Quyển 18 - Chương 557: Đại khai sát giới. (1)
Ngã Cật Tây Hồng Thị
14/01/2020
Kỷ Ninh lập tức nhìn về chủ điện Đông Yên phân giáo ở phía xa xa, mà ánh mắt thì trở nên lạnh lẽo như băng. Lựa chọn như thế nào đành phải nhìn xem tên Đông Yên giáo chủ kia rồi.
Đông Yên giáo chủ lựa chọn dàn xếp ổn thỏa, thả Kỷ Ninh rời đi. Như vậy Kỷ Ninh cũng sẽ không truy cứu nữa. Việc này cũng sẽ xóa bỏ! Dù sao tu hành giả bởi vì bảo vật mà sinh ra lòng tham lam có rất nhiều. Tô Vưu Cơ cũng không có tổn thất gì, như vậy vấn đề này cũng có thể bỏ qua, không cần phải nói tới nữa.
Nhưng nếu như đối phương khai chiến. . .
Đó sẽ là một kết quả khác, đối mặt với đại trận trấn thủ, Kỷ Ninh cũng không có nắm chắc. Cho nên khi đó hắn cũng sẽ không nương tay.
. . .
Chủ điện Đông Yên phân giáo.
- Hắn là ai, từ đâu xuất hiện?
Khuôn mặt của Đông Yên giáo chủ tương đối tuấn mỹ chỉ là ánh mắt lại rất là lạnh lẽo.
- Không biết hắn ở đâu ra.
- Thần thức mạnh như vậy, tuyệt đối không phải là Thế Giới Cảnh bình thường, thậm chí còn có khả năng thực lực tiến vào Thập Nhị cung, hoặc là đã tiến vào Thập Nhị cung rồi.
Trong điện có ba Thế Giới Cảnh, bình thường đám Thế Giới Cảnh trong Đông Yên phân giáo đều ở chỗ của từng người. Ở chủ điện chỗ này cũng chỉ có ba vị Thế Giới Cảnh trực chiến mà thôi.
Sắc mặt của Đông Yên giáo chủ trở nên âm trầm.
- Giáo chủ, chúng ta nên làm gì bây giờ?
- Chúng ta mở trận pháp ra, thả hắn rời đi hay sao?
Ba vị Thế Giới Cảnh khác đều nhìn về phía vị giáo chủ phân giáo này.
Đông Yên giáo chủ thì đang cẩn thận suy tư. nói:
- Thoạt nhìn chủ nhân của vị Hỏa tiên tử này rất có thực lực. Thế nhưng dù thế nào thì cũng chỉ là một Thế Giới Cảnh mà thôi! Cho dù thật sự là người của Thập Nhị cung. . . Thì sao chứ? Ở chỗ của ta, ta cũng có thể tiêu diệt được hắn!
Chúa Tể vĩ đại sớm đã hạ mệnh lệnh, mà Thập Nhị cung cũng đã lập ra lời thề bổn mạng.
Cấm tự giết lẫn nhau!
Tuy nhiên lại không cấm các Thế Giới Cảnh khác trong Mang Nhai quốc tự giết lẫn nhau. Mặc dù có thể tiến vào Thập Nhị cung, bình thường đều là người cường đại nhất trong các Thế Giới Cảnh. Thế nhưng trong năm tháng dài dằng dặc, ở trong Mang Nhai quốc này cũng có tiền lệ Thế Giới Cảnh bình thường giết chết Thế Giới Cảnh trong Thập Nhị cung! Đối với chuyện này, có chết cũng chỉ có thể trách bản thân mình mà thôi!
Đạo Quân sẽ không động thủ, chết ở trong tay Thế Giới Cảnh, đáng đời!
- Chỉ riêng một tùy tùng của hắn đã có nhiều bảo vật như vậy. Như vậy nhất định bảo vật trên người hắn sẽ còn nhiều hơn.
Đông Yên giáo chủ càng thêm tham lam khát vọng, nói:
- Dù thế nào thì hắn cũng chỉ là một tên Thế Giới Cảnh mà thôi. Giáo chủ đã từng nói qua, đại trận trấn thủ phân giáo này. Cho dù có Thế Giới Cảnh lợi hại hơn thì cũng không đánh được đại trận trấn thủ này.
- Giết.
- Giết chết hắn.
Đông Yên giáo chủ lập tức đưa ra quyết định.
Tham lam cùng với đối với sự tự tin về đại trận trấn thủ, còn có sự bá đạo của Kỷ Ninh đã khiến cho hắn cảm thấy nổi giận. Khiến cho Đông Yên giáo chủ hắn quyết tâm ra tay.
Ông ~~~~
Tâm ý của Đông Yên giáo chủ khẽ động, tâm thần hoàn toàn dung hợp với toàn bộ đại trận trong Đông Yên phân giáo. Lập tức phong bế hoàn toàn tất cả đường ra vào đại trận. Đại trận này luôn mở ra, như Kỷ Ninh trước đó cũng phải lấy cớ muốn gia nhập Huệ Lam Giáo thì mới được mang vào bên trong này.
Bằng không mà nói, trên cơ bản Kỷ Ninh sẽ không xông vào được, đại trận khép kín này sẽ ngăn Kỷ Ninh lại. Thậm chí còn có rất nhiều trận pháp công kích khác sẽ nhanh chóng có Thế Giới Cảnh khống chế.
- Tự tiện xông vào Huệ Lam Giáo ta, lại còn hung hăng càn quấy như thế, quả thực là tự tìm đường chết.
Tâm thần của Đông Yên giáo chủ hòa vào làm một thể với đại trận, thanh âm cũng xuyên qua lực lượng thiên địa trong đại trận, vang vọng ở mỗi một chỗ trong Đông Yên phân giáo, nói:
- Truyền mệnh lệnh của ta, chư vị đệ tử trong giáo ta nhanh chóng khống chế tất cả trận pháp, giết hắn cho ta.
Kỳ thật nếu dùng thần thức truyền âm sẽ càng thêm kín đáo. Chỉ là thần thức của Kỷ Ninh đã trấn áp khắp nơi, khiến cho hắn chỉ có thể xuyên qua trận pháp để hạ lệnh mà thôi.
- Vâng.
- Nhanh chóng khống chế trận pháp.
- Nhanh.
Có một ít Thế Giới Cảnh do dự, dù sao Đông Yên giáo chủ mưu đoạt bảo vật của tùy tùng người khác. Chuyện này vốn đã không chiếm lý! Mà thần thức của đối phương lại mạnh như vậy, hiển nhiên thực lực rất là cao thâm. Những Thế Giới Cảnh đang do dự này bắt đầu có chút cố ý lề mề, muốn xem vị cường giả thần bí này rốt cuộc có thủ đoạn gì để ứng phó với đại trận.
Nhưng vẫn còn có một ít Thế Giới Cảnh lựa chọn lập tức tuân mệnh, thậm chí còn có một ít người có quan hệ rất gần với Đông Yên giáo chủ. Cho nên đám người này rất nhanh đã bay về phía từng hạch tâm trận pháp, quát:
- Giết hắn đi, chúng ta sẽ được phân một ít chỗ tốt a.
- Dám đến hang ổ phân giáo ta làm càn, quả thực là không biết tự lượng sức mình.
Chỉ cần bọn họ lập ra công lao, đến lúc đó có một đám Thế Giới Cảnh yêu cầu phân bảo bối, khi đó Đông Yên giáo chủ cũng không cự tuyệt được a. Bởi vì địa vị của đệ tử Thế Giới Cảnh đều rất cao.
. . .
Kỷ Ninh đứng ở trước động phủ của Thanh Phạm tiên tử, nghe được thanh âm quanh quẩn ở trong thiên địa:
- Truyền mệnh lệnh của ta, chư vị đệ tử trong giáo nhanh chóng. . .
Nghe mệnh lệnh đại biểu cho giết chóc này vang vọng trong thiên địa, Kỷ Ninh khẽ lắc đầu một cái.
- Chúng ta phải làm sao bây giờ.
Thanh Phạm tiên tử cũng trở nên gấp gáp.
- Trận pháp, phải có tu hành giả khống chế a.
Kỷ Ninh dùng thanh âm lạnh như băng nói.
- Ra.
Ở trên không trung bên cạnh Kỷ Ninh lập tức xuất hiện một cái hồ lô màu đỏ thẫm. Đây chính là Nguyên Nhất thủy hỏa hồ lô, chỉ thấy ở trong miệng hồ lô lập tức có hai đầu Giao Long giống như lôi điện bay ra. Tựa như mây đen cuồn cuộn nước mãnh liệt. Thủy Yên thần lôi cùng với Hỏa Vân thần lôi như mây mù ngập trời bắt đầu dây dưa với nhau. Nhanh chóng khuếch tán, lan tràn ra bốn phương tám hướng!
Phải biết rằng tốc độ của Hỗn Độn thần lôi so với tất cả Đạo Quân bình thường cũng còn nhanh hơn nhiều.
Đạo Chi thần lôi, tốc độ lại còn nhanh đến mức đáng sợ, ngay cả Đạo Quân cũng chỉ có thể há hốc mồm, chứ đừng nói tới Thế Giới Cảnh a.
Đông Yên giáo chủ lựa chọn dàn xếp ổn thỏa, thả Kỷ Ninh rời đi. Như vậy Kỷ Ninh cũng sẽ không truy cứu nữa. Việc này cũng sẽ xóa bỏ! Dù sao tu hành giả bởi vì bảo vật mà sinh ra lòng tham lam có rất nhiều. Tô Vưu Cơ cũng không có tổn thất gì, như vậy vấn đề này cũng có thể bỏ qua, không cần phải nói tới nữa.
Nhưng nếu như đối phương khai chiến. . .
Đó sẽ là một kết quả khác, đối mặt với đại trận trấn thủ, Kỷ Ninh cũng không có nắm chắc. Cho nên khi đó hắn cũng sẽ không nương tay.
. . .
Chủ điện Đông Yên phân giáo.
- Hắn là ai, từ đâu xuất hiện?
Khuôn mặt của Đông Yên giáo chủ tương đối tuấn mỹ chỉ là ánh mắt lại rất là lạnh lẽo.
- Không biết hắn ở đâu ra.
- Thần thức mạnh như vậy, tuyệt đối không phải là Thế Giới Cảnh bình thường, thậm chí còn có khả năng thực lực tiến vào Thập Nhị cung, hoặc là đã tiến vào Thập Nhị cung rồi.
Trong điện có ba Thế Giới Cảnh, bình thường đám Thế Giới Cảnh trong Đông Yên phân giáo đều ở chỗ của từng người. Ở chủ điện chỗ này cũng chỉ có ba vị Thế Giới Cảnh trực chiến mà thôi.
Sắc mặt của Đông Yên giáo chủ trở nên âm trầm.
- Giáo chủ, chúng ta nên làm gì bây giờ?
- Chúng ta mở trận pháp ra, thả hắn rời đi hay sao?
Ba vị Thế Giới Cảnh khác đều nhìn về phía vị giáo chủ phân giáo này.
Đông Yên giáo chủ thì đang cẩn thận suy tư. nói:
- Thoạt nhìn chủ nhân của vị Hỏa tiên tử này rất có thực lực. Thế nhưng dù thế nào thì cũng chỉ là một Thế Giới Cảnh mà thôi! Cho dù thật sự là người của Thập Nhị cung. . . Thì sao chứ? Ở chỗ của ta, ta cũng có thể tiêu diệt được hắn!
Chúa Tể vĩ đại sớm đã hạ mệnh lệnh, mà Thập Nhị cung cũng đã lập ra lời thề bổn mạng.
Cấm tự giết lẫn nhau!
Tuy nhiên lại không cấm các Thế Giới Cảnh khác trong Mang Nhai quốc tự giết lẫn nhau. Mặc dù có thể tiến vào Thập Nhị cung, bình thường đều là người cường đại nhất trong các Thế Giới Cảnh. Thế nhưng trong năm tháng dài dằng dặc, ở trong Mang Nhai quốc này cũng có tiền lệ Thế Giới Cảnh bình thường giết chết Thế Giới Cảnh trong Thập Nhị cung! Đối với chuyện này, có chết cũng chỉ có thể trách bản thân mình mà thôi!
Đạo Quân sẽ không động thủ, chết ở trong tay Thế Giới Cảnh, đáng đời!
- Chỉ riêng một tùy tùng của hắn đã có nhiều bảo vật như vậy. Như vậy nhất định bảo vật trên người hắn sẽ còn nhiều hơn.
Đông Yên giáo chủ càng thêm tham lam khát vọng, nói:
- Dù thế nào thì hắn cũng chỉ là một tên Thế Giới Cảnh mà thôi. Giáo chủ đã từng nói qua, đại trận trấn thủ phân giáo này. Cho dù có Thế Giới Cảnh lợi hại hơn thì cũng không đánh được đại trận trấn thủ này.
- Giết.
- Giết chết hắn.
Đông Yên giáo chủ lập tức đưa ra quyết định.
Tham lam cùng với đối với sự tự tin về đại trận trấn thủ, còn có sự bá đạo của Kỷ Ninh đã khiến cho hắn cảm thấy nổi giận. Khiến cho Đông Yên giáo chủ hắn quyết tâm ra tay.
Ông ~~~~
Tâm ý của Đông Yên giáo chủ khẽ động, tâm thần hoàn toàn dung hợp với toàn bộ đại trận trong Đông Yên phân giáo. Lập tức phong bế hoàn toàn tất cả đường ra vào đại trận. Đại trận này luôn mở ra, như Kỷ Ninh trước đó cũng phải lấy cớ muốn gia nhập Huệ Lam Giáo thì mới được mang vào bên trong này.
Bằng không mà nói, trên cơ bản Kỷ Ninh sẽ không xông vào được, đại trận khép kín này sẽ ngăn Kỷ Ninh lại. Thậm chí còn có rất nhiều trận pháp công kích khác sẽ nhanh chóng có Thế Giới Cảnh khống chế.
- Tự tiện xông vào Huệ Lam Giáo ta, lại còn hung hăng càn quấy như thế, quả thực là tự tìm đường chết.
Tâm thần của Đông Yên giáo chủ hòa vào làm một thể với đại trận, thanh âm cũng xuyên qua lực lượng thiên địa trong đại trận, vang vọng ở mỗi một chỗ trong Đông Yên phân giáo, nói:
- Truyền mệnh lệnh của ta, chư vị đệ tử trong giáo ta nhanh chóng khống chế tất cả trận pháp, giết hắn cho ta.
Kỳ thật nếu dùng thần thức truyền âm sẽ càng thêm kín đáo. Chỉ là thần thức của Kỷ Ninh đã trấn áp khắp nơi, khiến cho hắn chỉ có thể xuyên qua trận pháp để hạ lệnh mà thôi.
- Vâng.
- Nhanh chóng khống chế trận pháp.
- Nhanh.
Có một ít Thế Giới Cảnh do dự, dù sao Đông Yên giáo chủ mưu đoạt bảo vật của tùy tùng người khác. Chuyện này vốn đã không chiếm lý! Mà thần thức của đối phương lại mạnh như vậy, hiển nhiên thực lực rất là cao thâm. Những Thế Giới Cảnh đang do dự này bắt đầu có chút cố ý lề mề, muốn xem vị cường giả thần bí này rốt cuộc có thủ đoạn gì để ứng phó với đại trận.
Nhưng vẫn còn có một ít Thế Giới Cảnh lựa chọn lập tức tuân mệnh, thậm chí còn có một ít người có quan hệ rất gần với Đông Yên giáo chủ. Cho nên đám người này rất nhanh đã bay về phía từng hạch tâm trận pháp, quát:
- Giết hắn đi, chúng ta sẽ được phân một ít chỗ tốt a.
- Dám đến hang ổ phân giáo ta làm càn, quả thực là không biết tự lượng sức mình.
Chỉ cần bọn họ lập ra công lao, đến lúc đó có một đám Thế Giới Cảnh yêu cầu phân bảo bối, khi đó Đông Yên giáo chủ cũng không cự tuyệt được a. Bởi vì địa vị của đệ tử Thế Giới Cảnh đều rất cao.
. . .
Kỷ Ninh đứng ở trước động phủ của Thanh Phạm tiên tử, nghe được thanh âm quanh quẩn ở trong thiên địa:
- Truyền mệnh lệnh của ta, chư vị đệ tử trong giáo nhanh chóng. . .
Nghe mệnh lệnh đại biểu cho giết chóc này vang vọng trong thiên địa, Kỷ Ninh khẽ lắc đầu một cái.
- Chúng ta phải làm sao bây giờ.
Thanh Phạm tiên tử cũng trở nên gấp gáp.
- Trận pháp, phải có tu hành giả khống chế a.
Kỷ Ninh dùng thanh âm lạnh như băng nói.
- Ra.
Ở trên không trung bên cạnh Kỷ Ninh lập tức xuất hiện một cái hồ lô màu đỏ thẫm. Đây chính là Nguyên Nhất thủy hỏa hồ lô, chỉ thấy ở trong miệng hồ lô lập tức có hai đầu Giao Long giống như lôi điện bay ra. Tựa như mây đen cuồn cuộn nước mãnh liệt. Thủy Yên thần lôi cùng với Hỏa Vân thần lôi như mây mù ngập trời bắt đầu dây dưa với nhau. Nhanh chóng khuếch tán, lan tràn ra bốn phương tám hướng!
Phải biết rằng tốc độ của Hỗn Độn thần lôi so với tất cả Đạo Quân bình thường cũng còn nhanh hơn nhiều.
Đạo Chi thần lôi, tốc độ lại còn nhanh đến mức đáng sợ, ngay cả Đạo Quân cũng chỉ có thể há hốc mồm, chứ đừng nói tới Thế Giới Cảnh a.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.