Mami, Các Papa Lại Đánh Đến Cửa Rồi!
Chương 401: Đại lão, ngươi may mắn a!
Cá Basa
10/08/2019
“A Nhân, ngươi nói xem cái gã tù nhân mới được
chuyển tới phòng 301, rốt cuộc là có thân phận gì?” Ở nơi nào cũng sẽ có những kẻ nhiều chuyện, trong nhà tù cũng vậy. A Nhân này là một kẻ
chuyên buôn bán thông tin bên trong nhà tù, hắn có nhiều tự do như vậy,
một phần cũng là nhờ vào “quan hệ đặc biệt” nào đó giữa hắn cùng Armir.
A Nhân đại nhân mới không có chút quan hệ nào với tên vô liêm sỉ lớn xác kia, hứ (ಠ ∩ಠ)
“Xoẹt…” Sau khi một điếu thuốc lá vào tay, A Nhân mới phì phèo rít một hơi thật sâu. “Gã ta là gì cậu không cần biết, miễn chọc ghẹo người ta là được. À, còn có cái tên ít nói đối diện, muốn giữ cho tốt bộ lòng trong bụng thì nhớ quản tốt cái miệng lại…”
Tên này vừa nghe liền thấy đủ hung tàn, rối rít gật gật đầu: “A Nhân ca ca, đa tạ đa tạ.”
Hắn vốn dĩ còn định tới thử thăm dò hai cái ma mới này, khoe khoang 1 chút vị thế đại lão nhà giam của hắn a… Thật may mắn là nhờ vào một chút cẩn thận khi tới chỗ của A Nhân hỏi thăm, vị đại lão này đã thành công giữ được bộ lòng nằm lại nguyên vẹn trong bụng của mình.
“Hai người các ngươi, rốt cuộc là còn muốn trừng nhau tới khi nào…” Mẫu Đơn cho một muỗng cơm vào miệng nhàm chán nhìn hai nam nhân ở phía đối diện.
“Mẫu Đơn à, là hắn ghen tỵ với ta trước!” Thần Ly ngạo mạn mà chọt chọt đũa vào cái khay cơm vô cùng quý ‘s tộc của mình, bên cạnh là Bạch Nhâm Tịnh với khay cơm vô vị bình thường của một tù nhân.
“Bạch Nhâm Tịnh, ăn nhanh đi, sắp tới chúng ta sẽ tới tòa án đấy.” Mẫu Đơn thở dài, cũng ung dung gặm cái giò heo được Thần Ly tỉ mỉ mà đặt vào khay của nàng. Hửm, không ăn? Thôi đi nỡm, tại sao lại phải từ chối đồ ăn chứ?
Tôn nghiêm? Lấy ra gặm được hông, được hông?
Thần Ly nhận ra vẻ mặt lạnh hơn của Bạch Nhâm Tịnh bên cạnh khi Mẫu Đơn thản nhiên mà gặm giò heo do hắn bỏ vào, chỉ muốn ôm bụng mà ha hả cười lớn. Có giỏi thì ngươi cũng dùng đặc quyền mà đem đồ ăn ngon cho nàng đi!
“… Cho cô!” Trong ánh mắt không ngờ của Mẫu Đơn, Bạch Nhâm Tịnh lấy ra khối thịt duy nhất trong khay cơm, đặt vào khay của Mẫu Đơn, sau đó cúi đầu gặm cơm trắng và vài cọng rau cong queo. Thần Ly đại nhân trực tiếp vứt đũa mà ôm bụng cười vang…
A Nhân đại nhân mới không có chút quan hệ nào với tên vô liêm sỉ lớn xác kia, hứ (ಠ ∩ಠ)
“Xoẹt…” Sau khi một điếu thuốc lá vào tay, A Nhân mới phì phèo rít một hơi thật sâu. “Gã ta là gì cậu không cần biết, miễn chọc ghẹo người ta là được. À, còn có cái tên ít nói đối diện, muốn giữ cho tốt bộ lòng trong bụng thì nhớ quản tốt cái miệng lại…”
Tên này vừa nghe liền thấy đủ hung tàn, rối rít gật gật đầu: “A Nhân ca ca, đa tạ đa tạ.”
Hắn vốn dĩ còn định tới thử thăm dò hai cái ma mới này, khoe khoang 1 chút vị thế đại lão nhà giam của hắn a… Thật may mắn là nhờ vào một chút cẩn thận khi tới chỗ của A Nhân hỏi thăm, vị đại lão này đã thành công giữ được bộ lòng nằm lại nguyên vẹn trong bụng của mình.
“Hai người các ngươi, rốt cuộc là còn muốn trừng nhau tới khi nào…” Mẫu Đơn cho một muỗng cơm vào miệng nhàm chán nhìn hai nam nhân ở phía đối diện.
“Mẫu Đơn à, là hắn ghen tỵ với ta trước!” Thần Ly ngạo mạn mà chọt chọt đũa vào cái khay cơm vô cùng quý ‘s tộc của mình, bên cạnh là Bạch Nhâm Tịnh với khay cơm vô vị bình thường của một tù nhân.
“Bạch Nhâm Tịnh, ăn nhanh đi, sắp tới chúng ta sẽ tới tòa án đấy.” Mẫu Đơn thở dài, cũng ung dung gặm cái giò heo được Thần Ly tỉ mỉ mà đặt vào khay của nàng. Hửm, không ăn? Thôi đi nỡm, tại sao lại phải từ chối đồ ăn chứ?
Tôn nghiêm? Lấy ra gặm được hông, được hông?
Thần Ly nhận ra vẻ mặt lạnh hơn của Bạch Nhâm Tịnh bên cạnh khi Mẫu Đơn thản nhiên mà gặm giò heo do hắn bỏ vào, chỉ muốn ôm bụng mà ha hả cười lớn. Có giỏi thì ngươi cũng dùng đặc quyền mà đem đồ ăn ngon cho nàng đi!
“… Cho cô!” Trong ánh mắt không ngờ của Mẫu Đơn, Bạch Nhâm Tịnh lấy ra khối thịt duy nhất trong khay cơm, đặt vào khay của Mẫu Đơn, sau đó cúi đầu gặm cơm trắng và vài cọng rau cong queo. Thần Ly đại nhân trực tiếp vứt đũa mà ôm bụng cười vang…
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.