Mami, Các Papa Lại Đánh Đến Cửa Rồi!
Chương 625
Cá Basa
01/11/2019
#Cá Basa
“Đến rồi, đây có lẽ là căn phòng cất giữ bảo tàng năm xưa của Kiếm thần!” Kẻ đạo mộ đứng trước một cánh cửa lớn với hoa văn cổ xưa, phấn khích nói với thái tử sau lưng.
Thần Ly dường như vẫn chưa hoàn hồn khỏi ký ức hỗn độn mà A Mộc cho hắn thấy, gật đầu bước tới nhìn cánh cửa.
“Có ai có phương pháp mở cửa ra hay không?”
Những người xung quanh lắc lắc đầu.
Kẻ đạo mộ đi tới sờ sờ cánh cửa rắn chắn, trong đầu liên tục xoay chuyển một hồi lại một hồi. Cánh cửa này vật liệu chắc chắn, không hề có vết tích lỗ khóa nào, giống như là hai khối sắt hoàn mỹ dung hợp vào nhau không chút kẽ hở vậy.
Kì quái, như vậy chỗ nào để khống chế cổng đóng mở vậy?
Thần Ly suy nghĩ một lúc, sau đó đột ngột hỏi: “Vừa nãy đi trong lối hầm có ai giữ lại các cổ vật trên đường đi không?”
Những người xung quanh nhìn nhau, sau đó một người đi ra, móc ra từ trong vòng không gian những món đồ linh tinh, đàn cổ, y phục nữ, chuông bạc, vòng tay…
Cho tới một chiếc chuôi kiếm gãy…
“Đưa chuôi kiếm đó cho ta!” Thần Ly giật mình, nhận lấy chuôi kiếm từ tay của người giữ đồ kia. Hắn vuốt ve hoa văn bên trong chuôi kiếm, cùng với lưỡi kiếm gãy màu đen đã có một phần rỉ sét.
Vừa nãy toàn bộ hắn đều chứng kiến kí ức của A Mộc, mà lại bỏ qua những thứ trên đường đi tưởng chừng như không liên quan kia. Chuôi kiếm này, vậy mà lại là của thanh ma kiếm trên tay Lụy Kiếm Ca – Kiếm thần!
Nếu như Thần Ly đoán không lầm, có lẽ thanh kiếm mà A Quang nói hắn tìm kiếm – thanh ma kiếm này đã bị chính chủ nhân của nó bẻ gãy, sau đó vứt lại ở trong khu hầm cổ này!
“Đến rồi, đây có lẽ là căn phòng cất giữ bảo tàng năm xưa của Kiếm thần!” Kẻ đạo mộ đứng trước một cánh cửa lớn với hoa văn cổ xưa, phấn khích nói với thái tử sau lưng.
Thần Ly dường như vẫn chưa hoàn hồn khỏi ký ức hỗn độn mà A Mộc cho hắn thấy, gật đầu bước tới nhìn cánh cửa.
“Có ai có phương pháp mở cửa ra hay không?”
Những người xung quanh lắc lắc đầu.
Kẻ đạo mộ đi tới sờ sờ cánh cửa rắn chắn, trong đầu liên tục xoay chuyển một hồi lại một hồi. Cánh cửa này vật liệu chắc chắn, không hề có vết tích lỗ khóa nào, giống như là hai khối sắt hoàn mỹ dung hợp vào nhau không chút kẽ hở vậy.
Kì quái, như vậy chỗ nào để khống chế cổng đóng mở vậy?
Thần Ly suy nghĩ một lúc, sau đó đột ngột hỏi: “Vừa nãy đi trong lối hầm có ai giữ lại các cổ vật trên đường đi không?”
Những người xung quanh nhìn nhau, sau đó một người đi ra, móc ra từ trong vòng không gian những món đồ linh tinh, đàn cổ, y phục nữ, chuông bạc, vòng tay…
Cho tới một chiếc chuôi kiếm gãy…
“Đưa chuôi kiếm đó cho ta!” Thần Ly giật mình, nhận lấy chuôi kiếm từ tay của người giữ đồ kia. Hắn vuốt ve hoa văn bên trong chuôi kiếm, cùng với lưỡi kiếm gãy màu đen đã có một phần rỉ sét.
Vừa nãy toàn bộ hắn đều chứng kiến kí ức của A Mộc, mà lại bỏ qua những thứ trên đường đi tưởng chừng như không liên quan kia. Chuôi kiếm này, vậy mà lại là của thanh ma kiếm trên tay Lụy Kiếm Ca – Kiếm thần!
Nếu như Thần Ly đoán không lầm, có lẽ thanh kiếm mà A Quang nói hắn tìm kiếm – thanh ma kiếm này đã bị chính chủ nhân của nó bẻ gãy, sau đó vứt lại ở trong khu hầm cổ này!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.