Mami, Các Papa Lại Đánh Đến Cửa Rồi!
Chương 311: Kẻ sau màn
Cá Basa
02/08/2019
Nói tới tiểu bảo bảo bị mất tích, lúc này đang
yên vị trong một cỗ xe bay, lộc cộc bay ra khỏi địa phận Hắc Long Thành. Hy Tử Kỳ liên hệ với Hắc Phượng quá nhanh, cổng dịch chuyển tất cả đều
bị vô hiệu hóa, khiến cho bọn họ không thể dùng dịch chuyển để rời khỏi
Hắc Long Thành.
“Két!”
“Chuyện gì vậy?” Lúc này chiếc xe đột ngột dừng lại, một người áo đen nghi hoặc hỏi lái xe, người đang cầm lắi lắc đầu: “Không được, cửa không cảng cùng cửa thành đều bị chặn đứng lại rồi, bọn họ hành động nhanh quá!”
“Chết tiệt!” Người này chửi một tiếng, sau đó nhanh chóng ra lệnh: “Vậy thì tạm tìm một chỗ trú ẩn đi. Ta sẽ tìm cách để chúng ta nhanh chóng rời khỏi.”
“Được.”
Tiểu bảo bảo mơ màng tỉnh lại, sau đó giật mình mở to mắt nhìn xung quanh, sợ hãi hét lên: “Các ngươi là ai!!?”
Bé đang ở cùng mami và các anh chị cơ mà, tại sao lại đột nhiên bị mang tới nơi này!!? Còn ở cùng với những người lạ mặt này nữa!!?
Trong cơn hoảng loạn, ma văn xanh lam tràn ngập trên da của lão tứ, một luồng sức mạnh đang ẩn ẩn có nguy cơ muốn bộc phát. Lúc này người áo đen bên cạnh chửi thầm một cái, rút ra một ống tiêm đâm vào cổ thằng bé, khiến cho hai lòng mắt của nó trắng dã rồi ngất đi.
“Thằng bé này sao lại có ma văn hải dương cổ đại của người Atlantis!!?” Nam nhân áo đen giật mình, lôi lấy lão tứ lật áo của thằng bé lên xem, sau đó ánh mắt sắc bén nhìn chằm chằm vào vết bớt xanh lam trên lưng của lão tứ.
“Hóa ra là vậy…”
Hắn càn rỡ cười, sau đó gói lão tứ vào trên ghế, bấm điện thoại cầm tay, nhanh chóng kết nối với kẻ thuê hắn: “Alo? Kim chủ yêu quý, ta đã hoàn thành nhiệm vụ mà ngươi giao cho ta rồi nha, bây giờ chúng ta nên bàn bạc một chút về thù lao được hay không nha?”
“Quang minh giáo chủ, Alan đại nhân!”
“Két!”
“Chuyện gì vậy?” Lúc này chiếc xe đột ngột dừng lại, một người áo đen nghi hoặc hỏi lái xe, người đang cầm lắi lắc đầu: “Không được, cửa không cảng cùng cửa thành đều bị chặn đứng lại rồi, bọn họ hành động nhanh quá!”
“Chết tiệt!” Người này chửi một tiếng, sau đó nhanh chóng ra lệnh: “Vậy thì tạm tìm một chỗ trú ẩn đi. Ta sẽ tìm cách để chúng ta nhanh chóng rời khỏi.”
“Được.”
Tiểu bảo bảo mơ màng tỉnh lại, sau đó giật mình mở to mắt nhìn xung quanh, sợ hãi hét lên: “Các ngươi là ai!!?”
Bé đang ở cùng mami và các anh chị cơ mà, tại sao lại đột nhiên bị mang tới nơi này!!? Còn ở cùng với những người lạ mặt này nữa!!?
Trong cơn hoảng loạn, ma văn xanh lam tràn ngập trên da của lão tứ, một luồng sức mạnh đang ẩn ẩn có nguy cơ muốn bộc phát. Lúc này người áo đen bên cạnh chửi thầm một cái, rút ra một ống tiêm đâm vào cổ thằng bé, khiến cho hai lòng mắt của nó trắng dã rồi ngất đi.
“Thằng bé này sao lại có ma văn hải dương cổ đại của người Atlantis!!?” Nam nhân áo đen giật mình, lôi lấy lão tứ lật áo của thằng bé lên xem, sau đó ánh mắt sắc bén nhìn chằm chằm vào vết bớt xanh lam trên lưng của lão tứ.
“Hóa ra là vậy…”
Hắn càn rỡ cười, sau đó gói lão tứ vào trên ghế, bấm điện thoại cầm tay, nhanh chóng kết nối với kẻ thuê hắn: “Alo? Kim chủ yêu quý, ta đã hoàn thành nhiệm vụ mà ngươi giao cho ta rồi nha, bây giờ chúng ta nên bàn bạc một chút về thù lao được hay không nha?”
“Quang minh giáo chủ, Alan đại nhân!”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.