba mẹ khoẻ mạnh bình an là được rồi.Với lại ba mẹ cô ít đi ra ngoài chơi lắm,xem như lần này hai người họ đi du lịch vậy.
Bữa cơm tối là do cả hai người chuẩn bị,anh thì chuẩn bị nguyên liệu còn cô thì nấu và nêm nếm thức ăn.Cả nhà 3 người cứ thế mà vui vẻ với nhau,Cảnh Dương cuối cùng cũng biết được người đàn ông này chính là ba ruột của mình,thằng bé vui lắm bởi vì trước kia đi học toàn là bị trêu mà thôi.
Sau khi ăn cơm xong thì Cảnh Du đi rửa bát,dọn dẹp nhà bếp còn Tử Yên thì đi vào phòng dạy còn học bài.Lúc nãy cô bảo anh dạy con học mà anh không chịu,dù sao thì kiến thức của anh ấy nó giống như là cuốn bách khoa toàn thư vậy,thật sự rất giỏi và tài năng.
" Cạch.."
Cảnh Du mở cửa phòng bước vào thì thấy Cảnh Dương đã ngủ rồi,còn Tử Yên thì đang skincare.
" Con ngủ rồi…"
'" Ừm,đợi em thoa kem xong cái đã "
" Chúng ta ra ngoài đi …"
"Anh định ra ngoài để làm gì "
" Thì yêu em …"
Cảnh Du khẽ cười rồi bế cô đi ra phòng khách, nhưng mà chưa đến nơi nữa thì anh đã hôn lên môi của cô rồi,anh thật sự rất nhớ đôi môi này của vợ mình,rất nhớ …
" Ưm…ư…a…"
" A…tuyệt quá …anh yêu em …"
" Em cũng yêu anh."
Cả hai người cứ bốn mắt nhìn nhau rồi ôm nhau thật chặt,cái ôm này thật sự rất là xa xỉ,hơn 5 năm thì anh mới có lại cô ấy. Đúng là sai một ly thì đi một dặm mà, nhưng cuối cùng thì cả hai người cũng trở về bên nhau,cả nhà 3 người cùng nhau xây dựng một gia đình hạnh phúc.
" Mấy năm qua anh thật sự rất hối hận,anh xin lỗi"
" Ừm,em biết rồi,chúng ta cứ sống cho hiện tại là được rồi "
" Vâng …"
" Cảm ơn em,cảm ơn em đã sinh con cho anh,…"._ Nói xong Cảnh Du liền hôn lên môi của Tử Yên,sau đó thì cô cũng đáp lại nụ hôn đó,bàn tay thì đặt lên lưng và hông của anh.
Cô cũng rất nhớ anh,mấy năm qua không có ngày nào mà cô không nhớ đến anh.
" Ưm…ư…a…"
’ ’ Cảnh Du…ưm…a…"
Cảnh Du đặt Tử Yên ngồi đùi của mình rồi sau đó hôn lên cổ và xương quai xanh của cô,anh không những hôn mà còn mút cổ của cô nữa.
Cảm giác mà anh mang lại nó vẫn như lúc trước chứ không có gì thay đổi,cô khẽ rên rỉ rồi nâng hông lên một chút,cơ thể của cô cũng khá là nhạy cảm, mỗi lần anh đụng chạm như vậy là cô lại đỏ mặt hoặc là khẽ rên rỉ yêu chiều như thế..
Hơn mấy năm mới ân ái trở lại cho nên Tử Yên vẫn ngại ngùng như ngày nào, nhưng mà Cảnh Du rất biết cách làm cho vợ mình thoải mái..
Anh làm rất nhẹ nhàng và yêu chiều,đêm nay chắc sẽ là cái đêm mà anh hạnh phúc nhất trên đời.Hơn mấy năm ăn chay thủ cuối cùng cũng đã được ăn mặn,hương vị tình dục mang đến khiến cho cả hai không khỏi vui sướng …
Đây là cái khoảnh khắc mà anh mong chờ nhất,mong chờ sự trở lại của cả hai.Mấy năm qua anh đã rất hối hận khi đánh mất cô ấy rồi,vậy cho nên hiện tại anh rất trân trọng những gì mà mình đang có,anh hứa với lòng là phải yêu thương vợ và con mình thật nhiều để còn bù đắp lại thời gian đã qua khi cô chỉ có một mình mà thôi..
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.