Chương 82: Mát-xa
Cẩn Duệ Nghi
23/03/2023
Lộ Lộ là lần đầu tiên chăm sóc cho bệnh nhân ở phòng vip nên có chút hơi bỡ ngỡ, cô bước vào quả thực phòng bệnh này rất giống một căn phòng thu nhỏ. Đầy đủ mọi thứ và cũng rất hiện đại.
Cô dần dần tiến lại giường bệnh, nhẹ nhàng mà vén tấm rèm trắng lên. Cười tươi chào hỏi.
"Xin chào, tôi là ý tá phụ trách chăm sóc…"
Chỉ vài giây sau, nụ cười tươi trên môi cô cũng tắt hẳn khi nhìn thấy người nằm trên giường bệnh kia là ai!
Cô nhìn hắn, ánh mắt chứa đầy sát khí, có chút đề phòng mà hỏi.
"Anh làm gì ở đây?"
Hắn nhìn cô vẻ mặt lộ rõ sự mệt mỏi, thỉnh thoảng còn hắt hơi mấy cái.
"Em không thương anh sao, anh đang bệnh mà."
Cô nhìn hắn, một dòng chữ như hiện rõ trên mặt.
Cái tên vô liêm sỉ này, đừng đeo bám cô nữa được không?
Hắn nằm trên giường, lấy tay cô đặt lên mặt mình, ủy khuất mà nói.
"Lộ Lộ anh mệt quá, em mát-xa cho anh có được không?"
Thấy hắn có chút mệt mỏi như vậy, co cũng động tâm mà bảo hắn nằm xuống.
"Anh nằm xuống đi tôi mát-xa cho!"
Hắn không ngay lập tức mà nằm xuống mà đứng dậy cởi áo ra, đứng trước mặt cô khoe cơ ngực rắn chắc. Lộ rõ cơ múi trên bụng, khiến cô cũng có chút khoái mà suýt chảy cả máu mũi.
"Anh cởi quần áo ra làm gì?"
"Anh muốn thoải mái mà! Em mát-xa cho anh đi."
Cô cũng đành bất lực, đứng cạnh bên giường mà bắt đầu dùng lực mát-xa cho hắn.
Ninh Nhất Phàm tận hưởng được vợ phục vụ như vậy trong lòng rất sảng khoái, thỉnh thoảng phát ra âm thanh khiến người ta đỏ mặt.
"A...ưm...a...em làm anh thật thoải mái~"
Cô không biết hắn định giở trò gì, cũng chỉ tận lực mà mát-xa cho hắn mà thôi.
"Mạnh lên, Lộ Lộ em làm anh thoải mái quá."
Ninh Nhất Phàm lớn tiếng mà kêu, cô làm mạnh tay như vậy sao hắn lại thấy thoải mái được cơ chứ?
Tu Kiệt đứng bên ngoài, đầu óc đen tối bắt đầu hình dung những gì đang diễn ra ở trong phòng bệnh. Nhịn không được, lại áp tai tiếp tục nghe.
"Ha...Lộ Lộ chưa đủ, thêm nữa đi…"
Cậu ta nghe giọng này thì không thể lệch đi đâu được nữa, chỉ có thể là Ninh Nhất Phàm mà thôi.
Đường đường là một CEO của tập đoàn MM, vậy mà giờ đây lại chịu khuất phục giới thân phụ nữ. Đúng là thật mất mặt đàn ông mà...may lần này là cậu ta nghe thấy đấy không thì...không biết chuyện gì sẽ xảy ra.
"Haha, chuyện này tôi nhất định sẽ kể cho mấy anh em nữa nghe"
Tu Kiệt trong lòng cũng hả hê mà rời khỏi. Trong phòng bệnh chỉ còn vài tiếng ái muội và mấy yêu cầu khó nghe của Ninh Nhất Phàm mà thôi.
"Lộ Lộ anh khó chịu phía dưới, em mát-xa cho anh được không?"
Hắn cầm lấy tay cô, ngay lập tức lôi kéo đặt lên "vùng cấm".
Mặt cô lạnh băng không biểu cảm, nhưng trong lòng đã nóng như lửa thiêu.
"Anh có tin tôi cắt của anh không?"
Hắn nhìn sắc mặt này của cô thấy giống không đùa cho lắm, ngay lập tức bỏ tay cô ra.
Thấy cô tính ra ngoài thì nhanh chóng giữ tay cô lại.
"Lộ Lộ anh đang bị tên chân không thể đi được...em có thể dẫn anh vào nhà vệ sinh không?"
"Vậy để tôi gọi điều dưỡng nam vào đưa anh đi."
Ninh Nhất Phàm tỏ vẻ bất mãn, siết chặt lấy tay cô không muốn cho đi.
"Anh giờ chỉ cần em thôi. Em nỡ đối xử với người bệnh như vậy sao?"
Cô dường như cảm thấy gương mặt Ninh Nhất Phàm ngày một dày hơn rồi thù phải, lúc nào cũng có thể vô sỉ như vậy sao?
"Được, vậy để tôi "bế" anh đi."
"Rất hân hạnh!"
Ninh Nhất Phàm cả người to lớn như không xương, dựa hết vào thân hình mảnh mai nhỏ bé của cô, hai tay cũng chẳng yên phận mà vòng qua ôm vòng eo Lộ Lộ.
Vừa "bế" hắn đến trước cửa nhà vệ sinh, cô đã thẳng chân đạp cho hắn một nhát.
"Anh ngủ luôn trong đấy, không cần ló mặt ra cũng được."
Cô dần dần tiến lại giường bệnh, nhẹ nhàng mà vén tấm rèm trắng lên. Cười tươi chào hỏi.
"Xin chào, tôi là ý tá phụ trách chăm sóc…"
Chỉ vài giây sau, nụ cười tươi trên môi cô cũng tắt hẳn khi nhìn thấy người nằm trên giường bệnh kia là ai!
Cô nhìn hắn, ánh mắt chứa đầy sát khí, có chút đề phòng mà hỏi.
"Anh làm gì ở đây?"
Hắn nhìn cô vẻ mặt lộ rõ sự mệt mỏi, thỉnh thoảng còn hắt hơi mấy cái.
"Em không thương anh sao, anh đang bệnh mà."
Cô nhìn hắn, một dòng chữ như hiện rõ trên mặt.
Cái tên vô liêm sỉ này, đừng đeo bám cô nữa được không?
Hắn nằm trên giường, lấy tay cô đặt lên mặt mình, ủy khuất mà nói.
"Lộ Lộ anh mệt quá, em mát-xa cho anh có được không?"
Thấy hắn có chút mệt mỏi như vậy, co cũng động tâm mà bảo hắn nằm xuống.
"Anh nằm xuống đi tôi mát-xa cho!"
Hắn không ngay lập tức mà nằm xuống mà đứng dậy cởi áo ra, đứng trước mặt cô khoe cơ ngực rắn chắc. Lộ rõ cơ múi trên bụng, khiến cô cũng có chút khoái mà suýt chảy cả máu mũi.
"Anh cởi quần áo ra làm gì?"
"Anh muốn thoải mái mà! Em mát-xa cho anh đi."
Cô cũng đành bất lực, đứng cạnh bên giường mà bắt đầu dùng lực mát-xa cho hắn.
Ninh Nhất Phàm tận hưởng được vợ phục vụ như vậy trong lòng rất sảng khoái, thỉnh thoảng phát ra âm thanh khiến người ta đỏ mặt.
"A...ưm...a...em làm anh thật thoải mái~"
Cô không biết hắn định giở trò gì, cũng chỉ tận lực mà mát-xa cho hắn mà thôi.
"Mạnh lên, Lộ Lộ em làm anh thoải mái quá."
Ninh Nhất Phàm lớn tiếng mà kêu, cô làm mạnh tay như vậy sao hắn lại thấy thoải mái được cơ chứ?
Tu Kiệt đứng bên ngoài, đầu óc đen tối bắt đầu hình dung những gì đang diễn ra ở trong phòng bệnh. Nhịn không được, lại áp tai tiếp tục nghe.
"Ha...Lộ Lộ chưa đủ, thêm nữa đi…"
Cậu ta nghe giọng này thì không thể lệch đi đâu được nữa, chỉ có thể là Ninh Nhất Phàm mà thôi.
Đường đường là một CEO của tập đoàn MM, vậy mà giờ đây lại chịu khuất phục giới thân phụ nữ. Đúng là thật mất mặt đàn ông mà...may lần này là cậu ta nghe thấy đấy không thì...không biết chuyện gì sẽ xảy ra.
"Haha, chuyện này tôi nhất định sẽ kể cho mấy anh em nữa nghe"
Tu Kiệt trong lòng cũng hả hê mà rời khỏi. Trong phòng bệnh chỉ còn vài tiếng ái muội và mấy yêu cầu khó nghe của Ninh Nhất Phàm mà thôi.
"Lộ Lộ anh khó chịu phía dưới, em mát-xa cho anh được không?"
Hắn cầm lấy tay cô, ngay lập tức lôi kéo đặt lên "vùng cấm".
Mặt cô lạnh băng không biểu cảm, nhưng trong lòng đã nóng như lửa thiêu.
"Anh có tin tôi cắt của anh không?"
Hắn nhìn sắc mặt này của cô thấy giống không đùa cho lắm, ngay lập tức bỏ tay cô ra.
Thấy cô tính ra ngoài thì nhanh chóng giữ tay cô lại.
"Lộ Lộ anh đang bị tên chân không thể đi được...em có thể dẫn anh vào nhà vệ sinh không?"
"Vậy để tôi gọi điều dưỡng nam vào đưa anh đi."
Ninh Nhất Phàm tỏ vẻ bất mãn, siết chặt lấy tay cô không muốn cho đi.
"Anh giờ chỉ cần em thôi. Em nỡ đối xử với người bệnh như vậy sao?"
Cô dường như cảm thấy gương mặt Ninh Nhất Phàm ngày một dày hơn rồi thù phải, lúc nào cũng có thể vô sỉ như vậy sao?
"Được, vậy để tôi "bế" anh đi."
"Rất hân hạnh!"
Ninh Nhất Phàm cả người to lớn như không xương, dựa hết vào thân hình mảnh mai nhỏ bé của cô, hai tay cũng chẳng yên phận mà vòng qua ôm vòng eo Lộ Lộ.
Vừa "bế" hắn đến trước cửa nhà vệ sinh, cô đã thẳng chân đạp cho hắn một nhát.
"Anh ngủ luôn trong đấy, không cần ló mặt ra cũng được."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.