Mami, Các Papa Lại Đánh Đến Cửa Rồi!
Chương 601
Cá Basa
21/10/2019
#Cá Basa
“Yên, đừng làm rộn, kế tiếp bọn họ kiểm tra sinh trắc, ngươi điều chỉnh lại nhiệt độ cơ thể đi.” Res nhẹ giọng cảnh cáo Mythas trong ngực, tên này từ lúc được thoát ra khỏi cực bắc tuyệt địa vẫn chẳng hề có chút an phận nào.
“Ôi… đại lục… ta đã lâu lắm rồi mới lại được nhìn thấy đại lục thân yêu…” Mythas dùng đôi mắt bằng hạt lép nhìn xung quanh, nơi đâu cũng đều là người.
“Còn phải nói, Kim Thịnh Thành có thể gọi là thành phố mậu dịch thương mại lớn nhất đại lục mà. Đặc biệt là có Kim gia ở nơi này, còn có nơi nào làm ăn tốt hơn Kim Thịnh Thành chứ, ở đây người nhiều là đương nhiên.” Res dùng thần thức trao đổi với Mythas, đi qua cổng kiểm tra thành công, tiến vào Kim Thịnh Thành.
Đi vào Kim Thịnh Thành người càng nhiều, hầu hết là các thương gia, tiểu thương tới mua bán trao đổi.
Res mím môi, bước chân đi tới bắt một chiếc xe, mở cửa ngồi lên.
“Tiểu thư, cô muốn tới nơi nào?” Bác tài thân thiện chào hỏi.
“Đi tới bệnh viện Mẫu Đơn.” Res đưa tới một đồng kim tệ. “Tiền thừa bác cứ giữ lấy, cảm tạ.”
“Không có gì, tiểu thư.” Bác tài nhận tiền cho vào túi áo, nhanh chóng khởi hành xe chạy trên đường. Ở bên trong thành phố nghiêm cấm xe bay, chỉ có xe bay của quân đội mới được đặc cách, người dân di chuyển đều bằng đường bộ.
Sau 20 phút, bác tài dừng xe, quay người cười: “Tiểu thư, tới bệnh viện Mẫu Đơn rồi.”
“Cảm ơn.”
Res xuống xe, nhìn tòa nhà màu trắng trước mặt, cúi đầu đội lên mũ trùm tiến vào. Mục đích tới đây hôm nay của cô chính là tới cảm tạ ân cứu mạng của Cẩm Nhuệ. Lần trước rời đi chưa kịp chính miệng cảm ơn ân cứu mạng, Res luôn cảm thấy có khúc mắc trong lòng.
“Ôi ôi… ta ghét mùi thuốc sát trùng của bệnh viện…” Mythas bên trong ngực áo kêu lên, đôi mắt hạt lép lại ló ra bên ngoài nhìn xung quanh: “Thật là nhiều nhân loại cùng tinh linh, lại còn có người lùn nữa chứ… nơi này thật kỳ quái, không giống bệnh viện thông thường…”
“Yên, đừng làm rộn, kế tiếp bọn họ kiểm tra sinh trắc, ngươi điều chỉnh lại nhiệt độ cơ thể đi.” Res nhẹ giọng cảnh cáo Mythas trong ngực, tên này từ lúc được thoát ra khỏi cực bắc tuyệt địa vẫn chẳng hề có chút an phận nào.
“Ôi… đại lục… ta đã lâu lắm rồi mới lại được nhìn thấy đại lục thân yêu…” Mythas dùng đôi mắt bằng hạt lép nhìn xung quanh, nơi đâu cũng đều là người.
“Còn phải nói, Kim Thịnh Thành có thể gọi là thành phố mậu dịch thương mại lớn nhất đại lục mà. Đặc biệt là có Kim gia ở nơi này, còn có nơi nào làm ăn tốt hơn Kim Thịnh Thành chứ, ở đây người nhiều là đương nhiên.” Res dùng thần thức trao đổi với Mythas, đi qua cổng kiểm tra thành công, tiến vào Kim Thịnh Thành.
Đi vào Kim Thịnh Thành người càng nhiều, hầu hết là các thương gia, tiểu thương tới mua bán trao đổi.
Res mím môi, bước chân đi tới bắt một chiếc xe, mở cửa ngồi lên.
“Tiểu thư, cô muốn tới nơi nào?” Bác tài thân thiện chào hỏi.
“Đi tới bệnh viện Mẫu Đơn.” Res đưa tới một đồng kim tệ. “Tiền thừa bác cứ giữ lấy, cảm tạ.”
“Không có gì, tiểu thư.” Bác tài nhận tiền cho vào túi áo, nhanh chóng khởi hành xe chạy trên đường. Ở bên trong thành phố nghiêm cấm xe bay, chỉ có xe bay của quân đội mới được đặc cách, người dân di chuyển đều bằng đường bộ.
Sau 20 phút, bác tài dừng xe, quay người cười: “Tiểu thư, tới bệnh viện Mẫu Đơn rồi.”
“Cảm ơn.”
Res xuống xe, nhìn tòa nhà màu trắng trước mặt, cúi đầu đội lên mũ trùm tiến vào. Mục đích tới đây hôm nay của cô chính là tới cảm tạ ân cứu mạng của Cẩm Nhuệ. Lần trước rời đi chưa kịp chính miệng cảm ơn ân cứu mạng, Res luôn cảm thấy có khúc mắc trong lòng.
“Ôi ôi… ta ghét mùi thuốc sát trùng của bệnh viện…” Mythas bên trong ngực áo kêu lên, đôi mắt hạt lép lại ló ra bên ngoài nhìn xung quanh: “Thật là nhiều nhân loại cùng tinh linh, lại còn có người lùn nữa chứ… nơi này thật kỳ quái, không giống bệnh viện thông thường…”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.