Mãng Hoang Kỷ

Quyển 7 - Chương 41: Dư Vi cùng Kỷ Ninh

Ngã Cật Tây Hồng Thị

17/05/2013

Một vài vị sư huynh sư tỷ có địa vị cực cao như Hỏa Thánh sư huynh, thiến niên ục ịch, thiếu nữ áo đen đều phải đứng lên. Từng người đều mang vẻ mặt khiếp sợ nhìn thiếu niên mặc da thú đang đứng trên cột đá kia.

Trong đại trận phong cấm, Bắc Sơn Huyền Thang ngồi trên cột đá tái mét mặt.

"Ta, ta thua sao?"

"Ta, làm sao mà ta thất bại được. Làm sao mà ta có thể thất bại đây?"

Trong mắt của Bắc Sơn Huyền Thang vẫn tràn ngập sự khó tin. Hắn là loại người kiêu ngạo.

Cho dù người có địa vị cao quý trong Bắc Sơn tộc như đệ tử dòng dõi kiểu Bắc Sơn Bách Vi thì hắn cũng chẳng thèm để vào mắt. Cơ bản là vì hắn cực kỳ tự tin với thực lực của bản thân. Chỉ vì đây là một đệ tử mới gia nhập môn phái, lại có quan hệ rất tốt với Bắc Sơn Bách Vi nên hắn mới dám mò lên mà 'luận đạo' với hắn. "Đúng là một kiếm, một kiếm kia"

Trong đầu Bắc Sơn Huyền Thang hiện lại cảnh tượng khi trước. Hơn một ngàn phi kiếm được thi triển tạo thành một kiếm chém xuống với uy lực cực kỳ đáng sợ thậm chí còn để lại một vết nứt trên đạo tâm của Bắc Sơn Huyền Thang. "Một kiếm thật đáng sợ. Phải đối mặt thật sự thì mới biết được sự đáng sợ của một kiếm kia. Một kiếm không chùn bước, một kiếm không thể ngăn cản." Bắc Sơn Huyền Thang vẫn hoảng loạng không thể chấp nhận thất bại này. Nhưng khi hắn vừa nghĩ lại một kiếm kia thì thật sự cảm thấy bất lực.

"Kỷ Ninh đã thắng!" Lão già tóc bạc lại hô lên một tiến. Đại trận phong cấm cũng bắt đầu biến mất.

"Huyền Thang sư huynh, đa tạ." Kỷ Ninh cất cao giọng nói. Âm thanh vang vọng khắp Luận Đạo Điện.

Lúc này Bắc Sơn Huyền Thang mới như bừng tỉnh, cố nén vẻ bối rối của mình lại rồi chắp tay nói: "Sư đệ quả thật lợi hại. Ta cảm thấy không bằng được" Nói xong hắn liền giải trừ luyện hóa khôi lỗi, lắc mình một cái bay qua sân đấu, đưa hai bình ngọc cho lão già tóc bạc rồi lặng lẽ đi vào đám đông sư huynh sư tỷ.

"Một kiếm thật lợi hại." Thiến niên ục ịch nhếch nhác thầm nhủ.

"Thêm mấy chục năm nữa, Hắc Bạch Học cung ta sẽ lại có thêm một nhân vật lợi hại." Hỏa Thánh sư huynh mỉm cười nhìn Kỷ Ninh.

Trong cả Luận Đạo Điện, chỉ có hai vị tiên nhân là thật sự hiểu được một kiếm vừa rồi của Kỷ Ninh!

"Kiếm Tâm Thông Minh! Hay cho một cái Kiếm Tâm Thông Minh!" Lão già lùn sáng mắt lên, nhìn chằm chằm về phía Kỷ Ninh ở xa xa. "Kiếm tâm mạnh mẽ tới vậy thì chắc chắn là một kiếm tâm cực kỳ vững chắc Lần này Hắc Bạch Học cung ta thu được một báu vật rồi."

"Đúng là thu được một báu vật." Điện Tài tiên nhân cũng nhìn chằm chằm vào Kỷ Ninh ở xa xa với ánh mắt nồng cháy. "Không biết thế nào mà trong mười năm ngắn ngủi đệ tử của ta lại có thể mài giũa ra một kiếm tâm như vậy. Một vẻ đầy từng trải nhưng lại chất chứa cả sinh ly tử biệt. Đúng là một kiếm tâm cực mạnh, quả đúng là tới mức không thể tưởng tượng nổi."

"Ha ha ha, ngươi nhìn xem. Một đám của nợ kia chắc cũng sẽ tới đây ngay thôi." Lão già lùn cười ha hả.

Điện Tài tiên nhân cũng cười.

"Nhất định bọn chúng sẽ tiếc lắm, tiếc vì không tới Luận Đạo Điện nhìn tận mắt." Lão già lùn cười đầy quái dị.

Chưởng giáo Hắc Bạch Học cung, Bích Hải đạo nhân đang khoanh chân ngồi trên giường ngọc. Thủy Kính lơ lửng ở phía trước hiển thị rõ ràng mọi việc xảy ra trong Luận Đạo Điện. "Một kiếm kia!"

Trên khuôn mặt tuấn mỹ làm các nữ nhân phải mê hồn của Bích Hải đạo nhân hiện lên vẻ kinh hãi. "Chẳng lẽ hắn đã bước vào cửa kiếm tiên rồi sao?"

"Ài!" Bích Hải đạo nhân bức bối thở dài một tiếng. Thủy Kính chỉ hiển thị cảnh tượng nhưng lại không thể nào cảm thụ được hơi thở, uy lực, dao động và huyền diệu trong đó.

"Đi thôi."

Bích Hải đạo nhân cũng không muốn chần chừ nữa. Hắn vung tay lên, thủy kính liền biến mất rồi cả người lóe lên một cái biến mất



Trong Hắc Bạch Học cung, những Nguyên Thần đạo nhân dùng Thủy Kính quan sát trận chiến đến đoạn một kiếm kia thì đều phải hoảng sợ. Nhưng bởi vì không tự mình đứng ở Luận Đạo Điện cảm thụ nên cũng không biết đầu cua tai nheo thế nào. Cho nên cả đám liền cùng lao về phía Luận Đạo Điện thậm chí cả tiên nhân cũng có hai vị chạy tới.

*****

Nhóm đệ tử đời thứ ba trong Luận Đạo Điện vẫn không hề biết chuyện xảy ra bên ngoài. Bọn họ vẫn đang bàn tán về việc tới cả Bắc Sơn Huyền Thang sư huynh mà còn thua sao? Vậy thì ai sẽ là người tiếp theo đây? Trong cảnh giới nhiều tầng Đạo Chi Vực Cảnh, Bắc Sơn Huyền Thang sư huynh chính là một trong mười người đứng đầu.

"Kỷ Ninh sư đệ, không cần phải khiêm tốn, chỉ là một bộ phi kiếm mà thôi." Lúc này Huyết Ảnh sư huynh đang nói chuyện với Kỷ Ninh về việc tặng cho hắn một bộ kiếm trận Thiên Cương Địa Sát. Kỷ Ninh mỉm cười: "Được, vậy sư đệ xin nhận lấy."

Kỷ Ninh chỉ vừa mới tiếp xúc đơn giả với vị Huyết Ảnh sư huynh này nhưng cũng đã có cảm tình khá tốt. Nhận một bộ phi kiếm này thì dĩ nhiên là Kỷ Ninh đã coi người này là bằng hữu. "Hay lắm." Huyết Ảnh sư huynh gật đầu. "Kỷ Ninh sư đệ có tư chất kinh người. Có điều nếu đã đi trên con đường tu tiên thì không thể mải miết khổ tu mãi được, còn cần phải đi bốn phương để kiếm kinh nghiệm nữa. Chắc Kỷ Ninh sư đệ thêm vài năm nữa cũng sẽ ra ngoài thôi. Có lẽ cũng sẽ muốn vào Ứng Long Vệ. Nếu nghĩ tới việc này thì có thể tới tìm ta, ta cũng khá quen biết với nội bộ Ứng Long Vệ." "Đến lúc đó chắc chắn sư đệ sẽ đi làm phiền sư huynh." Kỷ Ninh cười.

""Sao?" Huyết Ảnh sư huynh bỗng nhiên quay đầu lại.

Kỷ Ninh cũng quay đầu nhìn lại.

Chỉ thấy một bóng người đi ra từ nhóm đệ tử đời thứ ba.

"Đúng là nàng?" Đôi mắt của Kỷ Ninh co lại. Người đi tới là một thiếu nữ áo đen. Vừa rồi có một đám ngồi quanh vị thiếu nữ áo đen này, tới cả Cửu Liên sư tỷ cũng ngồi cạnh nàng. Hiển nhiên là nàng có địa vị cực cao.

"Kỷ Ninh sư đệ." Thiếu nữ áo đen đi ra rồi lạnh nhạt nói. "Trong hàng ngũ đệ tử đạt tới nhiều tầng Đạo Chi Vực Cảnh, ta cũng coi như một người cực mạnh trong đó. Nếu ngươi thắng được ta thì có thể tới đánh với nhóm người Thiên Thánh sư huynh."

Nói xong, thiếu nữ áo đen bay thẳng tới phòng chọn khôi lỗi bên cạnh điện sảnh. "Ngươi thảm rồi." Huyết Ảnh sư huynh cũng hít sâu một hơi.

"Nàng là ai?" Mặc dù cũng lờ mờ đoán ra nhưng Kỷ Ninh vẫn hỏi.

"Hỏa Hồng tiên tử Dư Vi!" Huyết Ảnh sư huynh khẽ nói. "Là một tiên nhân chuyển thế. Thiên phú mạnh tới mức đáng sợ. Thậm chí khi nàng mới gia nhập môn phái còn không có ai dám tới 'luận đạo' với nàng! Tốc độ tu luyện thì kinh người. Hiện giờ mới hai mươi mấy tuổi mà đã có thực lực cao kinh người rồi."

Kỷ Ninh thầm hãi

Tiên nhân chuyển thế? Sư phụ cũng từng nói với mình, trong hàng ngũ đệ tử đời thứ ba có ba tiên nhân chuyển thế. Có hai người tu luyện tám mươi năm còn một người chỉ mới tu luyện hai mươi năm. Người tu luyện hai mươi năm kia chắc là thiếu nữ áo đen 'Dư Vi' này rồi.

"Chả trách tại sao lại nói mình là người cực mạnh trong số những người đạt tới cảnh giới nhiều tầng Đạo Chi Vực Cảnh." Kỷ Ninh thầm hãi.

"Sư đệ, việc này thì sư huynh lực bất tòng tâm rồi." Huyết Ảnh sư huynh cũng phải lùi bước.

"Tiên nhân chuyển thế thì đã làm sao? Cùng lắm thì mới tu luyện hơn ta được mười năm mà thôi." Tuy Kỷ Ninh có cảnh giác nhưng lại không sợ hãi chút nào

Nhưng chỉ một lát sau

Trong đại trận phong cấm, trên một cột đá, Kỷ Ninh kinh ngạc nhìn cảnh trước mặt. Hắn đã phóng ra hơn một ngàn phi kiếm rồi liên hợp chúng lại thành chiêu thứ nhất 'Tam Xích Kiếm'. Uy lực đúng là cực kỳ kinh người. Nhưng vị 'Hỏa Hồng tiên tử' Dư Vi kia lại cũng chọn Thiên Kiếm khôi lỗi. Hơn nữa cũng phóng ra một ngàn phi kiếm. Toàn bộ đều biến thành kiếm quang lửa cháy ngập trời.

Kiếm quang lửa cháy bừng bừng, sắc bén. Một ngọn lửa không thể cản nổi!

Lấy cứng chọi cứng!



Lấy mạnh chọi mạnh!

Kiếm quang của Kỷ Ninh cũng cực kỳ sắc bén mạnh mẽ, nhưng ngọn lửa quét qua này lại còn điên cuồng hơn nhiều, nghiền thằng kiếm quang của Kỷ Ninh rồi đâm phá tầng hộ thể của Thiên Kiếm khôi lỗi.

"Dư vi đã thắng!" Lão già tóc bạc hô lên.

Một chiến thắng gọn gàng mà đơn giản.

"Ta thua!" Kỷ Ninh đứng lên, nở nụ cười. "Sư tỷ lợi hại, sư đệ thua tâm phục khẩu phục." "Khi ta mười sáu tuổi vẫn không thể bằng ngươi được." Hỏa Hồng tiên tử Dư Vi nhìn Kỷ Ninh. "Đúng rồi, đừng quên đem một trăm Hắc Bạch Đan và mười cân nguyên dịch cho ta."

Kỷ Ninh lập tức trợn tròn mắt, há hốc mồm, muốn nói mà không nói được.

Đường đường là tiên nhân chuyển thế mà vẫn còn để ý tới khoản cược nho nhỏ này sao. Nàng tưởng mình sẽ ăn quịt sao?

Lúc này từng Nguyên Thần đạo nhân cũng đã tới Luận Đạo Điện. Hiển nhiên bọn họ cũng vừa kịp xem cảnh tượng khi Kỷ Ninh giao chiến với Hỏa Hồng tiên tử Dư Vi. Mỗi người đều thầm gật đầu: "Đúng là một kiếm tiên. Hơn nữa kiếm tâm lại cực kỳ mạnh mẽ. Mấy trăm năm nữa, Hắc Bạch Học cung ta chắc lại có thêm một kiếm tiên ngang tầm với Điện Tài sư thúc!"

Ở góc Luận Đạo Điện.

Vù vù! Vù vù! Bên cạnh Ngũ Phong tiên nhân và Điện Tài tiên nhân lại có thêm hai tiên nhân khác. Một người là lão già râu dài đầu đội mũ cao quan, cùng một đứa nhỏ tỏa ra khí lạnh bất tận. Khi hai người bọn họ tới, không hề có bất kỳ Nguyên Thần đạo nhân, đệ tử đời thứ ba nào phát hiện ra.

"Kiếm tiên!" Lão già râu dài đầu đội cao quan gật đầu nói. "Đúng là đã đi vào con đường kiếm tiên rồi. Cuối cùng thì Hắc Bạch Học cung ta lại có một đệ tử tìm hiểu con đường 'kiếm đạo' rộng rãi kia."

Đạo cũng phân chia cao thấp

Giống như mưa, băng lạnh và một vài Đạo khác đều được tính là một trong vô số những Đạo trời đất.

Mà kiếm đạo lại được xếp vào tầng rất cao là 'Đại Đạo'

Nhưng việc đi vào con đường này lại khó khăn hơn rất nhiều. Nếu là Vũ Thủy Chi Đạo thì thông thường Tử Phủ tu sĩ có thể dễ dàng ngộ ra chân ý Vũ Thủy, thậm chí ngộ ra luôn 'Vũ Thủy Đạo Chi Vực Cảnh' cũng là bình thường.

Nhưng kiếm đạo, một trong những 'đại đạo' thì lại khác. Chỉ riêng về việc bước vào thôi đã cực kỳ hiếm gặp và gian nan rồi.

"Kiếm tâm thật mạnh mẽ. Kiếm tâm như vậy, tư chất như vậy, nhận thức như vậy." Đứa nhỏ nói giọng trẻ con nói. "Đúng là một khối ngọc thô có thể tạo hình thành 'kiếm tiên mạnh mẽ'."

"Ừ đúng." Lão già lùn gật gù đắc ý. "Hắc Bạch Học cung ta lại có một kiếm tiên giống Điện Tài sư đệ rồi. Kiếm tiên đó. Cho dù có độ kiếp thất bại thành tán tiên thì vẫn có chiến lực kinh người. Tán tiên à, chà chà." Lão già râu dài đầu đội cao quan lập tức nhíu mày quát: "Ngũ Phong sư huynh. Hiện tại Điện Tài sư đệ mới chỉ là địa tiên. Vẫn còn cơ hội rất lớn trở thành Thiên Tiên. Ngươi đừng có mà nói gở."

Lão già lùn liền vội quay sang nhìn Điện Tài tiên nhân: "Điện Tài sư đệ" "Không có việc gì đâu. Tất cả việc làm đều không thẹn với lương tâm là đã đủ lắm rồi." Điện Tài tiên nhân hờ hững nói. "Đúng như lời của Bắc Hành tiền bối. Sống một ngày vui sướng còn hơn u uấy trăm năm. Ta chỉ cần bước tiếp con đường phía trước Còn có thể thành Thiên Tiên hay không cũng chỉ là bước tiếp theo mà thôi." "Hay, nói rất hay." Lão già lùn gật đầu.

Đứa nhỏ nhìn Điện Tài tiên nhân: "Điện Tài sư đệ, Kỷ Ninh là một kiếm tiên thuộc Hắc Bạch Học cung ta. Ngươi phải dạy dỗ nó thật tốt đó!"

Điện Tài tiên nhân quay đầu nhìn về phía xa xa, ở đó Kỷ Ninh đang đưa hai bình ngọc cho Dư Vi, ánh mắt lộ ra vẻ chờ mong, từ tốn nói. "Đó là điều dĩ nhiên! Hắn là đệ tử của ta cơ mà!"

"Sư tỷ, nhận một trăm Hắc Bạch Đan và mười cân nguyên dịch này." Kỷ Ninh đưa hai bình ngọc cho Hỏa Hồng tiên tử Dư Vi.

Thiếu nữ áo đen Dư Vi nhìn Kỷ Ninh, lập tức mỉm cười rồi khẽ vươn tay ra lấy hai bình ngọc trên tay Kỷ Ninh rồi quay đầu rời đi.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Mãng Hoang Kỷ

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook