Mami, Các Papa Lại Đánh Đến Cửa Rồi!
Chương 397: Bằng hữu, chiếu cố nha!
Cá Basa
10/08/2019
Mọi công sức của Cẩm Nhuệ và Thần Ly sau khi chữ
trị được cho Lan Ni hoàng hậu, chính là tin Mẫu Đơn và Bạch Nhâm Tịnh
sắp bị mang ra tòa xét xử cho tội danh thảm sát hàng loạt khủng bố tòa
nhà tạm giam Hắc Long Thành.
Khi Cẩm Nhuệ nghe được tin dữ này liền trực tiếp bất tỉnh.
Trời ơi, hãy cho cô biết là rốt cuộc cô đã tạo cái nghiệp gì, mà phải dưới trướng của một bà chủ tên Mẫu Đơn thành sự không đủ, bại sự có thừa như vậy.
“Hoàng đế, có thể dừng việc xét xử hai người bọn họ lại được hay không? Bọn họ một người là thái tử Bạch quốc, một người là… thê tử tương lai của ta!” Thần Ly hai mắt lóe lóe nói: “Ngài có nhớ thái tử phi suýt chút nữa đã thành hôn với ta sau đó bị Hắc Phượng phá đám hay không, chính là nàng!”
Hắc Thuận khó hiểu trừng Thần Ly: “Đó là thê tử của ngươi thì có chuyện gì với ta? Còn Bạch tiểu tử kia, chạy tới Hắc quốc của ta làm loạn liền sẽ phải chịu tương ứng trách nhiệm, dù sao đối với chúng ta, chỉ cần các ngươi không chết là được. Để thằng oắt con đó ăn thử cơm tù của Hắc quốc chúng ta đi thôi, ăn thay ông bố của nó!”
Thần Ly xem vẻ mặt đầy hứng thú dào dạt của Hắc Thuận, cảm thấy quả nhiên là gừng càng già càng cay.
Hắn cũng không ngại cho Bạch Nhâm Tịnh ăn chút đau khổ đâu, chỉ là để cho Mẫu Đơn cùng tên đó trộn cùng một chỗ, hắn không thoải mái nha Ò_Ó!
“Nếu vậy…” Thần Ly liếm liếm môi.
“Két… rầm!”
Bạch Nhâm Tịnh bị tiếng động ồn ào đối diện làm cho có chút phiền muộn. Mấy ngày nay cái giường sắt cứng ngắc của nhà tù liền khiến cho hắn đã đủ bực bội rồi, đám người này còn cố ý làm cho hắn càng thêm khó chịu nữa!
“Ô kìa, xin chào bằng hữu, từ ngày hôm nay chúng ta liền ở đối diện rồi, thỉnh chiếu cố nhiều hơn!”
Giọng nói đáng đánh đòn này làm cho Bạch Nhâm Tịnh hậm hực nhìn sang phía đối diện, ở nơi đó có một kẻ đang bắc chân ngồi trên giường lông nhung, thảnh thơi uống trà ăn bánh!
Khi Cẩm Nhuệ nghe được tin dữ này liền trực tiếp bất tỉnh.
Trời ơi, hãy cho cô biết là rốt cuộc cô đã tạo cái nghiệp gì, mà phải dưới trướng của một bà chủ tên Mẫu Đơn thành sự không đủ, bại sự có thừa như vậy.
“Hoàng đế, có thể dừng việc xét xử hai người bọn họ lại được hay không? Bọn họ một người là thái tử Bạch quốc, một người là… thê tử tương lai của ta!” Thần Ly hai mắt lóe lóe nói: “Ngài có nhớ thái tử phi suýt chút nữa đã thành hôn với ta sau đó bị Hắc Phượng phá đám hay không, chính là nàng!”
Hắc Thuận khó hiểu trừng Thần Ly: “Đó là thê tử của ngươi thì có chuyện gì với ta? Còn Bạch tiểu tử kia, chạy tới Hắc quốc của ta làm loạn liền sẽ phải chịu tương ứng trách nhiệm, dù sao đối với chúng ta, chỉ cần các ngươi không chết là được. Để thằng oắt con đó ăn thử cơm tù của Hắc quốc chúng ta đi thôi, ăn thay ông bố của nó!”
Thần Ly xem vẻ mặt đầy hứng thú dào dạt của Hắc Thuận, cảm thấy quả nhiên là gừng càng già càng cay.
Hắn cũng không ngại cho Bạch Nhâm Tịnh ăn chút đau khổ đâu, chỉ là để cho Mẫu Đơn cùng tên đó trộn cùng một chỗ, hắn không thoải mái nha Ò_Ó!
“Nếu vậy…” Thần Ly liếm liếm môi.
“Két… rầm!”
Bạch Nhâm Tịnh bị tiếng động ồn ào đối diện làm cho có chút phiền muộn. Mấy ngày nay cái giường sắt cứng ngắc của nhà tù liền khiến cho hắn đã đủ bực bội rồi, đám người này còn cố ý làm cho hắn càng thêm khó chịu nữa!
“Ô kìa, xin chào bằng hữu, từ ngày hôm nay chúng ta liền ở đối diện rồi, thỉnh chiếu cố nhiều hơn!”
Giọng nói đáng đánh đòn này làm cho Bạch Nhâm Tịnh hậm hực nhìn sang phía đối diện, ở nơi đó có một kẻ đang bắc chân ngồi trên giường lông nhung, thảnh thơi uống trà ăn bánh!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.