Mãng Hoang Kỷ

Quyển 6 - Chương 18: Kỷ Ninh Chiến đấy với Đồng Ngọc (trung)

Ngã Cật Tây Hồng Thị

17/05/2013

Mưa rơi tí tách kháp nơi.

Toàn thân Đồng Ngọc được bao phủ bởi một tầng sáng vàng như kim giáp ma thần. Hai tròng mắt của hắn cũng tỏa ra ánh sáng vàng, hơi thở làm xung quanh chấn động.

Xẹt! Xẹt! Xẹt!

Những giọt nước mưa rơi nhẹ bỗng trở nên sắc bén như đao. vô số giọt nước mưa điên cuồng cắt về hướng Đồng Ngọc. Tầng sáng vàng bên ngoài gã khống lồ Đồng Ngọc dễ dàng đỡ được những giọt nước mưa này. Hắn quét mắt nhìn xung quanh thì phát hiện ra một luồng dao động. Đồng Ngọc hơi kinh ngạc nhưng cũng không do dự chút nào đánh thắng một quyền ra!

Nắm tay màu vàng đánh thẳng vào một vùng nước mưa. cơn mưa ở góc này chính là do kiếm quang Tiểu Thiên Kiếm Trận biến thành.

Trên nắm tay của hẳn có một cái bao tay. Có điều tầng ánh sáng vàng đang tràn ngập nên phải nhìn kỹ thi mới có thể thấy được bao tay này.

Pháp bảo mạnh nhất của hắn chính là quyền sáo này (bao tay)!

Uỳnh! Một tiếng nổ vang lên. Đồng Ngọc cũng bị lực phản chấn đầy lui về sau vài bước. Môi bước chân của hắn làm mặt đất chấn động nứt toác.

Hay cho một tên Kỷ Ninh. Con ngươi của Đồng Ngọc co rút lại. Chỉ với một vài giọt nước mưa mà đã có uy lực mạnh mẽ như vậy rồi thì chắc chắn là cấp độ Vạn Tượng chân nhân. Kho trách tại sao lúc trước lại có thế giết hết ca đam Tử Phu tu sĩ.

Lợi hại.

Trông thế mà làm Đồng Ngọc SƯ huynh phải lui vài bước.

Ngoài hẳn ra thì những tên Tử Phủ tu sĩ cũng đều dán chặt mắt nhìn. Bọn chúng hiểu được, chỉ sợ tên Kỷ Ninh này cũng không kém Đồng Ngọc sư huynh của bọn chúng.

Ngươi chính là Đồng Ngọc? Một âm thanh trong trẻo nhưng lạnh lùng truyền tới. Chỉ thấy trong màn sương đen ở phía xa xa có một cái đuôi rồng đang từ từ tiến tới. ở trong đuôi rồng có một gã thiếu niên mặc da thú. Thiếu niên mặc da thú này cầm hai thanh trường kiếm trên tay, xung quanh có một đám hoa sen nở rộ. Giữa đám Thủy Hỏa Liên Hoa, Kỷ Ninh tiến tới.

Kỷ Ninh! Gã khống lồ Đồng Ngọc nhìn chằm chằm vào thiếu niên này. Từ đám hoa sen nở rộ kia, hắn có thể cảm nhận được mức độ huyền diệu cực kỳ cao thâm. Hắn có thể lờ mờ cảm nhận được, thiếu niên ở trước mắt còn ngộ được nhiều "Đạo" hơn hắn rất nhiều.

Yêu nghiệt!

Mới chỉ có mười sáu tuổi mà hẳn đã có thể ngộ ra được nhiều bí ấn sâu xa tới vậy.

Kỷ Ninh cầm Bắc Minh Kiếm trong tay, bước từng bước tới. có thể lúc đầu thấy Đồng Ngọc thì Ký Ninh còn hơi kinh hãi. Một kẻ cao hai tầng lầu tản ra một thứ ánh sáng vàng khắp người. Luồng hơi thở Thần Ma vô hình kia càng làm bản thân minh có chút áp lực. Chính mình cũng chỉ cao tới đầu gối của đối phương mà thôi.

Đây là Pháp Thiên Tượng Địa sao? Kỷ Ninh thầm nghĩ. Hắn cũng đã sớm nghe nói về loại thần thông này. Đây cũng là một loại thần thông khá có tiếng tăm.

Thần thông vốn đã trân quý, hiếm thấy rồi.

Thông thường chỉ những kẻ đứng đầu bộ tộc lớn, tông môn lớn, giáo phái lớn thì mới có được. Có điêu thần thông của bọn họ cung đều là "Pháp Thiên Tượng Địa"! Thậm chí trong hàng ngũ ứng Long vệ, thì thần thông này cũng là loại có tiếng tăm lớn nhất, là loại thần thông lưu truyền rộng rái nhất. Đĩ nhiên nhờ thế thì việc học cũng bớt khó khăn hơn.

Nhưng không phải như vậy mà thần thông Pháp Thiên Tượng Địa này yếu! Nếu có thể tu luyện tới mức cao thâm thì cũng có thể xưng là một thần thông lớn thực sự! Tương truyền một vài vị Thần Ma cũng thích dùng loại thần thông Pháp Thiên Tượng Địa nhất Nhoáng một cái là người lớn lên trăm trượng, ngàn trượng, vạn trượng.

Với thân thể khống lồ của Thần Ma. Việc cầm một ngọn núi ngàn dặm cũng giống như một cây rơm. Dời sông lấp bể cũng chỉ như đi tắm rửa!

Có thế thấy được uy lực môn thần thông này

Đương nhiên những truyền thuyết này cũng xa xôi như truyền thuyết Hậu Nghệ Xạ Nhật vậy. Đã từ rất lâu rồi!

Kỷ Ninh. Bỗng nhiên một âm thanh ôn hòa vang lên.

Gã khống lồ Đồng Ngọc đang chuẩn bị lao vào nghe thế cũng ngẩn ra. Kỷ Ninh cũng nhìn về hướng phát ra thanh âm. Chỉ thấy trong bảo tháp sáng đen kia có một gã nam tử tóc rồi mặc da thú giản dị. Nam tử đó đang mỉm cười nhìn Kỷ Ninh: Ngươi có thiên phú lớn lao, tư chất kinh người, càng đáng quý hơn, ngươi lại là một người bình thường thuộc bộ tộc bản xứ mà đạt được thành tựu như bây giờ thi đúng là một khối ngọc thô hiếm thấy. Ngươi còn đáng quý hơn rất nhiều mỏ quặng nguyên thạch kia.



Kỷ Ninh níu mày.

Đồng Ngọc ngẩn ra. Đám Từ Phủ tu sĩ khác cũng hơi sững sờ.

Nếu ngươi nguyện ý, ta xin lập nhiều lời thề để bảo vệ ngươi nhập vào tông môn Tuyết Long sơn ta. Nông Tử Đạo mỉm cười. Với thiên tư của ngươi thì chắc chắn sẽ trở thành "đệ tử truyền thừa" quan trọng bậc nhất trong tông môn. Vừa vào cửa là đã có địa vị không thua kém gì Vạn Tượng chân nhân. Tuyết Long sơn ta chắc chắn sẽ dốc lòng đào tạo ngươi cho ngươi trở thành cường giả đứng đầu. Sau này trở thành Nguyên Thần đạo nhân cũng không phải chuyện gì viển vông cả!

Đồng Ngọc cũng ngẩn ra nhưng lập tức cũng trầm giọng nói: Kỷ Ninh. Nếu Tử Đạo SƯ đệ đã nguyên lập nhiều lời thề thì việc này ngươi có thể yên tâm. Nếu như ngươi gia nhập Tuyết Long sơn thì những việc trước đây đều sẽ không truy cứu nữa. Nếu không gia nhập thì đứng trách ta lòng cay tay độc!

Kỷ Ninh kinh ngạc.

Mời mình gia nhập Tuyết Long sơn sao?

Ta đã giết nhiều đệ tử của các ngươi như thể rồi còn cho ta nhập môn sao? Kỷ Ninh lạnh lùng noi.

Đám đệ tử kia chết thì cũng đã chết rồi. Nông Tử Đạo lắc đầu. Ngươi khác họ. Tử Phủ tu sĩ tầm thường như vậy thì Tuyết Long sơn ta còn nhiều lắm! Nhưng với thiên tư và cảnh giới hiện giờ của ngươi. 7 .thật sự là ta chưa bao giờ thấy. Chỉ cần ta tiến cử một cái thì chắc chắn các vị Nguyên Thần đạo nhân ở Tuyết Long sơn ta sẽ tranh cướp nhau thu ngươi làm đồ đệ.

Kỷ Ninh cũng đã được cha mẹ nói qua về việc này. với thiên tư của mình thì việc bái nhập một vĩ bản lĩnh lớn cũng chỉ là chuyện dê dàng. Ngay cả linh hồn của Thủy Phủ, sau khi thấy mình ngọ ra Vũ Thủy Kiếm vực cũng thấy thái độ nhẹ nhàng hơn rất nhiều.

Mười sáu tuổi mà ngộ ra được Vũ Thuý Kiếm vực

Tư chất bậc này đúng là yêu nghiệt.

Vướng mắc giữa Tuyết Long sơn và Kỷ tộc của ngươi cũng chỉ là đám đệ tử Tuyết Long sơn đã chết mà thôi. Trong đại trận này, các ngươi chưa chết một người nào. Như vậy thì các ngươi cũng không phải hận thù gì Tuyết Long sơn ta. Nông Tử Đạo lại nói. Đã không có hận thù gì với nhau. Ngươi lại xuất thân là dân bản xứ nên có lí lịch vô cùng trong sạch. TƯ chất lại tới mức yêu nghiệt thì tông môn sao lại không thể đào tạo ngươi? Sau mấy trăm năm nữa, biết đâu ngươi lại có thể trở thành tông chủ của Tuyết Long sơn ta.

Gã khổng lồ Đồng Ngọc cũng mở miệng nói: Nếu ngươi gia nhập Tuyết Long Sơn ta thì những việc này đều sẽ coi là việc nhỉ. Nhưng nếu ngươi không vào Tuyết Long sơn kỷ tộc ngươi lại giết nhiều đệ tử như vậy. vì thể diện của mình, chắc chắn Tuyết Long sơn ta sẽ giết sạch Kỷ tộc. Nghe mà nghĩ kỹ đi.

Cân nhắc cẩn thận xem. Nông Tử Đạo cũng nói.

Hai con đường.

Một cái gia nhập trở thành người một nhà. Những kẻ vừa chết kia cũng chi tính là việc một kẻ mạnh giết kẻ yếu trong tông môn mà thôi, cũng tính là một việc nhỏ.

Một cái không gia nhập. Việc giết chết nhiều đệ tử như vậy chính là khiêu khích Tuyết Long sơn.

Ha ha ha. . Kỷ Ninh nở nụ cười. Tại sao mình không thể gia nhập Tuyết Long Sơn? Lúc trước Nông Tử Đạo còn nói không có thù hận gì với nhau, xuất thân trong sạch, thiên tư yêu nghiệt, sẽ cố gắng hỗ trơ đào tạo

Nhưng trung thành mới chính là thứ tông môn cần nhất ở đệ tử.

Nếu họ định thu mình làm đệ tử thì chắc chắn Tuyết Long sơn sẽ tra xét rõ ràng lí lịch của bản thân. Đến lúc đó việc Kỷ Nhất Xuyên, uất Trì Tuyết năm

xưa cũng có thế bị tra ra! Tuyết Long sơn có thì giết mẹ, giết bác lớn như vậy đã tính là thù lớn rồi. Nên cho dù mình có tư chất cao tới đâu thì Tuyết Long Sơn cũng không dám bồi dưỡng. Ngược lại còn muốn nhanh chóng diệt trừ đề phòng hạu họa!

Bớt nói nhảm đi. Kỷ Ninh quát. Đừng hòng làm ta dao động.

Kỷ Ninh, ngươi. . Nông Tử Đạo trong tháp cao lắc đầu. Từng bước từng bước đi vào con đường sai lầm. Hiện tại ngươi gia nhập Tuyết Long sơn vẫn còn kịp.

Giết!

Kỷ Ninh không nói lời thừa nữa.

Chỉ riêng cửa ải "trung thành" cũng đã loại ngay ra rồi! Tốt nhất là dựa theo kế hoạch từ trước. Nhanh chóng giải quyết hết đám người này, câu giờ đợi sứ giả



vương triều Đại Hạ tới! Một khi sứ giả tới thì Kỷ tộc sẽ được vương triều Đại Hạ che chở Dù Tuyết Long sơn có thêm một trăm lá gan cũng không dám sờ tới, chỉ có thể nhịn mà thôi.

Chỉ cần cho mình thời gian Tuyết Long sơn u? Chính mình có thế tự tay lật tung cả nó!

Vậy thì chết đi! Gã khổng lồ Đồng Ngọc nhe nanh cười, dậm chân mạnh một cái.

Âm ầm

Cả vùng đất rung động, vô số đá vụn tro bụi bay. Trong vùng tro bụi mù mịt vẫn có thể thấy được vô số hạt nhỏ tản ra ánh sáng màu vàng. Những hạt cát màu vàng này điên cuồng cuốn lấy nhau, xoay tròn quanh Đồng Ngọc như một cơn lốc xoáy. Một phần các hạt cát màu vàng khác lại điên cuồng lao về hướng Kỷ Ninh.

Đó chính là pháp bảo "Tinh Thần Sa" mà Đồng Ngọc thường dùng!

Bùm! Bùm! Bùm! Bản thân Đồng Ngọc còn giẫm thẳng lên mặt đất để lại một cái bóng vàng ở đằng sau. cả ngươi hẳn lao thẳng tới dùng thịt đè người với Kỷ Ninh.

Hừ.

Cơn mưa rơi quanh Kỷ Ninh đã tạo thành một tầng nước rắn chắc. Bức tường bằng nước trong suốt không ngừng xoay tròn làm cho những hạt cát điên cuồng đập vào bị ngăn lại hét.

Chết đi! Một nắm tay màu vàng đâm thẳng qua tầng nước đánh tới đám Thủy Hỏa Liên Hoa nở rộ mà không giảm đi chút lực nào.

Tốc độ nhanh thật. vẻ mặt Kỷ Ninh hơi biến đổi. cánh chim màu đen phía sau lưng khẽ động một cái.

Thần thông Phong Dực độn pháp!

Hô!

Nắm tay màu vàng nghiên nát Thủy Hỏa Liên Hoa, xuyên qua thân Kỷ Ninh. Nhưng gã khổng Tô Đồng Ngọc lại chả có chút vui mừng nào. Bởi vì thứ hắn xuyên qua chì là "hư ảnh". Tốc độ của Kỷ Ninh quá nhanh, quá linh hoạt, chỉ trong nháy mắt đã tránh được.

Vô dụng, ngươi không trốn thoát được đâu. Gã khống lồ Đồng Ngọc vừa cất bước thì cả vùng đất lại nứt toác. Cả người hắn hóa thành mọt đường sáng vàng lao tới trước Kỷ Ninh. Quả đám cùa hắn lại dễ dàng xé rách tầng nước, Thủy Hỏa Liên Hoa.

Quá nhanh. Kỷ Ninh bắt buộc phải né ra.

Phù

Liên tiếp thi triển ba lần Phong Dực Độn Pháp. Lúc này Ký Ninh mới có thể giữ được chút khoảng cách. Thậm chí Kỷ Ninh phát hiện nếu bay đường thắng thì tốc độ của gã khổng lồ Đồng Ngọc còn nhanh hơn cả mình! Sau khi thi triển ra Pháp Thiên Tượng Đại, gã khống lồ Đồng Ngọc có được tốc độ, lực lượng đều tăng tới mức khủng khiếp. Kỷ Ninh cũng không dám lấy cứng đối cứng.

Bởi vì lúc trước khi thi triển ra Tiểu Thiên Kiếm Trận, đối phương cũng chỉ cần dùng một quyền là có thể đánh được. Mà lực phản chấn lại chỉ làm cho đối phương lùi lại vài bước thì có thế thẩy được uy lực của nắm tay này lớn tới mức nào.

May mắn là với Phong Đực Độn Pháp, Kỷ Ninh có thể vẫn chiếm Ưu thế về sự linh hoạt. Hơn nữa cơ thế vốn nhỏ hơn nhiều nên lại càng linh hoạt hơn. Mà gã khổng Tô Đồng Ngọc lại có hình thể quá lớn nên dĩ nhiên khả năng linh hoạt cũng giảm đi nhiễu.

Tiểu Thiên Kiếm Trận. Xung quanh Kỷ Ninh lập tức hiện lên hơn bảy trăm lưỡi phi kiếm. Có điều chỉ có hơn sáu trăm lưỡi phi kiếm sáng lên tầng sáng trắng. Bởi vì Kỷ Ninh cũng chỉ thi triển tầng thứ tam Tiếu Thiên Kiếm Trạn ma thôi.

Một luồng kiếm quang ngưng tụ trước ngực.

Đi.

Đi.

Đi!

Kỷ Ninh vừa thi triển Phong Dực Độn Pháp để né tránh vừa đánh ra sáu đường kiếm quang. Sáu luồng kiếm quang vừa bay đi thì đã biến mất vào trong cơn mưa lặng yên không một tiếng động tấn công Đồng Ngọc theo sáu phương hướng khác nhau.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Mãng Hoang Kỷ

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook