Mãng Hoang Kỷ

Quyển 18 - Chương 541: Chân thân? (2)

Ngã Cật Tây Hồng Thị

14/01/2020

Muốn Huyễn thuật thành công, thì phải xem Hồn phách Chân Linh của người bị công kích ra sao. Lấy giả thiết là một tên Vĩnh Hằng Đế Quân, mặc dù Vĩnh Hằng Đế Quân này đã rơi vào tình trạng điên cuồng. Thế nhưng nếu muốn rung chuyển một tia Hồn phách Chân Linh của Vĩnh Hằng Đế Quân cũng khó như lên trời. Hồn phách Chân Linh của Kỷ Ninh rất mạnh , phương diện bí thuật Tâm lực cũng coi như không tồi, cho nên mới có thể chống đỡ được Huyễn thuật của đối phương.

- Định.

Trong lúc Bối Tháp Lai Ách chém giết với Kỷ Ninh, đồng thời cũng quát lớn một tiếng.

Ầm ầm ~~~

Mặt đất trên bình nguyên chung quanh bỗng nhiên vỡ ra, lập tức có một mảnh dây xích dài hẹp bay ra, những dây xích này trực tiếp quấn quanh về phía Kỷ Ninh.

- Huyễn thuật? Phá!

Chân Linh của Kỷ Ninh cường đại, ý chí cường đại khiến cho tất cả mọi thứ cuốn tới trước mặt hắn đều bị phá nát.

- Ha ha, Huyễn thuật? Ngươi đã quá coi thường tu hành giả Tâm lực rồi, hư ảo là chân thật, chân thật là hư ảo.

Bối Tháp Lai Ách lắc đầu nói:

- Thứ ngươi nhìn thấy, căn bản chính là chân thật a.

Kỷ Ninh im lặng.

Sưu.

Chỉ thấy ở bên cạnh Kỷ Ninh đột nhiên xuất hiện một cái hồ lô màu đỏ thẫm, đồng thời cũng có hai đạo Lôi Điện tựa như Giao Long tuôn ra. Một đầu Lôi Điện lướt qua mây đen mang theo Hắc Thủy cuồn cuộn. Một đầu Lôi Điện khác thì lướt qua đám mây hỏa diễm đầy trời không ngừng thiêu đốt hừng hực, chúng trực tiếp càn quét qua chung quanh. Những dây xích quấn quanh Kỷ Ninh kia trực tiếp bị thiêu đốt rồi nghiền nát. Thế nhưng những dây xích kia sau khi tiêu tán lại có thể sinh tưởng, liên tục không ngừng.

Hai đạo Đạo Chi thần lôi càn quét chung quanh, Kỷ Ninh giống như Thần linh ở bên trong Lôi Điện. Ngay cả Bối Tháp Lai Ách đang chém giết với Kỷ Ninh cũng bị Lôi Điện làm cho ảnh hướng.

- Vô sở bất tại.

Bối Tháp Lai Ách lạnh nhạt nói.

Xôn xao ~~~

Lập tức khắp nơi trên toàn bộ bình nguyên đều có kim quang tuôn ra. Vô số kim quang bắt đầu vây quanh Kỷ Ninh, trói buộc lấy thân thể của Kỷ Ninh. Để mặc cho hai đạo Đạo Chi thần lôi điên cuồng chém giết, hủy diệt. Thế nhưng đám kim quang này không chỗ nào là không có, vô cùng vô tận.

- Công.

Kỷ Ninh thao túng hai đạo Đạo Chi thần lôi, càn quét chung quanh.

Rầm rầm rầm.



Đại chùy vung vẩy, đất rung núi chuyển.

Kiếm thuật của Kỷ Ninh bắn ra, tự thành Linh Tê Lĩnh Vực, cố gắng ngăn cản. May mà có Thanh Hoa sương mù chi lực gia trì, khiến cho lực lượng của Kỷ Ninh cũng đủ mạnh để chống đỡ.

. . .

- Ngừng lại.

Bối Tháp Lai Ách lui về phía sau.

Đồng thời bình nguyên chung quanh, núi cao nguy nga ở phía xa xa. Còn có Thần Điện ở trên núi cao, tất cả đều bị nghiền nát rồi tiêu tán. Hiện ra cảnh tượng chân thật ở chung quanh. Lúc này hải đảo đã sớm hoàn toàn trở nên rách nát, mà hai người Kỷ Ninh đều đang chém giết ở trên không trung, chung quanh là hải dương mênh mông vô tận.

- Ngừng?

Kỷ Ninh có chút sửng sốt.

Mượn nhờ Nguyên Nhất thủy hỏa hồ lô, Kỷ Ninh vẫn cảm thấy cố hết sức vô cùng. Hắn có cảm giác tùy thời mình sẽ có thể thất bại, thế nhưng Kỷ Ninh vẫn chống đỡ như trước, chỉ là sự chống cự này của hắn cũng chỉ là nhất thời mà thôi.

- Ta nhận thua.

Bỗng nhiên Bối Tháp Lai Ách cao giọng nói một câu.

- Nhận thua?

Kỷ Ninh cảm thấy như nằm mơ, cảnh giới chùy pháp của đối phương cực cao, hơn nữa Kỷ Ninh cũng không có cảm giác được đối phương đang dốc sức liều mạng với hắn. Nhìn qua giống như đang tùy ý chiến đấu vậy, dù vậy Kỷ Ninh vẫn có cảm giác khó khăn. Hắn thủ lâu tất phá, cách thời điểm bị thua cũng không còn xa.

- Ta đã từng đồng ý với Thiên Tinh Tử, muốn đem bộ Tâm lực truyền thừa này đưa cho hắn.

Bỗng nhiên Bối Tháp Lai Ách lấy ra một cái lông vũ màu trắng:

- Ngươi là người cuối cùng mà lần này ta muốn giao thủ. Sau trận chiến với ngươi ta cũng sẽ rời khỏi Tinh Thần đảo này. Cho nên trước khi đi ta sẽ đem Tâm lực truyền thừa này giao cho ngươi. Sau khi ngươi học được thì hãy chiến một trận với Thiên Tinh Tử, lại đem Tâm lực truyền thừa này giao cho hắn a.

Nói xong, chiếc lông vũ màu trắng kia lập tức bay về phía Kỷ Ninh.

- Ồ?

Kỷ Ninh có chút sững sờ tiếp nhận, cái lông vũ màu trắng này chính là Tâm lực truyền thừa xếp hàng thứ nhất, có nguồn gốc từ Vũ Thường Đạo Quân a. Nó vẫn ở trong tay Bối Tháp Lai Ách từ trước tới giờ.

- Rõ ràng ngươi mạnh hơn ta. . .

Kỷ Ninh nhìn Bối Tháp Lai Ách rồi nói.

- Một trận thắng thua ở trên Tinh Thần Tháp không quan trọng, cần gì phải chấp nhất như vậy.



Bối Tháp Lai Ách lạnh nhạt cười nói.

- Chỉ là ngươi là sinh mệnh đặc thù! Ngươi còn chưa từng hiện ra chân thân nha.

Kỷ Ninh nhịn không được phải nói một câu.

Những năm qua hắn cũng đã giao thủ với một ít sinh mệnh đặc thù, cho nên hắn rất rõ ràng. Bình thường các sinh mệnh đặc thù đều là huyễn hóa thành hình người, bởi vì là hình người là đại biểu cho tu hành giả, tu hành giả mới là quần thể có số lượng lớn nhất trong cương vực vô tận. Thế nhưng mà huyễn hóa thành hình người, có khả năng thực lực chỉ còn lại có một hai thành, thậm chí có khả năng còn ít hơn nhiều. Một khi hiện ra chân thân, thực lực sẽ rất lợi hại.

Nếu như thiên phú thủ đoạn mạnh hơn, thì sẽ càng thêm nghịch thiên.

- Chân thân?

Bối Tháp Lai Ách nở nụ cười nhìn về phía Kỷ Ninh:

- Từ khi ta đi vào Tinh Thần Tháp, chưa từng bao giờ hiện ra chân thân.

- Ta đi đây.

Bối Tháp Lai Ách cao giọng nói.

Lập tức không gian vặn vẹo, Bối Tháp Lai Ách tức thì biến mất.

Kỷ Ninh sững sờ đứng ở tại chỗ, tay cầm lông vũ màu trắng, hắn đã thắng sao? Chỉ là sao lại có cảm giác khó chịu như vậy cơ chứ? Ngay cả chân thân của Bối Tháp Lai Ách mà hắn cũng không có thực lực bức ra được.

. . .

Hắc Ám thâm uyên, đáy cốc.

Các Đại Năng nhìn vào hình ảnh trên hư không.

- Chân nhân của Bối Tháp Lai Ách, lúc đầu ta đã nhìn thấy, thế nhưng mà hắn lại nhận mình là cổ tu hành giả.

Thiên Đào Đạo Quân cười ha hả, nói:

- Tiểu tử này giao chiến ở trê Tinh Thần đảo, chưa bao giờ dùng qua chân thân lấy một lần. Hắn chỉ biến ảo ra thân thể mà thôi.

- Dùng cảnh giới của hắn, nếu như dùng chân thân. Sợ rằng sẽ có thể chém giết được nhất bộ Đạo quân a.

- Thực lực như vậy, hẳn là Thế Giới Cảnh cực hạn.

Cổ tu hành giả, Hoàng tộc Mang Nhai quốc, đại biểu cho cực hạn của một chủng tộc. Số lượng của bọn hắn rất là thưa thớt, thế nhưng thiên phú lại rất nghịch thiên. Như Thủy Hành Giả vậy, thân là sinh mệnh đặc thù lại có thể so sánh được với cổ tu hành giả. Mà Bối Tháp Lai Ách này cũng giống như thế. . . Khi hắn hiện ra chân thân, thực lực quả thực sẽ gia tăng lên gấp mười lần thậm chí còn mạnh hơn nữa....

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Mãng Hoang Kỷ

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook