Mạn Châu Sa - Thiên Sơn Song Hi
Chương 5
Manh Manh
12/09/2023
Tối hôm đó, Vĩnh Hi đang nghỉ ngơi trong phòng thì bỗng nhiên một giọng nam nhân vang lên: "Xem ra ngươi tốt lắm!"
Nghe giọng nói này, Vĩnh Hi nhận ra đây chính là nam nhân mình gặp hôm trước. Vì giọng của nam tử này rất hay, khi nói ra còn có chút mị hoặc, muốn nàng không nhận ra cũng khó.
"Chuyện đó, cảm tạ ngươi giúp ta, ta cũng không nói chuyện ngươi lẻn vào Lộc Đà Sơn. Nhưng Lộc Đà Sơn không phải nơi ngươi muốn vào thì vào. Lần này ta chịu ân tình của ngươi, nhưng lần sau ta sẽ nói." Vĩnh Hi vừa làm việc của mình vừa nói.
Nam nhân bên ngoài cửa khẽ cười: "Ngươi nghĩ dù ngươi có nói, họ có thể bắt được ta hay sao?"
"Dù có thể không bắt được ngươi, nhưng ta dám chắc ngươi sẽ không lẻn vào được nữa." Vĩnh Hi bình thản nói, giống như nàng đang nói chuyện phiếm.
"Haha, tiểu nha đầu, ngươi cũng có bản lĩnh đấy!" Nam nhân đó cười nói.
Vĩnh Hi nghe vậy thì nhếch nhẹ khóe môi, nhún vai tỏ vẻ nàng biết điều đó.
Nam nhân bên ngoài thấy hành động này của nàng thì khẽ nheo mắt, rồi phi thân đi mất. Đến một nơi bao xung quanh là những tòa lầu màu đen hắn mới dừng lại. Xung quanh những người đang làm việc nhìn thấy nam nhân thì cung kính quỳ xuống hành lễ: "Cung nghênh tôn thượng!"
Nam tử từ từ phất tay ra hiệu cho bọn họ, rồi đi vào bên trong. Lúc này dung mạo hắn mới hiện rõ ra trước mắt, đôi mày kiếm cùng với đôi mắt đen pha chút màu đỏ mị hoặc, dọc theo đó là sống mũi cao thẳng tắp. Nếu nói hồ ly là con vật xinh đẹp nhất thế gian thì hắn hẳn là một con hồ ly đẹp nhất. Cả người hắn dù không làm gì nhưng đều tỏa ra lãnh khí khiến người khác nhìn vào phải phục tùng. Hắn tên Lãnh Tử Lam, chính là Ma tôn mà mọi người vẫn nói đến, sát phạt vô tình.
Hôm qua hắn chính là vì được Thái tử Thiên tộc nhờ vả nên lẻn vào Lộc Đà Sơn, ai ngờ ở đó hắn lại có thể gặp được một nữ tử như vậy. Nàng là người đầu tiên dám nhìn thẳng vào mắt hắn mà đối đáp với hắn. Nữ tử đó dù trong người đang khó chịu những vẫn hung hăng dọa hắn. Mặc dù lúc đó hắn biết nàng không nhìn rõ hoàn cảnh xung quanh. Nhưng không nhìn rõ không phải là không thể nhìn thấy. Hắn thấy một tia bất ngờ xẹt qua đôi mắt xinh đẹp của nàng khi nàng nhìn thấy hắn. Nhưng đây là lần đầu tiên hắn thấy một nữ tử có dung mạo tuyệt đẹp đến như vây.
Đừng nói Thiên Giới và Ma Giới là kẻ thù không đội trời chung. Thực chất Thiên Giới và Ma Giới là hai giới cùng song song tồn tại, thiếu bên nào cũng không được. Vì vậy, hai bên đều giữ quan hệ hợp tác, chỉ trừ khi một trong hai bên có người làm phản thì quan hệ đó sẽ chấm dứt. Thiên Giới là nơi những người muốn tu tiên thì luyện lên, Ma giới là dành cho những người muốn hóa ma mà luyện. Nhưng giới nào cũng có những quy định của nó, không phải cứ Ma Giới là xấu cứ Thiên Giới là tốt.
Và khắp tử hải bát hoang này ai cũng biết, hắn cùng Thái tử Thiên tộc khi xưa chính là huynh đệ đồng môn. Cho nên nếu hắn và Thái tử Thiên tộc hiện tại còn ở trên vị trí này một ngày thì ngày đó quan hệ tốt đẹp giữa Ma Giới và Thiên Giới sẽ không bị phá vỡ. Lần này vì Thái tử Thiên tộc phát hiện, Lục Chính Phong, tôn thượng của Lộc Đà Sơn có biểu hiện khác thường nên muốn nhờ hắn giúp một tay. Ai ngờ đâu thật sự có bất thường, đường đường là Lộc Đà Sơn, nơi được tứ hải bát hoang tôn kính lại có thể có cấm thuật. Cái này chắc hẳn Lục Chính Phong thật sự có điều mờ ám, hắn nên tìm Thái tử Thiên tộc bàn bạc một phen. Còn về nữ tử kia...nàng hình như muốn bái Lục Chính Phong làm sư phụ.
...----------------...
Vĩnh Hi ở bên này ngồi thấy hồi lâu nam tử kia không lên tiếng nữa thì biết hắn đã rời khỏi đây rồi. Hôm trước dù nàng bị ma khí xâm nhập, nhìn phía trước không rõ nhưng nàng không phải là mất hẳn thị giác. Vẫn có thể mơ hồ nhìn ra nam nhân này có bao nhiêu lãnh ý, đôi mắt hắn khi đó nàng nhìn vào khiến toàn thân nổi lên một tầng da gà. Nàng phải rất cố gắng mới có thể áp chế được sợ hãi mà nói chuyện với hắn. Đôi mắt đó vừa đen nhưng cũng pha thêm chút ánh đỏ khiến nàng có ấn tượng rất mạnh.
Vĩnh Hi cứ như vậy miên man nghĩ rồi ngủ lúc nào không hay biết. Sang ngày hôm sau Vĩnh Hi đã khôi phục được gần như trạng thái ban đầu. Nên Vĩnh Hi lại tiếp tục tu luyện, chuẩn bị cho buổi tỷ thí nửa tháng nữa. Lần này, nàng nhất định phải làm đồ đệ của tôn thượng.
Cứ như vậy Vĩnh Hi cố gắng luyện tập và tu luyện. Cuối cùng cũng đến ngày tỷ thí. Hôm đó, Vĩnh Hi dậy rất sớm. Vì nàng là đệ tử mới, vì vậy phải dậy sớm để đến đài thi đấu. Các nàng vì là đệ tử mới vào, nơi được đi đến còn hạn chế, vì vậy chỗ ở cũng xa hơn những đồ đệ khác trong Lộc Đà Sơn. Vì vậy phải dậy sớm một chút mới kịp giờ, nàng còn phải viết giấy báo danh để còn tham gia tỷ thí.
Vĩnh Hi chuẩn bị một hồi rồi đến đài tỷ thí. Đến nơi thì nàng thầm cảm phục, đài tỷ thí nơi đây nhìn thật đẹp. So với Thiên Sơn của nàng thì có thể coi là ngang bằng nhau. Chỉ có điều ở Thiên Sơn thì bốn bề bao quanh đài thi đấu là nước. Còn ở nơi đây thì bao quanh Đài thi đấu là không khí. Chỉ cần ngươi lỡ chân ngã xuống mà không kịp chuẩn bị thì sẽ thịt nát xương tan. Nơi đây đúng là không dành cho những người yếu kém. Đợi khoảng hai khắc thì mọi trong Lộc Đà Sơn đều đã đến đầy đủ, hiện tại chủ chờ Lục Chính Phong nữa thôi.
Chút sau thì Lục Chính Phong cũng đến, bên cạnh là hai người mặc áo trắng khác. Nghe nói Lộc Đà Sợ do 3 người cai quản, là tôn thượng và hai người nữa được xưng là đế tôn. Nhưng đợt vừa rồi, hai đến tô phải lên Thiên Giới một chuyến hiện giờ đã quay trở về Lộc Đà Sơn rồi. Nhìn lên người đứng trên vị trí cao nhất kia, tim Vĩnh Hi bỗng nhảy lên một nhịp. Nàng không ngờ rằng tôn thượng lại có vẻ ngoài tốt như vậy. Thấy mình có chút thất lễ vì vậy Vĩnh Hi lại cúi đầu xuống, nhưng trong lòng nàng không được bình tĩnh như vẻ bề ngoài.
Bên dưới mọi người khi nhìn thấy dung mạo của tôn thượng nhà mình, một loạt tiếng rút khí cũng vang lên. Nhưng dù bên dưới có những biểu cảm gì thì bên trên, Lục Chính Phong vẫn bình thản đọc quy tắc tỷ thí. Một khắc sau thì quy tắc tỷ thí cũng đã được phổ biến xong. Hiện tại những người tham gia tý thí lên bốc thăm để tham gia tỷ thí. Lần tỷ thì này có 500 người tham gia. Trong số 500 người này sẽ chỉ chọn ra một người làm đồ đệ của tôn thượng. Còn những người khác từ thứ tự cao đến thấp sẽ được phân đến những điện khác nhau. Cuộc tỷ thí được chia làm ba ngày, ngày thứ ba sẽ là ngày đấu chọn ra đồ đệ của chủ thượng.
Vì Vĩnh Hi ít khi ra ngoài, nàng toàn ở trong phòng nên chỉ có một số ít người biết đến nàng. Mà những người biết nàng hầu như đều không thích nàng, nên người này truyền tai người kia, mà lời sau khó nghe hơn lời trước. Vì vậy hiện tại, nàng chính là mục tiêu công kích của rất nhiều người nơi đây. Nhưng Vĩnh Hi cũng không quan tâm lắm, nơi đây là so thực lực, không phải võ mồm. Nàng cũng không chấp nhặt mấy người đó, muốn xem ai có bản lính thì trực tiếp lên đài tỷ thí nói chuyện là được rồi không phải sao.
Vòng tỷ thí đầu tiên, chính là Vĩnh Hi cùng một người tên Trúc Hạ. Trúc Hạ này ngày ngày đi kể xấu Vĩnh Hi. Hiện tại thấy mình phải đấu với nàng cảm giác rất không tốt. Vì vậy, ngay khi bắt đầu tỷ thí nàng đã ra những chiêu thức mạnh mẽ để công kích Vĩnh Hi. Nhưng Vĩnh Hi đều tránh được, cuối cùng nàng ta vì không cẩn thận liền bị Vĩnh Hi đánh bay xuống dưới đài. Mà khi đó Vĩnh Hi thậm chí còn chưa dùng đến một tia linh lực nào, chỉ là đấu kiếm với nàng ta mà thôi.
Qua mấy vòng như vậy, Vĩnh Hi vẫn từng bước đi đến trận bán kết. Khiến những người ở đây phải nhìn nàng bằng ánh mắt khác. Nữ tử này không phải là người có thể coi thường. Vì vậy người đấu với nàng vòng này thập phần cảnh giác. Hắn đã xem chiêu thức của nữ tử này mấy vòng trước, nàng ra tay nhanh lẹ không có động tác thừa. Hơn nữa, hắn đến vòng trước đã phải dùng đến linh lực nhưng nàng vẫn như vậy, chưa phải dùng đến một tia linh lực nào khiến cho hắn không khỏi thêm phần cảnh giác.
Tiếng còi bắt đầu cuộc tỷ thí vang lên, nam tử kia nhanh chóng áp sát đến người Vĩnh Hi, tay hắn linh lực đã ngưng tụ. Vĩnh Hi thấy vậy, thì nhanh chóng lách người, sượt qua người hắn. Tay nàng cũng ngưng tụ linh lực, đây là lần đầu tiên mọi người thấy nàng dùng đến linh lực. Tia linh lực màu lam pha chút ánh vàng khiến những người ở đây hiếu kì. Bọn họ rất ít khi thấy linh lực có màu kim, không biết nữ tử này làm sao mà có thể tu luyện được linh lực có màu như vậy.
Nam nhân kia thấy nàng nhanh nhẹ né tránh thì quay người, linh lực cũng phóng ra. Vĩnh Hi cũng phóng ra linh lực của mình. Hai nguồn linh lực va nhau trong khiến cho đài thi đấu một trận rung chuyển. Nhưng rất nhanh kết quả đã được xác định. Nguồn linh lực của nam nhân kia sau khi gặp nguồn linh lực của Vĩnh Hi thì trụ không được lâu. Nhanh chóng bị nguồn linh lực của Vĩnh Hi làm tan biến, nam nhân đó cũng bị đánh ra khỏi đài tỷ thí. Vĩnh Hi thắng trận này, lại khiến các đệ tử ở Lộc Đà Sơn xôn xao một trận. Không ngờ nữ tử này thực lực cũng thật tốt.
Lục Chính Phong bên trên nhìn nữ tử bạch y phiêu dật bên dưới. Ánh mắt nhu hòa đi một chút, nhưng là ánh nhìn này hắn như thông qua nàng để nhìn đến một người khác.
Nghe giọng nói này, Vĩnh Hi nhận ra đây chính là nam nhân mình gặp hôm trước. Vì giọng của nam tử này rất hay, khi nói ra còn có chút mị hoặc, muốn nàng không nhận ra cũng khó.
"Chuyện đó, cảm tạ ngươi giúp ta, ta cũng không nói chuyện ngươi lẻn vào Lộc Đà Sơn. Nhưng Lộc Đà Sơn không phải nơi ngươi muốn vào thì vào. Lần này ta chịu ân tình của ngươi, nhưng lần sau ta sẽ nói." Vĩnh Hi vừa làm việc của mình vừa nói.
Nam nhân bên ngoài cửa khẽ cười: "Ngươi nghĩ dù ngươi có nói, họ có thể bắt được ta hay sao?"
"Dù có thể không bắt được ngươi, nhưng ta dám chắc ngươi sẽ không lẻn vào được nữa." Vĩnh Hi bình thản nói, giống như nàng đang nói chuyện phiếm.
"Haha, tiểu nha đầu, ngươi cũng có bản lĩnh đấy!" Nam nhân đó cười nói.
Vĩnh Hi nghe vậy thì nhếch nhẹ khóe môi, nhún vai tỏ vẻ nàng biết điều đó.
Nam nhân bên ngoài thấy hành động này của nàng thì khẽ nheo mắt, rồi phi thân đi mất. Đến một nơi bao xung quanh là những tòa lầu màu đen hắn mới dừng lại. Xung quanh những người đang làm việc nhìn thấy nam nhân thì cung kính quỳ xuống hành lễ: "Cung nghênh tôn thượng!"
Nam tử từ từ phất tay ra hiệu cho bọn họ, rồi đi vào bên trong. Lúc này dung mạo hắn mới hiện rõ ra trước mắt, đôi mày kiếm cùng với đôi mắt đen pha chút màu đỏ mị hoặc, dọc theo đó là sống mũi cao thẳng tắp. Nếu nói hồ ly là con vật xinh đẹp nhất thế gian thì hắn hẳn là một con hồ ly đẹp nhất. Cả người hắn dù không làm gì nhưng đều tỏa ra lãnh khí khiến người khác nhìn vào phải phục tùng. Hắn tên Lãnh Tử Lam, chính là Ma tôn mà mọi người vẫn nói đến, sát phạt vô tình.
Hôm qua hắn chính là vì được Thái tử Thiên tộc nhờ vả nên lẻn vào Lộc Đà Sơn, ai ngờ ở đó hắn lại có thể gặp được một nữ tử như vậy. Nàng là người đầu tiên dám nhìn thẳng vào mắt hắn mà đối đáp với hắn. Nữ tử đó dù trong người đang khó chịu những vẫn hung hăng dọa hắn. Mặc dù lúc đó hắn biết nàng không nhìn rõ hoàn cảnh xung quanh. Nhưng không nhìn rõ không phải là không thể nhìn thấy. Hắn thấy một tia bất ngờ xẹt qua đôi mắt xinh đẹp của nàng khi nàng nhìn thấy hắn. Nhưng đây là lần đầu tiên hắn thấy một nữ tử có dung mạo tuyệt đẹp đến như vây.
Đừng nói Thiên Giới và Ma Giới là kẻ thù không đội trời chung. Thực chất Thiên Giới và Ma Giới là hai giới cùng song song tồn tại, thiếu bên nào cũng không được. Vì vậy, hai bên đều giữ quan hệ hợp tác, chỉ trừ khi một trong hai bên có người làm phản thì quan hệ đó sẽ chấm dứt. Thiên Giới là nơi những người muốn tu tiên thì luyện lên, Ma giới là dành cho những người muốn hóa ma mà luyện. Nhưng giới nào cũng có những quy định của nó, không phải cứ Ma Giới là xấu cứ Thiên Giới là tốt.
Và khắp tử hải bát hoang này ai cũng biết, hắn cùng Thái tử Thiên tộc khi xưa chính là huynh đệ đồng môn. Cho nên nếu hắn và Thái tử Thiên tộc hiện tại còn ở trên vị trí này một ngày thì ngày đó quan hệ tốt đẹp giữa Ma Giới và Thiên Giới sẽ không bị phá vỡ. Lần này vì Thái tử Thiên tộc phát hiện, Lục Chính Phong, tôn thượng của Lộc Đà Sơn có biểu hiện khác thường nên muốn nhờ hắn giúp một tay. Ai ngờ đâu thật sự có bất thường, đường đường là Lộc Đà Sơn, nơi được tứ hải bát hoang tôn kính lại có thể có cấm thuật. Cái này chắc hẳn Lục Chính Phong thật sự có điều mờ ám, hắn nên tìm Thái tử Thiên tộc bàn bạc một phen. Còn về nữ tử kia...nàng hình như muốn bái Lục Chính Phong làm sư phụ.
...----------------...
Vĩnh Hi ở bên này ngồi thấy hồi lâu nam tử kia không lên tiếng nữa thì biết hắn đã rời khỏi đây rồi. Hôm trước dù nàng bị ma khí xâm nhập, nhìn phía trước không rõ nhưng nàng không phải là mất hẳn thị giác. Vẫn có thể mơ hồ nhìn ra nam nhân này có bao nhiêu lãnh ý, đôi mắt hắn khi đó nàng nhìn vào khiến toàn thân nổi lên một tầng da gà. Nàng phải rất cố gắng mới có thể áp chế được sợ hãi mà nói chuyện với hắn. Đôi mắt đó vừa đen nhưng cũng pha thêm chút ánh đỏ khiến nàng có ấn tượng rất mạnh.
Vĩnh Hi cứ như vậy miên man nghĩ rồi ngủ lúc nào không hay biết. Sang ngày hôm sau Vĩnh Hi đã khôi phục được gần như trạng thái ban đầu. Nên Vĩnh Hi lại tiếp tục tu luyện, chuẩn bị cho buổi tỷ thí nửa tháng nữa. Lần này, nàng nhất định phải làm đồ đệ của tôn thượng.
Cứ như vậy Vĩnh Hi cố gắng luyện tập và tu luyện. Cuối cùng cũng đến ngày tỷ thí. Hôm đó, Vĩnh Hi dậy rất sớm. Vì nàng là đệ tử mới, vì vậy phải dậy sớm để đến đài thi đấu. Các nàng vì là đệ tử mới vào, nơi được đi đến còn hạn chế, vì vậy chỗ ở cũng xa hơn những đồ đệ khác trong Lộc Đà Sơn. Vì vậy phải dậy sớm một chút mới kịp giờ, nàng còn phải viết giấy báo danh để còn tham gia tỷ thí.
Vĩnh Hi chuẩn bị một hồi rồi đến đài tỷ thí. Đến nơi thì nàng thầm cảm phục, đài tỷ thí nơi đây nhìn thật đẹp. So với Thiên Sơn của nàng thì có thể coi là ngang bằng nhau. Chỉ có điều ở Thiên Sơn thì bốn bề bao quanh đài thi đấu là nước. Còn ở nơi đây thì bao quanh Đài thi đấu là không khí. Chỉ cần ngươi lỡ chân ngã xuống mà không kịp chuẩn bị thì sẽ thịt nát xương tan. Nơi đây đúng là không dành cho những người yếu kém. Đợi khoảng hai khắc thì mọi trong Lộc Đà Sơn đều đã đến đầy đủ, hiện tại chủ chờ Lục Chính Phong nữa thôi.
Chút sau thì Lục Chính Phong cũng đến, bên cạnh là hai người mặc áo trắng khác. Nghe nói Lộc Đà Sợ do 3 người cai quản, là tôn thượng và hai người nữa được xưng là đế tôn. Nhưng đợt vừa rồi, hai đến tô phải lên Thiên Giới một chuyến hiện giờ đã quay trở về Lộc Đà Sơn rồi. Nhìn lên người đứng trên vị trí cao nhất kia, tim Vĩnh Hi bỗng nhảy lên một nhịp. Nàng không ngờ rằng tôn thượng lại có vẻ ngoài tốt như vậy. Thấy mình có chút thất lễ vì vậy Vĩnh Hi lại cúi đầu xuống, nhưng trong lòng nàng không được bình tĩnh như vẻ bề ngoài.
Bên dưới mọi người khi nhìn thấy dung mạo của tôn thượng nhà mình, một loạt tiếng rút khí cũng vang lên. Nhưng dù bên dưới có những biểu cảm gì thì bên trên, Lục Chính Phong vẫn bình thản đọc quy tắc tỷ thí. Một khắc sau thì quy tắc tỷ thí cũng đã được phổ biến xong. Hiện tại những người tham gia tý thí lên bốc thăm để tham gia tỷ thí. Lần tỷ thì này có 500 người tham gia. Trong số 500 người này sẽ chỉ chọn ra một người làm đồ đệ của tôn thượng. Còn những người khác từ thứ tự cao đến thấp sẽ được phân đến những điện khác nhau. Cuộc tỷ thí được chia làm ba ngày, ngày thứ ba sẽ là ngày đấu chọn ra đồ đệ của chủ thượng.
Vì Vĩnh Hi ít khi ra ngoài, nàng toàn ở trong phòng nên chỉ có một số ít người biết đến nàng. Mà những người biết nàng hầu như đều không thích nàng, nên người này truyền tai người kia, mà lời sau khó nghe hơn lời trước. Vì vậy hiện tại, nàng chính là mục tiêu công kích của rất nhiều người nơi đây. Nhưng Vĩnh Hi cũng không quan tâm lắm, nơi đây là so thực lực, không phải võ mồm. Nàng cũng không chấp nhặt mấy người đó, muốn xem ai có bản lính thì trực tiếp lên đài tỷ thí nói chuyện là được rồi không phải sao.
Vòng tỷ thí đầu tiên, chính là Vĩnh Hi cùng một người tên Trúc Hạ. Trúc Hạ này ngày ngày đi kể xấu Vĩnh Hi. Hiện tại thấy mình phải đấu với nàng cảm giác rất không tốt. Vì vậy, ngay khi bắt đầu tỷ thí nàng đã ra những chiêu thức mạnh mẽ để công kích Vĩnh Hi. Nhưng Vĩnh Hi đều tránh được, cuối cùng nàng ta vì không cẩn thận liền bị Vĩnh Hi đánh bay xuống dưới đài. Mà khi đó Vĩnh Hi thậm chí còn chưa dùng đến một tia linh lực nào, chỉ là đấu kiếm với nàng ta mà thôi.
Qua mấy vòng như vậy, Vĩnh Hi vẫn từng bước đi đến trận bán kết. Khiến những người ở đây phải nhìn nàng bằng ánh mắt khác. Nữ tử này không phải là người có thể coi thường. Vì vậy người đấu với nàng vòng này thập phần cảnh giác. Hắn đã xem chiêu thức của nữ tử này mấy vòng trước, nàng ra tay nhanh lẹ không có động tác thừa. Hơn nữa, hắn đến vòng trước đã phải dùng đến linh lực nhưng nàng vẫn như vậy, chưa phải dùng đến một tia linh lực nào khiến cho hắn không khỏi thêm phần cảnh giác.
Tiếng còi bắt đầu cuộc tỷ thí vang lên, nam tử kia nhanh chóng áp sát đến người Vĩnh Hi, tay hắn linh lực đã ngưng tụ. Vĩnh Hi thấy vậy, thì nhanh chóng lách người, sượt qua người hắn. Tay nàng cũng ngưng tụ linh lực, đây là lần đầu tiên mọi người thấy nàng dùng đến linh lực. Tia linh lực màu lam pha chút ánh vàng khiến những người ở đây hiếu kì. Bọn họ rất ít khi thấy linh lực có màu kim, không biết nữ tử này làm sao mà có thể tu luyện được linh lực có màu như vậy.
Nam nhân kia thấy nàng nhanh nhẹ né tránh thì quay người, linh lực cũng phóng ra. Vĩnh Hi cũng phóng ra linh lực của mình. Hai nguồn linh lực va nhau trong khiến cho đài thi đấu một trận rung chuyển. Nhưng rất nhanh kết quả đã được xác định. Nguồn linh lực của nam nhân kia sau khi gặp nguồn linh lực của Vĩnh Hi thì trụ không được lâu. Nhanh chóng bị nguồn linh lực của Vĩnh Hi làm tan biến, nam nhân đó cũng bị đánh ra khỏi đài tỷ thí. Vĩnh Hi thắng trận này, lại khiến các đệ tử ở Lộc Đà Sơn xôn xao một trận. Không ngờ nữ tử này thực lực cũng thật tốt.
Lục Chính Phong bên trên nhìn nữ tử bạch y phiêu dật bên dưới. Ánh mắt nhu hòa đi một chút, nhưng là ánh nhìn này hắn như thông qua nàng để nhìn đến một người khác.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.