Mẫn Như Trở Lại

Chương 21: Vì hai đứa trẻ

Ngô Sam

28/08/2016

Thẩm Dương và Mẫn Như ngồi đối diện nhau, hai vẻ mặt nguy hiểm khiến không khí trong phòng nóng rực như lửa đốt, trừ đồng hồ trên tường tích tang tích vang lên, đều không nghe được bất cứ động tĩnh gì, đúng là yên tĩnh làm người ta sợ.

Cả căn phòng có chỉ có hai màu xám và đen, bộ sofa màu đen ngay chính giữa phòng, đối diện là chiếc bàn máy tính lớn, có đặt một cái laptop màu xám bạc, xung quanh là sách cùng thành tích hơn người.

Cô không thể tưởng tượng những thành tích Thẩm Dương đã thực hiện để có được tất cả số huân chương đó. Số lượng huân chương còn dài hơn ba con số, cô thấy rõ ràng hắn hiến đời mình cho công việc hết sức lực. Cứ như vậy, Thẩm Dương đã đi xa hơn nhiều so với một người có thành tích vượt trội.

- Cô vào đây để ngắm hay bàn chuyện chính?

- Để ngắm ... .À không bàn chuyện chính với anh! – Cô đột nhiên nhớ ra vấn đề, khi nhìn thấy cái mặt hắn cầm huân chương vàng bơi lội giơ cao.

- Tôi muốn nghỉ ngơi, không thể làm giáo viên dạy bơi cho Lạc Lạc, Bối Bối!

- Anh là một kẻ tham công tiếc việc, lý do đó hết sức ngớ ngẩn đó!

- Tôi chắc chắn mười giáo viên mà cô mời dạy cho bọn nhỏ thì đáp án của mười là “Tôi không thể”.

- Một công việc tốt như thế? Lý do gì họ lại từ chối!

- Chính bộ dạng tùy hứng, chua ngoa một tiểu thư của cô, luôn đối đầu với những người cô cho là không thể, tôi là một nhân chứng. Bọn nhỏ có thể giống bản tính của cô, giáo dục với Lạc Lạc, Bối Bối dĩ nhiên sẽ rất khó khăn, hình tượng của một giáo viên rồi sẽ mất hết.

- Tôi….Tôi!

- Nếu muốn tôi nhận lời cô phải hứa với ba điều kiện gồm không gây ảnh hưởng, không đối đầu, không cản trở khi chúng tôi tập luyện.

- Được! Cứ như anh thỏa thuận sẽ không vi phạm ba điều kiện đó.

- Cảm ơn cô đã chịu hợp tác. Tôi rất vinh hạnh có hai học trò thông minh như Lạc Lạc, Bối Bối.



Thẩm Dương cười, Mẫn Như cũng cười, cô không nghĩ hắn lại nói ra những lời này, tuy rằng mỗi câu nói của hắn đều như nói móc cô. Bản tính vội vàng, cầu toàn quá đáng của Mẫn Như hay gây khó dễ cho mọi người, Thẩm Dương đã thẳng thắn phơi bày một chút cũng không kiêng dè, đến mức chỉ luôn quan điểm của một giáo viên thực thụ.

Mẫn Như phải nhìn Thẩm Dương, với hai con mắt kinh ngạc, ngày thường hắn hành động và lời nói như một tên điên. Nhưng chọc đến nghề nghiệp của hắn, thì tự nhiên Thẩm Dương rất nghiêm túc, đĩnh đạc, trách nhiệm.

Bây giờ cô mới chợt nhớ lại, hắn ở thành phố D thuộc nhân tố tài năng nhất, tiếng tăm lẫy lừng là bởi vì sự thành thật và thái độ của hắn mỗi khi làm việc. Mẫn Như yên tâm và mãn nguyện khi giao phó bọn trẻ cho Thẩm Dương dạy bảo. Hắn là một con người đầy trách nhiệm hai bảo bối sẽ được dạy dỗ nhiều điều.

Không khí trong phòng dần dần trở nên dịu dàng, có một chuyện nhỏ xảy ra, bụng của cô đột nhiên biểu tình, Mẫn Như hồng đến cả mặt. Thẩm Dương rất muốn cười, nhưng cười lặng lẽ, đứng dậy đi đến tủ lạnh mini gần đó, mở ra lấy một ít nho và một ít bánh đem lại cho Mẫn Như ăn lót dạ.

Sáng sớm, cô ở cửa hàng làm việc không ít, rồi chạy sang hội quán nói chuyện với Thẩm Dương. Cuộc nói chuyện ban đầu đằng đằng sát khí, bao tử của cô không dám hó hé biểu tình, chờ đợi thời cơ tốt rồi mạnh mẽ đánh trổng thổi kèn.

Một lúc sau, mới có can đảm ăn cầm nho và bánh bỏ vào miệng, bánh và nho của hắn cô ăn nhiệt tình, tủ lạnh một miếng cũng không còn.

Sau đó hắn và cô ngồi lại bàn tiếp chuyện của Lạc Lạc, Bối Bối.

Mẫn Như không giấu diếm mà thông báo luôn cho Thẩm Dương về căn bệnh của Lạc Lạc, Bối Bối. Cô muốn bọn trẻ xuống nước cũng là vì lý do kì lạ này.

Đợi lâu, mọi thứ sẽ khó hơn, hai đứa trẻ còn nhỏ, dễ dàng chữa trị, cô cũng đã tìm đến bác sĩ mà tư vấn. Họ cũng khuyến khích cô thử, vì đây là một trường hợp đặc biệt, loài mèo và chuột luôn sợ nước, còn con người lại sợ nước thì rất kì lạ. Họ còn trực tiếp tới hồ bơi, bọn trẻ xảy ra dấu hiệu bất bình thường thì sẽ kịp trở tay.

- Cô có chắc là mình muốn thử? Đây có phải giải pháp an toàn!

- Bác sĩ cũng đã cho phép, bọn trẻ là một trường hợp đặc biệt nên phải tìm cách hữu ích nhất!

- Tôi không hiểu nổi cô là trường hợp quái dị như thế nào mà lại nghĩ ra cách này để chữa trị cho bọn trẻ.

- Mèo và chuột sợ nước không thể xuống, bọn trẻ thuộc loài người không phải họ mèo hay chuột nên tôi mới thử cách này.

- Thẩm Dương – tôi không có gì để nói với người có đầu óc đa dạng như cô.



- Tôi chỉ theo quan điểm còn anh lại bảo tôi đầu óc đa dạng, anh xem mình cũng thuộc kẻ phong phú tưởng tượng.

- Xem ra tôi vẫn đỡ hơn cô, tôi và bọn trẻ bắt buộc phải làm chuột bạch còn cô đầu óc đa dạng nên mới bắt người ta thử nghiệm.

- Anh! Kẻ phong phú tưởng tượng như anh phải thử nghiệm nhiều lần mới có khả năng bớt bị ảnh hưởng đến não bộ

Và thế lại bắt đầu cuộc khẩu chiến của hai con người vừa tử tế nói chuyện. Hắn và cô cặp khắc khẩu số một đi đến đâu là có chuyện để bàn đến đó. Tất nhiên bà nội và bà Thẩm, Lạc Lạc, Bối Bối là người ở giữa ngăn cản câu chuyện không biết bao giờ đến hồi kết của hai người.

- Nước rất lạnh! Con đã phát bệnh khi đụng phải nước.

- Con rất sợ nước đó bọn con chỉ cần xuống nước người sẽ trở nên kì quái.

- Mẹ có phải Bối Bối và Lạc Lạc là quái nhân hay không? Bọn con không giống như các bạn khác?

Bối Bối nhỏ giọng khi nhắc đến vấn đề của hai đứa, cô bé thút thít vào người Mẫn Như, từ lúc bị cô phát hiện cô bé luôn bị mặc cảm.

Lạc Lạc cũng bị ảnh hưởng nặng nề, sự nhát gan đột nhiên trở về kéo theo nỗi sợ hãi tột cùng.

Mẫn Như đau lòng ôm hai cục thịt nhỏ thật chặt, cô không biết giải thích như thế nào. Mỗi lần mở miệng là hai đứa trẻ sẽ hiểu sai vấn đề, vừa khóc vừa hét ầm ĩ, hai bảo bối thông minh lanh lợi thường ngày đã biến mất.

Hiện tại trong lòng cô là hai đứa trẻ yếu ớt, luôn cho rằng hai người là quái nhân sợ nước.

Bà nội và bà Thẩm luôn ở bên cạnh động viên an ủi, nói chuyện với Lạc Lạc, Bối Bối để hai người mau chóng quên đi nỗi sợ hãi.

Hai đứa trẻ chỉ cần có thể bình thường thì gia đình của bà Thẩm mới có thể ngủ sâu giấc.

Tất cả đều phụ thuộc ở định mệnh…..

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Mẫn Như Trở Lại

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook