Quyển 18 - Chương 549: Huyết Diễm Vân Quả (1)
Ngã Cật Tây Hồng Thị
14/01/2020
Phanh.
Kiếm quang hàng lâm.
- Không…
Thanh Giới Thế Giới thần hoảng sợ, muốn giãy dụa.
Liên tiếp có mấy đạo kiếm quang liền lập tức bao phủ lấy hắn, lúc trước Bắc Sưu Thế Giới thần may mắn nhận được thần thông Kim Thân, mà thần thể của Thanh Giới Thế Giới thần thì cũng có thể so sánh được với pháp bảo Tiên Thiên Cực phẩm. Ngay cả cấp độ pháp bảo Hỗn Độn cũng không có đạt tới. Bởi vì dù sao thần thông hộ thể cũng rất ít, mà độ khó tu luyện cũng rất lớn, thần thông tốt cực ít a.
Rất nhanh Thanh Giới Thế Giới thần đã biến thành bột mịn.
Kỷ Ninh nhìn bảo vật còn sót lại của Thanh Giới Thế Giới thần, hắn vẫy tay một cái, lập tức thu vào.
Mà đám Thủy Ma Tướng khác đã sớm trốn ra xa, mỗi người đều chạy tứ tán. Ngay cả Tích Long cung cũng không cần, đám thị nữ, thủ vệ ở bên trong Tích Long cung cũng đã sớm sợ hãi lẩn trốn.
- Đi nha.
Lúc này Kỷ Ninh mới phóng lên trời, chạy ra khỏi mặt hồ, về sau khống chế phi chu, rời khỏi nơi này.
. . .
Trên Phi chu, Kỷ Ninh đã luyện hóa được pháp bảo của Thanh Giới Thế Giới thần, rất nhanh đã tìm được bức Tuyết Giám đồ quyển kia.
Trong lúc Phi chu đang xuyên qua mây mù, Kỷ Ninh ngồi ở bên trên boong thuyền phi chu xem xét bảo bối.
- Không ngờ lại là. . .
Kỷ Ninh nhìn bức Tuyết Giám đồ quyển ở trong tay, bên trên đồ quyển có vẽ một cung điện hoa mỹ, tuy rằng có chút khác biệt với bức Cung điện ồ mà hắn lấy được kia, thế nhưng Kỷ Ninh liếc mắt là có thể nhìn ra được đây chính là thủ bút của Tuyết Giám Đế Quân. Bởi vì đối phương vẽ tranh tương đối vụng về, thứ hai là Kiếm Ý ở trong đó không phải là ai cũng có thể bắt chước được.
- Cung điện đồ?
- Lại là bức thứ nhất sao?
Kỷ Ninh nhẹ nhàng gật đầu, nói:
- Cũng đúng a, nếu như tùy tiện may mắn đụng phải bức thứ tư, như vậy vận khí của ta cũng quá là may mắn a.
Tuyết Giám đồ quyển mà hắn lấy đượccũng không phải là bức thứ tư, chuyện này cũng đã nằm trong dự đoán của Kỷ Ninh.
- Mặc kệ như thế nào, bức Tuyết Giám đồ quyển này bán đi cũng đáng giá một hai mươi vạn phương Hỗn Độn linh dịch, thậm chí gặp được người có nhu cầu cấp bách còn có thể bán được giá cao hơn một chút a.
Tâm tình của Kỷ Ninh rất tốt, Tuyết Giám đồ quyển này rất là phỏng tay nha. Người lấy được nó đều giữ kín không nói ra! Tăng thêm trong cương vực vô tận cũng chỉ có tổng cộng bốn mươi bức, thậm chí còn có khả năng có mấy bộ a.
Cương vực vô tận, muốn tìm được một kiện cũng không phải là dễ dàng, có thể phát hiện ra một kiện ở bên trong Mang Nhai quốc đã là có vận khí rất lớn rồi.
- Đợi tới lúc đi đến Kiếm cung, ta lại xin Thập Nhị cung hỗ trợ, đi tìm bức thứ tư a.
Kỷ Ninh thầm nghĩ.
Thập Nhị cung của Mang Nhai quốc là cùng một cấp độ với Đạo Minh bên này.
Lần trước Kỷ Ninh xin Đại Mạc Đạo Quân hỗ trợ đi mua Tuyết Giám đồ quyển, Đại Mạc Đạo Quân cũng mua sắm ở bên trong Đạo Minh. Bởi vì thời gian rất ngắn, cho nên cũng không có chính thức đi tìm trên quy mô lớn. Mà bản thân Thập Nhị cung của Mang Nhai quốc cũng là thế lực lớn đỉnh tiêm. Tăng thêm bên trong Thập Nhị cung lại có tu hành giả, cũng có Vĩnh Hằng nhất tộc, cũng có sinh mệnh đặc thù.
Như Kỷ Ninh vậy, tương lai cũng sẽ có chút giao tình với Đạo Minh.
Như Ca Hoặc, tương lai cũng sẽ có giao tình với Vĩnh Hằng nhất tộc.
Cho nên Thập Nhị cung của Mang Nhai quốc, ở bên trong có quan hệ cực kỳ gần với nhiều nơi. Cho nên nếu như thông qua Thập Nhị cung mua sắm bức thứ tư trong Tuyết Giám đồ quyển, trong thời gian ngắn có lẽ sẽ có chút khó khăn. Thế nhưng nếu như là thời gian dài điểm, như vậy nắm chắc cũng sẽ rất lớn a. Điều kiện tiên quyết là. . . Cần phải trả một cái giá đủ lớn!
. . .
Kỷ Ninh ngồi ở bên trên phi chu. Phân ra một tia thần lực tiến vào bên trong Động Thiên của bức đồ quyển thứ nhất này, ngưng tụ thần lực ra thành một hóa thân ở bên trong.
Trong cung điện.
Vương tọa ở bên trên đại điện ngưng tụ ra một đạo thân ảnh Đế Hoàng mặc áo bào màu vàng.
Kỷ Ninh nhìn thấy vậy không khỏi thầm than:
- Hơi có chút khác nhau, thế nhưng cảm giác lại không sai biệt lắm với Đế Hoàng mặc áo bào màu vàng ở Động thiên trong bức thứ nhất của ta.
- Ồ? Người mấy ngày trước đó vẫn là Thanh Giới Thế Giới thần, ngươi đã giết Thanh Giới rồi?
Đế Hoàng mặc áo bào màu vàng quan sát Kỷ Ninh rồi nói.
- Đúng vậy.
Kỷ Ninh gật đầu:
- Trước đó ta cũng đã nhận được Tuyết Giám đồ quyển, Tuyết Giám Đế Quân để lại mười bức đồ quyển thứ nhất. Có phải đều có đối thủ giống nhau hay không?
- Đều như vậy.
Đế Hoàng mặc áo bào màu vàng cũng mỉm cười gật đầu, hắn cũng không quan tâm tới Thanh Giới Thế Giới thần. Dù sao sự hiện hữu của hắn chính là hoàn thành mệnh lệnh của Đế Quân. Huống chi đã có thể giết chết đượcThanh Giới. Có lẽ vị trước mắt này sẽ càng mạnh hơn nữa
- Để xem.
Kỷ Ninh nói.
- Thanh Giới cũng không thể đánh bại được ta a.
Trong tay Đế Hoàng mặc áo bào màu vàng xuất hiện một thanh đại kiếm màu vàng, hắn chậm rãi đi xuống, nói:
- Ngươi nói ngươi đã từng đạt được đồ quyển, có lẽ ngươi cũng đã quy củ a.
- Biết rõ.
Kỷ Ninh gật đầu.
Chiến đấu một lát, Kỷ Ninh đã đánh bại Đế Hoàng mặc áo bào màu vàng này.
. . .
Bên trên Phi chu.
Vẻ mặt Kỷ Ninh có chút bất đắc dĩ, nói:
- Đế Hoàng mặc áo bào màu vàng này so với Đế Hoàng mặc áo bào màu vàng mà ta đã từng đối phó kia, tuy rằng kiếm thuật hơi có chút khác nhau, thế nhưng cũng là một lưu phái giống như đúc, đối với kiếm thuật của ta không có trợ giúp gì.
- Tìm tiếp xem.
Kỷ Ninh bắt đầu xem xét chiến lợi phẩm.
Thanh Giới Thế Giới thần cũng chỉ có một bức Tuyết Giám đồ quyển, được hắn xem như trân bảo. Tiếp đó chính là một kiện thần kiếm Vĩnh hằng thần binh màu xanh, Kỷ Ninh xem xét một chút. Đây có lẽ chính là Vĩnh hằng thần binh cấp độ hạ phẩm. So với thần kiếm Tử Quang Quỳnh của hắn vẫn còn kém hơn một chút! Mà cũng chỉ có một thanh. Những bảo bối khác hắn lại càng thêm không thèm để ý đến.
- Ồ? Không ngờ lại có hai môn pháp môn.
Kỷ Ninh xem xét một chút, thầm nói:
- Đối với ta vô dụng, bất quá ta cũng có thể truyền thụ đến Tam Giới.
- Không biết đồ của tên Tích Long Thế Giới thần kia có cái gì a.
Kỷ Ninh xem xét qua. Binh khí mà Tích Long Thế Giới thần sử dụng là một cây trường thương, cũng chỉ là Vĩnh hằng thần binh Hạ phẩm mà thôi.
Kiếm quang hàng lâm.
- Không…
Thanh Giới Thế Giới thần hoảng sợ, muốn giãy dụa.
Liên tiếp có mấy đạo kiếm quang liền lập tức bao phủ lấy hắn, lúc trước Bắc Sưu Thế Giới thần may mắn nhận được thần thông Kim Thân, mà thần thể của Thanh Giới Thế Giới thần thì cũng có thể so sánh được với pháp bảo Tiên Thiên Cực phẩm. Ngay cả cấp độ pháp bảo Hỗn Độn cũng không có đạt tới. Bởi vì dù sao thần thông hộ thể cũng rất ít, mà độ khó tu luyện cũng rất lớn, thần thông tốt cực ít a.
Rất nhanh Thanh Giới Thế Giới thần đã biến thành bột mịn.
Kỷ Ninh nhìn bảo vật còn sót lại của Thanh Giới Thế Giới thần, hắn vẫy tay một cái, lập tức thu vào.
Mà đám Thủy Ma Tướng khác đã sớm trốn ra xa, mỗi người đều chạy tứ tán. Ngay cả Tích Long cung cũng không cần, đám thị nữ, thủ vệ ở bên trong Tích Long cung cũng đã sớm sợ hãi lẩn trốn.
- Đi nha.
Lúc này Kỷ Ninh mới phóng lên trời, chạy ra khỏi mặt hồ, về sau khống chế phi chu, rời khỏi nơi này.
. . .
Trên Phi chu, Kỷ Ninh đã luyện hóa được pháp bảo của Thanh Giới Thế Giới thần, rất nhanh đã tìm được bức Tuyết Giám đồ quyển kia.
Trong lúc Phi chu đang xuyên qua mây mù, Kỷ Ninh ngồi ở bên trên boong thuyền phi chu xem xét bảo bối.
- Không ngờ lại là. . .
Kỷ Ninh nhìn bức Tuyết Giám đồ quyển ở trong tay, bên trên đồ quyển có vẽ một cung điện hoa mỹ, tuy rằng có chút khác biệt với bức Cung điện ồ mà hắn lấy được kia, thế nhưng Kỷ Ninh liếc mắt là có thể nhìn ra được đây chính là thủ bút của Tuyết Giám Đế Quân. Bởi vì đối phương vẽ tranh tương đối vụng về, thứ hai là Kiếm Ý ở trong đó không phải là ai cũng có thể bắt chước được.
- Cung điện đồ?
- Lại là bức thứ nhất sao?
Kỷ Ninh nhẹ nhàng gật đầu, nói:
- Cũng đúng a, nếu như tùy tiện may mắn đụng phải bức thứ tư, như vậy vận khí của ta cũng quá là may mắn a.
Tuyết Giám đồ quyển mà hắn lấy đượccũng không phải là bức thứ tư, chuyện này cũng đã nằm trong dự đoán của Kỷ Ninh.
- Mặc kệ như thế nào, bức Tuyết Giám đồ quyển này bán đi cũng đáng giá một hai mươi vạn phương Hỗn Độn linh dịch, thậm chí gặp được người có nhu cầu cấp bách còn có thể bán được giá cao hơn một chút a.
Tâm tình của Kỷ Ninh rất tốt, Tuyết Giám đồ quyển này rất là phỏng tay nha. Người lấy được nó đều giữ kín không nói ra! Tăng thêm trong cương vực vô tận cũng chỉ có tổng cộng bốn mươi bức, thậm chí còn có khả năng có mấy bộ a.
Cương vực vô tận, muốn tìm được một kiện cũng không phải là dễ dàng, có thể phát hiện ra một kiện ở bên trong Mang Nhai quốc đã là có vận khí rất lớn rồi.
- Đợi tới lúc đi đến Kiếm cung, ta lại xin Thập Nhị cung hỗ trợ, đi tìm bức thứ tư a.
Kỷ Ninh thầm nghĩ.
Thập Nhị cung của Mang Nhai quốc là cùng một cấp độ với Đạo Minh bên này.
Lần trước Kỷ Ninh xin Đại Mạc Đạo Quân hỗ trợ đi mua Tuyết Giám đồ quyển, Đại Mạc Đạo Quân cũng mua sắm ở bên trong Đạo Minh. Bởi vì thời gian rất ngắn, cho nên cũng không có chính thức đi tìm trên quy mô lớn. Mà bản thân Thập Nhị cung của Mang Nhai quốc cũng là thế lực lớn đỉnh tiêm. Tăng thêm bên trong Thập Nhị cung lại có tu hành giả, cũng có Vĩnh Hằng nhất tộc, cũng có sinh mệnh đặc thù.
Như Kỷ Ninh vậy, tương lai cũng sẽ có chút giao tình với Đạo Minh.
Như Ca Hoặc, tương lai cũng sẽ có giao tình với Vĩnh Hằng nhất tộc.
Cho nên Thập Nhị cung của Mang Nhai quốc, ở bên trong có quan hệ cực kỳ gần với nhiều nơi. Cho nên nếu như thông qua Thập Nhị cung mua sắm bức thứ tư trong Tuyết Giám đồ quyển, trong thời gian ngắn có lẽ sẽ có chút khó khăn. Thế nhưng nếu như là thời gian dài điểm, như vậy nắm chắc cũng sẽ rất lớn a. Điều kiện tiên quyết là. . . Cần phải trả một cái giá đủ lớn!
. . .
Kỷ Ninh ngồi ở bên trên phi chu. Phân ra một tia thần lực tiến vào bên trong Động Thiên của bức đồ quyển thứ nhất này, ngưng tụ thần lực ra thành một hóa thân ở bên trong.
Trong cung điện.
Vương tọa ở bên trên đại điện ngưng tụ ra một đạo thân ảnh Đế Hoàng mặc áo bào màu vàng.
Kỷ Ninh nhìn thấy vậy không khỏi thầm than:
- Hơi có chút khác nhau, thế nhưng cảm giác lại không sai biệt lắm với Đế Hoàng mặc áo bào màu vàng ở Động thiên trong bức thứ nhất của ta.
- Ồ? Người mấy ngày trước đó vẫn là Thanh Giới Thế Giới thần, ngươi đã giết Thanh Giới rồi?
Đế Hoàng mặc áo bào màu vàng quan sát Kỷ Ninh rồi nói.
- Đúng vậy.
Kỷ Ninh gật đầu:
- Trước đó ta cũng đã nhận được Tuyết Giám đồ quyển, Tuyết Giám Đế Quân để lại mười bức đồ quyển thứ nhất. Có phải đều có đối thủ giống nhau hay không?
- Đều như vậy.
Đế Hoàng mặc áo bào màu vàng cũng mỉm cười gật đầu, hắn cũng không quan tâm tới Thanh Giới Thế Giới thần. Dù sao sự hiện hữu của hắn chính là hoàn thành mệnh lệnh của Đế Quân. Huống chi đã có thể giết chết đượcThanh Giới. Có lẽ vị trước mắt này sẽ càng mạnh hơn nữa
- Để xem.
Kỷ Ninh nói.
- Thanh Giới cũng không thể đánh bại được ta a.
Trong tay Đế Hoàng mặc áo bào màu vàng xuất hiện một thanh đại kiếm màu vàng, hắn chậm rãi đi xuống, nói:
- Ngươi nói ngươi đã từng đạt được đồ quyển, có lẽ ngươi cũng đã quy củ a.
- Biết rõ.
Kỷ Ninh gật đầu.
Chiến đấu một lát, Kỷ Ninh đã đánh bại Đế Hoàng mặc áo bào màu vàng này.
. . .
Bên trên Phi chu.
Vẻ mặt Kỷ Ninh có chút bất đắc dĩ, nói:
- Đế Hoàng mặc áo bào màu vàng này so với Đế Hoàng mặc áo bào màu vàng mà ta đã từng đối phó kia, tuy rằng kiếm thuật hơi có chút khác nhau, thế nhưng cũng là một lưu phái giống như đúc, đối với kiếm thuật của ta không có trợ giúp gì.
- Tìm tiếp xem.
Kỷ Ninh bắt đầu xem xét chiến lợi phẩm.
Thanh Giới Thế Giới thần cũng chỉ có một bức Tuyết Giám đồ quyển, được hắn xem như trân bảo. Tiếp đó chính là một kiện thần kiếm Vĩnh hằng thần binh màu xanh, Kỷ Ninh xem xét một chút. Đây có lẽ chính là Vĩnh hằng thần binh cấp độ hạ phẩm. So với thần kiếm Tử Quang Quỳnh của hắn vẫn còn kém hơn một chút! Mà cũng chỉ có một thanh. Những bảo bối khác hắn lại càng thêm không thèm để ý đến.
- Ồ? Không ngờ lại có hai môn pháp môn.
Kỷ Ninh xem xét một chút, thầm nói:
- Đối với ta vô dụng, bất quá ta cũng có thể truyền thụ đến Tam Giới.
- Không biết đồ của tên Tích Long Thế Giới thần kia có cái gì a.
Kỷ Ninh xem xét qua. Binh khí mà Tích Long Thế Giới thần sử dụng là một cây trường thương, cũng chỉ là Vĩnh hằng thần binh Hạ phẩm mà thôi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.