Mami, Các Papa Lại Đánh Đến Cửa Rồi!
Chương 493: Bão 14/15
Cá Basa
06/09/2019
A a a a… rốt cuộc là nàng đã lọt vào cái thứ quái quỉ gì…
Mẫu Đơn có thể cảm nhận được cơn nóng khắp toàn thân, có lẽ mặt nàng cũng sắp bị đốt cháy rồi.
Năm tên nam nhân cũng không hề kém cạnh, có kẻ vứt qua một cái mị nhãn, có kẻ nhẹ nhàng xoa xoa cơ bụng, lại có kẻ nóng nực lau lau mồ hôi mà liếc nhìn nàng. Hơi nóng của hồ tắm cũng khiến cho đầu óc của Mẫu Đơn mơ mơ hồ hồ thành một cục bột nhão. Chắc chắn đây là mơ… chắc chắn là mơ…
Sau đó khuôn mặt của Thần Ly đã phóng đại ngay trước mặt nàng khiến cho Mẫu Đơn giật mình thảng thốt muốn né ra, không ngờ vừa lùi ra được phía sau lại chạm vào một lồng ngực rắn chắc của Hắc Phượng.
“Tránh… tránh ra…” Nàng đẩy lồng ngực đang kề sát kia ra, nhưng bàn tay chạm vào một đống cơ ngực nóng bỏng lại khiến cho nàng càng thêm mềm nhũn, hơi nước nóng còn mang theo một luồng không khí khiến nàng cơ khát không thôi.
Mẫu Đơn vô thức liếm liếm môi, bàn tay càng sờ sờ khối cơ ngực rắn chắc của Hắc Phượng, nhẵn nhụi tới mịn màng, vô cùng xinh đẹp, không giống như cơ ngực của một tên thái tử thường chinh chiến sa trường.
Chỉ là hàng giả mà thôi, lẽ ra trên này phải tràn ngập vết sẹo chứ…
A? Hàng giả…
Mẫu Đơn giật mình, giống như bị giội một gáo nước lạnh mà bật người dậy, toàn bộ sương mù biến mất, ngay lập tức Mẫu Đơn liền lấy lại được tri giác thông thường.
“Đây là…” Nàng nheo mắt nhìn trần nhà màu trắng, trắng đục như vậy trông rất giống trần nhà của bệnh viện.
Đúng như Mẫu Đơn đoán, sau khi nàng tỉnh dậy chiếc máy mini bên cạnh ngay lập tức kêu lên tít tít, một nữ y tá nhanh chóng chạy tới kiểm tra tình trạng cơ thể của nàng, sau đó hỏi han nàng một vài thứ. Mẫu Đơn thở phào, quả nhiên tất cả đều chỉ là mộng cảnh mà…
Thế nhưng nàng không biết, phía sau lưng nàng đột nhiên có một kí hiệu đồ đằng hình rắn uốn lượn màu đen vô cùng hoa mỹ nằm gọn nơi thắt lưng.
Mẫu Đơn có thể cảm nhận được cơn nóng khắp toàn thân, có lẽ mặt nàng cũng sắp bị đốt cháy rồi.
Năm tên nam nhân cũng không hề kém cạnh, có kẻ vứt qua một cái mị nhãn, có kẻ nhẹ nhàng xoa xoa cơ bụng, lại có kẻ nóng nực lau lau mồ hôi mà liếc nhìn nàng. Hơi nóng của hồ tắm cũng khiến cho đầu óc của Mẫu Đơn mơ mơ hồ hồ thành một cục bột nhão. Chắc chắn đây là mơ… chắc chắn là mơ…
Sau đó khuôn mặt của Thần Ly đã phóng đại ngay trước mặt nàng khiến cho Mẫu Đơn giật mình thảng thốt muốn né ra, không ngờ vừa lùi ra được phía sau lại chạm vào một lồng ngực rắn chắc của Hắc Phượng.
“Tránh… tránh ra…” Nàng đẩy lồng ngực đang kề sát kia ra, nhưng bàn tay chạm vào một đống cơ ngực nóng bỏng lại khiến cho nàng càng thêm mềm nhũn, hơi nước nóng còn mang theo một luồng không khí khiến nàng cơ khát không thôi.
Mẫu Đơn vô thức liếm liếm môi, bàn tay càng sờ sờ khối cơ ngực rắn chắc của Hắc Phượng, nhẵn nhụi tới mịn màng, vô cùng xinh đẹp, không giống như cơ ngực của một tên thái tử thường chinh chiến sa trường.
Chỉ là hàng giả mà thôi, lẽ ra trên này phải tràn ngập vết sẹo chứ…
A? Hàng giả…
Mẫu Đơn giật mình, giống như bị giội một gáo nước lạnh mà bật người dậy, toàn bộ sương mù biến mất, ngay lập tức Mẫu Đơn liền lấy lại được tri giác thông thường.
“Đây là…” Nàng nheo mắt nhìn trần nhà màu trắng, trắng đục như vậy trông rất giống trần nhà của bệnh viện.
Đúng như Mẫu Đơn đoán, sau khi nàng tỉnh dậy chiếc máy mini bên cạnh ngay lập tức kêu lên tít tít, một nữ y tá nhanh chóng chạy tới kiểm tra tình trạng cơ thể của nàng, sau đó hỏi han nàng một vài thứ. Mẫu Đơn thở phào, quả nhiên tất cả đều chỉ là mộng cảnh mà…
Thế nhưng nàng không biết, phía sau lưng nàng đột nhiên có một kí hiệu đồ đằng hình rắn uốn lượn màu đen vô cùng hoa mỹ nằm gọn nơi thắt lưng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.