Quyển 18 - Chương 946: Bảo vật Động thiên Chi Linh. (2)
Ngã Cật Tây Hồng Thị
14/01/2020
******
Ở trong trận đồ, Kỷ Ninh, mười sáu cỗ Khôi Lỗi Đế cấp, vây khốn bốn đại Khôi Lỗi thủ hộ nơi này.
Cửu Trần giáo chủ thì là mang theo hai cỗ Khôi Lỗi, đi tìm bảo vật.
- Đi, bên kia.
- Thử xem xem.
- Phá, mở.
Cửu Trần lần lượt hạ mệnh lệnh, nơi nào có uy hiếp hắn sẽ để cho hai cỗ Khôi Lỗi dưới trướng đi trước mở đường. Thân thể của Khôi Lỗi đều là cấp độ pháp bảo Vĩnh Hằng Cực phẩm, không phải dễ hư hao như vậy.
Chậc chậc chậc. . . Bảo bối tốt.
- Bảo bối này lại có thể ảnh hưởng tới thời không.
- Mang đi.
Ở địa phương hạch tâm, trận bàn khảm nạm trên mặt đất, hoặc là bên trên cột trụ kỳ dị. Còn có một chút máy móc kỳ dị nhìn như không biết công dụng. Cửu Trần giáo chủ đều phất tay lấy đi tất cả! Mặc kệ là hữu dụng hay là vô dụng, chờ sau khi rời khỏi đây lại chậm rãi phân biệt. Hiện tại chỉ cần có thể mang đi thì hắn sẽ mang đi toàn bộ.
Chỉ trong hai mươi hô hấp. Nơi mà tứ đại Khôi Lỗi thủ hộ, ngoại trừ hai nơi bị cấm chế còn sót lại che chở, làm cho không có cách nào đi vào bên trong ra. Tất cả các vật phẩm khác, mặc kệ hữu dụng hay là vô dụng, toàn bộ đều bị Cửu Trần quét sạch.
Sưu!
Cửu Trần nhanh chóng bỏ trốn mất dạng.
- Bắc Minh. Chúng ta đi.
Thanh âm của Cửu Trần vang vọng trong phiến di tích này.
- Ha ha, cám ơn.
Kỷ Ninh mang theo mười sáu cỗ Khôi Lỗi Đế cấp nhanh chóng lui lại, tuy rằng hai cỗ Khôi Lỗi có chiến lực Thánh Thành chi chủ đuổi giết, thế nhưng căn bản vẫn không có biện pháp.
Sau khi chạy ra khỏi địa phương hạch tâm, hai cỗ Khôi Lỗi kia cũng tựu dừng đuổi giết. Hai người bọn chúng lập tức đi trợ giúp đồng bạn, đi công kích tam trọng trận pháp kia.
Tam trọng trận pháp đã bị phá hủy một chút, dưới bốn đại Khôi Lỗi đồng thời vây công, chỉ trong năm cái hộ hấp đã bị hủy diệt.
- Bị tên Bắc Minh Đạo Quân kia đắc thủ rồi.
Tứ đại thủ hộ Khôi Lỗi có chút thổn thức.
- Tây Tư tộc ở nơi này đã sớm chết hết, những bảo vật kia đặt ở đó cũng là lãng phí, mang đi thì mang đi a.
- Ai, chúng ta thủ hộ nơi này, thế nhưng thủ hộ cái gì cơ chứ? Các chủ nhân đã sớm chết sạch rồi a. . .
Tứ đại Khôi Lỗi thủ hộ nơi này cũng là bởi vì phải tuân theo mệnh lệnh chủ nhân. Cho nên mới lần lượt ngăn cản, kỳ thật bọn hắn đối với bảo vật căn bản không quan tâm. Thậm chí tính mạng cô tịch đã sớm khiến cho bọn hắn cảm thấy không có chút thú vị nào.
- Một đoạn năm tháng gần đây có Bắc Minh ở đây, cuộc sống của chúng ta cũng có thêm một ít niềm vui thú a.
- Đúng vậy a.
- Hiện tại hắn đã đạt được bảo vật, chỉ sợ sẽ phải đi. Chúng ta lại trở về cuộc sống cô tịch kia a.
- Ta cho rằng, chúng ta có thể một mực ngăn cản hắn, hắn cũng sẽ chiến đấu cùng với chúng ta mấy vạn Hỗn Độn kỷ nguyên, không nghĩ tới nhanh như vậy hắn đã mang bảo vật đi rồi.
Bốn cỗ Khôi Lỗi thủ hộ này có chút thổn thức, bọn hắn đã rất lâu rất lâu rồi không có gặp phải khiêu chiến a.
. . .
Chỗ di tích Tây Tư tộc này đã sớm chết hết, trước khi bọn hắn chết đã hạ mệnh lệnh, để cho những Khôi Lỗi này vĩnh viễn tuân thủ. Trừ phi có ai có thể cưỡng ép bắt chúng đi rồi luyện hóa chúng. Như vậy mới có thể thay đổi vận mệnh của bọn chúng.
Miệng của pho tượng dị thú sư tử mở ra.
Kỷ Ninh và Cửu Trần đều bay vào trong đó, tiến vào bên trong dị thú Động thiên.
- Bái kiến tiền bối.
Kỷ Ninh và Cửu Trần đều cung kính hành lễ, ở trong hư không phía trước có nam tử mặc trường bào màu đen đang đứng đấy.
- Tiến bộ của các ngươi cũng không nhỏ, đặc biệt là Bắc Minh, thực lực Đạo Quân cuối cùng cũng có hạn. Bản thân ngươi vốn đã rất mạnh, hiện tại vẫn còn có thể lần nữa tăng lên. Rất giỏi.
Nam tử mặc trường bào màu đen gật đầu tán dương, tuy rằng hắn là Động thiên mà Chí Tôn lưu lại. Thế nhưng hắn cũng chưa từng nghe nói qua Chung Cực Kiếm Đạo, đương nhiên mới có đánh giá sai đối với Kỷ Ninh a.
Nếu như Kỷ Ninh bước vào Tứ bộ Đạo Quân, đó mới là cường đại nghiêm túc.
- Hai người các ngươi, ta sẽ cho hai người các ngươi một kiện bảo vật.
Nam tử mặc trường bào màu đen vung tay lên, một khối lệnh bài màu đỏ như máu xuất hiện, bên trên còn có một đạo thủ ấn.
- Cửu Trần, đây là thứ mà ta đưa cho ngươi.
Nam tử mặc trường bào màu đen đưa cho Cửu Trần giáo chủ.
- Tạ ơn tiền bối.
Cửu Trần kích động tiếp nhận lệnh bài màu đỏ như máu này. Vừa mới cầm cái lệnh bài này, hắn nhìn trái nhìn phải, thực sự không nhìn ra được ảo diệu, hắn có chút nghi hoặc nhìn về phía nam tử mặc trường bào màu đen:
- Tiền bối, xin hỏi bảo vật này là. . .
- Ha ha, ta sẽ lại cho hai người các ngươi một phần Hỗn Độn Tinh Đồ.
Nam tử mặc trường bào màu đen vung tay lên, xuất hiện một cuốn Tinh Quang quyển trục, trên Tinh Quang quyển trục kia có một mảng lớn Hắc Ám, đồng thời chung quanh lại có nhãn hiệu tam khu Vực Giới.
- Đây là tam khu Vực Giới ở chung quanh.
Nam tử mặc trường bào màu đen nói:
- Đây là Đa Xán Vực Giới, đây là Hồng Phủ Vực Giới, đây là Viêm Long Vực Giới. Chỗ chúng ta là một chiếc chiến thuyền của Tây Tư tộc. Phiêu bạt trong vô số năm tháng, có lẽ cũng sẽ ở chung quanh ba khu Vực Giới này, các ngươi hẳn là từ ba khu Vực Giới này tới đây a.
- Làm sao tiền bối biết chúng ta là từ bên ngoài đến, không phải là Tu hành giả bên trên khỏa ngôi sao này chứ?
Cửu Trần hiếu kỳ nói.
- Ha ha, ngay khi các ngươi phá vỡ Trầm Hỏa Hắc Thạch ở bên ngoài chiếc chiến thuyền này thì ta cũng đã biết rồi.
Nam tử mặc trường bào màu đen gật đầu cười nói.
Kỷ Ninh, Cửu Trần giật mình.
- Chúng ta là từ Viêm Long Vực Giới đến, nơi này cách Viêm Long Vực Giới tương đối gần a.
Cửu Trần nói.
- Cũng vừa khéo, Viêm Long Vực Giới có một chỗ đặc thù, là chủ nhân của ta để lại.
Nam tử mặc trường bào màu đen nói:
- Dựa vào tấm lệnh bài này, chỉ cần cách nơi này vừa đủ gần thì lệnh bài sẽ sinh ra cảm ứng, là có thể trực tiếp mượn lệnh bài để truyền tống đi vào bên trong.
- Ở đâu?
Kỷ Ninh, Cửu Trần đều có chút hiếu kỳ.
- Ở đây.
Địa đồ ở bên trên Tinh Đồ của Viêm Long Vực Giới nhanh chóng bành trướng, rất nhanh đã hiện ra một nơi.
- Đây là?
Kỷ Ninh, Cửu Trần đều có chút kinh hãi.
Ở trong trận đồ, Kỷ Ninh, mười sáu cỗ Khôi Lỗi Đế cấp, vây khốn bốn đại Khôi Lỗi thủ hộ nơi này.
Cửu Trần giáo chủ thì là mang theo hai cỗ Khôi Lỗi, đi tìm bảo vật.
- Đi, bên kia.
- Thử xem xem.
- Phá, mở.
Cửu Trần lần lượt hạ mệnh lệnh, nơi nào có uy hiếp hắn sẽ để cho hai cỗ Khôi Lỗi dưới trướng đi trước mở đường. Thân thể của Khôi Lỗi đều là cấp độ pháp bảo Vĩnh Hằng Cực phẩm, không phải dễ hư hao như vậy.
Chậc chậc chậc. . . Bảo bối tốt.
- Bảo bối này lại có thể ảnh hưởng tới thời không.
- Mang đi.
Ở địa phương hạch tâm, trận bàn khảm nạm trên mặt đất, hoặc là bên trên cột trụ kỳ dị. Còn có một chút máy móc kỳ dị nhìn như không biết công dụng. Cửu Trần giáo chủ đều phất tay lấy đi tất cả! Mặc kệ là hữu dụng hay là vô dụng, chờ sau khi rời khỏi đây lại chậm rãi phân biệt. Hiện tại chỉ cần có thể mang đi thì hắn sẽ mang đi toàn bộ.
Chỉ trong hai mươi hô hấp. Nơi mà tứ đại Khôi Lỗi thủ hộ, ngoại trừ hai nơi bị cấm chế còn sót lại che chở, làm cho không có cách nào đi vào bên trong ra. Tất cả các vật phẩm khác, mặc kệ hữu dụng hay là vô dụng, toàn bộ đều bị Cửu Trần quét sạch.
Sưu!
Cửu Trần nhanh chóng bỏ trốn mất dạng.
- Bắc Minh. Chúng ta đi.
Thanh âm của Cửu Trần vang vọng trong phiến di tích này.
- Ha ha, cám ơn.
Kỷ Ninh mang theo mười sáu cỗ Khôi Lỗi Đế cấp nhanh chóng lui lại, tuy rằng hai cỗ Khôi Lỗi có chiến lực Thánh Thành chi chủ đuổi giết, thế nhưng căn bản vẫn không có biện pháp.
Sau khi chạy ra khỏi địa phương hạch tâm, hai cỗ Khôi Lỗi kia cũng tựu dừng đuổi giết. Hai người bọn chúng lập tức đi trợ giúp đồng bạn, đi công kích tam trọng trận pháp kia.
Tam trọng trận pháp đã bị phá hủy một chút, dưới bốn đại Khôi Lỗi đồng thời vây công, chỉ trong năm cái hộ hấp đã bị hủy diệt.
- Bị tên Bắc Minh Đạo Quân kia đắc thủ rồi.
Tứ đại thủ hộ Khôi Lỗi có chút thổn thức.
- Tây Tư tộc ở nơi này đã sớm chết hết, những bảo vật kia đặt ở đó cũng là lãng phí, mang đi thì mang đi a.
- Ai, chúng ta thủ hộ nơi này, thế nhưng thủ hộ cái gì cơ chứ? Các chủ nhân đã sớm chết sạch rồi a. . .
Tứ đại Khôi Lỗi thủ hộ nơi này cũng là bởi vì phải tuân theo mệnh lệnh chủ nhân. Cho nên mới lần lượt ngăn cản, kỳ thật bọn hắn đối với bảo vật căn bản không quan tâm. Thậm chí tính mạng cô tịch đã sớm khiến cho bọn hắn cảm thấy không có chút thú vị nào.
- Một đoạn năm tháng gần đây có Bắc Minh ở đây, cuộc sống của chúng ta cũng có thêm một ít niềm vui thú a.
- Đúng vậy a.
- Hiện tại hắn đã đạt được bảo vật, chỉ sợ sẽ phải đi. Chúng ta lại trở về cuộc sống cô tịch kia a.
- Ta cho rằng, chúng ta có thể một mực ngăn cản hắn, hắn cũng sẽ chiến đấu cùng với chúng ta mấy vạn Hỗn Độn kỷ nguyên, không nghĩ tới nhanh như vậy hắn đã mang bảo vật đi rồi.
Bốn cỗ Khôi Lỗi thủ hộ này có chút thổn thức, bọn hắn đã rất lâu rất lâu rồi không có gặp phải khiêu chiến a.
. . .
Chỗ di tích Tây Tư tộc này đã sớm chết hết, trước khi bọn hắn chết đã hạ mệnh lệnh, để cho những Khôi Lỗi này vĩnh viễn tuân thủ. Trừ phi có ai có thể cưỡng ép bắt chúng đi rồi luyện hóa chúng. Như vậy mới có thể thay đổi vận mệnh của bọn chúng.
Miệng của pho tượng dị thú sư tử mở ra.
Kỷ Ninh và Cửu Trần đều bay vào trong đó, tiến vào bên trong dị thú Động thiên.
- Bái kiến tiền bối.
Kỷ Ninh và Cửu Trần đều cung kính hành lễ, ở trong hư không phía trước có nam tử mặc trường bào màu đen đang đứng đấy.
- Tiến bộ của các ngươi cũng không nhỏ, đặc biệt là Bắc Minh, thực lực Đạo Quân cuối cùng cũng có hạn. Bản thân ngươi vốn đã rất mạnh, hiện tại vẫn còn có thể lần nữa tăng lên. Rất giỏi.
Nam tử mặc trường bào màu đen gật đầu tán dương, tuy rằng hắn là Động thiên mà Chí Tôn lưu lại. Thế nhưng hắn cũng chưa từng nghe nói qua Chung Cực Kiếm Đạo, đương nhiên mới có đánh giá sai đối với Kỷ Ninh a.
Nếu như Kỷ Ninh bước vào Tứ bộ Đạo Quân, đó mới là cường đại nghiêm túc.
- Hai người các ngươi, ta sẽ cho hai người các ngươi một kiện bảo vật.
Nam tử mặc trường bào màu đen vung tay lên, một khối lệnh bài màu đỏ như máu xuất hiện, bên trên còn có một đạo thủ ấn.
- Cửu Trần, đây là thứ mà ta đưa cho ngươi.
Nam tử mặc trường bào màu đen đưa cho Cửu Trần giáo chủ.
- Tạ ơn tiền bối.
Cửu Trần kích động tiếp nhận lệnh bài màu đỏ như máu này. Vừa mới cầm cái lệnh bài này, hắn nhìn trái nhìn phải, thực sự không nhìn ra được ảo diệu, hắn có chút nghi hoặc nhìn về phía nam tử mặc trường bào màu đen:
- Tiền bối, xin hỏi bảo vật này là. . .
- Ha ha, ta sẽ lại cho hai người các ngươi một phần Hỗn Độn Tinh Đồ.
Nam tử mặc trường bào màu đen vung tay lên, xuất hiện một cuốn Tinh Quang quyển trục, trên Tinh Quang quyển trục kia có một mảng lớn Hắc Ám, đồng thời chung quanh lại có nhãn hiệu tam khu Vực Giới.
- Đây là tam khu Vực Giới ở chung quanh.
Nam tử mặc trường bào màu đen nói:
- Đây là Đa Xán Vực Giới, đây là Hồng Phủ Vực Giới, đây là Viêm Long Vực Giới. Chỗ chúng ta là một chiếc chiến thuyền của Tây Tư tộc. Phiêu bạt trong vô số năm tháng, có lẽ cũng sẽ ở chung quanh ba khu Vực Giới này, các ngươi hẳn là từ ba khu Vực Giới này tới đây a.
- Làm sao tiền bối biết chúng ta là từ bên ngoài đến, không phải là Tu hành giả bên trên khỏa ngôi sao này chứ?
Cửu Trần hiếu kỳ nói.
- Ha ha, ngay khi các ngươi phá vỡ Trầm Hỏa Hắc Thạch ở bên ngoài chiếc chiến thuyền này thì ta cũng đã biết rồi.
Nam tử mặc trường bào màu đen gật đầu cười nói.
Kỷ Ninh, Cửu Trần giật mình.
- Chúng ta là từ Viêm Long Vực Giới đến, nơi này cách Viêm Long Vực Giới tương đối gần a.
Cửu Trần nói.
- Cũng vừa khéo, Viêm Long Vực Giới có một chỗ đặc thù, là chủ nhân của ta để lại.
Nam tử mặc trường bào màu đen nói:
- Dựa vào tấm lệnh bài này, chỉ cần cách nơi này vừa đủ gần thì lệnh bài sẽ sinh ra cảm ứng, là có thể trực tiếp mượn lệnh bài để truyền tống đi vào bên trong.
- Ở đâu?
Kỷ Ninh, Cửu Trần đều có chút hiếu kỳ.
- Ở đây.
Địa đồ ở bên trên Tinh Đồ của Viêm Long Vực Giới nhanh chóng bành trướng, rất nhanh đã hiện ra một nơi.
- Đây là?
Kỷ Ninh, Cửu Trần đều có chút kinh hãi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.