Mami, Các Papa Lại Đánh Đến Cửa Rồi!
Chương 270: Mã Lâm
Cá Basa
31/07/2019
Cuối cùng Mẫu Đơn vẫn chưa thể tìm ra một người
đủ sức hút để diễn nhân vật phản diện Stansfield kia, dù sao Stansfield
chính là 1 trong những nhân vật để lại ấn tượng sâu sắc nhất cho người
xem trên màn ảnh, không thể lựa chọn qua loa được!
Nàng sau đó liền nghĩ tới chuyện tuyển dụng nghệ sĩ, tìm kiếm tài năng, dù sao một công ty giải trí không thể chỉ có vài nghệ sĩ cỏn con như vậy được, nhất là Mẫu Đơn giải trí sẽ tự quay phim tự chọn diễn viên, sẽ cần phải có 1 đội ngũ diễn viên dồi dào!
Mã Lâm là một diễn viên đóng thế hạng bét ở trong Hắc Long Thành.
Hắn vào nghiệp diễn đã 10 năm, lại 10 năm chỉ làm một tên diễn viên đóng thế, bởi vì lỡ đắc tội một công tử thế gia hồi còn trẻ, đối phương liền trả thù hắn cả 1 đời, cho dù cố gắng cỡ nào, vẫn sẽ không một ai dám cho hắn xuất hiện chính diện trong phim dù chỉ là một vai phụ.
Từ một thiếu niên hùng tâm tráng chí bước vào ngành giải trí, Mã Lâm liền cứ thế mà trở thành một diễn viên đóng thế chuyên nghiệp, sống lay lắt duy trì hơi tàn qua ngày.
Chính là hơn ai hết, Mã Lâm biết hắn không muốn chỉ dừng lại ở đây, hắn muốn được đứng một cách đường hoàng trước máy quay phim, được một lần tự hào mà viết tên trên dàn cast diễn viên chính.
Chỉ là đi khắp cái Hắc quốc này, sẽ không một nhà công ty giải trí nào dám nhận hắn, cho dù là công việc diễn viên đóng thế, nếu không phải Mã Lâm ra một cái giá cực bèo bọt chỉ đủ cho hắn sống lay lắt, hắn cũng sẽ không thể nào nhận được việc.
Hôm nay Mã Lâm đạp một chiếc xe đạp cũ kĩ đi dạo trên đường phố Hắc Long Thành, hắn mấy ngày nay đóng xong bộ phim liền không kiếm được việc mới, đã đói bụng vào ngày rồi, đành phải nghĩ tới chuyện tìm một công việc bán thời gian nào đó trước khi chết đói mà không có công việc đóng phim mới.
Chỉ là vừa đạp xe tới một khu phố phồn hoa, Mã Lâm liền thấy một đống người đang bu lại thành đám đông trước một cửa hàng lớn, tranh nhau nói cái gì mà “ta đăng ký, ta đăng ký”, khiến cho Mã Lâm dừng xe lại nhìn thử xem, biết đâu lại có cơ hội tìm được công việc bán thời gian nào đó béo bở.
Hoặc giả như một công việc khá ổn định, có lẽ, Mã Lâm hắn sẽ có lý do mà bỏ đi cái giấc mộng đóng phim đã sắp chết đi của mình, sau đó sống một cuộc sống bình thường, không mộng mị gì cả cho tới lúc chết đi.
Nàng sau đó liền nghĩ tới chuyện tuyển dụng nghệ sĩ, tìm kiếm tài năng, dù sao một công ty giải trí không thể chỉ có vài nghệ sĩ cỏn con như vậy được, nhất là Mẫu Đơn giải trí sẽ tự quay phim tự chọn diễn viên, sẽ cần phải có 1 đội ngũ diễn viên dồi dào!
Mã Lâm là một diễn viên đóng thế hạng bét ở trong Hắc Long Thành.
Hắn vào nghiệp diễn đã 10 năm, lại 10 năm chỉ làm một tên diễn viên đóng thế, bởi vì lỡ đắc tội một công tử thế gia hồi còn trẻ, đối phương liền trả thù hắn cả 1 đời, cho dù cố gắng cỡ nào, vẫn sẽ không một ai dám cho hắn xuất hiện chính diện trong phim dù chỉ là một vai phụ.
Từ một thiếu niên hùng tâm tráng chí bước vào ngành giải trí, Mã Lâm liền cứ thế mà trở thành một diễn viên đóng thế chuyên nghiệp, sống lay lắt duy trì hơi tàn qua ngày.
Chính là hơn ai hết, Mã Lâm biết hắn không muốn chỉ dừng lại ở đây, hắn muốn được đứng một cách đường hoàng trước máy quay phim, được một lần tự hào mà viết tên trên dàn cast diễn viên chính.
Chỉ là đi khắp cái Hắc quốc này, sẽ không một nhà công ty giải trí nào dám nhận hắn, cho dù là công việc diễn viên đóng thế, nếu không phải Mã Lâm ra một cái giá cực bèo bọt chỉ đủ cho hắn sống lay lắt, hắn cũng sẽ không thể nào nhận được việc.
Hôm nay Mã Lâm đạp một chiếc xe đạp cũ kĩ đi dạo trên đường phố Hắc Long Thành, hắn mấy ngày nay đóng xong bộ phim liền không kiếm được việc mới, đã đói bụng vào ngày rồi, đành phải nghĩ tới chuyện tìm một công việc bán thời gian nào đó trước khi chết đói mà không có công việc đóng phim mới.
Chỉ là vừa đạp xe tới một khu phố phồn hoa, Mã Lâm liền thấy một đống người đang bu lại thành đám đông trước một cửa hàng lớn, tranh nhau nói cái gì mà “ta đăng ký, ta đăng ký”, khiến cho Mã Lâm dừng xe lại nhìn thử xem, biết đâu lại có cơ hội tìm được công việc bán thời gian nào đó béo bở.
Hoặc giả như một công việc khá ổn định, có lẽ, Mã Lâm hắn sẽ có lý do mà bỏ đi cái giấc mộng đóng phim đã sắp chết đi của mình, sau đó sống một cuộc sống bình thường, không mộng mị gì cả cho tới lúc chết đi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.