Mãng Hoang Kỷ

Quyển 18 - Chương 1008: Đánh ra ngoài (2)

Ngã Cật Tây Hồng Thị

14/01/2020

Lão nhân tóc bạc bước tới, lạnh lùng nói:

- Ngươi là Đạo Quân nên đối thủ của ngươi là một Vĩnh Hằng Đế Quân đạt đến cấp Thánh Thành Chi Chủ của Viêm Long vực giới. Ngươi chỉ cần đánh bại hắn, đánh hắn bay ra đại điện xem như thành công.

Kỷ Ninh kinh ngạc kêu lên:

- Đánh cấp Thánh Thành Chi Chủ bay ra đại điện?

Thử thách này không khó với Kỷ Ninh nhưng quá khó cho Đạo Quân.

Lão nhân tóc bạc lạnh lùng nói:

- Thấy khó? Nếu ngươi là Đế Quân thì phải đánh bại vị Chúa Tể kia, đánh bay ra đại điện mới tính thành công. Hơn nữa hai sư đồ kia bị hạn chế không dám ra đại điện, nếu ngươi cưỡng ép đánh họ bay ra đại điện sẽ kích phát cấm chế động phủ giết họ. Vì vậy miễn thành công xông qua cửa ải thứ ba kẻ giữ ải phải chết.

Kỷ Ninh thầm rung động thủ đoạn của Thanh Hoa động phủ chủ.

Đế Quân muốn đánh bại Chúa Tể? Còn đánh bay một Chúa Tể ra đại điện? Dù Chúa Tể thật sự đến đây chưa chắc thành công, phải là đứng đầu trong Chúa Tể mới làm được.

Nguyên Viêm Long vực giới tổng cộng có vài Chúa Tể?

Bắt buộc Đạo Quân đánh bay cấp Thánh Thành Chi Chủ ra ngoài? Vậy Đạo Quân này hoặc là tu hành đạo chung cực hoặc pháp môn giống Tâm kiếm thuật đến cảnh giới siêu cao mới kinh khủng đến vậy.

Nguyên Viêm Long vực giới trong năm tháng vô số có thể ra được vài Đạo Quân yêu nghiệt như thế?

Kỷ Ninh thầm líu lưỡi:

- Thử thách khoa trương quá.

Lão nhân tóc bạc lạnh lùng nói:

- Không phải kẻ kinh tài tuyệt diễm thì không có tư cách vượt qua ải thứ ba, dù là Chúa Tể bình thường chút cũng không có tư cách. Được rồi, đánh đi.

Nam nhân áo đen gầy gò chậm rãi đi tới, sát khí lộ rõ, cười quái dị nói:

- he he, tiểu tử Đạo Quân, muốn trách thì trách phủ chủ của động phủ này đi. lúc trước ta tung hoành tiêu dao ở bên ngoài sảng khoái biết bao, muốn giết cứ giết, ai dám cản ta? Giờ bị buộc mãi mãi ở trong đại điện này. Yên tâm, ta sẽ không giết ngươi thật nhanh, sẽ cho ngươi từ từ chết trong đau khổ, ta muốn từ từ nhấm nháp hương vị ngon lành của ngươi.

Mắt nam nhân áo đen gầy gò tràn đầy hưng phấn.

Kỷ Ninh giơ hai tay, hai thanh Bắc Hồng kiếm sau lưng bay vào tay. Kỷ Ninh là Đạo Quân nghịch thiên nhất Chung Cực Kiếm Đạo đệ tứ trọng, có Tâm kiếm thuật, dù vị kia Chúa Tể có ra tay hắn cũng tự tin bình an rời đi.

Nam nhân áo đen gầy gò nhích người:

- Giết!

Vèo!

Một con rắn to ảo hiện ra giữa không trung, nhanh mà quỷ mị chớp mắt lao vào Kỷ Ninh.

Bùm!

Kỷ Ninh tùy tay chém nhát kiếm.



Kiếm quang như hung dũng sóng triều mạnh mẽ đập vào con rắn to đen ảo, ảo ảnh tan biến hiện ra chân thân nam nhân áo đen gầy gò. Hai tay nam nhân áo đen gầy gò cầm hai lưỡi đao bị đập xuống đất cái rầm.

Mặt đất rung rinh, nam nhân áo đen gầy gò đứng dậy.

Kỷ Ninh lắc đầu nói:

- Lại là thân khôi lỗi?

Đối thủ không còn là tu hành giả thật sự.

Nam nhân áo đen gầy gò ngạc nhiên nhìn Kỷ Ninh:

- Ngươi . . . ngươi . . .

Bùm! Bùm!

Kỷ Ninh tiếp tục chém Bắc Hồng kiếm nhiều lần vào đối thủ, đối phương không né được, liên tục bị hắn nghiền áp chém bay.

Liên tục năm kiếm đánh đối thủ bay tới cửa chính đại điện.

Nam nhân áo đen gầy gò phát ra tiếng hét kinh hoàng:

- Không!!!

Nhưng lực xung kích nhát kiếm của Kỷ Ninh quá mạnh, nam nhân áo đen gầy gò không thể khống chế bản thân cứ thế bay ra ngoài.

Khoảnh khắc nam nhân áo đen gầy gò bay ra cửa chính đại điện.

Cửa bừng lên ánh sáng xanh mông lung vụt qua người nam nhân áo đen gầy gò, hơi thở của gã tắt ngấm, thân hình tách rời thành từng phần bị ánh sáng vàng cuốn lấy nhanh chóng biến mất.

Chúa Tể áo tím trong đại điện nhìn cảnh đó, mắt có tia bi thương:

- Đã chết.

Gã đường đường là Chúa Tể, từng phong quang biết mấy. Có một đám Đế Quân đi theo, ai dám không nghe?

Nhưng từ khi phủ chủ đó xuất hiện, lật tay bắt hết cả đám như xách gà con, còn cải tạo bọn họ giống khôi lỗi, chỉ có thể vĩnh viễn tuân theo mệnh lệnh của phủ chủ kia. Bây giờ đồ đệ của gã đã chết, hồn phách chân linh cuối cùng cũng bị diệt.

Chúa Tể áo tím thì thào:

- Khi nào sẽ đến lượt ta?

Tiếp theo mắt nam nhân áo tím lóe tia hung dữ:

- Sẽ không dễ dàng như vậy, ta là Chúa Tể, ta luôn khổ tu, mạnh hơn lúc mới bị bắt nhiều! Hơn nữa phủ chủ từng nói sau này sẽ có hy vọng được tự do.

Nam nhân áo tím nhìn thiếu niên áo trắng ở phía xa:

- Đạo Quân này lợi hại như vậy không lẽ là hy vọng của nhóm Đế Quân bị bắt sống?



Kỷ Ninh dễ dàng vượt qua thử thách ải thứ ba làm lão nhân áo trắng rất giật mình.

Kỷ Ninh nhìn hướng lão:

- Ta đã qua ba ải thử thách đúng không?

Lão nhân tóc bạc gật đầu nói:

- Qua rồi, đi theo ta.

Lão nhân tóc bạc đi đằng trước dẫn đường, Kỷ Ninh, hộ vệ Bạch Dung theo sau.

Lão nhân tóc bạc dặn dò:

- Thu khôi lỗi của ngươi đi, tiếp theo không có nguy hiểm gì.

Kỷ Ninh phất tay thu khôi lỗi hộ vệ:

- Vâng thưa tiền bối.

Chuyến này đi Thanh Hoa động phủ nhẹ nhàng hơn Kỷ Ninh dự tính, nhưng ngẫm lại cũng bình thường. Thanh Hoa động phủ chủ để lại hai loại thử thách một cái là nhằm vào Đạo Quân, cái thứ hai là nhằm vào Đế Quân. Thử thách nhằm vào Đạo Quân rất nghịch thiên, dù sáng tạo Chung Cực Kiếm Đạo đệ tứ trọng nhưng nếu không có pháp môn như Tâm kiếm thuật e rằng không thể nhẹ nhàng thắng.

Lão nhân tóc bạc đi đằng trước đến mé bên đại điện.

Ầm!

Vách điện tự động mở ra một cánh cửa, đi vào cửa hông rất nhanh đến điện phòng trang nhã yên tĩnh.

Kỷ Ninh rung động nhìn:

- Nơi này là . . .?

Điện phòng to lớn bốn phía là kệ sách lớn đăt sát vách tường, mỗi giá sách dài hơn mười dặm, chia trăm tầng, mỗi tầng xếp các quyển ngọc giản. Ngọc giản nhiều vô số kể, nhìn không thấy cuối.

Kỷ Ninh ngẩn ngơ, hắn chỉ nhìn sơ đã đoán đại khái tổng cộng hơn trăm ức quyển ngọc giản.

Số lượng nghe rợn người.

Lão nhân tóc bạc ánh mắt phức tạp chậm rãi nói:

- Chủ nhân của ta gần như đi khắp vũ trụ hỗn độn sưu tập tất cả pháp môn hơi lợi hại. Không chỉ có pháp môn của văn minh tu hành giả chúng ta, chủ nhân cũng sưu tầm pháp môn của Tây Tư tộc rồi cải tạo thích hợp cho tu hành giả.

Lão nhân tóc bạc nhìn hướng Kỷ Ninh:

- Có thể nói vô số trí tuệ trong văn minh toàn tu hành giả và văn minh Tây Tư tộc tụ tập thành pháp môn đều có ở đây. Điều ngươi cần làm là đọc hết chúng.

Kỷ Ninh có bình tĩnh đến mấy lúc này lòng run rẩy:

- Nguyên văn minh tu hành giả? Văn minh Tây Tư tộc?

Chuyện này khó tin biết bao.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Mãng Hoang Kỷ

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook