Quyển 18 - Chương 925: Bắc Minh cung (1)
Ngã Cật Tây Hồng Thị
14/01/2020
Song phương ở phía xa xa đối mặt với nhau.
- Muốn đánh thì cứ tiếp tục đánh.
Cửu Trần cao giọng nói:
- Ba người các ngươi ngây ngốc đứng đó làm gì vậy? Không phải là dùng bảo vật hay sao, ngươi một kiện ta một kiện, chúng ta nhìn xem rốt cuộc bảo vật của ai nhiều, nhìn xem đánh đến cuối cùng là chúng ta chết hay là các ngươi chết!
- Đáng chết.
Ba gã Ngân sắc giả vô cùng phẫn nộ.
Bọn hắn tự nhận thân phận mình rất là cao quý.
Là kẻ thống trị tuyệt đối trong phương thế giới này trong năm tháng vô tận! Thế nhưng bây giờ lại bị hai gã Đạo Quân này khiêu khích. Thế nhưng cho dù phẫn nộ, thế nhưng trải qua một trận chiến bọn hắn cũng phát hiện ra, chỉ dựa vào chém giết căn bản sẽ không làm gì được Bắc Minh Đạo Quân kia. Thủ đoạn phòng ngự của Bắc Minh Đạo Quân kia quá lợi hại, quả thực cẩn thận chặt chẽ, không có một chút cơ hội nào. Muốn thắng. . . Chỉ có thể dựa vào một ít bảo vật mà Tây Tư tộc để lại mà thôi.
Những bảo vật kia, số lượng cực kỳ thưa thớt! Uy lực cũng rất lớn.
Nhưng hai vị Đạo Quân trước mắt này dường như cũng có không ít bảo vật cũng có uy năng rất lớn.
- Liều bảo vật, đánh đến cuối cùng, bọn hắn dùng hết bảo vật rồi. Dưới rất nhiều bảo vật công kích, có lẽ có thể giết chết bọn chúng. Thế nhưng nếu như bảo vật của chúng ta dùng hết trước thì làm sao bây giờ?
Ngân sắc giả nhỏ gầy truyền âm nói.
- Bảo vật dùng hết, như vậy chúng ta đối với tên Bắc Minh Đạo Quân này sẽ không có bất kỳ uy hiếp nào nữa.
Ngân sắc giả tóc bạc truyền âm nói:
- Đến lúc đó hắn sẽ không cần phải sợ hãi, như vậy sẽ rất là phiền phức.
- Đúng vậy.
Tích góp từng tí một rất nhiều bảo vật, là con át chủ bài cuối cùng của bọn họ.
Bọn hắn không muốn vận dụng. . . Dùng, có lẽ có thể thắng. Có lẽ sẽ thua! Bọn hắn không có cách nào tiếp nhận được kết quả nếu như thua.
- Bắc Minh Đạo Quân, chờ đó cho ta.
Ngân sắc giả hùng tráng hừ lạnh một tiếng:
- Chúng ta đi.
Sưu sưu sưu. . . Ba gã Ngân sắc giả suất lĩnh tám tên Khôi Lỗi Đế cấp, xẹt qua trời cao, nhanh chóng rời đi.
Kỷ Ninh nhìn về xa xa, khóe miệng đã có mỉm cười.
- Bắc Minh, chuyện này chúng ta làm sao bây giờ?
Cửu Trần thì có chút lo lắng, hỏi:
- Thực lực bọn hắn quả thực so với chúng ta mạnh mẽ hơn, kiếm thuật phòng ngự của ngươi rất lợi hại, bọn hắn không làm gì được được chúng ta. Thế nhưng bên chúng ta cũng không làm gì được bọn hắn. . . Bởi như vậy, chúng ta căn bản sẽ không chiếm được bảo vật che giấu ở trong Ma Tượng Thạch Bích này a.
Kỷ Ninh gật đầu.
Hai người bọn họ chiến đấu, mạo hiểm, chính là vì bảo vật của Tây Tư tộc! Kể từ khi phát hiện ra một tên Khôi Lỗi Đế cấp, còn có ba gã Ngân sắc giả kia, Kỷ Ninh và Cửu Trần đều rất rõ ràng. Nơi này tuyệt đối có một bảo tàng của Tây Tư tộc!
- Trước tiên nên đặt chân vững chắc ở trong phương thế giới này a.
Kỷ Ninh nói:
- Về sau tìm kiếm chỗ bí ẩn.
- Chỉ có thể như vậy mà thôi.
Cửu Trần gật đầu.
- Lên.
Kỷ Ninh quay đầu nhìn ra mặt đất sau lưng. Nơi này vốn là Phi Hạc sơn mạch rộng lớn, thế nhưng hiện tại đã sớm bị san bằng rồi. Theo một ý niệm trong đầu Kỷ Ninh, hình chiếu thế giới hàng lâm, trực tiếp điều khiển những núi đá trên mặt đất kia tạo thành một tòa núi lớn vạn dặm nguy nga vô cùng. Đỉnh núi, một tòa Tiên Cung là pháp bảo Vĩnh hằng cực phẩm hàng lâm, tọa lạc lên bên trên. Trên cửa chính Tiên Cung có hai cái chữ to … Bắc Minh!
- Ta, Bắc Minh Đạo Quân, hôm nay thành lập Bắc Minh cung, không cầu xưng bá, chỉ cầu tu đạo. Người ngăn ta sẽ giống như dòng sông chung quanh ba đại gia tộc ở chung quanh sơn mạch này, diệt!
Kỷ Ninh bay đến trước Bắc Minh cung, thanh âm mênh mông cuồn cuộn, vang vọng mỗi một chỗ trong phương thế giới này. Đồng thời hình chiếu thế giới cũng bao phủ toàn bộ ngôi sao, lập tức ầm ầm nghiền ép về phía hang ổ của ba đại gia tộc.
Hang ổ của ba đại gia tộc đều có vô số tầng cấm chế che chở.
Thế nhưng dòng sông ở chung quanh sơn mạch, dưới cỗ lực lượng đáng sợ có thể đơn giản giết chết Tứ bộ Đạo Quân này lại lập tức bị nghiền ép san bằng. Chung quanh ba đại gia tộc đều trở nên trụi lủi, vô cùng xấu xí.
Từ ba đại Tộc trưởng, cho tới người phàm tục.
Mỗi một người đều nghe được thanh âm này.
- Hắn, hắn dám giẫm đạp lên ba đại gia tộc ta. .
Sắc mặt của Ngân sắc giả tóc bạc vô cùng khó coi.
- Đáng chết, thật là đáng chết.
Ngân sắc giả nhỏ gầy cũng nổi giận.
Đây là biểu hiện uy thế giẫm đạp lên mặt mũi của ba đại gia tộc.
Điều này đại biểu lấy Bắc Minh cung căn bản không quan tâm ba đại gia tộc!
- Hắn nói không cầu xưng bá, chỉ cầu tu đạo?
Ngân sắc giả hùng tráng có chút nghi hoặc truyền âm:
- Nếu như hắn chỉ cầu tu đạo, vì sao trước đó lại khiêu khích ba đại gia tộc ta cơ chứ?
- Ta hấy, mục đích thực sự của hắn chính là vì chỗ bí ẩn kia.
Ngân sắc giả nhỏ gầy thì cười lạnh.
- Đúng, đích thị là như thế.
Ngân sắc giả tóc bạc cũng lạnh lùng nói.
Đây là chỗ dựa của ba đại gia tộc bọn hắn, chỗ bí ẩn cũng bị ba đại gia tộc bọn hắn độc chiếm, tuyệt đối không cho phép nó bị những cường giả khác rình mò a. Theo bọn hắn thấy, ở phương thế giới này, Bắc Minh Đạo Quân kia đã đứng ở đỉnh phong, không cần sợ hãi bọn hắn. Cho nên lúc này đích thị là ngấp nghé chỗ bí ẩn kia a.
. . .
Kỷ Ninh truyền âm, vang vọng trong phương thế giới này.
Ngay cả một ít đứa trẻ phàm tục cũng nghe được rõ ràng rành mạch, cũng biết có một người vô cùng lợi hại gọi là Bắc Minh Đạo Quân, kiến tạo ra một nơi tên là Bắc Minh cung, ngay cả ba đại gia tộc cũng không thèm để ý tới.
- Không ngờ kết quả lại sẽ như vậy.
- Ba đại gia tộc, chí cao vô thượng, thống lĩnh phương thế giới này đã quá lâu rồi. Đặc biệt là ba đại Tộc trưởng, thực lực mỗi một người đều không thể tưởng tượng được. Tục truyền so với Khôi Lỗi Đế cấp còn đáng sợ hơn nhiều. Ngón tay bọn bắn ra chỉ phong thì cũng đủ để giết chết Tứ bộ Đạo Quân. Thế nhưng không ngờ cũng không thể làm gì được tên Bắc Minh Đạo Quân này.
- Hắn đã thành lập nên Bắc Minh cung, từ nay về sau phương thế giới này của chúng ta không còn là ba đại gia tộc hoàn toàn thống trị nữa rồi.
- Hôm nay, thời thế phải đổi rồi!
. . .
Rất nhiều gia tộc trong phương thế giới này đều rõ ràng, cũng đều hiểu rõ được tình thế lúc này.
- Muốn đánh thì cứ tiếp tục đánh.
Cửu Trần cao giọng nói:
- Ba người các ngươi ngây ngốc đứng đó làm gì vậy? Không phải là dùng bảo vật hay sao, ngươi một kiện ta một kiện, chúng ta nhìn xem rốt cuộc bảo vật của ai nhiều, nhìn xem đánh đến cuối cùng là chúng ta chết hay là các ngươi chết!
- Đáng chết.
Ba gã Ngân sắc giả vô cùng phẫn nộ.
Bọn hắn tự nhận thân phận mình rất là cao quý.
Là kẻ thống trị tuyệt đối trong phương thế giới này trong năm tháng vô tận! Thế nhưng bây giờ lại bị hai gã Đạo Quân này khiêu khích. Thế nhưng cho dù phẫn nộ, thế nhưng trải qua một trận chiến bọn hắn cũng phát hiện ra, chỉ dựa vào chém giết căn bản sẽ không làm gì được Bắc Minh Đạo Quân kia. Thủ đoạn phòng ngự của Bắc Minh Đạo Quân kia quá lợi hại, quả thực cẩn thận chặt chẽ, không có một chút cơ hội nào. Muốn thắng. . . Chỉ có thể dựa vào một ít bảo vật mà Tây Tư tộc để lại mà thôi.
Những bảo vật kia, số lượng cực kỳ thưa thớt! Uy lực cũng rất lớn.
Nhưng hai vị Đạo Quân trước mắt này dường như cũng có không ít bảo vật cũng có uy năng rất lớn.
- Liều bảo vật, đánh đến cuối cùng, bọn hắn dùng hết bảo vật rồi. Dưới rất nhiều bảo vật công kích, có lẽ có thể giết chết bọn chúng. Thế nhưng nếu như bảo vật của chúng ta dùng hết trước thì làm sao bây giờ?
Ngân sắc giả nhỏ gầy truyền âm nói.
- Bảo vật dùng hết, như vậy chúng ta đối với tên Bắc Minh Đạo Quân này sẽ không có bất kỳ uy hiếp nào nữa.
Ngân sắc giả tóc bạc truyền âm nói:
- Đến lúc đó hắn sẽ không cần phải sợ hãi, như vậy sẽ rất là phiền phức.
- Đúng vậy.
Tích góp từng tí một rất nhiều bảo vật, là con át chủ bài cuối cùng của bọn họ.
Bọn hắn không muốn vận dụng. . . Dùng, có lẽ có thể thắng. Có lẽ sẽ thua! Bọn hắn không có cách nào tiếp nhận được kết quả nếu như thua.
- Bắc Minh Đạo Quân, chờ đó cho ta.
Ngân sắc giả hùng tráng hừ lạnh một tiếng:
- Chúng ta đi.
Sưu sưu sưu. . . Ba gã Ngân sắc giả suất lĩnh tám tên Khôi Lỗi Đế cấp, xẹt qua trời cao, nhanh chóng rời đi.
Kỷ Ninh nhìn về xa xa, khóe miệng đã có mỉm cười.
- Bắc Minh, chuyện này chúng ta làm sao bây giờ?
Cửu Trần thì có chút lo lắng, hỏi:
- Thực lực bọn hắn quả thực so với chúng ta mạnh mẽ hơn, kiếm thuật phòng ngự của ngươi rất lợi hại, bọn hắn không làm gì được được chúng ta. Thế nhưng bên chúng ta cũng không làm gì được bọn hắn. . . Bởi như vậy, chúng ta căn bản sẽ không chiếm được bảo vật che giấu ở trong Ma Tượng Thạch Bích này a.
Kỷ Ninh gật đầu.
Hai người bọn họ chiến đấu, mạo hiểm, chính là vì bảo vật của Tây Tư tộc! Kể từ khi phát hiện ra một tên Khôi Lỗi Đế cấp, còn có ba gã Ngân sắc giả kia, Kỷ Ninh và Cửu Trần đều rất rõ ràng. Nơi này tuyệt đối có một bảo tàng của Tây Tư tộc!
- Trước tiên nên đặt chân vững chắc ở trong phương thế giới này a.
Kỷ Ninh nói:
- Về sau tìm kiếm chỗ bí ẩn.
- Chỉ có thể như vậy mà thôi.
Cửu Trần gật đầu.
- Lên.
Kỷ Ninh quay đầu nhìn ra mặt đất sau lưng. Nơi này vốn là Phi Hạc sơn mạch rộng lớn, thế nhưng hiện tại đã sớm bị san bằng rồi. Theo một ý niệm trong đầu Kỷ Ninh, hình chiếu thế giới hàng lâm, trực tiếp điều khiển những núi đá trên mặt đất kia tạo thành một tòa núi lớn vạn dặm nguy nga vô cùng. Đỉnh núi, một tòa Tiên Cung là pháp bảo Vĩnh hằng cực phẩm hàng lâm, tọa lạc lên bên trên. Trên cửa chính Tiên Cung có hai cái chữ to … Bắc Minh!
- Ta, Bắc Minh Đạo Quân, hôm nay thành lập Bắc Minh cung, không cầu xưng bá, chỉ cầu tu đạo. Người ngăn ta sẽ giống như dòng sông chung quanh ba đại gia tộc ở chung quanh sơn mạch này, diệt!
Kỷ Ninh bay đến trước Bắc Minh cung, thanh âm mênh mông cuồn cuộn, vang vọng mỗi một chỗ trong phương thế giới này. Đồng thời hình chiếu thế giới cũng bao phủ toàn bộ ngôi sao, lập tức ầm ầm nghiền ép về phía hang ổ của ba đại gia tộc.
Hang ổ của ba đại gia tộc đều có vô số tầng cấm chế che chở.
Thế nhưng dòng sông ở chung quanh sơn mạch, dưới cỗ lực lượng đáng sợ có thể đơn giản giết chết Tứ bộ Đạo Quân này lại lập tức bị nghiền ép san bằng. Chung quanh ba đại gia tộc đều trở nên trụi lủi, vô cùng xấu xí.
Từ ba đại Tộc trưởng, cho tới người phàm tục.
Mỗi một người đều nghe được thanh âm này.
- Hắn, hắn dám giẫm đạp lên ba đại gia tộc ta. .
Sắc mặt của Ngân sắc giả tóc bạc vô cùng khó coi.
- Đáng chết, thật là đáng chết.
Ngân sắc giả nhỏ gầy cũng nổi giận.
Đây là biểu hiện uy thế giẫm đạp lên mặt mũi của ba đại gia tộc.
Điều này đại biểu lấy Bắc Minh cung căn bản không quan tâm ba đại gia tộc!
- Hắn nói không cầu xưng bá, chỉ cầu tu đạo?
Ngân sắc giả hùng tráng có chút nghi hoặc truyền âm:
- Nếu như hắn chỉ cầu tu đạo, vì sao trước đó lại khiêu khích ba đại gia tộc ta cơ chứ?
- Ta hấy, mục đích thực sự của hắn chính là vì chỗ bí ẩn kia.
Ngân sắc giả nhỏ gầy thì cười lạnh.
- Đúng, đích thị là như thế.
Ngân sắc giả tóc bạc cũng lạnh lùng nói.
Đây là chỗ dựa của ba đại gia tộc bọn hắn, chỗ bí ẩn cũng bị ba đại gia tộc bọn hắn độc chiếm, tuyệt đối không cho phép nó bị những cường giả khác rình mò a. Theo bọn hắn thấy, ở phương thế giới này, Bắc Minh Đạo Quân kia đã đứng ở đỉnh phong, không cần sợ hãi bọn hắn. Cho nên lúc này đích thị là ngấp nghé chỗ bí ẩn kia a.
. . .
Kỷ Ninh truyền âm, vang vọng trong phương thế giới này.
Ngay cả một ít đứa trẻ phàm tục cũng nghe được rõ ràng rành mạch, cũng biết có một người vô cùng lợi hại gọi là Bắc Minh Đạo Quân, kiến tạo ra một nơi tên là Bắc Minh cung, ngay cả ba đại gia tộc cũng không thèm để ý tới.
- Không ngờ kết quả lại sẽ như vậy.
- Ba đại gia tộc, chí cao vô thượng, thống lĩnh phương thế giới này đã quá lâu rồi. Đặc biệt là ba đại Tộc trưởng, thực lực mỗi một người đều không thể tưởng tượng được. Tục truyền so với Khôi Lỗi Đế cấp còn đáng sợ hơn nhiều. Ngón tay bọn bắn ra chỉ phong thì cũng đủ để giết chết Tứ bộ Đạo Quân. Thế nhưng không ngờ cũng không thể làm gì được tên Bắc Minh Đạo Quân này.
- Hắn đã thành lập nên Bắc Minh cung, từ nay về sau phương thế giới này của chúng ta không còn là ba đại gia tộc hoàn toàn thống trị nữa rồi.
- Hôm nay, thời thế phải đổi rồi!
. . .
Rất nhiều gia tộc trong phương thế giới này đều rõ ràng, cũng đều hiểu rõ được tình thế lúc này.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.