Mami, Các Papa Lại Đánh Đến Cửa Rồi!
Chương 443: Vong linh pháp sư
Cá Basa
17/08/2019
Redick cười nói: “Hắc Hỏa, ta nghe nói ngươi đã
phản bội huyết thống và quốc gia của chính mình, để rồi đổi lấy cái bộ
dáng thảm hại hiện tại sao? Ta thực sự cảm thấy nhục nhã thay cho hoàng
thất đấy! Cũng cảm thấy thực nhục nhã khi đã từng coi ngươi là một người bạn tri kỷ cùng Armir!”
Hắn từng bước bước tới, ung dùng nhìn Hắc Hỏa chật vật đi ra khỏi đống gạch, hoa văn màu đen trên mặt Hắc Hỏa giống như càng thêm chuyển đỏ như máu. Res nhìn thấy liền bật dậy nhắc nhở thông qua tinh thần lực truyền vào đầu Hắc Hỏa:
“Hắc Hỏa, không được phép hóa hình ở trong nơi này, một khi hóa hình liền dễ chọc tới điểm mấu chốt của Hắc quốc, hiện tại chưa phải lúc khai chiến với bọn họ.”
Hắc Hỏa hạ mắt nhìn Redick, cố gắng dìm xuống cơn tức giận cùng không cam lòng, “Ừ” một tiếng khàn đặc trong cổ họng. Hắn thực sự, không muốn chấp nhận rằng bản thân đã thua cuộc!
Res huýt một tiếng sao, từ trong không gian đột ngột xuất hiện một vệt nứt vỡ răng rắc kêu, dưới ánh mắt kinh dị của mọi người xung quanh, 10 tên ma pháp sư áo đen tràn đầy khí tức nguy hiểm xuất hiện, cầm quyền trượng nhẹ nhàng xoay vòng xung quanh Redick mà niệm chú.
“Chuyện gì…” Redick siết chặt nắm tay, quay đầu nhìn tốc độ càng lúc càng nhanh của lũ ma pháp sư đã bao vậy xung quanh hắn, không rõ đâu là người, đâu là bóng.
Hắn xông tới muốn tóm lấy một tên để bắt giết, lại không thể nào rút ngắn được khoảng cách với bất cứ tên nào, bọn chúng cứ lấy Redick làm tâm mà di chuyên theo vòng tròn, hắn di chuyển liền di chuyển theo, tốc độ nhanh tới không giống người!
“Không đúng, đây là… vong linh pháp sư!” Redick giật mình nhìn về phía Res, gân xanh trào lên mà chỉ tay về phía cô ta: “Các ngươi dám sử dụng Vong linh ma pháp sư!!? Ngươi muốn khiến cho cả đại lục gặp tai họa hay sao!!!?”
Res che miệng cười, đôi mắt màu xanh đen như đang cười nhạo suy nghĩ ngây thơ lại vô tri của ngài Redick đáng kính.
Dùm vài ba con vong linh thì làm sao chứ, dù sao vong linh cấp thấp cũng chẳng thế gây nổi sóng gió gì khi có ma pháp sư kiềm chế.
Ngài Alan muốn, chính là triệt để bẻ gãy cái đại lục này!
Hắn từng bước bước tới, ung dùng nhìn Hắc Hỏa chật vật đi ra khỏi đống gạch, hoa văn màu đen trên mặt Hắc Hỏa giống như càng thêm chuyển đỏ như máu. Res nhìn thấy liền bật dậy nhắc nhở thông qua tinh thần lực truyền vào đầu Hắc Hỏa:
“Hắc Hỏa, không được phép hóa hình ở trong nơi này, một khi hóa hình liền dễ chọc tới điểm mấu chốt của Hắc quốc, hiện tại chưa phải lúc khai chiến với bọn họ.”
Hắc Hỏa hạ mắt nhìn Redick, cố gắng dìm xuống cơn tức giận cùng không cam lòng, “Ừ” một tiếng khàn đặc trong cổ họng. Hắn thực sự, không muốn chấp nhận rằng bản thân đã thua cuộc!
Res huýt một tiếng sao, từ trong không gian đột ngột xuất hiện một vệt nứt vỡ răng rắc kêu, dưới ánh mắt kinh dị của mọi người xung quanh, 10 tên ma pháp sư áo đen tràn đầy khí tức nguy hiểm xuất hiện, cầm quyền trượng nhẹ nhàng xoay vòng xung quanh Redick mà niệm chú.
“Chuyện gì…” Redick siết chặt nắm tay, quay đầu nhìn tốc độ càng lúc càng nhanh của lũ ma pháp sư đã bao vậy xung quanh hắn, không rõ đâu là người, đâu là bóng.
Hắn xông tới muốn tóm lấy một tên để bắt giết, lại không thể nào rút ngắn được khoảng cách với bất cứ tên nào, bọn chúng cứ lấy Redick làm tâm mà di chuyên theo vòng tròn, hắn di chuyển liền di chuyển theo, tốc độ nhanh tới không giống người!
“Không đúng, đây là… vong linh pháp sư!” Redick giật mình nhìn về phía Res, gân xanh trào lên mà chỉ tay về phía cô ta: “Các ngươi dám sử dụng Vong linh ma pháp sư!!? Ngươi muốn khiến cho cả đại lục gặp tai họa hay sao!!!?”
Res che miệng cười, đôi mắt màu xanh đen như đang cười nhạo suy nghĩ ngây thơ lại vô tri của ngài Redick đáng kính.
Dùm vài ba con vong linh thì làm sao chứ, dù sao vong linh cấp thấp cũng chẳng thế gây nổi sóng gió gì khi có ma pháp sư kiềm chế.
Ngài Alan muốn, chính là triệt để bẻ gãy cái đại lục này!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.