Chương 65: Quán Vân Lâu.
Soc 2k
16/10/2024
Hạ Hiên Kiệt đã có suy nghĩ như thế trong lòng rồi, hiện giờ Y chỉ muốn coi nàng như một tri kỷ, Y một lòng với thư pháp nền sau khi được chiêm ngưỡng bức tranh mà nàng vẽ trên đại điện kia Y càng hầm mộ nàng hơn.
Tuy nhiên tên Đình Viễn thật đáng ghét, hắn lúc nào cũng phòng thủ nàng một bước không rời, Y muốn đến gần cũng rất khó.
Vừa vào đến nơi Đình Viễn đã nhanh chóng sắp xếp chỗ ngồi cho nàng và chàng, còn chỗ của Hạ Hiên Kiệt ở xa tận đầu bàn.
Nhưng Hạ Hiên Kiệt đâu ngu ngốc để sắp xếp như thế, Y nhanh chóng tiến đến ngồi bên cạnh nàng khiến cho
Mặc Đình Viễn tức cũng không thể nói ra được.
A Đào và A Tuyết cả ngày hồm nay đi theo đều đã chứng kiến nên cũng đã quen rồi cũng không để ý nữa,hạ người chỉ chú tâm vào chủ tử của mình mà thôi.
Minh Châu tuy biết nhưng nàng cũng lờ đi chẳng quan tâm, đôi khi giả ngốc cũng là một cái tốt, đờ trước không phải nàng cũng khốn đốn như vậy sao.
Lúc nào cũng lo lắng huynh ấy bị người khác cướp mất, cho nên để cho huynh ấy hiểu cảm giác này một chút như thế mới công bằng.
Nhìn một bàn đồ ăn mà Minh Châu cảm thấy hoa cả mắt, tất cả đều là những món ăn mà nàng thích ăn.
Không ngờ Đình Viễn lại là người tâm lý đến như thế, trong lòng nàng có một chút xao động nhẹ.
Hạ Hiên Kiệt ngồi bên cạnh cũng không ngồi yên, hết quay ra hỏi nàng món này đến món khác khiến cho Đình Viễn phát bực.
Khung cảnh lúc này thật sự là vi diệu, nàng ngồi giữa hai nam nhân, mà hai nam nhân này lại đều hướng về nàng mà ân cần.
Đúng lúc này tiếng cười nói bên ngoài vọng lại, Minh Châu chỉ thoáng qua thôi nàng đã biết là ai, ngoài ả Dạ Cẩn Hiên kia thì làm gì còn ai có cái giọng nhão choẹt đấy nữa chứ.
Nhưng Minh Châu khá bất ngờ là người nàng ta đi cùng lại là đại hoàng tử và tam công chúa của Tây quốc, không ngờ ả ta lại có thể kết thân nhanh đến như vậy.
Dạ Cần Hiên nhìn thấy Mạc Đình Viễn cùng thái tử Bắc Yến Quốc thì ánh mắt nàng ta rực sáng, hai nam nhân này là nhân tuyển vô cùng tốt trong lòng nàng ta.
Bản thân nàng ta xuất sắc như vậy thì hai nam nhân này mới có thể sánh đồi cùng, không như tên Hoàng Đạt xấu xí thô lỗ này.
Nàng dựa vào ánh mắt si mê của tên Hoàng Đạt kia nên mới đồng ý lần hẹn này ai ngờ ông trời lại cho nàng vận may tốt như thế.
Nàng tư thế uyển chuyển nhẹ nhàng đi lên giọng nói e thẹn :
"Bát muội không ngờ chúng ta lại có duyên gặp mặt ở đây, thật là trùng hợp quá đi ".
Tuy nàng ta nói chuyện với Minh Châu nhưng ánh mắt của nàng ta lại lúng liếng nhìn về phía hai nam nhân kia.
Sự tình như thế này Hoàng Đạt cũng không thể giả vờ không quen biết được, hắn cùng muội muội của mình chầm chậm bước tới.
Minh Châu đang ăn uống ngon miệng thì bị gián đoạn cảm thấy vô cùng khó chịu, nếu là người khác thì không sao đây lại hẳn là ba người mà nàng ghét nhất.
Giọng nằng ta châm biểm nói :
"Ố, ta nghe giọng nói quen quen hóa ra là của tam tỷ sao, hóa ra tam tỷ cùng đại hoàng tử Tây quốc lại thân quen đến vậy, muội nhìn thấy hai người vô cùng xứng đôi đó, trông thật hài hòa, hai huynh thấy có đúng không ?".
Đình Viến cùng Hạ Hiên Kiệt mỉm cười gật đầu hòa theo :
"Nàng nói ta mới để ý, đúng thật là hai người này trông có tướng phu thê đó ".
Hoàng Đạt đứng bên cạnh tưởng ba người nói thật vô cùng vui vẻ nói :
"Các vị thật có mắt tinh tường, bồn hoàng tử ta cũng cảm thấy vậy, nếu có duyên gặp mặt hay là ngày hôm nay chúng ta ngồi chung đi, bữa ngày hôm nay ta mời khách ".
Dạ Cẩn Hiên vẻ mặt xa xàm, nàng ta tuy tức giận nhưng vẫn phải nở nụ cười.
Minh Châu vui vẻ quay sang nói :
"Nếu đại hoàng tử có lòng thì chúng ta nhận thôi, tiểu nhị lấy thêm đồ cho khách, vị khách quan này sẽ trả tiền, hãy mang những đồ ăn ngon của quán các ngươi ra đây ".
Tiểu nhị nghe thấy thế vô cùng vui mừng, đồ ăn ở Quán Vân Lâu này có giá trị liên thành, thật sự hôm nay bọn họ trúng lớn mà.
Mặc Đình Viễn mỉm cười nhìn gương mặt láu lỉnh của nàng, Quán Vân Lâu này là sản nghiệp của Vô Thiên, nàng ấy thật là không bao giờ để huynh đệ mình bị thiệt.
Hoàng Như Hoa dáng vẻ e thẹn, từ lúc nàng bước chân vào đây đến giờ lúc nào cũng một bộ dáng nhu mì, nhưng ánh mắt của nàng ta gần như đã bán đứng nàng ta.
Cũng đúng thôi hai nam nhân trước mặt đều vô cùng tuấn tú, lại là trượng phu trong mắt các khuê nữ nàng ta đâu thể nào bỏ qua. Mặc dù đối tượng liên hôn của nàng ta là Dạ Vô Thiên nhưng nàng ta vẫn muốn nổi bật trước mọi người.
Mà từ trước đến giờ nàng ta quen đi đâu cũng được ánh mắt hâm mộ dõi theo, có lẽ nàng ta đóng kịch cũng đã quen với mọi vai diễn rồi.
Tuy nhiên tên Đình Viễn thật đáng ghét, hắn lúc nào cũng phòng thủ nàng một bước không rời, Y muốn đến gần cũng rất khó.
Vừa vào đến nơi Đình Viễn đã nhanh chóng sắp xếp chỗ ngồi cho nàng và chàng, còn chỗ của Hạ Hiên Kiệt ở xa tận đầu bàn.
Nhưng Hạ Hiên Kiệt đâu ngu ngốc để sắp xếp như thế, Y nhanh chóng tiến đến ngồi bên cạnh nàng khiến cho
Mặc Đình Viễn tức cũng không thể nói ra được.
A Đào và A Tuyết cả ngày hồm nay đi theo đều đã chứng kiến nên cũng đã quen rồi cũng không để ý nữa,hạ người chỉ chú tâm vào chủ tử của mình mà thôi.
Minh Châu tuy biết nhưng nàng cũng lờ đi chẳng quan tâm, đôi khi giả ngốc cũng là một cái tốt, đờ trước không phải nàng cũng khốn đốn như vậy sao.
Lúc nào cũng lo lắng huynh ấy bị người khác cướp mất, cho nên để cho huynh ấy hiểu cảm giác này một chút như thế mới công bằng.
Nhìn một bàn đồ ăn mà Minh Châu cảm thấy hoa cả mắt, tất cả đều là những món ăn mà nàng thích ăn.
Không ngờ Đình Viễn lại là người tâm lý đến như thế, trong lòng nàng có một chút xao động nhẹ.
Hạ Hiên Kiệt ngồi bên cạnh cũng không ngồi yên, hết quay ra hỏi nàng món này đến món khác khiến cho Đình Viễn phát bực.
Khung cảnh lúc này thật sự là vi diệu, nàng ngồi giữa hai nam nhân, mà hai nam nhân này lại đều hướng về nàng mà ân cần.
Đúng lúc này tiếng cười nói bên ngoài vọng lại, Minh Châu chỉ thoáng qua thôi nàng đã biết là ai, ngoài ả Dạ Cẩn Hiên kia thì làm gì còn ai có cái giọng nhão choẹt đấy nữa chứ.
Nhưng Minh Châu khá bất ngờ là người nàng ta đi cùng lại là đại hoàng tử và tam công chúa của Tây quốc, không ngờ ả ta lại có thể kết thân nhanh đến như vậy.
Dạ Cần Hiên nhìn thấy Mạc Đình Viễn cùng thái tử Bắc Yến Quốc thì ánh mắt nàng ta rực sáng, hai nam nhân này là nhân tuyển vô cùng tốt trong lòng nàng ta.
Bản thân nàng ta xuất sắc như vậy thì hai nam nhân này mới có thể sánh đồi cùng, không như tên Hoàng Đạt xấu xí thô lỗ này.
Nàng dựa vào ánh mắt si mê của tên Hoàng Đạt kia nên mới đồng ý lần hẹn này ai ngờ ông trời lại cho nàng vận may tốt như thế.
Nàng tư thế uyển chuyển nhẹ nhàng đi lên giọng nói e thẹn :
"Bát muội không ngờ chúng ta lại có duyên gặp mặt ở đây, thật là trùng hợp quá đi ".
Tuy nàng ta nói chuyện với Minh Châu nhưng ánh mắt của nàng ta lại lúng liếng nhìn về phía hai nam nhân kia.
Sự tình như thế này Hoàng Đạt cũng không thể giả vờ không quen biết được, hắn cùng muội muội của mình chầm chậm bước tới.
Minh Châu đang ăn uống ngon miệng thì bị gián đoạn cảm thấy vô cùng khó chịu, nếu là người khác thì không sao đây lại hẳn là ba người mà nàng ghét nhất.
Giọng nằng ta châm biểm nói :
"Ố, ta nghe giọng nói quen quen hóa ra là của tam tỷ sao, hóa ra tam tỷ cùng đại hoàng tử Tây quốc lại thân quen đến vậy, muội nhìn thấy hai người vô cùng xứng đôi đó, trông thật hài hòa, hai huynh thấy có đúng không ?".
Đình Viến cùng Hạ Hiên Kiệt mỉm cười gật đầu hòa theo :
"Nàng nói ta mới để ý, đúng thật là hai người này trông có tướng phu thê đó ".
Hoàng Đạt đứng bên cạnh tưởng ba người nói thật vô cùng vui vẻ nói :
"Các vị thật có mắt tinh tường, bồn hoàng tử ta cũng cảm thấy vậy, nếu có duyên gặp mặt hay là ngày hôm nay chúng ta ngồi chung đi, bữa ngày hôm nay ta mời khách ".
Dạ Cẩn Hiên vẻ mặt xa xàm, nàng ta tuy tức giận nhưng vẫn phải nở nụ cười.
Minh Châu vui vẻ quay sang nói :
"Nếu đại hoàng tử có lòng thì chúng ta nhận thôi, tiểu nhị lấy thêm đồ cho khách, vị khách quan này sẽ trả tiền, hãy mang những đồ ăn ngon của quán các ngươi ra đây ".
Tiểu nhị nghe thấy thế vô cùng vui mừng, đồ ăn ở Quán Vân Lâu này có giá trị liên thành, thật sự hôm nay bọn họ trúng lớn mà.
Mặc Đình Viễn mỉm cười nhìn gương mặt láu lỉnh của nàng, Quán Vân Lâu này là sản nghiệp của Vô Thiên, nàng ấy thật là không bao giờ để huynh đệ mình bị thiệt.
Hoàng Như Hoa dáng vẻ e thẹn, từ lúc nàng bước chân vào đây đến giờ lúc nào cũng một bộ dáng nhu mì, nhưng ánh mắt của nàng ta gần như đã bán đứng nàng ta.
Cũng đúng thôi hai nam nhân trước mặt đều vô cùng tuấn tú, lại là trượng phu trong mắt các khuê nữ nàng ta đâu thể nào bỏ qua. Mặc dù đối tượng liên hôn của nàng ta là Dạ Vô Thiên nhưng nàng ta vẫn muốn nổi bật trước mọi người.
Mà từ trước đến giờ nàng ta quen đi đâu cũng được ánh mắt hâm mộ dõi theo, có lẽ nàng ta đóng kịch cũng đã quen với mọi vai diễn rồi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.