Mami, Các Papa Lại Đánh Đến Cửa Rồi!
Chương 441: Chặn đường
Cá Basa
16/08/2019
Mia ngồi im lặng trong phòng giam, cho dù cửa nhà tù đã mở, cô ta chỉ hướng mắt nhìn tới cánh cửa ra vào đã mở rộng, nơi
hàng loạt nữ tù vừa chạy ra bên ngoài làm loạn. Tại sao đang yên đang
lành…
Từng tiếng ầm ĩ bên ngoài truyền tới, Mia giật giật môi, cuối cùng vẫn là lảo đảo bước ra bên ngoài, còn tiện tay cầm lấy một con dao găm trên người của 1 cảnh ngục bị đánh ngất bằng kìm điện.
Cũng cùng lúc này, Bạch Nhâm Tịnh dừng lại trước mặt Armir ôm chặt lấy lão tam vào trong lòng che chở trước 1 đám cảnh quan hăm hăm cầm súng.
“Bạch Nhâm Tịnh, đến lúc trở về phòng giam của cậu rồi, ta còn cần phải làm công chuyện, thời gian gấp bách, đừng làm tốn thời gian của ta. Còn nếu như cậu không chịu thì ta chỉ đành gửi thư xin lỗi tới Bạch quốc của cậu vậy!” Armir lạnh lùng cầm lên súng nơ ron chĩa vào Bạch Nhâm Tịnh cùng đứa trẻ.
“Đem súng bỏ xuống, nếu không ngươi sẽ hối hận vì hành động của mình!” Bạch Nhâm Tịnh lạnh lùng cảnh cáo Armir, bàn tay siết chặt thanh thần kiếm trong tay.
“Hối hận ư?” Armir bật cười, trong mắt lóe lên, nã thẳng một phát súng vào ngay lão tam, những người xung quanh hắn cũng liên tục nã đạn: “Chịu trói đi Bạch Nhâm Tịnh!”
“Loạn Khúc!” Bạch Nhâm Tịnh cau may, sử dụng một kiếm kỹ chém đứt toàn bộ đường đạn, cũng đem lão tam bảo hộ gọn gàng trong tay, xông thẳng về phía Armir tấn công, lão tam ở trong ngực bị một tay của hắn bịt chặt mắt.
Armir vứt xuống chiếc súng trong tay, vững vàng chặn lại đòn tấn công của Bạch Nhâm Tịnh, thể năng bùng nổ, ngay tắp lự nắm chặt thanh kiếm, ném cả người lẫn kiếm lên tường. Chỉ đăng chính thức duy nhất ở medoctruyenchu.com.
“Ầm!”
“Hự…” Bạch Nhâm Tịnh bị hất văng lên tường, vững vàng ôm chặt lão tam. Armir là người cách hắn cả 1 thế hệ, quả nhiên thực lực quá mạnh. Nếu như bị bắt lại ở đây liền không thể đem tiểu bé con trở về Mẫu Đơn Các được.
Hắn nhất định phải rời khỏi nơi này, mang bé con trở về!
Từng tiếng ầm ĩ bên ngoài truyền tới, Mia giật giật môi, cuối cùng vẫn là lảo đảo bước ra bên ngoài, còn tiện tay cầm lấy một con dao găm trên người của 1 cảnh ngục bị đánh ngất bằng kìm điện.
Cũng cùng lúc này, Bạch Nhâm Tịnh dừng lại trước mặt Armir ôm chặt lấy lão tam vào trong lòng che chở trước 1 đám cảnh quan hăm hăm cầm súng.
“Bạch Nhâm Tịnh, đến lúc trở về phòng giam của cậu rồi, ta còn cần phải làm công chuyện, thời gian gấp bách, đừng làm tốn thời gian của ta. Còn nếu như cậu không chịu thì ta chỉ đành gửi thư xin lỗi tới Bạch quốc của cậu vậy!” Armir lạnh lùng cầm lên súng nơ ron chĩa vào Bạch Nhâm Tịnh cùng đứa trẻ.
“Đem súng bỏ xuống, nếu không ngươi sẽ hối hận vì hành động của mình!” Bạch Nhâm Tịnh lạnh lùng cảnh cáo Armir, bàn tay siết chặt thanh thần kiếm trong tay.
“Hối hận ư?” Armir bật cười, trong mắt lóe lên, nã thẳng một phát súng vào ngay lão tam, những người xung quanh hắn cũng liên tục nã đạn: “Chịu trói đi Bạch Nhâm Tịnh!”
“Loạn Khúc!” Bạch Nhâm Tịnh cau may, sử dụng một kiếm kỹ chém đứt toàn bộ đường đạn, cũng đem lão tam bảo hộ gọn gàng trong tay, xông thẳng về phía Armir tấn công, lão tam ở trong ngực bị một tay của hắn bịt chặt mắt.
Armir vứt xuống chiếc súng trong tay, vững vàng chặn lại đòn tấn công của Bạch Nhâm Tịnh, thể năng bùng nổ, ngay tắp lự nắm chặt thanh kiếm, ném cả người lẫn kiếm lên tường. Chỉ đăng chính thức duy nhất ở medoctruyenchu.com.
“Ầm!”
“Hự…” Bạch Nhâm Tịnh bị hất văng lên tường, vững vàng ôm chặt lão tam. Armir là người cách hắn cả 1 thế hệ, quả nhiên thực lực quá mạnh. Nếu như bị bắt lại ở đây liền không thể đem tiểu bé con trở về Mẫu Đơn Các được.
Hắn nhất định phải rời khỏi nơi này, mang bé con trở về!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.