Mang Bảo Tàng Niên Đại Xuyên Về Thập Niên 70
Chương 38:
Tín Dụng Tạp
01/04/2024
Mẹ Lý giật mình, tuy rằng bà ta không biết vì sao Ân Ngọc Dao lại đột nhiên bị bệnh, nhưng hôm nay bà ta đã dẫn người nhà họ Trương đến rồi, đương nhiên không thể để việc này thất bại được. Bà ta vội vàng bảo Lý Thúy Như đi pha nước đường, quay đầu cười toét miệng nói với Ân Ngọc Dao: “Ngọc Dao, đây là chuyện cực tốt đó. Ngày hôm qua bà về nhà đi sang nhà họ Điền ở kế bên nhà chơi, vừa lúc gặp được Yến Ni nhà bọn họ dẫn theo bà con nhà chồng về làm khách chơi, bà thấy thằng bé này rất đẹp trai, nhìn là biết ngay là người có văn hóa nên mới nhiều chuyện hỏi một câu, kết quả thằng bé vừa lúc còn chưa có bạn gái. Bà nghe thế lập tức nhớ ngay đến con, đây là chuyện nhân duyên cực tốt đó.”
Lý Thúy Như đặt một chồng chén lên bàn, vừa múc đường và rót nước sôi để nguội vào, vừa giả vờ giả vịt thở dài: “Ngọc Dao vừa mới tốt nghiệp, con còn muốn để con bé ở lại thêm hai năm mới đi tìm nhà chồng đó.”
“Nếu như là nhà bình thường thì mẹ cũng không sốt ruột, chủ yếu là thằng bé này tốt quá.” Mẹ Lý đưa chén có nhiều đường nhất đến trước mặt Trương Bình Sinh, cười như một bông hoa cúc nở rộ: “Thằng bé này tên là Trương Bình Sinh, là học sinh tốt nghiệp cấp hai, đang làm giáo viên tiểu học cho thôn của bọn họ, công điểm mà thằng bé kiếm được còn nhiều hơn Đại Thành nhà con nữa đó. Hơn nữa nhà họ Trương cũng có điều kiện rất tốt, Ngọc Dao gả qua đó cũng không cần phải xuống ruộng làm việc, ở trong nhà chơi cũng được, nếu như muốn đến trong thành đi lam thì nhà bọn họ cũng có quan hệ, có thể tìm một công việc tạm thời cho Ngọc Dao. Đế lúc đó lại mua một chiếc Đại Giang 28 cho Ngọc Dao, mỗi ngày con bé đạp xe đạp lên trấn trên đi làm, oách muốn chết luôn đó.”
“Ui cha, mẹ nói thế thì cũng được đấy chứ.” Lý Thúy Như cực kỳ hâm mộ chép miệng, quay đầu hỏi Ân Ngọc Dao: “Ngọc Dao, con cũng thấy thằng bé rồi đó, điều kiện gia đình của người ta cũng không tệ lắm, con cảm thấy thế nào? Nếu con cảm thấy được thì mẹ gọi cha của con về thương lượng thêm ha?”
Ân Ngọc Dao rũ mắt xuống, trong lòng trợn trắng mắt khinh thường: Nếu đổi thành một cô gái khác, có lẽ thật sự sẽ bị những lời nói hoa hòe này làm cho mụ mị đầu óc, dù sao thì ở thời đại này, có được một người chồng có công việc kiếm được nhiều công điểm, mình lại có thể đạp xe đạp lên trấn đi làm, đây là cuộc sống mà bao cô gái ở nông tha tha thiết ước mơ. Tạm thời không bàn đến chuyện công việc của Trương Bình Sinh có nhiều công điểm đến thế hay không, nhưng chuyện tìm công việc cho nhà gái thì chắc chắn là gạt người rồi, nhà họ Trương không chỉ sẽ không tìm công việc cho nhà gái mà còn sẽ gia giữ cô lại để cô làm công cụ sinh đẻ cho nhà bọn họ.
Nghĩ vậy, cô thầm cảm thấy may mắn vì ngày hôm đó cô đã gặp được bác sĩ Trần Thục Hoa. Qua ngày hôm nay, ngoại trừ cô ra, những cô gái khác cũng thoát khỏi nguy cơ bị lừa.
Mẹ Lý thấy Ân Ngọc Dao cúi đầu không nói tiếng nào, còn cho rằng cô đang xấu hổ, suýt chút nữa đã vui vẻ bật cười thành tiếng, nhanh chóng nháy mắt ra hiệu cho Lý Thúy Như: “Mau đi tìm con rể về đi, dù sao thì đây cũng là chuyện lớn, con bé đương nhiên là phải cần cha đồng ý mới được chứ.”
“Được rồi, con đi ngay.” Lý Thúy Như lập tức thấy eo hết đau, chân cũng đầy sức lực, chạy chậm ra ngoài. Không đến mười phút, Ân Đại Thành đã chạy trở về, có lẽ trên đường về Lý Thúy Như cũng đã thổi gió bên tai xong rồi, Ân Đại Thành vừa vào sân nhìn về phía Trương Bình Sinh thì lập tức gật đầu nói: “Cha không có ý kiến gì, nếu nhà trai cũng ưng ý thì cứ đưa sính lễ là được.”
Lý Thúy Như đặt một chồng chén lên bàn, vừa múc đường và rót nước sôi để nguội vào, vừa giả vờ giả vịt thở dài: “Ngọc Dao vừa mới tốt nghiệp, con còn muốn để con bé ở lại thêm hai năm mới đi tìm nhà chồng đó.”
“Nếu như là nhà bình thường thì mẹ cũng không sốt ruột, chủ yếu là thằng bé này tốt quá.” Mẹ Lý đưa chén có nhiều đường nhất đến trước mặt Trương Bình Sinh, cười như một bông hoa cúc nở rộ: “Thằng bé này tên là Trương Bình Sinh, là học sinh tốt nghiệp cấp hai, đang làm giáo viên tiểu học cho thôn của bọn họ, công điểm mà thằng bé kiếm được còn nhiều hơn Đại Thành nhà con nữa đó. Hơn nữa nhà họ Trương cũng có điều kiện rất tốt, Ngọc Dao gả qua đó cũng không cần phải xuống ruộng làm việc, ở trong nhà chơi cũng được, nếu như muốn đến trong thành đi lam thì nhà bọn họ cũng có quan hệ, có thể tìm một công việc tạm thời cho Ngọc Dao. Đế lúc đó lại mua một chiếc Đại Giang 28 cho Ngọc Dao, mỗi ngày con bé đạp xe đạp lên trấn trên đi làm, oách muốn chết luôn đó.”
“Ui cha, mẹ nói thế thì cũng được đấy chứ.” Lý Thúy Như cực kỳ hâm mộ chép miệng, quay đầu hỏi Ân Ngọc Dao: “Ngọc Dao, con cũng thấy thằng bé rồi đó, điều kiện gia đình của người ta cũng không tệ lắm, con cảm thấy thế nào? Nếu con cảm thấy được thì mẹ gọi cha của con về thương lượng thêm ha?”
Ân Ngọc Dao rũ mắt xuống, trong lòng trợn trắng mắt khinh thường: Nếu đổi thành một cô gái khác, có lẽ thật sự sẽ bị những lời nói hoa hòe này làm cho mụ mị đầu óc, dù sao thì ở thời đại này, có được một người chồng có công việc kiếm được nhiều công điểm, mình lại có thể đạp xe đạp lên trấn đi làm, đây là cuộc sống mà bao cô gái ở nông tha tha thiết ước mơ. Tạm thời không bàn đến chuyện công việc của Trương Bình Sinh có nhiều công điểm đến thế hay không, nhưng chuyện tìm công việc cho nhà gái thì chắc chắn là gạt người rồi, nhà họ Trương không chỉ sẽ không tìm công việc cho nhà gái mà còn sẽ gia giữ cô lại để cô làm công cụ sinh đẻ cho nhà bọn họ.
Nghĩ vậy, cô thầm cảm thấy may mắn vì ngày hôm đó cô đã gặp được bác sĩ Trần Thục Hoa. Qua ngày hôm nay, ngoại trừ cô ra, những cô gái khác cũng thoát khỏi nguy cơ bị lừa.
Mẹ Lý thấy Ân Ngọc Dao cúi đầu không nói tiếng nào, còn cho rằng cô đang xấu hổ, suýt chút nữa đã vui vẻ bật cười thành tiếng, nhanh chóng nháy mắt ra hiệu cho Lý Thúy Như: “Mau đi tìm con rể về đi, dù sao thì đây cũng là chuyện lớn, con bé đương nhiên là phải cần cha đồng ý mới được chứ.”
“Được rồi, con đi ngay.” Lý Thúy Như lập tức thấy eo hết đau, chân cũng đầy sức lực, chạy chậm ra ngoài. Không đến mười phút, Ân Đại Thành đã chạy trở về, có lẽ trên đường về Lý Thúy Như cũng đã thổi gió bên tai xong rồi, Ân Đại Thành vừa vào sân nhìn về phía Trương Bình Sinh thì lập tức gật đầu nói: “Cha không có ý kiến gì, nếu nhà trai cũng ưng ý thì cứ đưa sính lễ là được.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.